Thà ở vậy còn hơn lấy nhầm người để sống cả đời trong nuối tiếc
Và phụ nữ, họ cũng rất cứng đầu. Nếu người ấy không phải là người họ yêu, họ nguyện đóng băng mọi cảm xúc. “Thà ở vậy còn hơn lấy nhầm người để yêu”, họ nói như vậy đấy.
Bạn có bằng lòng lấy một người mình không yêu nhưng người ấy có những thứ có thể khiến bạn có một cuộc sống đủ đầy về sau không? (Ảnh minh họa)
Bạn có bằng lòng lấy một người mình không yêu nhưng người ấy có những thứ có thể khiến bạn có một cuộc sống đủ đầy về sau không? Bạn có bằng lòng lấy một người mà người ấy yêu bạn còn bạn thì không hề có một chút tình cảm nào, nhưng vì gia đình bạn đành phải lấy?
Có lẽ, đã có lúc trong đời bạn tự hỏi mình những câu hỏi tương tự như vậy. Những câu hỏi, nghe thì có vẻ vô lí nhưng lại hoàn toàn có thể xảy ra. Cuộc đời mà, có những thứ mang tên định mệnh. Có đôi khi, bạn hôm nay bảo sẽ như thế này, nhưng ngày mai cuộc đời lại khiến bạn trả lời câu khác. Ai chẳng muốn mình được hạnh phúc, chỉ có điều, có bao nhiêu người có được hạnh phúc rồi lại đi tìm nó ở đâu đó xa xôi và để vuột mất…
Là con gái, hơn kém nhau cốt ở tấm chồng. Dù bạn có giỏi giang cỡ nào, xinh đẹp ra sao, nhưng nửa đêm nằm ôm gối khóc, bị người đàn ông mình vô tâm mà bỏ rơi thì vẫn là một người phụ nữ kém may mắn. Dù bạn đã yêu bao nhiêu người, mãnh liệt ra sao , nồng nàn thế nào, nhưng hãy thử nhìn vào những nụ cười và nước mắt của bản thân để hỏi mình liệu đã hạnh phúc hay chưa.
Chúng ta sinh ra, ai cũng có cho mình những tiêu chuẩn riêng để tìm một người bạn đời lý tưởng. Tôi không biết bạn mơ ước có một người chồng như thế nào, nhưng với tôi, tôi chỉ muốn có một người cùng tôi già đi, thế là đủ. Nghe đơn giản vậy thôi, nhưng nó lại chẳng đơn giản chút nào. Tôi cũng như bao cô gái trên đời, từ nhỏ đã mong tìm cho mình được một hoàng tử khôi ngô tuấn tú. Vậy rồi cuộc đời khiến hình tượng ấy trong tôi ngày một biến đổi.
Video đang HOT
Chúng ta sinh ra, ai cũng có cho mình những tiêu chuẩn riêng để tìm một người bạn đời lý tưởng. (Ảnh minh họa)
Tôi muốn có một người yêu tôi dài lâu, một người mà khi yêu tôi, họ muốn lấy tôi làm vợ. Tôi không còn muốn buông mình giữa những phép thử, tôi sợ, sợ tôi đau. Tôi muốn có một người chồng đừng giàu quá, đừng đẹp quá, cũng đừng quá giỏi giang. Tất cả những gì mà anh ấy thiếu, tôi muốn rằng tôi sẽ là người cùng anh ấy hoàn thiện.
Có những người, sống cả đời người, đến cuối cùng vẫn tự hỏi mình liệu đã hạnh phúc chưa. Có mấy ai dám làm những điều mà mình thích, gạt bỏ đi những gánh nặng trên vai đâu. Phụ nữ ấy mà, họ đơn giản lắm, nhưng cũng phức tạp lắm. Dù giàu sang hay nghèo nàn, họ đều muốn chồng và các con cùng sum vầy bên mâm cơm mỗi bữa. Người phụ nào cũng cần được chở che bên người đàn ông mà họ chọn, họ luôn là người yếu mềm. Chỉ cần cho họ một cánh tay để gối đầu mỗi tối, họ sẽ nguyện cùng bạn vượt qua mọi phong ba.
Và phụ nữ, họ cũng rất cứng đầu. Nếu người ấy không phải là người họ yêu, họ nguyện đóng băng mọi cảm xúc. “Thà ở vậy còn hơn lấy nhầm người để yêu”, họ nói như vậy đấy. Tất cả những việc đàn ông làm được, họ đều có thể. Nhưng cái bản năng vốn dĩ khiến họ muốn được nương tựa lấy một ai đó, để cuộc sống thêm vững chãi, an yên.
Nếu đã yêu một người con gái, xin hãy yêu cho trọn lòng, đàn ông ạ. Bởi con gái, sinh ra là để được yêu thương.
Theo blogtamsu
"Cha! Cả đời này con gái đã nợ cha một nụ cười!"
Nhìn những bức ảnh cô ôm cậu con trai vào lòng như muốn được an ủi và nói: "Cha! Là cả đời này con gái đã nợ cha một nụ cười".
Cha! Là cả đời này con gái đã nợ cha một nụ cười
Từ nhỏ đối với nó cha như một người lạ. Từ nhỏ bố nó hay phải đi công tác xa nhà, 1 năm có 365 ngày thì ít nhất có 200 ngày cha nó không có ở nhà. Cho dù mỗi lần về cha nó đều mang cho nó biết bao nhiêu là món quà, nhưng nó cũng không nhận ra cha nó. Giữa nó và cha luôn hình thành một bức tường ngăn cách.
