Thà nghèo một chút…
Tôi đã quá sai lầm khi cắm đầu vào kiếm tiền để con bơ vơ một mình. Con cái là tài sản quý giá nhất, tuổi thơ của con cần được yêu thương. Tôi thà nghèo một chút để đổi lấy thời gian bên con.
Công ty khó khăn, doanh số giảm sút đồng nghĩa toàn bộ lương nhân viên giảm theo. Việc ít, thời gian rỗi tôi lên mạng xã hội ngày một nhiều. Chủ yếu để tán gẫu với bạn bè cho qua những tháng ngày buồn tẻ. Một hôm, trong cuộc nói chuyện, cô bạn hỏi tôi rằng, có muốn bán hàng online để tăng thu nhập không? Nghe qua thì đây là công việc khá đơn giản, chỉ mất công ngồi máy tính thêm 2, 3 tiếng. Nghe xuôi tai, tôi đồng ý thử sức.
Những ngày đầu tiên bán hàng online là những ngày vất vả nhất. Mắt lúc nào cũng dán chặt vào điện thoại, hết trả lời khách hàng đến đăng ảnh sản phẩm… Tranh thủ giờ nghỉ trưa, tôi lên mạng. Về nhà buổi tối cũng cắm mặt, dán mắt vào điện thoại. Tháng đầu tiên thu nhập của tôi thêm được 500.000 đồng. Tôi vui lắm, nghĩ bụng có thêm vài đồng trang trải tiền thuê trọ, điện nước.
Sang tháng thứ hai, thu nhập tăng lên 1 triệu đồng. Tôi càng hăng say làm việc. Cho đến tháng thứ năm, lúc đón con gái ở cổng trường, cô giáo của con nói một câu mà tôi suýt bổ ngửa: “Không biết ở nhà bé Bi có nói bậy không, chứ dạo này lên lớp hay nói bậy, tính khí cũng thất thường, nóng nảy, không giống như trước đây. Nhờ chị về nhà bảo ban, theo sát cháu”.
Kể từ khi thêm việc bán hàng online, tôi đã bỏ bê con. Hai mẹ con chẳng có thời gian đọc sách trước khi ngủ như trước đây. Lại nhớ mới tối hôm trước thôi, con còn nũng nịu bảo mẹ đọc truyện, vì mệt với lại cũng khuya rồi nên tôi hẹn con vào ngày khác. Dạo gần đây, con cũng lầm lì hơn, không thích nói chuyện với bố mẹ. Bố mẹ hỏi chỉ trả lời qua loa. Ăn cơm xong, tôi cho con chơi đồ chơi, mua những món đồ trước đây con thích nhưng không mảy may hỏi con chơi có vui không.
Video đang HOT
Câu nói của cô giáo khiến tôi quyết định dừng việc bán hàng online để có thời gian cho con. Đọc sách báo mới hay rằng: “Trong độ tuổi từ 0 đến 4, não của trẻ sẽ phát triển gấp ba lần về kích thước. Lời nói, sự tiếp xúc giữa cha mẹ với con cái, thậm chí là quá trình chơi với con, không chỉ giúp não bé phát triển mà còn tăng cường sự gắn kết tình cảm”.
Tôi quay lại chu kỳ thời gian trước đây hai mẹ con từng chơi với nhau: tập vẽ, tập hát, đọc truyện. Con rất thích thú. Tôi đã quá sai lầm khi cắm đầu vào kiếm tiền để con bơ vơ một mình. Con cái là tài sản quý giá nhất, tuổi thơ của con cần được yêu thương. Tôi thà nghèo một chút để đổi lấy thời gian bên con.
Tôi biết, không chỉ riêng tôi mà rất nhiều cha mẹ khác hiện nay đều bị điện thoại thông minh mê hoặc. Một số vì công việc, số còn lại vì sở thích tán gẫu, xem phim, hay đơn giản chỉ thỏa mãn nhu cầu mua sắm online. Theo số liệu của Google, trung bình người Việt mở điện thoại 150 lần/ngày, như vậy mỗi giờ mở máy từ 6-7 lần. Điện thoại thông minh có thể mang cả thế giới đến với bạn, tuy nhiên chính điều đó lại khiến bạn quên đi những thứ gần gũi xung quanh mình, nhất là con cái.
Mai Hoàng
Theo phunuonline.com.vn
Đàn bà giữ chồng bội bạc cũng chỉ là đàn bà tội
Đàn bà giữ chồng bội bạc cũng chỉ là đàn bà tội, tội cho mình, tội cho con của mình. Mình không hạnh phúc, mình đau một, con mình chứng kiến mình đau lòng, tuổi thơ của con bao giờ mới thoát khỏi những đau thương?
