Tha thứ cho chồng làm ‘trai bao’ vì ‘xấu chàng hổ ai’?
Không biết bây giờ em khuyên chị nên bỏ chồng thì có tàn nhẫn quá không? Chứ thực tình khi đọc tâm sự của chị, em thấy ghê sợ chồng chị quá.
ảnh minh họa
Sao từ một thanh niên đẹp trai, hát hay, đàn giỏi, có công việc là một kế toán của công ty lại sa đọa ra như thế chứ.
Mà anh ấy đâu có phải là do thiếu thốn tiền nong đến bức xúc, đến cùng quẫn mà lao đầu vào mấy cái chuyện nhơ nhớp đó.
Đã thế lại còn cố tình lừa dối vợ mình khi chị có ý nghi ngờ khi ngửi thấy mùi nước hoa và son phấn đàn bà trên quần áo anh ấy.
Video đang HOT
Rồi đến khi có cả vết son môi trên áo anh ấy nữa. Ngay lúc ấy, nếu chị cương quyết thêm tý nữa, và anh chồng chị cũng biết hối lỗi sớm hơn thì tình hình có cơ cứu vãn được phải không chị?
Trong việc này chị cũng có lỗi đấy. Lẽ ra khi phát hiện được những chứng cứ thuyết phục như vậy, chị phải truy đến cùng, đằng này chị lại tin chồng mà bỏ qua cho anh ấy, làm gì anh ấy không qua mặt chị mà tiếp tục đi làm trai bao, lấy tình đổi tiền cho mấy người đàn bà thừa tiền, thiếu hơi đàn ông ấy.
Nói chung theo lý thuyết thì mọi người vẫn khuyên những gia đình có chồng hoặc vợ bồ bịch nọ kia là nên tha thứ, nên chịu đựng vì “xấu chàng hổ ai”, và chỉ có vị tha mới níu kéo được đối tác trở về tổ ấm.
Nhưng riêng em, em không đồng ý với quan điểm này, chồng cũng như vợ, đã là của nhau thì phải chung thủy cho đến hết cuộc đời.
Còn nếu thấy mình không đủ bản lĩnh, không thể chỉ sống với một người suốt cuộc đời được thì tốt nhất hãy chia tay. Và chia tay một cách đàng hoàng nhất, ít tổn thương nhất là giải pháp tối ưu trong hoàn cảnh của chị đấy, chị ạ.
Em thấy điều may mắn cho chị, là chị chưa có con cùng người đàn ông tồi tệ nọ, nếu chị có quyết định chia tay thì cũng không đến nỗi quá phức tạp, quá đau khổ vì nghĩ đến tương lai của đứa trẻ, phải không chị?
Chị cứ mạnh dạn giải thoát cho cuộc đời mình đi, chị là người có học, có nhan sắc, chẳng tội gì phải gắn bó với một người chồng mất hết nhân cách như vậy.
Chị cứ cân nhắc suy nghĩ thật kỹ, bằng tình cảm, bằng lý trí, bằng trái tim của chính mình để quyết định cuộc đời mình. Mong chị có đủ nghị lực và sáng suốt để giải quyết câu chuyện đau lòng này.
Theo TienPhong
Xin chút dịu dàng
Anh bạn cũ mời họp mặt bạn bè. Bữa tiệc do chính tay vợ anh nấu. Khi bạn bè có mặt thì mọi thứ đã xong xuôi, chỉ còn chờ gia chủ tuyên bố khai mạc.
Mọi người không phải chờ đợi lâu vì nữ chủ nhân đã xuất hiện ngay sau đó với nụ cười trên môi. Trông chị thật tươi tắn, nhẹ nhõm. Anh bạn quàng vai vợ trịnh trọng giới thiệu: "Đây là nội tướng của mình. Nhờ có cô ấy mà cha con mình mới... béo tốt như vầy...".
Trong suốt bữa tiệc, chị liên tục đứng lên đi lấy thêm cái này, cái kia, vui vẻ trả lời bạn bè. Nhìn vợ chồng gia chủ tung hứng, anh tin rằng họ rất hạnh phúc. Chị vợ của anh bạn dù đảm trách một cương vị quan trọng ở công ty nhưng vẫn chu toàn việc nhà và kiên quyết không thuê người giúp việc với lý do "làm việc nhà như tập thể dục, nó giúp cân bằng cuộc sống".
Nhìn cách tổ chức cuộc sống của gia đình bạn, bất giác anh nghĩ đến gia đình mình. Phải chi... phải chi... em cũng giống như vợ bạn. Nghĩa là chỉ cần em nở nụ cười tươi, bớt cằn nhằn, nói chuyện ngọt ngào hơn một tí, bớt "đá thúng đụng nia" khi làm việc nhà hẳn cha con anh sẽ hạnh phúc lắm.
Vợ à, anh biết là em vất vả. Việc nước việc nhà hai vai, muốn chu toàn đâu phải dễ! Mà anh cũng không đòi hỏi em phải chu toàn bởi thời buổi này, việc ấy rất khó. Tuy nhiên, dịu dàng, mềm mỏng, hy sinh, chịu thương chịu khó vốn là thuộc tính của phụ nữ và đấy chính là chất keo kết dính gia đình. Mong em dù có vất vả vì chồng, vì con thì cũng đừng đánh mất nụ cười trên môi, tình yêu thương trong ánh mắt và những chăm sóc dịu dàng của đôi tay.
Điều đó đâu phải là quá khó nếu ta thật sự yêu thương gia đình mình, phải không em?
Theo VNE
Trái đất tròn thật... Thoạt nhìn cô bé, tôi đã giật mình. Có một sự giống nhau đến lạ kỳ giữa cô bé với ký ức xa xăm. Ngày đó tôi hai mươi, còn em mười bảy. Con đường đến ngôi trường trung học duy nhất trong vùng phải đi ngang nhà tôi. Mỗi sáng, bên khung cửa sổ, tôi có thói quen chờ đợi một người....