“Teen” vắng số vì “diễn” phim xã hội đen ngoài đời thật
Phiên tòa có sự tham gia của nhiều thanh niên mặt non choẹt – họ là những bạn bè thân thiết của bị cáo. Khó ai có thể tin rằng với vóc dáng cao ráo, mặt mũi đẹp trai, khôi ngô “búng ra sữa” lại có thể là một “ sát thủ máu lạnh” gây ra trận hỗn chiến kinh hoàng bằng hung khí chỉ vì bị một thanh niên khác tát vào mặt. Câu chuyện tưởng như chỉ xảy ra như trong phim hành động xã hội đen đã biến thành sự thật tại xã Tân Thông Hội, huyện Củ Chi, TP.HCM.
Chết vì tát vào mặt người lạ
Vào khoảng 19h30 ngày 13/6/2010, Huỳnh Quốc Việt và Lê Hoàng Thọ chở nhau bằng xe gắn máy đến quán Sao Băng II tại ấp Bàu Sim, xã Tân Thông Hội (huyện Củ Chi, TP.HCM) uống cà phê. Tại đây, Việt và Thọ gặp Nguyễn Thanh Bình và cho Bình mượn xe Honda Wave để đi công việc riêng của Bình.
20h cùng ngày, có một nhóm thanh niên gồm: Nguyễn Văn Hoàng (Vũ), Dương Văn Lợi (Phước), Trần Văn Thanh Hường, Lê Tấn Cường, Lương Minh Tuấn và Nguyễn Anh Nhân vừa nhậu xong kéo nhau ra quán Sao Băng II để thuê phòng hát karaoke. Do không thuê được phòng để hát và quan sát thấy Thọ và Việt nên Nhân tỏ ra bực tức liền chụp lấy chiếc ghế gỗ của quán xông đến đánh Việt và Thọ. Đáp lại, Việt dùng ly uống cà phê tấn công Nhân, làm Nhân chảy máu ở đầu.
Lúc này, Nhân bỏ chạy ra ngoài và được Lê Tấn Cường nhanh chóng chở đi Bệnh viện Đa khoa huyện Củ Chi băng bó vết thương. Chưa dừng lại ở đó, Việt và Thọ tiếp tục hung hăng dùng chai, ly ném và dùng ghế đuổi đánh Hoàng, Lợi, Hường, Tuấn nên cả nhóm hoảng sợ “bỏ của chạy lấy người”, bỏ lại xe máy hòng thoát thân.
Bị cáo Huỳnh Quốc Việt ngồi thất thần trong thời gian Tòa nghị án.
Video đang HOT
Quan sát thấy nhóm của Hoàng bỏ chạy ra đứng ở con hẻm phía sau quán cà phê Sao Băng II có chuẩn bị mũ bảo hiểm, cành cây; như vẫn còn quá tức giận vì cho rằng mình bị nhóm Hoàng gây sự đánh, Việt gọi điện thoại kêu Mai Văn Hòa đến nhà Đặng Thanh Tòng lấy một bao vợt cầu lông bên trong chứa ba con dao (mỗi con dao có cán dài 12cm, lưỡi dài 38cm, bản rộng 4,3cm) để đi chém nhóm Hoàng.
Hòa sử dụng xe gắn máy đến nhà Tòng lấy bao vợt cầu lông rồi mang đến quán Sao Băng II đưa cho Việt. Việt và Thọ mỗi người lấy một con dao rồi đưa lại bao vợt cầu lông cho Hòa treo ở xe gắn máy. Việt “lệnh” cho Hòa chở Thọ và Việt đi theo đường khác để tiếp cận con hẻm mà nhóm Hoàng đang “đóng quân”.
Thấy nhóm Hoàng đang đứng, Việt la lớn: “Tụi nó kìa”, và kêu Hòa dừng xe lại rồi cùng Thọ nhanh chóng nhảy xuống xe. Thấy Việt, Thọ tay khư khư con dao nên anh Lương Minh Tuấn la lên rồi bỏ chạy vào phía bên trong hẻm trốn thoát. Việt tay phải cầm dao xông vào trước và chém 6 nhát vào cùng vai, tay, chân, bụng của anh Nguyễn Văn Hoàng, anh Hoàng té ngã xuống đất nằm bất tỉnh, Việt còn chém tiếp một nhát vào lưng anh Hoàng. Lúc này, Thọ cầm dao xông vào đuổi theo và chém 3 nhát vào lưng anh Trần Văn Thanh Hường. Sau đó, Việt và Thọ tiếp tục cầm dao đuổi theo và chém 6 nhát vào vùng vai phải, vai trái, cổ tay trái và cẳng chân trái anh Dương Văn Lợi.
