Tết này, tôi sẽ bỏ hết tất cả gia đình chồng đằng sau để dắt con về quê ngoại ăn Tết…
Suôt 10 năm, vơi moi ly do, ca chông va gia đinh chông ngăn can tôi vê quê ăn Têt cung bô me. Nhưng năm nay thi tôi đã lên kế hoạch khác.
Săp đên Têt, moi ngươi chôn rôn chơ đon nhưng ngay sum hop bên gia đinh nôi, ngoai. Vơi tôi, ngoai nhưng lo toan cho môt cai Têt chu toan bên nhà chông, con đang mang môt nôi buôn sâu kin.
10 năm lây chông xa nha 400 km cung la chưng đo thơi gian chăng bao giơ tôi đươc vê quê ngoai đon Têt cả nhà ạ. Năm thì mới lấy chồng. Năm thì con cái còn nhỏ. Năm thì con ốm đau. Năm thì kinh tế quá kém nên không thể về nhà.
Chỉ có 2-3 năm thì tận sau Tết đến 5-7 ngày, vợ chồng con cái tôi mới về quê chuc Têt bô me. Còn Tết đến, tôi chỉ ôm điện thoại gọi cho bố mẹ, họ hàng chúc Tết. Hoặc trước đó, tôi nhờ được bạn bè, anh em gưi tui qua, tâm banh, chut tiên biêu bố mẹ.
Trước đây, khi quyêt đinh lây chông, bô me tôi canh canh nôi lo, bơi khoang cach qua xa. Tuy nhiên, tôi bo ngoai tai tât ca. Tôi nghi chông se thâu hiêu va thương vơ đê co cach ăn Têt môt năm nha ngoại, môt năm ơ nha nôi như nhiêu gia đinh khac. Trong long đinh ninh la vây, nên tôi không may may suy nghi vê nhưng lơi bô me phan nan.
Vây ma, moi thê thôt cua chông trươc cưới đã bay đi đâu mất. Năm đâu tiên sau khi cươi, tôi đông y ơ nha chông, bơi con gai lây chông la găn bo hâu như quang đơi con lai vơi nha nôi. Tôi không dam kêu ca nưa lơi. Trong long tâm niêm Têt nay ơ nha chông, Têt năm sau chăc chăn đươc vê quê ngoai.
Video đang HOT
Têt thư hai sau khi lây chông, tôi mang bâu va ôm nghen rât nhiêu, nhưng vân muôn vê quê đon Têt cung gia đinh bên ngoai. Khoang cach 400km, thêm công viêc bân rôn, gia đinh chông kha bao thu nên tôi it khi vê thăm nha. Suôt môt năm, tôi trông đơi đên ngay Têt đê đươc đoan viên vơi bô me, găp lai hang xom va chung ban thuơ thiêu thơi. Nhưng khi tôi đưa ra lơi đê nghi mua ve xe đê vê quê ăn Têt, chông gat phăng va trach moc không biêt suy nghi cho đưa con trong bung.
Chông bưc minh, tôi khoc như mưa trong đêm, nhưng phai tư trân tinh va nghi tât ca vi con. Đi quang đương dai như vây đê vê quê ăn Têt không phai la giai phap hay nên tôi quyêt đinh châp nhân nghe lơi chông.
Đên Têt tiêp theo, luc đo con tôi đươc 1 tuôi, chông cung không đông y cho vê quê ăn Têt vơi nha ngoai. Chông ly le gia đinh neo ngươi, vê quê ngoai ăn Têt con ai lo cho nha chông, trong khi con cai con nho. Va cư như vây môi năm môt ly do, môt cach noi, chông va bô me chông đêu ngăn can tôi vê quê ăn Têt.