Thời con gái, chị từng có biết bao nhiêu người đàn ông theo đuổi. Rồi chị cũng lên xe hoa với người đàn ông xứng đôi vừa lứa khiến biết bao người ngưỡng mộ, ghen tỵ với chị. Thế nhưng, gặp lại chị sau 20 năm, người con gái son sắc thời nào giờ thành một người phụ nữ héo hon, gầy gò với đôi mắt trũng sâu.
Sau ánh mắt ngưỡng mộ của biết bao người về cuộc hôn nhân, mấy ai biết bao đêm chị khóc thầm trong đau đớn. Chị kể với tôi về người chồng là giám đốc giỏi giang, về người đàn ông mỗi tháng lại cùng một cô nhân tình đi đó đây chơi. Về người cha chưa một lần đến đón con giờ tan học, và về những vết thương dai dẳng trên mặt, trên người chị...
Chị bảo, biết người chồng của mình như vậy đấy nhưng điều chị có thể làm là thuê thám tử để theo dõi chồng, để biết chồng đi đến đâu, đã quen cô bồ nào mới. Chị đã từng nghĩ đến chuyện sẽ bỏ anh, giải thoát cho mình khỏi đau khổ, thoát khỏi những lời nói dối ngọt nhạt của anh nhưng chị lại không muốn để người ngoài thấy chị khổ đau. Chị lại muốn giữ thể diện cho chồng, giữ nếp nhà người đời nể nang, coi trọng. Chị lại ngậm ngùi chịu khổ đau chính dưới mái nhà mà trước đây chị nghĩ sẽ không ai hạnh phúc bằng chị.
Và ngay cả khi tôi hỏi, chị còn có thể tha thứ cho anh ta bao nhiêu lần nữa, chị trả lời chỉ cần anh ấy còn quay về, chị vẫn chấp nhận tha thứ. Vì anh là trọn 25 năm thanh xuân của chị, là tuổi trẻ chị chắt góp giữ gìn. Vì chị còn muốn con chị có đủ đầy cha mẹ, chị còn muốn anh là cha của con chị, là người chồng duy nhất của chị đến cuối đời. Và vì chị buông không nổi...
Câu trả lời của chị khiến tôi im lặng một lúc lâu. Rốt cuộc chị và những người như chị bao giờ mới cởi bỏ được mớ bòng bong, bao giờ chị mới giải thoát được cho chính mình và bao giờ thì đời chị bớt khổ. Tôi biết, những người đàn bà như chị ở ngoài kia không ít, họ không dám buông bỏ, cố níu kéo lấy sợ dây gia đình ngày càng mỏng manh.
Tôi luôn nghĩ, đàn bà làm vợ không có gì nhiều bằng yêu thương và thứ tha dành cho chồng. Nhưng đàn bà lấy chồng nào có phải thiêu thân lao vào lửa. Mình cứ trơ người nhìn bóng dáng chồng bội bạc, cứ để yên cho chồng đâm từng nhát vào lòng, liệu có khiến kẻ lầm đường biết lối quay về? Hay người đã muốn đi thì vốn có nhớ đường cũng không thiết quay đầu lại? Thế thì mình giữ làm gì, mình tự tội tình với mình làm chi?
Ai không đau khi bị bội bạc, hết thương sao được với người chung chăn gối với mình bao năm. Nhưng đàn bà thương ai thì cũng đừng quên thương mình. Khi người ta tìm kiếm của lạ, dối gian mình, sao mình lại phải gánh hết, phải chịu thay họ. Mình không có lỗi, việc gì phải trả giá bằng những đau thương của mình?
Đàn bà ơi, cuộc đời này ngắn lắm. Cứ thử soi mình trong gương, thử nhìn mình đã phôi phai nhan sắc, đã tắt lịm nụ cười bao tháng ngày, đã khô cạn nước mắt bao đêm. Trong khi thế gian này làm vợ bao người hạnh phúc, bao người được yêu thương chở che. Không phải vì phận mình như thế, cũng không phải thế gian này chẳng còn một người đủ chân thành đủ thiết tha với mình. Mà chính là do mình buông không nổi một gã tệ bạc, mình không cam lòng bỏ một đoạn duyên từng vun đắp.
Nếu bạn là một đàn bà đến giờ vẫn chỉ đứng bên những bội bạc của chồng thì hãy nhớ, bạn không nợ ai bất cứ điều gì để phải chịu đựng như thế. Và nếu bạn không thể ra đi đúng lúc, sẽ có lúc thứ bạn nhận được chỉ sự tàn nhẫn của người đàn ông mình từng thương...
Theo emdep.vn
Ai sẽ cùng em đắm mình trong cơn mưa thanh xuân ấy một lần nữa? Cô biết anh định nói gì. Anh định nói bạn gái của Tường có kiểu tóc, đeo mắt kính và khuôn mặt có đôi nét giống cô hồi cấp ba. Cô đã thấy mặt bạn gái Tường qua những tấm hình chụp chung cả nhóm, được đăng trên Facebook của bạn gái Tường. Cô vẫn luôn im lặng dõi theo Tường. Đưa hành...