Tên em chồng khốn nạn và người chồng biến thái
Em cứ vất vưởng hết nơi này sang nơi khác, khi ăn mặc diêm dúa, khi trần truồng như nhộng, khi phấn son lòe loẹt, khi nhếch nhác, bẩn thỉu… em giờ đâu còn là cô gái ngoan hiền, trong sáng với nét duyên thầm của tuổi xuân xanh nữa? Em đã trở nên điên dại và vật vờ như một kẻ không nhà, không cửa, không gia đình…
Sau 10 năm xa cách quê hương, tôi về thăm lại nơi xưa, tìm lại cô em gái xinh xắn ngày nào, nhưng em giờ đây lại là một cô gái điên loạn, mất trí. Xót xa, đắng cay thay khi biết rằng em điên dại bởi cú sốc do lưới tình gây nên. Và người gây ra cảnh thân tàn ma dại cho em không phải ai khác chính là tên em vợ khốn nạn và người chồng biến thái mà em nguyện theo suốt cuộc đời.
Em 18 xuân thì với đôi bồng đào e ấp, thân hình cân đối, thắt đáy lưng ong làm đắm say bao chàng trai. Nhưng em lại yêu hắn – một kẻ có cái mã bề ngoài hào nhoáng nhưng yếu ớt. Yêu hắn, em làm tất cả để tỏ rõ tấm lòng mà không hề đề phòng hay chú ý ánh mắt điên dại thèm khát và tức giận của tên em chồng tương lai mình.
Và rồi cái gì đến cũng sẽ đến, em vì những mộng ảo của tình yêu và hạnh phúc. Em ngây ngô không hiểu để rồi rơi vào bẫy của tên em chồng khốn nạn. Hắn đã chiếm đoạt cái quý giá nhất cuộc đời em. Sợ hãi, hoảng loạn, em đành chấp nhận chạy theo bóng hình hắn, chấp nhận tất cả những sai khiến của hắn, những ý muốn của hắn để hi vọng rằng em sẽ bình yên bước lên xe hoa, trở thành chị dâu của hắn theo những gì hắn đã vạch ra và hứa hẹn với em.
Nhưng cuộc đời đầu như em tưởng, khi nhận ra rằng mình bị chính tên em chồng tương lai đưa vào tròng thì thân hình của cô gái mười tám đôi mươi với đôi bồng đào e ấp, thân hình cân đối, thắt đáy lưng ong, đôi mắt bồ câu và cái mũi dọc dừa… đâu còn nữa mà thay vào đó là sự mệt mỏi, tàn tạ của cô gái “từng trải” trong gối chăn. Giờ đây em thấy mình nhơ nhuốc, tả tơi, rách rưởi như tấm màng trinh mỏng manh của em. Em ngắm nhìn trước gương, em cười nhạt, cười khẩy, cười duyên mà trông em như đang mếu, em càng cố tìm lại nét xuân thì con gái thì càng chua chát nhận ra mình đã đánh mất quá nhiều… Em thấy mình giờ không khác một con điếm, chỉ có điều gái điếm sau mỗi lần đi khách còn có tiền bỏ túi, còn em vừa phải phục vụ tên em chồng tương lai, vừa phải mất tiền để “bịt miệng” nó.
Em chạy trốn bao nhiêu thì những hình ảnh ấy lại càng ám ảnh em bấy nhiêu. Con gái có thì, hết độ mặn mà xuân sắc thì chẳng mấy chốc tàn tạ khi cơ thể em bị giày xéo hàng trăm lần. Giờ đây, cái cơ thể kia đâu đủ sức hấp dẫn một kẻ khốn nạn như thế… nhưng tại sao, em vẫn cố, vẫn mong mỏi được sánh bước bên người đàn ông ấy, người cùng chung giọt máu với kẻ đồi bại, đốn mạt kia. Nhưng đau đớn và làm em ngã quỵ không phải là những lần thân hình bị dày vò, bị đánh đập mà chính là cảnh tượng khủng khiếp vào đúng cái ngày định mệnh em đụng mặt hắn tại chính phòng nghỉ nơi tên sở khanh đó giở trò với em, cướp đi cái quý giá của cuộc đời em, chôn vùi mọi khát khao, ước vọng của em.
