Tết ở đầu này nỗi nhớ
Hôm nay con lại làm một mẻ bánh, lần này là bánh hạnh nhân, mai sẽ gửi về cho mẹ, chỉ ngày kia là mẹ nhận được thôi. Con lại mong mẹ gửi nem cho con, chính nem mẹ làm mới quý! Thỉnh thoảng mẹ con mình cứ “ trao đổi văn hóa” như thế nhé. (Dư Thu, Pháp)
Mẹ yêu à,
Mẹ có biết con mong gì lúc này không? Con cứ tưởng tượng ra cảnh cả nhà đón con ở sân bay mà lòng xốn xang khó tả, nhưng chưa biết lúc nào con mới về được mẹ ạ! Con biết mẹ cũng mong đợi ngày đó lắm, bố dù không nói ra nhưng con hiểu bố cũng nhớ và mong con về. Hai em thì khỏi nói, con cứ nhớ lúc mẹ kể lại là em cầm điện thoại nói chuyện một mình, giả vờ là chị ở đầu dây bên kia, buôn chuyện tíu tít, con lại càng mong một ngày về thật gần.
7 năm qua con cũng chỉ về thăm nhà được 4 lần mà chẳng lần nào về Tết được cả, lần nào cũng toàn kết hợp công việc và thời gian với gia đình lại chẳng được bao nhiêu… Lại một cái Tết nữa rồi, con không có phép để về với cả nhà được. Bố mẹ đừng buồn nhé, con sẽ về một ngày không xa…
Màn múa rồng đặc sắc này được thực hiện trước Tòa thị chính Paris để đón mừng năm con rắn. Ảnh: AFP
Năm nay khác mọi năm là Đại sứ quán tổ chức Tết ở tòa thị chính Paris. Mẹ biết không, con ký thư nhận nhiệm vụ ngay tại đây. Một công việc mới hứa hẹn rất nhiều điều thú vị khi con sẽ phải đi công tác nhiều nước trong châu Âu. Con gái mẹ chắc sẽ vất vả hơn, nhưng được làm công việc mình thích và hữu ích cho xã hội, con thấy mình sống có giá trị hơn.
Con mời vợ chồng ông Chủ tịch đến để hiểu hơn về Việt Nam và công việc con làm, ông bà ấy hứng thú lắm. Họ thích sự nồng hậu, tốt bụng của người Việt Nam. Họ yêu truyền thống, văn hóa của người Việt Nam qua những phong tục con kể, qua những tiết mục văn nghệ, qua những món ăn của Việt Nam lần đầu tiên họ thưởng thức ở đó, hay chỉ là qua chiếc nón lá, qua bông hoa sen trên áo dài con mặc. Bà phu nhân đặc biệt thích áo dài ấy lắm và rất muốn may đo một cái như thế. Cứ mỗi khi có thêm một người bạn Pháp yêu Việt Nam là con lại thấy tự hào hơn mẹ ạ!
Còn ở nhà, giờ này chắc bố mẹ và các em đang bận rộn chuẩn bị Tết mẹ nhỉ! Đã bao lần con mong về dịp Tết để lại đi sắm Tết giúp mẹ, lại sơn nhà giúp bố. Từ ngày con đi, bố mẹ lại vất vả thêm nhiều, mấy chị em ở nhà lại bớt đông vui. Năm nay chắc chắn bố mua cây đào to và nhiều hoa, nhiều lộc hơn năm trước, hai chị em lại tất bật trang hoàng nhà cửa, mẹ lại hì hụi trong bếp làm cỗ Tất niên.
Nhớ mâm cỗ chiều 30 Tết của mẹ. Ảnh minh họa: Hoàng Hà
Video đang HOT
30 Tết bên này con cũng đi chợ mua đồ về làm các món cổ truyền như mẹ vẫn dạy con. Con cũng nấu canh măng, cũng làm đĩa xào thập cẩm. Con cũng đồ xôi và có bánh chưng như mẹ ở nhà. Con làm rất nhiều nem, chỉ cúng một đĩa thôi, còn lại mang cho những người bạn Pháp.
