Tết lại về, mẹ còn ở đó chờ con?
Con biết rằng mẹ vẫn luôn ngồi trước cửa đợi tiếng xe đò quen thuộc mà mỗi lần con hay về. Thế mà mẹ vẫn không trách con, mẹ luôn bảo mình rằng có lẽ vì con qua bận với cuộc sống hiện đại.
***
Tết lại đến, mẹ còn ở đó chờ con?
Trong bốn mùa; xuân, hạ, thu, đông thì mùa xuân là cái mùa khiến con cảm thấy lo sợ nhất, vì đối với con sang một năm mới chưa chắc gì con còn được vui cùng mẹ. Bố đã hi sinh trên chiến trường để lại mẹ và con một mình. Con vẫn còn nhớ ngày ấy, cái ngày con còn bé mẹ thường bế con ngồi trên chiếc ghế cũ bố tặng trước khi ra đi. Mẹ vừa vuốt tóc vừa bảo con rằng rồi bố sẽ về.
Và rồi con lớn lên mà thiếu tình yêu thương từ bố, lớn lên với niềm tin rằng rồi bố sẽ trở về. Giờ đây chính con là người đã bỏ mẹ một mình ở ngôi nhà ấy. Dần dần quên từ khi nào không biết. Con biết rằng mẹ vẫn luôn ngồi trước cửa đợi tiếng xe đò quen thuộc mà mỗi lần con hay về. Thế mà mẹ vẫn không trách con, mẹ luôn bảo mình rằng có lẽ vì con qua bận với cuộc sống hiện đại.
Cuộc sống của mẹ quá cô đơn cùng với những công việc đơn sơ của một nông dân nghèo. Còn có bao nhiêu người phụ nữ ngoài kia, vốn có thể hưởng thụ một cuộc sống an nhàn, sung túc nhưng vẫn lao vào lam lũ kiếm tiền để cho con có một tương lai tốt đẹp hơn. Sự hy sinh của mẹ chẳng ai có thể diễn tả hết bằng lời, như một nhà thơ đã viết:
Video đang HOT
“Ngôn ngữ trần gian khờ dại quá
Sao đong đầy hai tiếng: Mẹ ơi”
Tình mẫu tử không chỉ nuôi đứa trẻ lớn khôn và còn có giúp người phụ nữ trưởng thành hơn, dạy họ biết sống vị tha, vị kỷ, biết dẹp bỏ những yêu thích của mình để dành tất cả cho con, dạy họ sống điềm tĩnh, sống mạnh mẽ để làm gương, làm lá chắn cho suốt cuộc đời đứa con bé bỏng.
Mẹ yêu con nhiều là thế, nhưng đâu phải lúc nào cũng hiểu lòng mẹ, cũng biết thương mẹ như mẹ đã thương con. Nhưng bất hiếu với mẹ nhất là khi mẹ đã hy sinh tất cả, cố gắng mỗi ngày để lo cho ta mà ta lại chây lười, lại không chịu học hành, làm việc, chỉ biết ăn bám mẹ mà thôi. Còn có những người mặc kệ công sinh thành dưỡng dục của mẹ, chỉ vì gia cảnh nghèo khó mà trách mẹ không lo được cho mình. Tình mẹ vĩ đại như thế, cho nên tôi hy vọng rằng bất kỳ người nào cũng sẽ nhận được niềm vui, hạnh phúc và sự yêu thương tương xứng từ những đứa con của họ. Và: “Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc. Đừng để buồn lên mắt mẹ, nghe không?”
Ân Nguyễn
Theo blogradio.vn
Phụ nữ à, cuộc đời ngắn lắm nên đừng hà tiện với bản thân
Khi ta 40, ta không thể rực rỡ như một cô gái 20 vừa đến độ xuân thì, 50 tuổi ta không còn quá trẻ để lụa là váy vóc như thuở 30, hay 60 tuổi, ta chợt nhận ra đã quá trễ để say sưa trưa tối với bạn bè.
Vậy nên, là phụ nữ, "hãy cứ vui lên vì cuộc đời cho phép", hãy sống vì hiện tại, thỉnh thoảng cũng phải biết nuông chiều bản thân mình một chút thì mới cảm nhận hết được sự thú vị của cuộc sống.
Đàn bà lạ lắm, với chồng con thì chẳng tiếc thứ gì. Quần áo, đồ dùng cho chồng con thì luôn mua những thứ tốt nhất, đến lượt mình lại hà tiện. Ngày còn son trẻ thì rực rỡ váy vóc, luôn chiều chuộng sở thích của bản thân nhưng có chồng có con rồi mọi thứ đều xếp lại. Thích một chiếc váy, một thỏi son cũng cầm lên rồi đặt xuống: "Thôi, để dành tiền mua sữa, mua quần áo cho con".
