Tên lửa hành trình hoạt động như thế nào?
Có lẽ rất nhiều lần bạn đã thoáng nghe qua về tên lửa hành trình Tomahawk xuất hiện trên những trang tin tức, truyền hình. Đây là vũ khí chiến lược của Hoa Kỳ và là lựa chọn hàng đầu cho các cuộc tấn công nhanh gọn. Hoa Kỳ có cả kho vũ khí tối tân nhất thế giới, nhưng tại sao tên lửa hành trình luôn xuất hiện với tần suất dày đặc so với những vũ khí khác?
VnReview xin lược dịch bài viết trên HowStuffWorks cung cấp một cái nhìn tổng quan và chi tiết về tên lửa hành trình, cách hoạt động và tại sao chúng lại vô cùng lý tưởng trong các tình huống nhất định.
Bắt đầu với những điều cơ bản
Tên lửa hành trình về cơ bản là một chiếc máy bay nhỏ và không có người lái, thường có sải cánh dài khoảng 2,61 mét, được trang bị động cơ phản lực và có thể bay từ 805 km đến 1610 km tùy thuộc vào cấu hình.
Nhiệm vụ của một tên lửa hành trình là mang theo loại bom có sức công phá lớn nặng khoảng 450 kg đến mục tiêu. Tên lửa sẽ bị phá hủy hoàn toàn khi quả bom phát nổ. Do các tên lửa hành trình có giá rất cao, từ 500.000 USD đến 1.000.000 USD mỗi chiếc, nên đây là một biện pháp khá tốn kém.
Tên lửa hành trình có một số biến thể và có thể được phóng từ tàu ngầm, tàu khu trục hoặc máy bay. Khi bạn nghe về hàng trăm tên lửa hành trình được bắn vào các mục tiêu, đó gần như luôn là loại Tomahawk phóng từ các tàu khu trục.
Video đang HOT
Tên lửa hành trình có lớn lắm không?
Các tên lửa hành trình thường dài khoảng 6,25 mét và có đường kính khoảng 0,52 mét. Khi phóng, chúng gồm tên lửa đẩy nhiên liệu rắn (khoảng 250 kg) và nặng khoảng 1,45 tấn. Tên lửa đẩy sẽ rời ra khi đốt cháy nhiên liệu của tên lửa. Sau đó cánh, đuôi và hút gió mở ra, và động cơ phản lực hoạt động.
Động cơ này chỉ nặng khoảng 65 kg và tạo ra lực đẩy tương đương khối lượng 270kg để đốt cháy nhiên liệu RJ4. Nhiên liệu được nạp khoảng 450 kg hay xấp xỉ 600 lít lúc khởi động. Khi bay, tên lửa có tốc độ khoảng 880 km/giờ.
Hệ thống dẫn đường của tên lửa hành trình hoạt động ra sao?
Điểm đặc biệt nhất của một tên lửa hành trình là độ chính xác đáng kinh ngạc. Chúng có thể bay xa 1000 dặm và xác định chính xác một mục tiêu nhỏ. Bên cạnh đó tên lửa hành trình cũng rất hiệu quả trong việc trốn tránh sự phát hiện của kẻ thù vì chúng bay rất thấp gần mặt đất, ngoài tầm quan sát của hầu hết các hệ thống ra đa.
Mỗi tên lửa hành trình đều được cấu thành từ 4 hệ thống khác nhau để giúp tiếp cận mục tiêu gồm hệ thống dẫn đường quán tính (IGS), hệ thống định vị toàn cầu (GPS), hệ thống dẫn đường dựa trên sự thay đổi địa hình (Tercom) và hệ thống so sánh tương quan kĩ thuật số (DSMAC).
IGS là một hệ thống gia tốc tiêu chuẩn có thể theo dõi vị trí của tên lửa dựa vào chuyển động. Trong khi đó Tercom sử dụng một cơ sở dữ liệu 3-D trên các địa hình mà tên lửa sẽ bay qua. Hệ thống Tercom &’thấy’ địa hình bằng cách sử dụng hệ thống ra đa và kết nối với bản đồ 3-D được lưu trữ trong bộ nhớ. Tercom sẽ chịu trách nhiệm trong trường hợp tên lửa hành trình &’nằm sân’ lúc bay. Còn hệ thống GPS sử dụng mạng quân đội từ các vệ tinh GPS và một máy thu GPS trên tên lửa để phát hiện vị trí của nó với độ chính xác rất cao.
Khi đến gần mục tiêu, tên lửa chuyển sang &’hệ thống dẫn đường đầu cuối’ để chọn các điểm tác động. Các điểm này có thể được lập trình trước bằng GPS hoặc hệ thống Tercom. Hệ thống DSMAC sử dụng một máy ảnh và một hình ảnh tương quan để tìm mục tiêu, và đặc biệt có ích trong trường hợp mục tiêu đang chuyển động. Một tên lửa hành trình cũng có thể được trang bị cảm biến hình ảnh hoặc chiếu sáng nhiệt như trong bom thông minh.