Con còn nhớ lần bố mẹ cô giáo cũ của con về Việt Nam, mẹ tặng họ một hộp nem mẹ làm. Ông bà ấy nói suốt cả tuần ăn nem ở Hà Nội rồi nhưng thực sự chưa bao giờ ăn nem ngon thế! Mẹ vẫn là “thiên hạ đệ nhất nem” mà. Con cũng hãnh diện khi họ yêu Việt Nam và tham quan tất cả những điểm con giới thiệu, nhưng họ vẫn bảo đến Việt Nam, thích nhất là được ăn nem của mẹ! Thế là bây giờ con lại mang “vị Việt Nam” ấy cho những người bạn yêu Việt Nam của con đây…
Mẹ ơi giờ con lại nhớ nồi nước lá mùi mẹ ạ! Năm nào mẹ cũng chuẩn bị cho con tối 30. Hay nhỉ, điều giản dị đó thôi cũng làm con thấy nhớ! Con nhớ cả những lần ngồi rửa lá dong, đãi đỗ trước hiên nhà. Cái khuôn gói bánh chưng cả năm mới lại dùng đến, con rất thích ngồi xếp lá để bố mẹ gói bánh, thích nhất là bố đóng một cái khuôn nhỏ để cho con khỏi “chạnh lòng” vì sao người lớn có mà trẻ con lại không? Bao giờ mấy chị em con cũng được suất bánh chưng riêng, nhiều đỗ hơn và bánh thì đương nhiên xinh hơn hẳn. Ngày xưa bé chỉ mong chờ đến Tết thôi, cứ quanh quẩn bên mẹ chuẩn bị mọi thứ, con thấy mình lớn dần qua những mùa Tết ấy.
Mẹ yêu đừng lo cho con nhé! Con ở đây cũng đón Tết đầy đủ và ấm cúng lắm! Nhìn mâm cúng Giao thừa mà con lại nhớ mẹ, lần nào cũng tất bật để có mâm cúng đẹp nhất, thơm ngon nhất. Mẹ bảo đó cũng là tỏ lòng thành kính với tổ tiên. Không có chuối xanh nhưng mâm ngũ quả của con cũng đẹp mắt lắm. “Ban thờ” cũng tươm tất lắm! Con gái mẹ mà, cứ giúp mẹ chuẩn bị cỗ Tết rồi cũng học được bao nhiêu thứ đấy! Con chẳng được ở nhà để bố mẹ mừng tuổi, con tự sắp bao lì xì đặt lễ để sẽ tự mừng tuổi mình…
Lúc này đây, sao con mong được về với bố mẹ đến thế! Nhớ giờ này mẹ cúng Giao thừa, bố ra đầu ngõ rồi về xông đất. Con gọi điện về chúc Tết cả nhà, mẹ con mình làm “cầu truyền hình Paris – Hà Nội”, con như ngửi thấy mùi hương trầm với khói bay nghi ngút, không mùi nem thơm phức nhưng nhìn cũng biết rất ngon rồi thấy khay mứt Tết tròn tròn, con cũng thấy như mình đang ở đó.