Phụ nữ có chồng, mọi sở thích và thú vui sẽ xếp lại để sống trọn vẹn cho gia đình
Tôi có biết một người phụ nữ giống như vậy. Gọi là hà tiện thì hơi quá nhưng chị hạn chế chi tiêu cho bản thân tới mức thấp nhất. Từ ngày có chồng, có con chị rất hiếm mua sắm gì cho bản thân mình. Mà suy cho cùng, gia đình chị cũng đâu quá khó khăn. Đi đám cưới cũng lôi váy cũ ra mặc. Nhiều khi tôi ý kiến chị chăm chút cho bản thân mình một chút thì chị bảo: "Có chồng có con rồi thì đẹp đẽ để làm gì nữa!".
Ăn chẳng dám ăn, mặc chẳng dám mặc. Chồng ra đường thì thơm tho, sang trọng, còn vợ thì cứ nhàu nhĩ. Không những tiết kiệm chi tiêu mà chị còn hà tiện những thú vui của bản thân mình. Chị thích xem phim, đọc sách, nghe nhạc... Bây giờ, chị gạt hết chỉ để toàn tâm toàn ý lo cho chồng con. Tôi nghĩ trong đầu: "Cứ như vậy không khéo chồng chị ngoại tình mất".
Ấy vậy mà chồng chị ngoại tình thật. Anh ta cặp với một cô gái rất trẻ, lòe loẹt son phấn. Khi bị phát hiện thì anh ta lại lớn giọng chê bai chị già nua xấu xí. Chị chua chát: "Cuộc đời thật nực cười. Cứ nghĩ chồng sẽ trân trọng, biết ơn những hy sinh của vợ nhưng anh ta lại lấy cớ đó để đi ngoại tình". Thế đấy đàn bà ạ, đừng hy sinh nhiều quá, đừng sống quên mình để đến khi nhận ra mình chẳng còn gì ngoài sự phản bội mà những nếp nhăn trên gò má.
Cuộc đời ngắn lắm. Chớp mắt đã thấy thanh xuân như bóng câu bay qua cửa sổ.
Thanh xuân của người đàn bà vốn dĩ là thứ chóng tàn. Có rất nhiều người phụ nữ chôn thanh xuân của mình trong căn bếp đầy dầu mỡ, ngập ngụa mùi thức ăn. Họ lấy niềm vui của chồng con làm lẽ sống. Dẫu yêu thích đến mấy họ cũng gạt những thú vui bản thân sang một bên. Đàn bà tự huyễn hoặc mình rằng đó là sự hy sinh cao cả và chồng con sẽ biết ơn, sẽ trân trọng mình. Nhưng không, càng hà tiện với bản thân thì đàn bà chỉ có một cuộc sống mệt mỏi.
Dĩ nhiên, có chồng có con thì đàn bà phải vun vén, lo toan. Nhưng đừng quên mất cuộc sống riêng của mình. Chúng ta có sở thích, có niềm vui, có bạn bè... Làm đàn bà ngoan chưa chắc hạnh phúc viên mãn nhưng một người phụ nữ "hư" chắc chắn sẽ vui.
Khi 40 tuổi, ta không thể sống như một cô gái 20 rực rỡ. 50 tuổi ta không còn quá trẻ để lụa là váy vóc như thuở 30. 60 tuổi, ta nhận ra quá trễ để nhậu nhẹt say sưa với bạn bè. Hãy cứ vui với hiện tại, thỉnh thoảng nuông chiều bản thân một chút cuộc đời đàn bà sẽ thú vị hơn.
Suy cho cùng, cuộc sống chính là tìm kiếm hạnh phúc cho bản thân. Phụ nữ à, đừng hà tiện với bản thân. Thanh xuân ngắn lắm, ngày vui chóng tàn. Hãy yêu bản thân mình nhiều hơn chút nữa.
Theo phunugiadinh.vn
Có 2 kiểu chồng khi vợ sinh con: Phụ nữ người cười kẻ khóc vào nhận chồng Vốn chỉ có hai kiểu chồng khi chờ vợ sinh con, điển hình cho hai kiểu chồng trên đời này. Đàn bà lấy chồng, sinh con rồi, người khóc kẻ cười cũng là vì khác nhau người chồng cạnh bên như thế. Người ta hay nói không phải hôn nhân là mồ chôn ái tình, mà là phòng sinh. Muốn biết lòng dạ...