(Theo Vnreview)
Xe tăng mới của Iran làm phương tây choáng váng?
Dù Iran khẳng định tăng Karrar do nước này tự phát triển sở hữu sức mạnh hàng đầu thế giới tuy nhiên theo National Interest, Karrar chỉ là bản sao của Nga.
Truyền thông Iran vừa giới thiệu về chiếc xe tăng chiến đấu chủ lực Karrar do công nghiệp quốc phòng nước này tự phát triển. Cùng với hình ảnh được giới thiệu, Tehran cũng đồng thời khẳng định Karrar sở hữu sức mạnh thuộc top đầu thế giới.
Qua hình ảnh công bố cho thấy, Karrar có thiết kế giống hệt phiên bản T-90MS Nga sản xuất. Cụ thể, cách bố trí tháp pháo, giáp phản ứng nổ, váy bảo vệ không có sự khác biệt nào với T-90MS. Nóc tháp pháo cũng được trang bị trạm vũ khí điều khiển từ xa sử dụng súng máy.
Hồi tháng 3/2016, Bộ trưởng Quốc phòng Iran, chuẩn tướng Hossein Dehghan từng khẳng định rằng, ngoài sức mạnh chiến đấu hàng đầu thế giới, Karrar còn là thế hệ tăng có thể vô hình trước đối phương. Tướng Dehghan cho biết thêm rằng, Karrar hoàn toàn do nước này nghiên cứu và phát triển, Karrar có sức mạnh vượt trội so với xe tăng T-90.
Ngoài hình ảnh và lời tung hô của Iran với Karrar được đưa ra, hiện chưa có bất cứ thông tin nào về siêu tăng của Iran được tiết lộ. Tuy nhiên theo nhận định của National Interest, Karrar có thể là phiên bản T-90MS sản xuất tại Iran theo giấy phép từ Moskva, hoặc Iran cố tình sao chép lại.
Trong khi đó, truyền thông Iran đã chỉ ra một số điểm khác biệt của Karrar so với T-90MS. Khác biệt đầu tiên là Karrar không có thùng nhiên liệu phụ phía sau, trạm vũ khí điều khiển từ xa lớn hơn. Lời thanh minh này theo tạp chí Mỹ càng chứng tỏ Iran đang cố sao chép lại T-90MS.
Chuẩn tướng Ahmad Reza Pourdastan, tư lệnh lực lượng mặt đất Iran từng nói với hãng tin Fars rằng: "Chúng tôi đã từng quan tâm đến việc mua xe tăng Nga. Nhưng chúng tôi có thể sản xuất mô hình tương tự trong nước và chúng tôi sẽ làm như thế khi thỏa thuận không thực hiện được".
Tướng Pourdastan nhấn mạnh thêm rằng, Iran có bí quyết công nghệ để sản xuất xe tăng thế hệ mới cũng như các thiết bị quân sự tiên tiến khác.
Tuyên bố trên khiến nhiều chuyên gia quân sự cho rằng, Iran thường thổi phòng khả năng của họ nhằm mục đích tuyên truyền bởi hiện tại, Tehran đang thiếu nghiêm trọng điều kiện để nghiên cứu, linh kiện từ nước ngoài và các công nghệ lõi để chế tạo các thiết bị quân sự hiện đại. Các kỹ sư Iran thường dùng những nguyên mẫu khiếm khuyết về công nghệ từ nước ngoài để hoàn thiện thành sản phẩm nội địa.
Hồi đầu năm 2016, Iran công bố xe tăng mới mang tên Tiam, nhưng nó không phải là mẫu xe tăng mới hoàn toàn. Tiam sử dụng bộ khung của xe tăng M47 do Mỹ sản xuất từ năm 1950 kết hợp với tháp pháo Type-59/69 do Trung Quốc sản xuất.
Ngoài ra còn có tăng Zulfiqar. Mẫu xe tăng này được chế tạo dựa trên sự kết hợp các bộ phận của xe tăng M48, M60 của Mỹ và T-72 của Liên Xô. Phiên bản Zulfiqar 3 lại có ngoại hình khá giống xe tăng M1 Abrams do Mỹ sản xuất.
Chuyên gia quân sự Robert Beckhusen của Tạp chí War is Boring (một trong 10 trang mạng quân sự hàng đầu thế giới) khẳng định, Iran thiếu các công nghệ cần thiết để tự sản xuất một mẫu xe tăng có đặc tính kỹ thuật tương đương với T-90 của Nga. Chính vì vậy, sẽ cần thêm thời gian để Karrar chứng minh sức mạnh.
(Theo Soha News)
Nhật Bản muốn cấp thêm tàu tuần tra biển cho Việt Nam Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Nhật Bản Yasuhisa Kawamura chia sẻ với Zing.vn rằng ông hy vọng 2 nước sẽ tăng cường, đẩy mạnh hiệu quả đoàn kết quốc phòng trong thời gian tới. Bên lề hội thảo "Hướng đến những vùng biển mở và tự do tại châu Á: Hợp tác quốc tế và thượng tôn pháp luật" tại Hà Nội...