Mẹ thấy nhà con trang trí thêm màu đỏ, rồi mẹ bảo “cỗ bàn” cũng “ra dáng” Tết Việt Nam. Con muốn nhận lời chúc đầu tiên là từ bố mẹ! Nhưng năm nay, mẹ chúc khéo con gái không ăn Tết “một mình” nữa…
Vâng, con không đón Tết một mình đâu mẹ ạ! Trung tâm Văn hóa chật kín người đến chung vui. Ở đây mọi người cũng có “cây đào, cây mai”, nhìn thấy bánh chưng là đã thấy Tết rồi. Năm nay con rủ thêm mấy người bạn đồng nghiệp mới đến ăn Tết, dạy họ nói “Chúc mừng năm mới” ngộ lắm! Cô Anne-Cécile cũng đến lại còn “lì xì” con một “phong bao” to tướng. 3 năm rồi, cô giáo cũ vẫn đến chúc Tết con như người thân trong nhà. Nhìn mọi người chuyện trò rôm rả, nhảy múa hát ca, con cũng thấy ấm lòng nhiều lắm! Và đêm Giao thừa cũng náo nhiệt, tưng bừng…
Như mọi năm, sáng mùng 1 con cũng đi chùa mẹ ạ! Điều này, con thấy cũng như mình đang ở Việt Nam thôi, nhưng mùng 1 Tết ở Hà Nội thường lất phất mưa xuân chứ không có tuyết bay như thế! Con làm lễ mà nhớ cả nhà mình lắm, giờ này đang đông vui chúc Tết ông bà. Được sư thầy mừng tuổi mà con thấy mình bỗng bé lại như ngày xưa. Thụ lộc bữa cơm chay, con thấy lòng mình thanh thản, nhẹ nhõm lắm! Ở đây con thấy tất cả như một gia đình…
Mẹ biết không, ở Paris con được đón Tết nhiều lần lắm. Không chỉ ở Đại sứ quán, ở Trung tâm văn hóa, cộng đồng người Việt còn tổ chức Tết ở UNESCO. Chợ Tết cũng có các món ăn ngày Tết, cũng múa rồng, múa lân. Có cả “ông đồ” cho chữ nữa. Con được giao nhiệm vụ “đại sứ” giới thiệu về văn hóa, phong tục, ẩm thực Việt Nam cho bạn bè quốc tế.
Cứ mỗi lần “hái” lì xì, đọc một lời chúc, dịch một câu thơ cho họ, con lại thấy vui như chính mình được chúc vậy rồi họ muốn học nói “cảm ơn” bằng tiếng Việt thế nào, đọc tên các món ăn ra sao, con thấy “ôi cuộc sống mến thương” thế! Rồi lại gặp những người thân quen, rồi kết giao với những người bạn mới, chẳng lúc nào con thấy cô đơn.
Thế nhưng con vẫn chưa hết Tết đâu mẹ ạ, con còn tham gia tổ chức Tết cho các bé thiếu nhi, hay hòa mình vào hoạt động của các bạn sinh viên ngày đầu năm mới nữa, con thấy mình năng động hơn trước rất nhiều, thấy mình có ích hơn, gần với quê hương hơn, đỡ nhớ nhà hơn.
“Lễ quanh năm không bằng Rằm tháng giêng”, con lại lên chùa câu an cầu phúc, tính con vốn ham việc bếp núc, lại ra vào mang bánh tét giúp tăng ni. Con thấy lòng mình ấm áp bình yên hơn. Mẹ vẫn lo con gái xa nhà một mình vất vả, Tết nhất sum họp thì mình lại cô đơn, nhưng mẹ thấy đấy, con gái mẹ chẳng buồn được đâu. Mẹ con mình cứ ríu rít điện thoại mỗi ngày đến nỗi em bảo “hai mẹ con cứ như người tình í” Nhưng con xin lỗi vì những ngày qua bận rộn quá mà không được tâm sự với “người tình”, cũng nhớ lắm, mà mẹ đừng lo nhé!
Hôm nay con lại làm một mẻ bánh rồi, lần này là bánh hạnh nhân, mai sẽ gửi về cho mẹ, chỉ ngày kia là mẹ nhận được thôi. Cả nhà lại thưởng thức và cho con ý kiến nhé. Con lại mong mẹ gửi nem cho con, chính nem mẹ làm mới quý! Thỉnh thoảng mẹ con mình cứ “trao đổi văn hóa” như thế, con gửi “một chút Pháp” về nhà và bố mẹ lại gửi “một chút Việt Nam” cho con, khi thì bánh cốm, lúc thì hạt sen, con chẳng xin gì cho mình cả, toàn tặng bạn bè để họ “thưởng thức Việt Nam” thôi. Dù cách nhau cả chục nghìn cây số nhưng gần nhau với cả tấm lòng. Giờ này Việt Nam còn chìm trong giấc ngủ, Pháp đang ngồi viết nỗi nhớ Việt Nam đây.
