Tết không phải cứ vào bếp mới là dâu ngoan
Chẳng ai muốn đi lấy chồng suốt ngày phải phục vụ cơm nước cho nhà chồng cả. Đ.ánh giá con dâu không chỉ nhìn vào 3 ngày Tết.
Chẳng ai muốn đi lấy chồng suốt ngày phải phục vụ cơm nước cho nhà chồng cả. Đ.ánh giá con dâu không chỉ nhìn vào 3 ngày Tết. (Ảnh minh họa)
Tôi thì lại không có chung quan điểm với nhiều độc giả ở đây. Theo tôi, ngày xưa thời đói kém, Tết đến là được ăn ngon, mặc đẹp, nên cả gia đình, tề tịu nấu nướng, ăn uống là điều bình thường. Ngày ấy, đi lại cũng không dễ dàng như bây giờ, nên ngoài ở nhà thì chẳng biết đi đâu cả.
Còn bây giờ, cuộc sống đã thay đổi, cái ăn, cái mặc không còn thiếu thốn như trước đây, thịt cá ngày nào cũng có, thì chuyện ăn uống ngày Tết cũng không còn quan trọng. Phụ nữ bây giờ cũng không phải suốt ngày quanh quẩn bếp núc mà cũng đi làm k.iếm t.iền, công việc cả năm vất vả Tết cũng là thời gian họ cần được nghỉ ngơi, thư giãn. Nếu lại về quê nấu nướng, phục vụ thì kỳ nghỉ sẽ là cực hình đối với phụ nữ. Nên thay vì giữ mãi cái phong tục phải về quê cơm nước, cỗ bàn, thì nhiều người chọn đi du lịch để khám phá thế giới. Cũng chẳng có gì là sai cả, nhát là với những cô gái có cá tính, chủ động trong thu nhập.
Đ.ánh giá một người con dâu không chỉ nhìn vào 3 ngày Tết họ có về quê thăm bố mẹ và rửa bát nấu cơm hay không, mà nó thể hiện qua những ứng xử hàng ngày với chồng, gia đình chồng và bố mẹ chồng. Tôi nghĩ, trong trường hợp này chồng và gia đình nhà chồng cũng không nên quá khắt khe, áp đặt người con dâu phải thế này, thế kia, sống theo cách của gia đình mình mà chỉ nên góp ý để cô ấy tự lựa chọn xem có nên đi du lịch hay về quê.
Còn về chuyện gia đình nhà vợ cho cô ấy t.iền để đi du lịch cũng chẳng có gì phải lên án, vì cũng như gia đình nhà chồng thôi, nhà chồng có thói quen quây quần dịp Tết thì gia đình nhà vợ lại có thói quen đi du lịch. Với cả, phải xem lại xem năm ngoái về ăn Tết đã xảy ra những chuyện gì để cô con dâu này sợ về quê ăn Tết như thế, cái gì cũng có nguyên nhân của nó, đừng chỉ nhìn bề ngoài mà đ.ánh giá, phán xét con người.
Thời đại mới rồi, không phải con dâu về nhà chồng là chỉ biết hầu hạ dạ vâng. Bố mẹ cô gái này cũng vậy, chẳng ai muốn con gái đi lấy chồng 3 ngày Tết phải chúi mũi vào phục vụ nhà chồng cả. Còn thương yêu nhau thì cả 2 hãy cùng điều chỉnh cho phù hợp với mong muốn của mỗi người, chứ đừng bắt người kia phải nhất nhất theo ý mình, thiếu sự tôn trọng lẫn nhau thì không bao giờ có hạnh phúc dài lâu.
Thân ái!
Video đang HOT
Theo Đất Việt
Vừa về làm dâu đã phải phục vụ chồng và bố chồng hàng đêm
Đám cưới của tôi được nhà chồng làm hoành tráng, ở quê ai cũng phải ghen tị, họ hàng nhà tôi được mở mày mở mặt. Vậy nhưng có ai ngờ, đằng sau sự hoành tráng mà mẹ chồng tạo ra ấy là cả một màn kịch bà ấy đã dựng sẵn dành cho tôi.
Tôi học hết cấp 2 phải nghỉ học để đi làm k.iếm t.iền giúp mẹ nuôi em. Dù khi đó tôi học khá giỏi nhưng gia cảnh khó khăn, bố mất sớm, 2 em còn nhỏ nên tôi đành phải hi sinh bản thân mình.