Em tìm đến nơi đây để nhấn nhá sự đời thì trong khoảnh khắc ấy em phải cay đắng nuốt đớn đau. Trước mặt em là hai cơ thế không mảnh che thân đang mơn trớn trong sự hoạn lạc mà không hay biết em đang chết đứng ở phía sau. Chúng giống như những kẻ bệnh hoạn. Không, chúng còn hơn những kẻ bệnh hoạn bởi chúng là anh em, là máu mủ, cũng đều là đàn ông… Tại sao chúng có thể làm “chuyện ấy” với nhau như vậy? Em xót xa khi ánh nhìn bất thần vô tình lướt lên màn hình và đổ sụp xuống khi phải bắt gặp thân thế mình đang trần trụi, trơ trọi giữa một cặp sói bệnh hoạn… Bây giờ thì em đã hiểu, tại sao gã em chồng tương lai lại dễ dàng chiếm đoạt và bắt ép em làm nô lệ tình dục như vậy!
Em đã không còn tỉnh táo khi biết được cả chồng tương lai và em chồng đều là những tên bệnh hoạn đốn mạt… Và cũng chính vì bị ám ảnh bởi những hình ảnh dơ bẩn ấy mà em đã trở nên điên dại, mất hết lý trí… và giờ đây, em cứ vất vưởng hết nơi này sang nơi khác, khi ăn mặc diêm dúa, khi trần truồng như nhộng, khi phấn son lỗ chỗ, khi nhếch nhác, bẩn thỉu… em giờ đâu còn là cô gái ngoan hiền, trong sáng với nét duyên thầm của tuổi xuân xanh nữa? Em giờ đây đã trở nên điên dại và vật vờ như một kẻ không nhà, không cửa, không gia đình…
Cũng vì đam mê một anh chàng hào hoa, công tử mà cuộc đời em phải hứng chịu một kết cục đau lòng như thế này sao?
Theo Một Thế Giới
Công tử Hà thành lấy gái đứng đường về làm vợ
Lúc chị nhận lời yêu anh cho đến lúc cưới, chị phải chịu biết bao nhiêu điều tiếng. Nhưng vượt qua tất cả, anh chị đến với nhau tới bây giờ đã được 5 năm.
Hiện, tổ ấm cúc cu của họ vẫn tràn ngập tiếng cười và niềm vui quá viên mãn. Để liên hệ với anh rất khó, vì vợ anh cho rằng 'chẳng ai muốn vạch áo cho người xem lưng'. Anh lấy vợ là gái bán dâm thì có gì hay ho đâu mà cho lên báo.
Video đang HOT
PV đã mất khá nhiều công sức để thuyết phục anh để được hẹn một cuộc gặp chớp nhoáng tại một quán nước gần nhà.
Người đàn ông lấy 'đĩ' về làm vợ
Anh Hải (SN 1983, Đống Đa) vốn là một tay ăn chơi khét tiếng ở Hà Nội. Mọi tệ nạn chắc trừ ma túy ra, cái gì anh cũng thử cho biết.
Cũng từng là một con ma tốc độ có tiếng ở Hà thành nhưng sau những lần chứng kiến người bạn này chết, người bạn kia điên điên khùng khùng do đua xe gặp tại nạn, anh quy ẩn giang hồ vì bị ám ảnh.
Trong quá khứ 'huy hoàng', anh thay người yêu như thay áo. Từ những bóng hồng chân dài tới nách, hay những em sinh viên ngây thơ trong sáng. Tất cả đều tự nguyện hiến dâng trong mê muội.
Anh Hải tự nhận mình không đẹp trai, cũng chẳng giàu có như người ta nhưng cái mác 'trai giang hồ' như một thỏi nam châm khiến các cô gái đổ rạp xuống chân anh.
Có một điều chẳng hiểu sao, cuộc đời anh không yêu ai được lâu. Cái tính 'cả thèm chóng chán' đã khiến anh hơn 30 tuổi mà vẫn chưa chịu lập gia đình.
Gia đình anh khá cơ bản, bố mẹ là công nhân viên chức đã nghỉ hưu, nhà mặt phố, lại là con một nên ở cái độ tuổi đã không còn trẻ mà vẫn chưa yên bề gia thất đã khiến bố mẹ anh như ngồi trên đống lửa. Bản thân ông bà chiều con từ nhỏ, con hư ông bà không quản nổi nhưng vẫn thương yêu tới mù quáng.
Ảnh minh họa
Cho đến một lần, định mệnh của cuộc đời anh đã đến như một sự tình cờ. Anh Hải kể lại: 'Ngày hôm đó trời cũng mưa to, mùa hè 5 năm trước thì phải. Chẳng có việc gì làm, anh em trong hội rủ nhau đi đến mấy tiệm mát-xa của mấy em chân dài để giải khuây. Mình thì cũng vô tình gặp được vợ mình trong đó thôi'.