Con gái của mẹ,
Theo VNE
Tết của cô bé mang hai dòng máu Việt-Thụy Sĩ
"Tết tết tết! Vui thật là vui! Ngày đầu năm, bé kính chúc mọi người cuộc đời giàu sang, tâm hồn phơi phới. Xuân về đây rồi, làm ăn phát tài!", nghe con gái Thy Thy của mẹ líu lo hát mà lòng mẹ tràn ngập mùa xuân. (Đồng An, Thụy Sĩ)
Con gái mẹ rất mê mặc áo dài Việt Nam. Ảnh: tác giả cung cấp
Con gái Thy Thy của mẹ Tết này gần 6 tuổi rồi nhỉ! Con được mẹ kể về Tết cũng như từng về Việt Nam ăn Tết hai lần khi còn bé nên cũng háo hức đón Tết vô cùng. Những ngày cận Tết con cứ lăng xăng chạy quanh khi thấy mẹ dọn dẹp nhà cửa và cố gắng giúp mẹ. Con được mẹ dạy rằng những ngày đầu năm mà nhà cửa gọn gàng sạch sẽ thì cả năm sẽ như thế.
Những ngày sát Tết, con háo hức quá, cứ luôn miệng hỏi "Mẹ ơi, chừng nào mới đến Tết?" líu lo bằng tiếng Việt thật đáng yêu. Mẹ kể cho con nghe vào dịp Tết trẻ con sẽ được ba mẹ mua cho quần áo đẹp và được mặc chúng để dạo chơi khắp phố phường và khoe với ông bà, người thân của mẹ. Con thích lắm nên cứ nôn nóng chờ đến Tết để được mặc chúng.
Giây phút làm mẹ hạnh phúc nhất là khi ngắm nhìn con mặc những trang phục truyền thống Việt Nam. Yểu điệu trong những chiếc áo bà ba, áo dài, áo tứ thân vào ngày đầu của năm mới, con thích chí lắm và cảm giác rất tự hào nữa. Con cứ xin mẹ lôi hết quần áo kiểu này ra mặc thôi. Con còn rất hào hứng tập hát những bài hát về Tết bằng tiếng Việt để biểu diễn cho mọi người xem qua những video mẹ quay, và hăng say học câu chúc Tết mọi người.
Nhớ có lần con được bố mẹ dẫn đến một cửa hàng Việt Nam cách nhà mình một tiếng lái xe để mua vài thứ cho ngày Tết. Sau khi được mẹ cho phép nhận quà từ cô chủ, Thy Thy của mẹ dõng dạc tự cảm ơn và chúc Tết: "Con kính chúc bà một năm mới an khang, thịnh vượng, phát tài và hạnh phúc", khiến cô chủ ngạc nhiên vô cùng.
Cô khen Thy Thy chúc Tết còn giỏi hơn cô ấy, vì sống ở nước người quá lâu nên cô còn không nhớ rõ những lời chúc tiếng Việt nữa. Mẹ cảm thấy thật vui vì dù con sinh ra và lớn lên ở Thụy Sĩ nhưng không quên cội nguồn của mẹ.
Dù năm nay không được đón Tết ở Việt Nam nhưng bên cạnh có con, có bố, có ông bà nội, cùng chuẩn bị và đón Tết, mẹ vô cùng hạnh phúc và cảm thấy cuộc đời mình thật may mắn. Ba năm rồi không được về quê khiến năm nay mẹ càng nhớ Tết hơn bao giờ hết. Mặc dù xa nhà cũng gần 10 năm nhưng trái tim mẹ luôn nghĩ về quê hương mỗi ngày, nghĩ về nơi mà mình đã sinh ra và khôn lớn.