Ở nhà 3 năm phụ mẹ làm ruộng đến năm 18 t.uổi tôi theo một người cô trong họ lên thành phố làm rửa bát cho một quán cơm, thu nhập khá hơn là ở quê và còn có cơ hội tìm được công việc khác nhàn hạ hơn nữa. Đây là người cô họ nói thế, chứ khi đó kiếm được việc có t.iền gửi cho mẹ nuôi em là tôi mừng lắm rồi.
Làm ở quán cơm được hơn một năm thì tôi được chị chủ quán cắt tóc gội đầu đối diện quá cơm ngỏ ý tuyển vào làm. Lúc đầu tôi lưỡng lự vì mình có biết việc đâu, nhưng sau được chị ấy thuyết phục và bảo sẽ cho cơ hội học việc 2 tháng hưởng 50% lương nên tôi cũng mạnh dạn đồng ý.
Cũng phải nói thêm là bà chủ quán cơm của tôi rất tốt bụng, thấy tôi mảnh mai yếu đuối bà không nỡ để tôi suốt ngày ngồi rửa bát nên đã tạo điều kiện cho tôi sang làm việc mới.
Sau 2 tháng học việc tôi đã có thể trở thành nhân viên chính thức của quán cắt tóc. (Ảnh minh họa)
Sau 2 tháng học việc tôi đã có thể trở thành nhân viên chính thức của quán cắt tóc. Nhờ ngoại hình ưa nhìn và làm việc cẩn thận nên tôi được cả khách nam và khách nữ yêu mến. Trong những khách quen của cửa hàng, có một người phụ nữ chừng hơn 50 t.uổi, lần nào ra gội đầu massage mặt cô ấy cũng trả thêm cho tôi 50 - 100 ngàn.
Lúc đầu tôi không dám nhận nhưng cô ấy cứ nói, "Cô quý con, cô thương con thì con cứ cầm lấy không phải ngại. Dành dụm cuối tháng mà gửi về cho mẹ". Chị chủ quán cũng bảo tôi cứ nhận đi, sau đó tôi mới dám nhận.
Có được một công việc có thu nhập tốt tôi chẳng còn mong ước gì hơn, cứ ngỡ mình như vậy là quá may mắn. Không ngờ một buổi chiều vắng khách, cô khách hàng quen lại ra gội đầu. Lúc chỉ có hai cô cháu, cô ấy đã thật thà hỏi tôi: "Con có muốn làm con dâu cô không"? Tôi khá bất ngờ trước câu hỏi ấy.
- Cô cứ trêu con, con trai nhà cô chắc chắn sẽ có rất nhiều cô gái theo đuổi, để ý gì tới cô gái nhà quê như con.
- Cô nói thật mà, thằng Nam nhà cô nhát lắm, thế nên 32 rồi mà vẫn chưa có người yêu, cô phải đi hỏi vợ cho nó đây. Cô chỉ cần con dâu hiền lành, ngoan ngoãn như con thôi. Hôm nào cô dẫn con vào nhà cô chơi nhá, nhà cô gần đây mà.
Cứ nghĩ cô ấy chỉ nói vui thế thôi nên tôi chẳng để tâm về cuộc nói chuyện ấy lắm. Không ngờ 1 tuần sau cô ấy đưa tôi về nhà chơi thật.
Lần đầu tiên gặp anh - chồng tôi bây giờ, tôi thấy anh là một anh chàng thư sinh, đẹp trai nhưng ít nói tới mức suốt thời gian 2 tiếng tôi đến đó chơi anh chẳng nói câu nào, chỉ chú tâm nhìn vào quyển sách trên tay.
Sau hôm đó, cô ấy nói muốn tôi làm con dâu và bảo tôi về suy nghĩ và thưa chuyện với mẹ ở quê. Tôi t.uổi còn trẻ, lúc ấy mới 20 lại chưa từng trải đời nên chẳng biết phải thế nào. Tôi hỏi chị chủ quán thì chị ấy chỉ bảo nếu muốn một cuộc sống đầy đủ về vật chất thì tôi nên về đó vì nhà ấy khá giàu. Tôi hỏi mẹ, mẹ giục cưới vì đâu phải số ai cũng may mắn như thế.