Anh Hải nói thẳng ra nhân viên trong đó toàn 'cave' đi bán dâm như đi chợ và người vợ tương lai của mình cũng vậy.
Có lẽ, anh chẳng thèm giấu giếm quá khứ nhơ nhớp của vợ. Ngược lại, trong đôi mắt anh khi kể về chị, anh thoáng một chút buồn. Anh thì thầm không thành lời: 'Ước gì mình gặp vợ mình sớm hơn'.
Chị là một cô gái còn khá trẻ, quê gốc miền Trung. Nhưng vì cuộc đời đã sớm đẩy cô vào cảnh già trước tuổi.
Anh Hải cho biết: 'Hôm đó, sau khi mát-xa như mọi lần, anh có gạ cô nhân viên đi nhà nghỉ. Từ đầu cũng thấy bình thường như mọi lần thôi nhưng hôm đó chán chán tâm sự với cô ấy rồi được nghe cô ấy kể lể chuyện gia đình mình lại thấy thương thương'.
Anh Hải thuật lại, nhà chị rất nghèo, bố mất sớm, nhà lại đông con. Vợ anh là chị cả, nên sớm thoát ly gia đình lên thành phố kiếm việc làm để gửi tiền cho mẹ nuôi em.
Từ đầu chị làm tiếp viên của một quán karaoke trên đường Hoàng Quốc Việt. Sau đó không thoát khỏi cám dỗ từ những đồng tiền sau mỗi lần đi bán dâm. Chị trở thành gái bán dâm chuyên nghiệp và càng ngày càng lún sâu vào vũng lầy của tội lỗi.
Lúc đầu, anh Hải cũng chỉ nghĩ vui chơi qua đường, xong xuôi là hết, chẳng có gì để luyến tiếc. Nhưng chẳng hiểu sao, câu chuyện về người đàn bà trao tình trong đêm hôm đó khiến anh bị ám ảnh.
Rồi anh chủ động xin số, hẹn nhau đi cà phê, đi chơi. Và rồi đến một ngày, anh yêu cô ấy từ lúc nào, chính bản thân anh còn không biết. Anh chỉ nhớ phải đến gần 1 năm sau, anh mới dám tỏ tình.
Mặc cảm vì là gái bán dâm
Lúc anh thừa nhận tình cảm của mình, chính là lúc chị 'chạy trốn' anh. Anh đi tìm chị từ nhà trọ, chỗ làm, rồi những người bạn mà cô hay lui tới đều không tìm được. Thậm chí, anh còn lần mò về quê để tìm nhưng vô ích.
Anh Hải tâm sự: 'Có một lần cô ấy nói phong thanh quê mình ở một làng chài ven biển miền Trung, mình cũng chỉ nhớ mang máng. Nhưng sau đó mình lục tung mọi thứ, tra cứu bản đồ rồi đi tìm. Phải đi mất cả tuần mới tìm được nhà cô ấy.
Nhưng đừng tìm đến thì thôi, đến rồi mình lại thấy thương vợ mình, nhà nghèo, nghèo tới mức chẳng có từ nào có thể tả được. Tìm được rồi, cũng có thấy cô ấy đâu, lại lủi thủi đi về'.
Anh Hải thừa nhận, chưa bao giờ mình trong tình trạng chán đời như thế. Anh sống trầm lặng, ít nói và hay nghĩ vu vơ.
Phải đến 3 tháng sau, anh mới gặp được cô bạn thân của chị, cho biết chị đang ở đâu. Lúc đó, anh chẳng kịp suy nghĩ gì, chỉ lao đi thật nhanh để đi tìm. Đến nơi, thấy chị gầy hơn trước anh lại xót lòng. Nhưng trái với những gì anh tưởng tượng, chị một mực từ chối tình cảm của anh.
Chị nói với anh rằng anh bị ngộ nhân tình cảm, chẳng ai đi yêu gái bán dâm bao giờ. Anh Hải kể lại chuyện ngày hôm đó: 'Mình nhớ như in những gì vợ mình nói, cô ấy bảo rằng bản thân em còn thấy em dơ bẩn chứ đừng nói là anh yêu em. Đừng yêu em, tìm một cô gái khác mà yêu'.
Thậm chí, đêm hôm đó, chị còn dọa chết để từ chối anh. Nhưng anh Hải biết chính chị cũng có tình cảm với mình nhưng không dám nói.
