Tết này mình vẫn xa nhau
Em không thể ngăn mình khóc khi biết tin Tết này anh không được về.
Chiều thứ bảy nhưng em vẫn ở lại cơ quan, không phải để làm việc, không phải để trực cuối tuần, mà là để nghe nhạc, xem phim và lướt web. Em từ chối lời rủ rê đi sắm đồ cùng hội bạn vào đúng phút chót bởi bỗng dưng sự háo hức, vui vẻ của mình bị tiêu tan đi đâu hết sau khi nhận được tin nhắn của anh. Em biết yêu xa là rất khó khăn, em cũng tự dặn lòng mình phải thật mạnh mẽ và can đảm, nhưng có đôi khi giống như lúc này, bất chợt em vẫn thấy sao mình yếu lòng đến thế.
Buổi sáng em vui bao nhiêu thì lúc này em lại buồn bấy nhiêu. Cả mấy tháng nay em hết ngóng rồi lại chờ, chỉ mong sao cho nhanh nhanh đến Tết, thậm chí lúc đi ngủ em cũng mơ thấy anh về. Em đã hình dung sẵn trong đầu rằng mình sẽ trang điểm nhẹ nhàng, sẽ tết tóc kiểu gì và mặc bộ quần áo nào khi đi ra ga tàu đón anh. Rồi em sẽ vui mừng đến rơi nước mắt khi được gặp người yêu, sẽ khóc nức nở lúc anh ôm chặt lấy em vào lòng giữa bao nhiêu người qua lại.Cũng chẳng còn mấy là Tết, thời gian bây giờ đã không được đo bằng tháng, bằng tuần nữa mà chỉ còn tính bằng ngày. Mới buổi sáng em còn ngồi một mình, vừa cười vừa lẩm nhẩm tính toán xem còn bao nhiêu ngày nữa là đến Tết và bao nhiêu ngày nữa thì anh sẽ về. Em sợ sai nên đã cẩn thận giơ cả hai bàn tay mình lên và hồn nhiên đếm, giống y như một đứa trẻ đang tập đếm khi chưa biết các phép tính cộng trừ. Thế nhưng khi đang hí hửng vui vì anh sắp về thì em lại nhận được tin nhắn của anh báo rằng phải ở lại trong ấy để trực Tết.
Video đang HOT
Em vẫn mơ thấy lúc anh về (Ảnh minh họa)
Em đã lên kế hoạch sẵn trong đầu những nơi mình sẽ đi chơi và những người bạn mà em sẽ dẫn anh gặp mặt. Rồi em sẽ tự hào nắm chặt tay anh và giới thiệu với bạn bè rằng: “Đây là người yêu tớ”. Nhất định hội nó sẽ ồ lên kinh ngạc sau đó xúm vào trêu ghẹo em bởi vì đã có người yêu. Rồi bạn bè sẽ xì xầm rằng không ngờ một đứa xấu xí như em lại có chàng người yêu đẹp trai thế, hoặc sẽ ngưỡng mộ, thậm chí là ghen tỵ khi chứng kiến những cử chỉ quan tâm mà anh dành cho em.
Em đã mơ rất nhiều, về những cái nắm tay, những vòng ôm hay những nụ hôn miệt mài bất tận giống như để khỏa lấp những ngày tháng dài mình phải xa nhau. Có đôi khi em tự đỏ bừng mặt và ngượng ngùng vì những suy nghĩ của chính mình. Em đã có rất nhiều dự định, rất nhiều kế hoạch cho những ngày sắp tới, thậm chí còn hẹn với hội bạn thân đi mua sắm quần áo, giày dép đẹp để “diện” lúc anh về. Em muốn mình sẽ trở nên thật xinh đẹp trong con mắt của anh. Nhưng cuối cùng thì anh không về, vậy là mọi dự định ấy đều bị sụp đổ.
Em sẽ đợi anh, cho dù bao lâu nữa… (Ảnh minh họa)
Ai khi yêu cũng đều mong người mình yêu thương luôn ở bên cạnh, nhưng đôi khi vẫn bắt buộc phải chấp nhận đúng không anh?! Em vẫn biết yêu xa là thiệt thòi và muôn vàn khó khăn, thế nhưng vẫn không sao ngăn nổi mình khỏi những giọt nước mắt. Em vừa thất vọng lại vừa buồn, thất vọng một chút bởi bao nhiêu giấc mơ, dự định của mình bỗng chốc tan vỡ và buồn rất nhiều vì anh không về, vì thêm một cái Tết nữa không được gặp anh.
