Tết về rồi, mẹ ơi, nhà mình đã có đào chưa hả mẹ?
Mẹ ơi, Tết về đến nhà rồi, ở trên này, nhà chồng con đã mai đào đầy sân, quất Tết đầy nhà. Tất cả đã sắp gói bánh chưng. Mẹ đã có đào chưa mẹ, có ai mua cho mẹ cành đào như con gái mua ngày nào?
Mẹ ơi, con gái lớn rồi, con gái đi lấy chồng rồi… Cuối cùng thì con cũng có gia đình riêng, cũng lấy được người đàn ông con yêu và chiều chuộng con hết mực. Ngày con lấy chồng, con còn hí hửng vì từ nay con được tự lập, không còn bị mẹ la mắng, không còn bị bố cấm đoán những lúc đi chơi về muộn. Con sẽ thoát được cảnh phải ở chung và bị bố mẹ kiểm soát.
Con từng cãi bố mẹ rất nhiều và thậm chí dọn đến nhà bạn ngủ vài hôm chỉ vì không chịu được bố mẹ quản thúc. Ấy vậy mà, đến giờ, con đi lấy chồng, con lại nhớ bố, nhớ mẹ đến quay quắt trong lòng. Con gái thật hối hận vì những ngày trẻ con không hiểu chuyện, không biết rằng, tất cả những gì bố mẹ dành cho con cũng vì yêu thương, quan tâm và lo lắng cho con. Con không hiểu rằng, những lúc bố la mắng con cũng vì bố sợ con gái đi ra ngoài chơi bời sẽ hư hỏng…
Khi con lấy chồng, con mừng rơi nước mắt mà không hay mẹ nhớ con, buồn vì phải xa con khóc cạn cả đêm. Con cứ vô tư vì nghĩ mình sẽ có một cuộc sống mới, tự do với người chồng con yêu.
Nhà chồng cách nhà mình chỉ trăm km. Vậy mà từ khi con về làm dâu, con đã không còn được về thăm bố mẹ thường xuyên. Việc nhà, việc cửa, việc gia đình chồng đổ lên đầu con, con trở thành đứa con dâu gánh trách nhiệm hết cho cả nhà chồng. Nhớ bố, nhớ mẹ, con không thể nào nói được với ai, chỉ biết nén vào trong lòng và khóc thầm… Có lúc con nghĩ, &’chẳng phải ngày xưa mày mê cuộc sống tự do lắm sao? Chẳng phải ngày xưa mày thích thoát khỏi vòng tay của bố mẹ mày lắm sao?’. Giờ thì con ân hận lắm…
Con muốn về nhà, muốn về ngay lập tức, con muốn được ở bên mẹ lúc giao thừa, được gói bánh chưng với bố, con nhớ lắm! (ảnh minh họa)
Nhớ những ngày còn ở nhà, Tết năm nào con cũng một mình cùng với bạn bè chạy đôn chạy đáo khắp nơi sắm đào, sắm Tết cho ông bà. Con chuẩn bị mâm bàn thờ, cỗ bàn cúng giao thừa giúp mẹ. Con nấu bánh chưng rồi ngồi trông nồi bánh với bố, được nghe bố kể câu chuyện ngày bố đi bộ đội…
Bây giờ thì xa rồi mẹ ạ… Bây giờ thì con chỉ biết khóc thầm vì sắp tết rồi, con chẳng được ở bên bố mẹ. Sao lúc này, con lại chán cuộc sống tự do, thoát khỏi vòng tay bố mẹ đến vậy? Sao bây giờ con lại chán ngán cái cảnh lấy chồng vậy mẹ ơi?
Mẹ ơi, Tết về đến nhà rồi, ở trên này, nhà chồng con đã mai đào đầy sân, quất Tết đầy nhà. Tất cả đã sắp gói bánh chưng. Mẹ đã có đào chưa mẹ, có ai mua cho mẹ cành đào như con gái mua ngày nào không mẹ ơi?
Con muốn về nhà, muốn về ngay lập tức, con muốn được ở bên mẹ lúc giao thừa, được gói bánh chưng với bố, con nhớ lắm!
Nhà mình đã có Tết chưa hả mẹ, không có ai đi chợ mua đồ nấu cỗ với mẹ, mẹ làm một mình có buồn không? Con nhớ mẹ quá, con muốn khóc quá, con chán lấy chồng, con chán cuộc sống tự do. Giá như đừng lớn, giá như cứ là con bé ngốc nghếch ngoan của mẹ, sống với bố mẹ, dựa vào bố mẹ như lúc còn ấu thơ thì vui biết mấy. Chỉ là bây giờ, gánh nặng cơm áo gạo tiền, cuộc sống gia đình riêng tư, lo toan nhà chồng đôi lúc khiến con cảm thấy chán lắm mẹ ơi…
Bao giờ con mới được đón giao thừa cùng mẹ?
Theo Phununews