Ảnh minh họa
Tình yêu đầy sóng gió và cái kết tạm gọi là đẹp
Phải mất rất nhiều thời gian thuyết phục, anh mới lấy được lòng tin của chị. Anh chị thống nhất, cứ thử xem như thế nào đã rồi tính tiếp. Chị cũng nghỉ hẳn 'công việc' của mình, anh thì cũng chăm chỉ đi làm kiếm tiền.
Lúc đầu, bố mẹ anh chưa biết chuyện, thấy con trai thay đổi tính tình thì vui lắm. Ông bà quý chị ra mặt nhưng chẳng hiểu vì sao, bố mẹ anh biết chị trước đây làm gái bán dâm nên thay đổi 180 độ.
Cả một thời gian dài, chị bị bố mẹ anh khủng bố tinh thần. Họ khuyên chị nhẹ nhàng bảo chị từ bỏ con trai họ, vì chẳng đời nào gia đình họ chấp nhận một gái đứng đường về làm dâu. Rồi nói nặng cũng có, chửi rủa ác liệt cũng có. Thậm chí, họ còn thuê cả đầu gấu đến đánh dằn mặt chị trong lúc anh không có nhà.
Nhiều lần chị cũng muốn từ bỏ anh. Nhưng cứ mỗi lần nhìn thấy anh chị lại không nỡ bỏ vì trót yêu anh mất rồi. Anh biết chuyện chị bị đánh, anh về nhà làm ầm lên, anh còn ra tối hậu thư 'có cô ấy thì có con, không thì chẳng có đứa con nào'.
'Lúc đó, mình thương vợ lắm nhưng cũng chẳng biết làm thế nào cả. Lúc mình bảo là mình sẽ đưa cô ấy đi thật xa, chỉ có hai đứa mình rồi làm lại cuộc đời. Vợ mình chỉ khóc'.
Tiếp lời, anh Hải tâm sự: 'Tháng sau thì cô ấy có bầu. Hai vợ chồng thống nhất là sẽ chẳng làm phiền bố mẹ mình hay bố mẹ cô ấy. Hai đứa nuôi nhau, có rau ăn rau, có cháo ăn cháo'.
Bản thân anh tuy là công tử bột trong nhà nhưng cũng không học hành đến nơi đến chốn. Để nuôi được vợ, từ một công tử ăn chơi khét tiếng năm nào, nay anh phải ra đường lăn lộn đủ thứ nghề để nuôi vợ nuôi con.
Vay mượn tứ tung, anh cũng tậu cho mình một quán ăn vỉa hè nho nhỏ: 'Cũng may ơn trời, cửa hàng làm ăn cũng được đồng ra đồng vào, trả nợ cũng gần được hết rồi. Chỉ chờ đứa con ra đời nữa là tuyệt vời'.
Vợ anh giờ đang mang bầu con trai được 8 tháng, tháng sau là chị sẽ chuyển dạ. Đến tận bây giờ, anh Hải cũng không tin được cuộc đời của mình lại thay đổi nhanh như thế. Anh Hải bằng lòng với hạnh phúc hiện tại của mình.
Anh chia sẻ: 'Mình có đọc được ở đâu câu nói này mình rất tâm đắc. Thà lấy đĩ về làm vợ còn hơn là lấy vợ về làm đĩ. Mình cũng vậy thôi, bản thân mình từ trước tới nay cũng đâu có tốt đẹp gì mà kén cá chọn canh'. Anh cười khà khà: 'Quả là trai tứ chiến gặp gái giang hồ quả là không sai'.
Anh Hải cho rằng, cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn khi đứa con ra đời. Biết đâu bố mẹ anh lại suy nghĩ lại: 'Vợ mình tuyệt vời lắm, nấu ăn ngon, biết sống, tâm lí,... chỉ có quá khứ là như thế thôi. Nhưng mình yêu con người hiện tại của vợ mình. Biết đâu một ngày nào đó, bố mẹ cũng hiểu ra điều đó, lúc đó mình sẽ về nhà'.
Theo Người Đưa Tin
Tổ ấm hạnh phúc của chàng công tử lấy gái đứng đường về làm vợ Lúc chị nhận lời yêu anh cho đến lúc cưới, chị phải chịu biết bao nhiêu điều tiếng vì cái nghề "không trong sạch" của mình. Nhưng vượt qua tất cả, anh chị đến với nhau tới bây giờ đã được 5 năm. Người đàn ông lấy "đĩ" về làm vợ Anh Hải (SN 1983, Đống Đa) vốn là một tay ăn chơi...