Trong con mắt của mọi người thì em vẫn là một cô nàng tự tin và mạnh mẽ, bởi vậy em không muốn bất kỳ ai nhìn thấy những phút giây yếu đuối của mình. Em biết, chỉ một lúc nữa thôi nghị lực và sự can đảm của mình sẽ lại trở về để xua tan đi những giọt nước mắt ấy. Ở nơi đó có lẽ anh cũng đang rất buồn, vậy thì em chẳng nên ích kỷ mà khiến anh thêm phiền muộn vì mình. Em sẽ đợi, cho dù bao lâu thì em cũng vẫn sẽ đợi, bởi em tin rằng nhất định sẽ đến ngày hai đứa mình được mãi mãi ở cạnh nhau.
Theo Eva
Cô vợ "vô tư"
Em nói một cách vô tư, hồn nhiên mà không hề để ý đến thái độ và tâm trạng của chồng.
Tiễn hai vợ chồng người bạn ra về, em cứ tấm tắc mãi:
- Đúng là chẳng ai nói trước được điều gì. Cái Hà vừa xấu người lại vừa học hành chẳng ra gì mà bây giờ sướng hơn tiên. Lấy được ông chồng vừa đẹp trai, thành đạt, vừa chiều vợ, lại còn ga lăng nữa chứ.
Em nói một cách vô tư, hồn nhiên mà không hề để ý đến thái độ và tâm trạng của chồng. Dù không hào hứng khi nghe em huyên thuyên chuyện ngày xưa cô bạn có những thói hư, tật xấu như thế nào nhưng thấy giọng em đầy ghen tỵ, bực tức khiến anh vừa ngạc nhiên, vừa thấy khó chịu.
Anh chỉ là một cán bộ công chức nhà nước bình thường, làm công ăn lương. Không chức quyền, địa vị. Dù không ga lăng, chịu chơi, không đẹp trai, giàu có nhưng công bằng mà nói, anh là một người đàn ông đúng nghĩa, biết yêu thương vợ con, sống có trách nhiệm với gia đình. Lương đưa đủ, tối ngủ ở nhà. Việc lớn anh đều gánh vác. Việc nhỏ cũng không chối từ. Anh làm tất cả mọi thứ với một mong muốn đem lại niềm vui và hạnh phúc cho gia đình.
Không giàu sang hơn ai, nhưng chưa bao giờ anh để em phải thiếu thốn, thua chị kém em điều gì. Từ trước đến giờ, cuộc sống vợ chồng, con cái lúc nào cũng vui vẻ, đầm ấm. Mọi thứ chẳng có gì đáng để em phải than phiền, ủ dột. Vậy mà cứ mỗi khi có khách đến nhà, hay nghe tin ai có cái này, cái khác, em lập tức về nhà khen lấy, khen để, so sánh người này, người khác, đôi khi kèm theo thái độ ghen tỵ, bực tức như thể mọi thứ của em đã bị người ta cướp mất.
Nhất là cách em nói về người yêu cũ giờ là giám đốc công ty thương mại. Lời hay ý đẹp, kỷ niệm yêu đương thời trẻ được em kể một cách hồn nhiên, vô tư. Em so bì, tỵ nạnh với người phụ nữ là vợ của anh ta đi nước ngoài như đi chợ, áo quần thì toàn hàng hiệu. Trời ơi, nghe giọng nói hồ hởi, phấn khởi và có phần tiếc rẻ của em, anh cảm thấy mình như là người đã gây ra cho em "khổ nạn" này. Khi không chịu được nữa, anh bảo sao ngày xưa em không lấy anh ta cho sướng!
Thấy anh tỏ thái độ, em mới chịu dừng lại câu chuyện tình yêu của mình. Sau đó một thời gian, người tình trong mộng của em bị bắt đi tù vì tội tham ô, vợ con cũng bị vạ lây, em tuyệt nhiên không hề nhắc đến nữa. Nhưng thói quen hay so sánh anh với người khác thì em vẫn chưa bỏ được. Chính điều đó đã làm cuộc sống gia đình lục đục, xáo trộn, làm anh thấy bị xúc phạm, coi thường. Bản thân em cũng phải khổ tâm, dằn vặt bởi những thứ không thuộc về mình.
Em à, danh ngôn có câu: "Hãy đừng so sánh cuộc đời mình với người khác. Bởi không ai dám chắc tương lai của họ sẽ thế nào". Em đừng so sánh anh và cuộc sống của mình với bất cứ ai nữa nhé.
Theo afamily
Chờ con dâu đi vắng, mẹ chồng ăn vụng thịt gà Về nhà sớm hơn dự định, chị Vinh uất lên khi biết mẹ chồng nhân lúc chị đi vắng mới gọi con gái sang thịt gà để ăn. "Đây không phải là chuyện con gà, chuyện miếng ăn, mà là chuyện bụng dạ con người ăn ở với nhau", chị Vinh, 41 tuổi, Tĩnh Gia, Thanh Hóa, chưa hết cay đắng khi nhắc...