Tha thứ là phóng thích cho kẻ tội phạm mà cũng là giải phóng cho chính mình
Nếu bạn định sống với ai 20, 30, 50 năm sau, thì tin chắc bạn sẽ phải tha thứ không chỉ một lần. Tuy nhiên, làm thế nào để tha thứ cũng là nghệ thuật mà chuyên gia tâm lý Trịnh Trung Hòa đã chia sẻ thật tâm đắc.
Muốn có một cuộc hôn nhân lâu dài, bạn phải biết tha thứ (Ảnh minh họa IT)
Cho dù chồng/ vợ bạn đã nói hoặc làm cái gì đó khiến bạn bị tổn thương. Nó có thể là chuyện nhỏ hoặc có thể là một sự phản bội khủng khiếp. Bằng nhiều cách, lòng tự trọng của bạn gầm thét: “Ta phải trả thù!”. Có khi không trả thù ngay lập tức mà bạn biến nó thành một thứ “bảo bối” mai phục một thời cơ: “Được, có lúc ta sẽ cho biết tay”. Nhưng nếu bạn mong muốn có một cuộc hôn nhân hạnh phúc và bền vững thì đừng làm như vậy. Có những cách hay hơn:
Chỉ nói chuyện khi cả hai đồng ý
Nếu bạn cảm thấy quá bức xúc cần phải nói chuyện ngay lập tức với kẻ có lỗi, bạn cần phải kìm nén lại, đừng tự ý nêu vấn đề bất cứ lúc nào mình muốn dù đối phương chưa sẵn sàng. Làm như thế không giải quyết được vấn đề mà chỉ tăng thêm căng thẳng. Bạn hãy thoả thuận cùng nhau một thời điểm thuận lợi để bàn luận một cách ôn hoà. Đó là tạo ra một cơ hội để hàn gắn chứ không phải để phỉ báng, xúc phạm nhau.
Khi chúng ta đang nóng nảy và tức giận, ta có thể nói hay làm những điều mà về sau phải hối tiếc. Vì thế hãy chờ đến khi tâm trạng bạn ổn định, tìm được một cơ hội thích hợp hãy nói đến chuyện đó. Như thế sẽ tạo điều kiện cho bạn tìm kiếm một giải pháp, hơn là chỉ cần một dịp “xả” nỗi tức giận của mình.
Nếu chồng hay vợ bạn muốn đợi một vài ngày để cảm xúc dịu xuống, bạn không nên nôn nóng đòi phải nói chuyện luôn. Nếu bạn là người có lỗi, cũng không nên sử dụng một lời xin lỗi ngắn gọn để tránh một cuộc nói chuyện nghiêm túc. Tốt nhất là đợi cho cái đầu “hạ hoả” hãy nói chuyện mới có thể đi đến kết quả mong muốn.
Khoanh hẹp phạm vi nói chuyện
Video đang HOT
Tại một thời điểm chỉ nói một vấn đề. Bạn đừng liệt kê một danh sách tội lỗi từ ngày nảo ngày nào nhằm hạ gục đối thủ. Một khi muốn giải quyết vấn đề hiện tại, bạn hãy quên chuyện cũ đi. Lưu ý rằng không đưa ra một lô tội lỗi của người kia, cũng không nên nêu lên một loạt ưu điểm của mình. Làm như thế chỉ đào sâu thêm cái hố ngăn cách giữa hai người.
Bạn đừng nghĩ rằng đây là dịp thanh toán tất cả những sai lầm của người bạn đời và yêu cầu họ phải sửa chữa. Nó chỉ làm người ta chán nản, vì vượt quá khả năng của họ. Bạn chỉ nên đưa ra một vấn đề giải quyết tại thời điểm này. Mục đích là làm sao cho mối quan hệ tốt hơn chứ không phải là xấu đi.
Đừng giữ nghi ngờ và ấm ức trong lòng (Ảnh minh họa IT)
Đừng nén chặt nỗi ấm ức trong lòng
Cần những nỗi buồn của nhau mà có thể trong cuộc sống bận rộn bạn đã không có thì giờ . Làm sao để người này hiểu được nỗi lòng của người kia. Sẽ đến lượt bạn nói những đau đớn mà bạn trải qua hoặc làm bạn cảm thấy chán chường. Đây cũng là cơ hội để người có lỗi giải thích tại sao họ mắc sai lầm. Nếu bạn thông cảm được và có biện pháp khắc phục thì đó chính là cách bạn đi về phía giải quyết vấn đề.
Làm cho quan hệ trở nên thân mật hơn.
