Tết này, sao em có thể quên anh?
Trước lúc giao thừa em đã nhắn tin chúc tết cho anh, em đã chờ đợi biết bao 1 tin nhắn hồi âm của anh, thế mà điều đó chỉ có trong giấc mơ mà thôi.
Giờ phút đầu tiên của năm 2012 cũng đã đến, nó nặng nề hơn rất nhiều so với suy nghĩ trước đó của bản thân em. Một mùa xuân về tràn ngập sự cô đơn khi không có anh bên cạnh.
Khi nghe tiếng pháo nổ lúc giao thừa nước mắt em lại tuôn rơi, về quê ăn tết cùng bố mẹ nhưng em không thể xóa bỏ được hình bóng anh trong tim em. Dù em biết giờ đây em không thể nào níu giữ được anh cho riêng mình. Nói cho em biết em đã sai ở điểm nào mà tại sao anh lặng lẽ rời xa em không lí do như vậy?
Nhiều lúc em giận, tự nhủ với lòng mình rằng phải quên anh đi vì anh không xứng đáng với tình yêu mà mình dành cho anh. Thế mà càng quyết tâm thì mình càng thất bại. Anh có biết không, cứ mỗi lần ra đường nhìn thấy màu áo xanh da trời của Bộ độ phòng không thì em lại dậy lên nỗi nhớ khó tả, nỗi nhớ mà em đã cố tình để lãng quên. Em lại muốn nghe giọng nói, tiếng cười của anh vô cùng.
Em đã chờ đợi anh biết bao (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Trước lúc giao thừa em đã nhắn tin chúc tết cho anh, em đã chờ đợi biết bao 1 tin nhắn hồi âm của anh, thế mà điều đó chỉ có trong giấc mơ mà thôi. Với anh giờ đây em không xứng đáng để anh gửi lời chúc tết như 1 người bình thường hay sao?
Chắc giờ đây anh đã có bạn gái mới rồi, nhưng tại sao anh không nói với em để mọi chuyện được rõ ràng, sáng tỏ. Có lẽ anh chỉ xem em là 1 cô bé ngốc, quá tin người bởi những câu yêu thương ngày nào của anh chỉ mang tính ” ùa vui” thôi. Em đang là Sinh viên, nhìn cuộc đời qua lăng kính màu hồng nên không phải là mẫu người mà anh hướng tới. Nhưng anh ơi! Dù thế nào em cũng chỉ muốn nói với anh rằng “em yêu anh, yêu rất nhiều thật nhiều. Chúc anh 1 năm mới vạn sự như ý”.
Người ta nói ” mất 1 phút để quen, 1 giờ để nhớ, 1 ngày để mơ, 1 tháng để đợi, 1 năm để yêu nhưng phải mất cả cuộc đời để quên 1 ai đó “. Có lẽ sẽ chẳng bao giờ em quên được anh đâu. Ngày 12 tháng 01 năm 2011 chúng mình gặp và quen nhau, có lẽ từ nay ngày 12/01 sẽ là ngày buồn nhất trong năm đối với em. Tạm biệt tình yêu của em.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Sao em chẳng thể quên anh?
Những dòng cảm xúc chân thành của một trái tim mỏng manh khao khát sự đồng cảm. Xung quanh em có quá nhiều người nhưng sao vẫn chẳng thể quên anh?
Chia tay- ngày em phải nói ra hai từ đau đớn ấy- em đã khóc rất nhiều. Hôm đó em cũng đã hứa với chính bản thân mình, hứa với anh sẽ không lần nào rơi lệ nữa. Nhưng anh yêu, anh biết không? Hôm nay, em không muốn kìm nén những giọt nước mắt nữa. Em đã để hai hàng nước mắt rơi ướt nhòe trang giấy. Em thực sự rất nhớ anh. Anh có biết? Em nhớ giọng nói của anh, nhớ vòng tay anh, nhớ những cử chỉ nhẹ nhàng ân cần, nhớ cả những lần trêu đùa tinh nghịch của anh mỗi khi mình bên nhau. Em muốn gọi điện cho anh biết bao, muốn nghe anh nói: "Mình ơi, anh yêu em" biết bao. Và khi đó, em sẽ trả lời anh rằng, nơi này em cũng nhớ anh, yêu anh thật nhiều. Nhưng...em không thể. Em không thể phá hoại cuộc sống bình lặng của anh bởi sự ích kỉ của mình.
Những khi đêm về, em thường ngồi một mình và nhớ lại ngày đầu tiên mình quen nhau. Ngày ấy thật đẹp biết bao. Anh dịu dàng, ít nói. Em nghich ngợm bày trò. Em đòi đi cà kheo, anh- một người hoàn toàn xa lạ - tình nguyện giữ cà kheo cho em, dạy em bước từng bước một, ân cần đến nỗi, em giật mình thầm nghĩ: "Tên này thật lạ". Mình nói chuyện với nhau nhiều hơn vào những ngày sau đó. Em yên lặng lắng nghe anh kể về chuyện tình đau buồn của mình. Em đồng cảm, sẻ chia, nhưng chẳng bao giờ nghĩ mình có thể dành tình cảm cho nhau.