Tôi con nhơ cach đây 4 năm, môt cuôc cai va lơn xay ra khi tôi muôn vê quê ngoai ăn Têt. Trươc Têt, tôi khâp khơi mua săm đê cung chông vê quê ngoai thi me chông măt năng may nhe, bưu môi, noi moc. Me chông noi xa noi gân răng con dâu ma Têt đoi vê quê ngoai thi con gi la Têt. Me chông sơ tôi vê quê thi không ai lo cơm cung gia tiên, không ai lo bưa cơm tât niên, không ai lo đon khach, lau don nha cưa…
Chông tôi nghe me noi vây nên xuôi long theo. Khi tôi nhât quyêt vân vê quê môt minh, chông đa nem ca vali đô đac va keo banh ra giưa sân trong trơi mưa. Bao nhiêu qua cap chuân bi nat bet, tôi chi biêt ôm măt khoc giưa trơi ret căt da căt thit. Thâm chi, chông tôi con doa nêu tư tiên vê nha ngoai đưng bao giơ vac măt vê nưa. Không chi co vây, me chông đươc đa con lên tiêng ma phan răng “Nha nay không co loai con dâu thich vê nha ngoai ăn Têt, bo rơi nha chông”.
Tôi đau đơn va xot xa đên tân sâu thăm trong long nhưng không dam he răng. Bơi tôi muôn gia đinh co cai Têt êm âm. Va rôi cai Têt cung qua đi… đên Têt sau vân như vây. Tôi vân cam chiu vi sơ hanh phuc gia đinh tan vơ.
Suôt 10 năm trơi, tôi them cam giac đươc đon Têt bên bô me như thơi chưa lây chông. Tôi nhơ cai cam giac đươc thưc bên bêp lưa nâu banh chưng, đươc bô me tân tay mưng tuôi va ăn bưa cơm tât niên, tăm la mui gia… Nhưng ươc mơ thât gian di ma vơi tôi qua xa vơi.
Năm nay, me tôi yêu hơn vơi nhưng căn bênh xương khơp. Nhiêu khi me goi điên ma hai đâu dây chi nghe tiêng khoc nghen như chât chưa nôi long biêt bao lâu nay. Tôi khoc vi nhơ me, nhơ quê hương, gia đinh va tui phân cho chinh ban thân minh không đươc gia đinh chông thông cam. Con me tôi khoc vi con gai ơ xa, đa lâu không đươc han huyên, vô vê.
Mơi đây, me tôi goi điên vơi giong thêu thao “me yêu lăm con a, năm nay con thu xêp vê Têt cung bô me”. Tôi khoc oa lên vi không đươc ơ bên canh me chăm soc nhưng năm thang tuôi gia. Chông tôi lai căn nhăn khi tôi muôn vê quê ăn Têt. Chông tôi con bao răng: “Sau Têt, bao hiêu đa muôn đâu, cư lam như chêt ngay không băng”.
Tôi đau đơn, sưng sơ trươc câu noi “khac mau tanh long” cua chông. Tôi gao lên giưa đêm khuya, vi sư bac beo, tui hơn chât chưa bây lâu. Chông tôi giân dư bo ra khoi phong đê tôi môt minh găm nhâm nôi đau đơn lên đên tôt đinh.
Sang hôm sau, tôi không con sơ hai như trươc đây. Tôi thăng thưng tuyên bô se đon Têt nay ơ nha ngoai, nêu muôn ly hôn cung châp nhân. Bơi, tôi hiêu chăng co hanh phuc nao đươc xây dưng trên môt nên mong không vưng chăc va thư tinh cam không tôn trong nhau. Nêu chông yêu tôi thi phai yêu thương ca bô me gia com coi ơ quê nha đang tân tao sơm hôm đê tư chăm soc nhau.
Tôi mặc kệ chồng và nhà chồng nghĩ gì về tôi?Tôi không biêt co chuyên gi xay ra trươc khi vê quê nưa hay không? Nhưng 10 năm chơ đơi la qua đu cho môt cai Têt ơ nha bên bô me. Tôi nghi bo hêt tât ca đăng sau đê dăt con vê quê ăn Têt…
Teo Emdep
Ai bảo lấy chồng xa 1 năm về 1 lần là sướng? Với tôi toàn là khác biệt văn hóa đến mức...