Đôi khi chúng ta chỉ nhìn thấy những thiệt thòi của mình mà mất tầm nhìn về một viễn cảnh tương lai. Có những cuộc hôn nhân tan vỡ do cãi nhau chỉ vì không tìm thấy con dao, cái bàn chải đánh răng hay thiếu giấy vệ sinh … những chuyện hết sức lặt vặt. Bạn hãy xếp những chuyện đó lại nếu bạn vẫn còn yêu. Khi người ta yêu thì người ta dễ nghĩ người kia có cái đúng của họ.
Hãy sống với tấm lòng độ lượng.
Nếu bạn định sống với ai 20, 30, 50 năm sau, thì tin chắc bạn sẽ phải tha thứ nhiều lần. Tại sao bạn nên tha thứ ? Thù hận không chỉ làm đau người bạn đời của bạn, mà nó làm đau chính bạn ! Triết gia Corrie Ten Boom từng nói: “Tha thứ là phóng thích cho kẻ tội phạm mà cũng là giải phóng cho chính mình”. Trong thực tế có những nỗi đau tưởng như không bao giờ quên được nhưng thời gian và sự độ lượng sẽ cho nó đi vào quên lãng. Đừng chỉ nghĩ đến trừng phạt hay làm cho vết thương lở loét. Nhiều khi trừng phạt không kết quả mà tha thứ lại thành công.
Thời gian và thêm thời gian nữa.
Lầm lỡ là một quá trình và sửa chữa nó cũng cần một quá trình. Vì vậy cần phải có thời gian chứ không thể đòi hỏi người khác phải sửa chữa ngay lập tức. Nếu ai đó nói ngay là “tôi đã quyết tâm thay đổi rồi” và chắc chắn từ nay không thế nữa, bạn đừng vội tin. Có thể lời hứa của họ chỉ là giải pháp tình thế. Hãy cho họ thời gian, tất nhiên là có hạn và theo dõi họ có biến chuyển thật sự hay không ?
Theo Danviet
Tiền nhà "đội nón" theo chồng đi nhổ tóc bạc ... giải rượu
Chiều muộn chồng về nhà, tôi vừa khóc vừa tả lại để anh biết không cần chối tội nữa. Chồng ấp úng thú nhận lâu nay chồng luôn tìm đến quán vì "phê" khi ở đây sau nhậu lại có màn nhổ tóc sâu "giải rượu" của các em trẻ đẹp đãi khách quen!
Ảnh minh hoạ: Internet
Tôi quen anh trong dịp chúng tôi cùng dự lớp tập huấn ngắn ngày do huyện tổ chức cho các hộ dân được chọn thí điểm trồng rau sạch cho một doanh nghiệp trên thành phố. Cứ tưởng nghề trồng rau đã quá quen với chúng tôi khi mà từ khi 7, 8 tuổi trẻ con làng tôi đã biết theo người lớn ra đồng trồng rau rồi thu hoạch để mẹ mang ra chợ bán. Vậy mà bây giờ có dự lớp học này mới thấy có được cây rau là sản phẩm sạch theo đúng tiêu chuẩn doanh nghiệp đưa ra đâu phải dễ.
Sau một tuần chung lớp, chung tổ, rồi chung nhóm thảo luận chúng tôi đã phải lòng nhau. Anh 25 tuổi, khỏe mạnh, nét mặt hơi lạnh nhưng khi tiếp xúc mới thấy anh thật hiền lành, chân thành. Còn tôi thua anh 5 tuổi, bạn bè khen tôi có nước da trắng như gái phố, mắt đen dài, eo thon và khuôn mặt ưa nhìn nên tôi biết mình đẹp.
Làng anh là nơi bắt đầu, còn làng tôi là nơi tận cùng của xã, nên cùng một làng mà nếu anh không có chiếc xe máy cũ thì lâu lâu chúng tôi mới được gặp nhau vì đi bộ để vượt từng ấy đường đất đâu có phải đơn giản.
Yêu nhau hơn một năm thì bố, mẹ đôi bên đồng lòng tổ chức đám cưới cho tôi và anh. Đất nhà anh rộng, anh lại là trưởng nam nên bố mẹ đã xây cho anh một căn nhà riêng biệt rộng rãi trước khi anh lấy tôi vì vậy cuộc sống của chúng tôi thực sự thoải mái.