Em không thể phá hoại cuộc sống bình lặng của anh bởi sự ích kỉ của mình.(Ảnh minh họa)
Ba ngày trước khi em rời quê đi học xa, anh đề nghị: "Em giả làm người yêu anh ba ngày nhé." Ok thôi! - Em trả lời không chút do dự mà đâu biết rằng đó là lời tỏ tình rụt rè của chàng trai vừa trải qua thời gian đau khổ đến tột cùng vì cuộc tình cũ tan vỡ như bong bong xà phòng sau ba năm mặn nồng.
Anh bước vào cuộc đời em như vậy đấy. Giá mà lúc anh đi cũng nhẹ nhàng và bình yên như lúc anh đến thì có lẽ em đã không đau đớn đến thế này. Rất lâu sau khi anh tỏ tình em mới dám đón nhận và mở lòng. Yêu anh bằng một tình yêu chân thành và say đắm, em đã có những tháng ngày thật hạnh phúc, những kỉ niệm thật ngọt ngào. Bao lần em thầm cảm ơn ông trời vì đã thật ưu ái em, đã mang đến cho em thật nhiều điều tốt đẹp và cả anh nữa. Thời gian yêu nhau, mình xa nhau là nhiều nhưng tình yêu vẫn luôn nồng cháy bởi những tin nhắn ngọt ngào đầy yêu thương, bởi những cuộc trò chuyện đến một, hai giờ sáng. Em vẫn nhớ lần nào anh cũng là người cúp máy sau, khi em đã vô tư...ngủ quên.
Anh yêu thương!
Từng con đường, từng quán nước, nơi nào em cũng thấy mình đang vui vẻ cười đùa với nhau, nơi nào em cũng thấy kỉ niệm như mới hôm qua... Nhưng hôm nay khác rồi, anh nhỉ. Hôm nay, anh và em đã bước sang hai ngã rẽ khác nhau, hoàn toàn khác nhau. Anh sẽ ra biển cùng người con gái khác, phải không anh? Anh sẽ cùng cô ấy đi dạo trên biển đêm, ngắm những vì sao và nghe tiếng sóng ào ạt xô bờ. Anh sẽ cầm tay dìu cô ấy bước thật chậm trên bờ biển để đón bình minh của một ngày mới. Hai người sẽ còn cùng nhau đi du lịch bằng xe máy như những " tây ba lô". Và sẽ lên Sa Pa anh nhỉ? Cùng nhau ngắm tuyết rơi và anh sẽ xoa xoa tay mình để giữ ấm cho đôi bàn tay bé nhỏ của cô ấy. Ngay cưới anh sẽ đón dâu ba vòng vì nhà anh và nhà cô ấy gần nhau quá nữa chứ. Sẽ chụp nhiều ảnh cưới thật đẹp và cùng nhau hưởng tuần trăng mật tại Nha Trang.
Giá mà lúc anh đi cũng nhẹ nhàng và bình yên như lúc anh đến thì có lẽ em đã không đau đớn đến thế này (Ảnh minh họa)
Anh còn mở cho vợ mình một cửa hàng bán mĩ phẩm. Dạy con trai cách cua gái, chơi điện tử và đưa vợ đi uống cà phê vào cuối tuần. Vợ chồng anh sẽ giành dụm tiền để thường xuyên đi du lịch đây đó. Phải rồi! Anh sẽ làm như thế. Và cô ấy- vợ anh- sẽ chẳng bao giờ có thể là em, phải không anh? Những điều mình đã cùng nhau dự định, cùng nhau lên kế hoạch ấy, anh sẽ thực hiện cùng người con gái khác, người con gái phù hợp với anh, sẽ là vợ anh và không phải là em.
Em không biết những ngày tiếp theo- những ngày thiếu anh- em sẽ phải làm gì để lấp đi khoảng trống quá lớn trong tim, trong cuộc sống mình. Nhưng em biết mình buộc phải quên anh, buộc phải bước tiếp, bước vững vàng trên con đường không có bờ vai anh bên cạnh. Anh nói đúng, mình có duyên nhưng không có phận. Nhưng anh à, sẽ chẳng bao giờ em hối hận vì đã yêu anh đâu. Em trân trọng và nâng niu những tháng ngày em có anh trong đời. Cuộc sống có thể sẽ thay đổi, em và anh có thể sẽ thay đổi nhưng chuyện chia tay của chúng mình sẽ chẳng bao giờ đổi thay.
Mình chia tay rồi, trời vẫn nắng to, rồi bão to, rồi lại nắng, rồi lại mưa...Thế giới chẳng có gì thay đổi cả! Anh và em đều thật nhỏ bé và luôn bị cuốn vào guồng quay không ngừng của thế giới. Bởi vậy, không có anh bên cạnh, em vẫn dũng cảm sống, dũng cảm khóc và dũng cảm yêu anh ạ. Và anh cũng hãy như vậy nhé, anh yêu! Em luôn mong bình yên về nơi anh! Chúc anh hạnh phúc.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Làm sao trọn tình với nhà chồng Tết này? Tết này ông bà ngoại cháu về Việt Nam. Em đang rất đau đầu vì vụ quà cáp. Nhà chồng em vì ở quê nên rất coi trọng chuyện lễ nghĩa. Em và chồng em quen nhau khi em còn đang đi học. Em sống cùng gia đình ở nước ngoài từ nhỏ. Chồng em thì sang đây đi làm, 1 thân 1...