Bà nội diện áo dài, ông nội đội nón lá trông cũng đẹp không khác gì người Việt Nam con nhỉ?. Ảnh: tác giả cung cấp
Điều làm mẹ thấy cảm động nhất khi ở xứ người là dù gia đình bố con là người Thụy Sĩ nhưng tâm hồn của họ rất Việt Nam. Họ yêu cái bầu không khí của Tết cổ truyền chúng ta và thích hòa nhập vào đó.
Mẹ ngạc nhiên vô cùng vì không ngờ bố con lại yêu Tết đến vậy. Ngày cuối năm bố đã cố gắng đi tìm mua vài nhành hoa màu vàng để trang trí tượng trưng cho hoa mai ngày Tết, tự tìm tòi để cắt dán những thứ trang trí lên cây mai và còn làm cả những cái bao lì xì cho các thành viên trong gia đình nữa. Những điều nhỏ nhặt ấy đã khiến mẹ thật xúc động biết bao và càng trân trọng gia đình nhỏ và lớn của mẹ nhiều hơn mỗi ngày.
Dù mất nhiều năm để hiểu nhau, để có cuộc sống hòa thuận êm đềm với nhau nhưng vài năm nay, khi tạo được bầu không khí Tết trong gia đình, lòng mẹ thật ấm áp. Mẹ cảm thấy thật tự hào vì là người Việt Nam và đã chia sẻ văn hóa của quê ngoại con vào Thụy Sĩ, dù ở thành phố nơi gia đình mình đang sống số người Việt chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Ba năm nay rồi, cứ đến Tết là con cùng bố mẹ và ông bà nội quây quần bên nhau ăn tối với những món ăn Việt Nam như khổ qua dồn thịt, trứng kho tàu, bánh chưng, bánh tét... Cả nhà cùng nhau trò chuyện về Tết thật rôm rả, cùng chơi lắc cua bầu rồi lì xì cho nhau khiến ai cũng vui vẻ. Một cái Tết thật đơn giản nhưng đầy hạnh phúc khi mọi người trong gia đình đều quan tâm đến nhau, hướng về nhau, dù không cùng ngôn ngữ và truyền thống.
Năm nay, chú con dù bận rộn đi du lịch xa, không cùng tham gia buổi họp mặt gia đình nhưng vẫn nhờ mẹ mừng tuổi ông bà nội khiến ông bà ấm lòng lắm khi được các con quan tâm nhiều hơn mỗi ngày. Chính ông bà nội cũng lì xì cho con và bố mẹ để lấy hên cho năm mới. Ông bà ngày càng "Việt Nam" con nhỉ? Dù mùa đông lạnh lẽo vẫn đang bao trùm Thụy Sĩ, mà mẹ thì sợ nhất là cái lạnh, nhưng mẹ cảm thấy thật ấm áp với không khí Tết trong ngôi nhà nhỏ của mình, Thy Thy ạ.
Mẹ và bố con cảm ơn mọi người ở Việt Nam nhiều lắm vì đã luôn quan tâm đến gia đình mình, đến cô con gái bé bỏng của mẹ. Nhờ mọi người mà mẹ càng có thêm động lực để dạy con gái mẹ nói thật giỏi tiếng Việt và hiểu biết thật nhiều về quê ngoại thân yêu. Mẹ cầu chúc cho mọi người mọi nhà có một năm mới tràn đầy niềm vui, hạnh phúc và vạn sự như ý. Còn Thy Thy, con gái cũng có những lời chúc nho nhỏ dành cho các cô, các chú đấy!
Theo VNE
Lời cầu hôn lúc Giao thừa Với em đây sẽ là cái Tết ý nghĩa nhất và đáng nhớ nhất trong đời. Đến giờ em vẫn còn lâng lâng hạnh phúc, tim đập rộn ràng khi nhớ lại lúc anh ngỏ lời cầu hôn. Làm sao em có thể từ chối một người yêu quê hương em, yêu gia đình em, yêu em sâu sắc đến thế! (Minh Trang,...