Khi ấy em tôi chuẩn bị thi đại học, nếu nó đỗ sẽ cần t.iền nuôi em mà mẹ tôi thì không đủ sức, vậy là tôi quyết định lấy chồng. Lẽ ra cuối năm sẽ làm đám cưới nhưng đột nhiên bố chồng tương lại của tôi bị tai biến liệt nửa người, vậy là chúng tôi phải cưới vội.
Đám cưới của tôi được nhà chồng làm hoành tráng, ở quê ai cũng phải ghen tị, họ hàng nhà tôi được mở mày mở mặt. Vậy nhưng có ai ngờ, đằng sau sự hoành tráng mà mẹ chồng tạo ra ấy là cả một màn kịch bà ấy đã dựng sẵn dành cho tôi.
Đám cưới của tôi được nhà chồng làm hoành tráng, ở quê ai cũng phải ghen tị, họ hàng nhà tôi được mở mày mở mặt. (Ảnh minh họa)
Đêm tân hôn, tôi mới được gần gũi chồng mình và chính từ đêm đó tôi mới phát hiện anh có vấn đề về thần kinh. Cả đêm ấy anh nằm im bên tôi không động đậy, tôi hốt hoảng khi thấy chồng không có cảm xúc gì. Sáng hôm sau tôi vội vã nói chuyện với mẹ chồng, lúc ấy bà mới xoa dịu tôi bằng cách nói ra sự thật: "Thằng Nam trước đây là đứa thông minh, 2 năm trước nó bị tai nạn trên đường đi làm. Nó bị trấn thương sọ não, may mắn nhà mình có t.iền mới cứu được tính mạng. Con cố gắng hòa hợp với nó dần dần".
Vậy là từ sau hôm ấy, mẹ chồng giao hẳn việc chăm sóc con trai và chồng bà cho tôi, còn bà thì đi từ tối đến đêm có đêm không về. Bà bảo bà phải ra ngoài quản lý cửa hàng, nhà chồng tôi có đến 3 cái cửa hàng buôn bán vải vóc.
Bình thường tôi chỉ phải phục vụ cơm nước cho chồng và bố chồng rồi phụ chồng thay đồ cho bố. Những lúc tỉnh táo anh không để tôi phải thay đồ cho ông. Nhưng những hôm trái gió trở trời thì tôi trở tay không kịp. Chồng thì cứ ôm đầu gào thét rồi ném hết đồ vật đi, bố chống thì rên rỉ rồi đ.ập cái chân không bị liệt phành phạch xuống giường. Tôi sợ hãi nhưng vẫn phải gạt nước mắt chạy qua chạy lại hai phòng để trông chừng.
Mệt mỏi, có lần tôi định bỏ cuộc nhưng nhìn chồng tôi lại thấy thương. Ở với nhau nửa năm, dù chẳng được chồng yêu chiều như người ta nhưng dường như tôi đã quen với người chồng ấy. Sau nhiều lần chủ động, tự mình "xử lý" chồng, may mắn tôi đã có bầu.
Khi biết tôi có bầu, mẹ chồng vẫn bắt tôi phải phục vụ hai người bệnh trong nhà, tôi chán nản vô cùng. Cứ như thế này, lúc đẻ con tôi phải xoay sở ra sao . Tôi định bỏ về để giải thoát cho mình nhưng nghĩ đến việc đứa em vẫn còn đang học, cuộc sống của mẹ và em ở quê trông mong cả vào số t.iền tôi gửi về hàng tháng. Mẹ tôi đợt này bệnh cũ lại tái phát tôi đành cắn răng tiếp tục sống trong ngôi nhà ấy.
Đã từ lâu tôi không còn nghĩ cho bản thân mình nữa nhưng chỉ mong mẹ chồng đừng dồn hết gánh nặng gia đình lên đôi vai tôi, bà hãy san sẻ cùng tôi một chút. Chắc chắn bà cũng muốn đứa cháu mình sinh ra được khỏe mạnh chứ không phải khổ sở như bố nó bây giờ?
Theo Một thế giới
Mới cưới nhau được 3 tháng chồng thản nhiên xưng hô "mày tao" với vợ Chồng thản nhiên gọi bằng mày sau khoảng 3 tháng cưới nhau. Nếu giờ tôi ly hôn, người ta có nghĩ tôi dại quá không? Tôi vốn không phải là người đòi hỏi quá cao hay khắt khe với chồng. Có những chuyện người khác coi là mục tiêu cao nhưng tôi lại không đặt nặng. Tôi chưa bao giờ bắt những ngày...