Về nhà chồng tôi vẫn làm công việc cũ là trồng rau sạch cho doanh nghiệp trên phố đã đặt sẵn. Vợ, chồng tôi được đào tạo bài bản lại nhanh chóng áp dụng kĩ thuật nên rau chúng tôi làm đến đâu doanh nghiệp tiêu thụ đến đấy. Mùa nào rau đấy, kinh tế gia đình tôi thuộc diện dư giả so với những cặp vợ chồng trẻ trong làng. Rồi chắc để tiện việc thu mua rau, doanh nghiệp về làng mua đất xây kho, làm bãi đỗ ô tô và thu hút nhân công rỗi rãi trong làng sơ chế rau ngay khi vừa thu hoạch. Nhà kho, nhà nghỉ cho công nhân, cho lái xe làm đến đâu là có đường bê tông đến đó. Có đường rồi thế là không biết người ở đâu cứ ùn ùn kéo tới, họ tranh nhau mua đất cặp má đường để mở quán, mở nhà nghỉ khiến đất làng vốn xưa nay không ai ngó tới thành ra cây, lượng vàng mà giá cứ hôm sau cao hơn hôm trước làm người làng có đất trót bán trước nhìn người bán sau nâng giá mà tiếc hùi hụi.
Bố mẹ chồng có 2 lô đất nằm hơi xa mặt đường nhưng cũng bán được giá hời cho một ông chủ to béo để ông mở quán nhậu. Chồng có nhận một khoản tiền lớn của bố mẹ anh chia cho nhưng anh lẳng lặng đi gửi tiết kiệm nên tôi cũng không dám hỏi. Đất của nhà, chồng lại có tí chữ nghĩa nên người mua đất cứ bám riết lấy chồng để anh hoàn thành việc sang tên, đổi chủ.
Tới khi quán nhậu khai trương, chồng đã là khách mời thân thiết của ông chủ béo, quán của ông chủ không thuê gái làng ở đây mà tuyển ở nơi khác về, dàn nữ phục vụ của ông chắc tầm tuổi 17, 18 nhưng ăn mặc cũn cỡn, khêu gợi như gái vũ trường.
Từ ngày có quán nhậu của ông chủ béo, vợ chồng tôi trở nên xa mặt cách lòng bởi chồng tôi thích nhậu ở quán hơn ăn ở nhà. Nhiều hôm tôi nấu cơm xong chồng mới báo là có bạn nhậu mời ra quán, thành ra thức ăn thừa phải đổ đi, còn tôi cũng thấy bữa ăn chẳng có chút ngon miệng vì phải thui thủi một mình, một mâm, một bát.
Thỉnh thoảng chồng lại phóng xe máy ra ngân hàng ở huyện rút tiền tiết kiệm, không sắm gì, tiêu gì cho nhà nhưng vì chồng không nói nên tôi cũng chẳng dám tò mò. Rau đang vào vụ, doanh nghiệp giục thu mua, một mình làm không xuể, tôi đánh bạo đi gọi chồng. Chắc thấy tôi mồ hôi, mồ kê nhễ nhại giữa trưa hè đi tìm chồng, một chị làm ở quán khẽ bảo tôi vòng ra sau chứ đừng vào cổng chính, thế nào cũng gặp chồng tôi trong đó.
Nghe có tiếng rì rầm, rúc rích, tôi nhón gót ghé mắt nhìn qua khe hở cửa sổ thấy chồng tôi gối đầu lên đùi cô gái trẻ là nhân viên của quán, mắt lim dim đầy vẻ hưởng thụ khi cô gái một tay lần tìm trên đầu chồng, tay kia vuốt má chồng tôi đầy âu yếm. Không choáng vì nắng mà xây xẩm mặt mày vì chứng kiến cảnh chồng như vậy. Chiều muộn chồng về nhà, tôi vừa khóc vừa tả lại để anh biết không cần chối tội nữa. Chồng ấp úng thú nhận lâu nay chồng luôn tìm đến quán vì "phê" khi ở đây sau nhậu lại có màn nhổ tóc sâu "giải rượu" của các em trẻ đẹp đãi khách quen! Không hiểu sau màn "nhổ tóc sâu" ấy, sẽ tiếp diễn những trò gì?
Theo AN TRÍ/Tienphong
Chiêu trả thù không ngờ của cô vợ có chồng ngoại tình Trước khi xách vali rời khỏi nhà, chị Oanh đã nghĩ ra cách để người chồng phụ bạc và cô nhân tình không thể sống ở đó. Sau 3 năm kết hôn, dù trong giấc mơ Oanh cũng chưa bao giờ mơ thấy chồng ngoại tình. Vậy mà nó lại diễn ra trong đời thực. Lấy Thành, trong hai năm đầu cả hai...