Năm nó 11 tuổi cha mẹ nó ly hôn, nó chẳng có một chút lo lắng và buồn tủi vì nó đã quen không có cha ở bên. Nhưng đến năm nó 16 tuổi mẹ nó gặp tai nạn qua đời nó về sống với cha.
Những ngày tháng đó nó chỉ trốn trong phòng cùng với chú chó mà mẹ ngày trước tặng nó, cả ngày không nói câu gì. Những đêm đó chú chó cứ sủa suốt đêm vì lạ nhà khiến cha nó không ngủ được, nó nghĩ là cha nó sẽ rất tức và khó chịu nhưng nó cũng chẳng thèm quan tâm. Vì nó thầm nghĩ nếu cha nó động đến con chó nó sẽ bỏ nhà ra đi ngay lập tức.
Nhưng trái với ý nghĩ của nó người cha lại yêu thương chú chó hơn cả, những ngày nó bận ôn thi chính cha nó đã ôm chú chó đi ngủ, giúp nó chăm sóc chú chó. Ngày nó lên đường nhập học cha nó ôm chú chó ra ga tàu tiễn, nó mải cười đùa cùng mấy người bạn mà không để ý đến cha nó và chú chó ở phía sau nó.
Cho đến khi đoàn tàu chuẩn bị lăn bánh, nó mới vội vội vàng vàng vậy tay nói: "Cha! Cha về nhà đi! Chăm sóc tốt cho cún con nhé!". Trước khi đi nó cũng chỉ nhớ đến chú chó, còn cha nó cũng không hỏi han một cậu. Nhưng cha không giận nó vì tình thương của ông dành cho nó đã xoa dịu đi hết sự tức giận trong lòng ông. Khoảnh khắc nhìn con gái đi xa cả hai đôi mắt sáng lên, chan chứa nước mắt. Một đôi mắt là của cha nó, một đôi là của chú chó mà cha nó vẫn ôm chặt vào lòng.
Cuộc sống Đại học mà nó cảm nhận được thoải mái biết bao vì không có cha bên cạnh. Cha nó vẫn gọi điện thường xuyên hỏi nó, quan tâm nó rất chu đáo. Lần nào cha nó cũng hỏi: "Con còn tiền không? Cuộc sống có vất vả lắm không?". Hơn nữa ông còn cho nó nghe tiếng của cún con vì ông sợ con gái sẽ nhớ nhà.
Năm thứ 4 Đại học người cha vào tận trường tìm con gái, nó giận dữ vì trong thời gian đó nó rất bận phải làm luận văn tốt nghiệp, vậy nên nó tỏ vẻ không hoan nghênh khi cha lên thăm nó . Cha nó biết nó không mấy vui vẻ, ông nói:
Ngày mai là sinh nhật của con, đã biết bao lần sinh nhật của con cha không có mặt được. Những năm trước vào sinh nhật con đều nói có hẹn với bạn nên không muốn cha lên, vì thế cha sợ mai con cũng có hẹn với bạn nên đã tự ý đến tìm con trước. Cha chỉ muốn cùng con ăn 1 bữa cơm để mừng sinh nhật con".
Cuối cùng nó cũng đồng ý. Sau khi ăn xong với cha bữa cơm trưa nó bảo cha tự ra ga rồi mua vé tàu về cho kịp. Đợi cho cô con gái đi khuất bóng ông mới quay ra về hướng ga tàu để về nhà, trong lòng ông nặng một nỗi buồn khó tả.
Sau khi tốt nghiệp xong, nó được cha nó xin việc tại quê nhà, nó kết hôn và sau đó sinh con. Ít lâu sau cha nó qua đời. Hôm đó cả gia đình bé nhỏ của nó đi du lịch, khi đang chụp ảnh cho cậu con trai nó phát hiện từ nhỏ nó chưa từng chụp ảnh chung với cha nó, và dường như nó cũng chưa khi nào nở một nụ cười ấm áp với cha nó.
Lần đó nó tìm thấy một album ảnh trong chiếc tủ của cha, khi mở cuốn album ra nó phát hiện hơn trăm bức ảnh đều là hình ảnh của nó, nhưng chỉ là những bức hình chụp từ phía sau. Thì ra cha nó những lần nhờ con gái ông đều lặng lẽ lên thăm nó, nhưng sợ con gái biết được sẽ không vui nên ông đã luôn ở đằng sau chụp lén cô. Mỗi khi nhớ con gái ông lại bỏ tấm hình ra ngắm.
Cô khóc òa khi biết được tình yêu cả đời mà cha luôn dành cho mình, đó là tình thương lặng lẽ và thầm kín. Nhìn những bức ảnh cô ôm cậu con trai vào lòng như muốn được an ủi và nói: "Cha! Là cả đời này con gái đã nợ cha một nụ cười".
Theo blogtamsu
Đàn ông không cần quá lãng mạn, chỉ cần chân thành là đủ... Người đàn ông mà tôi cần không phải là người chỉ biết nói hay mà không biết làm. Tôi cần một người vì tôi mà cố gắng, nắm chặt tay tôi lúc khó khăn, gian khổ... Người đàn ông của mình là người như thế nào? Luôn là câu hỏi in dấu trong lòng tôi. Bởi quan trọng với đàn bà mà nói...