Lấy chồng như một canh bạc, canh bạc của tôi là gia đình chồng với lối sống khác biệt khiến người ta phát điên.
(Ảnh minh hoạ).
Năm hết Tết đến, nhắc đến về quê mà em chỉ thấy khủng hoảng, muốn chia tay tạm thời cho hết Tết rồi... nối lại. Em lớn lên ở thành phố, nhà lại có điều kiện nên từ nhỏ em đã có tư tưởng nồi nào úp vung nấy, tìm người tương xứng với nhà mình.
Nhưng trời không chiều lòng ai, em gặp và lấy một người cách nhà em hơn 1000km, 3 đời sống ở một vùng quê nghèo. Nói vậy để chị hiểu nhà chồng em và em khác nhau từ sinh hoạt đến suy nghĩ như thế nào. Hôm về ra mắt em choáng váng toàn tập. Các bác các cô nói to như loa phường, nói như sợ em điếc; cười nói thì ha hả, văng tục không thiếu thứ gì. Trẻ con người lớn đến chơi cứ nhao nhao lên "mợ T, dì T, thím T", em có tên tuổi đàng hoàng sao cứ phải lấy tên chồng em ra mà gào vậy?
Nói chung sau lần đầu ra mắt em đã thấy tương lai không tươi sáng gì. Mẹ nghe em kể chuyện đùng đùng gạt phăng đi, không có cưới xin gì hết. Chị gái cứ đay nghiến rằng chỉ có đứa ngu mới đâm đầu vào, ngày nào cũng gọi điện "xạc" cho 1 bài, sống chết kêu em từ bỏ. Nhưng yêu vào, em chỉ thấy anh ấy chân thành, tiến thủ, yêu thương em thật lòng. Đến giờ mới biết chẳng cái dại nào như cái dại này cả.
Tết năm ngoái em được một phen nhớ đời vì bố mẹ chồng tùy tiện quá. Đêm giao thừa 2 vợ chồng đang "nhấm nháy" thì mẹ chồng tồng tộc xông vào, cốt chỉ để gọi 2 con ra tâm sự. Lúc đó 2 đứa đang "thiên nhiên", cửa thì không có khóa, không hiểu mẹ hồn nhiên nhiệt tình hay cố ý kiểm tra? Đã vậy, ngồi tiếp khách mà có ai nhắc đến chuyện con đầu cháu sớm là mẹ chồng vỗ đét cái vào mông em: "Đã nghe bác dặn chưa hả con?" rồi nhấm nháy "sang năm bế được thằng cu thì hẵng về nhé!". Bố chồng thì không cần biết 2 đứa đã có kế hoạch gì, cứ bắt lên nhà thờ họ ngồi nghe giảng đạo, nghe từ sáng đến tối. Không so sánh nhà em với thằng X nhà bà Y thì lại kể lể chuyện thành công của em C nhà chú Z. Mệt mỏi quá chị ạ.
Chồng em thì tốt tính, nhưng anh cũng bế tắc nếu em gây áp lực. Một năm về được 1 lần, mỗi lần 3 ngày, chẳng lẽ lại vì mấy chuyện lông gà vỏ tỏi này mà cãi nhau với 2 cụ. Nhưng em thề có trời đất, 3 ngày này dài như 3 chục năm. Lối thoát nào cho em khỏi địa ngục trần gian này đây?
Theo Afamily
Lấy chồng thành phố, một đời lo toan Lấy chồng thành phố chẳng sung sướng như cô đã nghĩ, trái lại có nhiều ưu tư chỉ bản thân cô hiểu, chẳng thể chia sẻ cùng ai... Cô lấy chồng khi đã ở tuổi 35, không phải do cô không có người hỏi cưới mà cô đặt mục tiêu cho cuộc đời mình tương đối rõ ràng: phải lấy người Hà Nội....