Nhìn thấy anh Hường và Lợi bỏ chạy, Việt và Thọ kêu Hòa chở về quán Sao Băng I. Tại đây, Việt điện thoại kêu Đặng Thanh Tòng đến, sau khi kể cho Tòng nghe về chuyện chém một số người ở quan Sao Băng II, Việt kêu Hòa đi cất giấu 2 con dao vừa gây án và mượn xe gắn máy của Tòng để bỏ trốn thì được Tòng đồng ý và giao thêm cho Việt, Thọ 4,6 triệu đồng. Còn Bình sợ liên lụy đến sự vụ nên đã trả xe cho Việt rồi nhờ Nguyễn Quang Quy chở về.
Giết người, được… án tử hình
Sau khi Việt, Thọ bỏ trốn thì Tòng, Quy, Bình đến phía sau quán Sao Băng II thấy có một thanh niên bị chém nằm bất tỉnh. Thấy vậy, sợ liên quan vì đã cho Việt, Thọ mượn xe gắn máy nên Tòng điện thoại hẹn gặp Việt và Thọ để lấy xe lại. Khi Việt và Thọ biết nạn nhân đã chết liền nhờ Tòng gọi giùm xe taxi để bỏ trốn.
Đúng như yêu cầu của Việt và Thọ, Tòng rời khách sạn và gọi taxi cho Việt, Thọ đi đến ngã tư Bình Phước, quận Thủ Đức tiếp tục thuê khách sạn ngủ, đến sáng đón xe khách ra Vũng Tàu trốn. Còn Mai Văn Hòa mang bao vợt cầu lông bên trong có chứa 3 con dao về vứt tại bụi chuối trong vườn nhà bà nội của mình, rồi đưa xe gắn máy nhờ bạn mang về cho mẹ và nhờ Nguyễn Thanh Thiện chở về nhà bà nội của Hòa trốn. Khi Thiện gọi điện thoại báo cho Hòa biết nạn nhân bị chém đã chết, Hòa nhờ Thiện mang vứt bỏ 2 con dao mà Việt và Thọ đã gây án.
Nhận được tin báo của quần chúng, Cơ quan Điều tra đến hiện trường phát hiện anh Hoàng đã chết, anh Lợi bị thương nặng; anh Hường do chạy trốn vào phía trong hẻm nằm bất tỉnh đến sáng ngày hôm sau mới được người dân phát hiện. Ngay trong buổi sáng cùng ngày, Cơ quan Cảnh sát Điều tra Công an huyện Củ Chi đã bắt khẩn cấp Mai Văn Hòa, Đặng Thanh Tòng, Nguyễn Thanh Thiện, một ngày sau đó Huỳnh Quốc Việt và Lê Hoàng Thọ cũng ra đầu thú.
Cấp sơ thẩm cho rằng, nguyên nhân dẫn đến vụ án là do bản tính côn đồ, chỉ vì mâu thuẫn nhỏ mà băng nhóm của Việt đã trả thù cho đến cùng; hành vi của các bị cáo là nguy hiểm cho xã hội, xâm phạm đến tính mạng của người khác, cần xử lý nghiêm để giáo dục và phòng ngừa chung. Do đó, cấp sơ thẩm đã tuyên mức án tử hình về tội “Giết người” đối với Việt. Sau khi án sơ thẩm được tuyên, chỉ riêng Việt làm đơn kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt vì cho rằng cấp sơ thẩm tuyên như thế là quá nặng.
Y án vì bị cáo không còn khả năng cải tạo
Tại phiên tòa phúc thẩm (22/11), HĐXX cho rằng, mặc dù bị cáo Việt đã thành khẩn khai báo, ra đầu thú với Cơ quan Điều tra nhưng những tình tiết này không làm mất đi bản chất của vụ án. Cấp sơ thẩm đã đánh giá đúng bản chất của vụ án khi lượng hình. Hơn nữa, dù còn trẻ (SN 1988), nhưng bị cáo Việt đã mang trên mình nhân thân xấu, cấp sơ thẩm xử loại bị cáo ra khỏi xã hội là cần thiết, như thế mới có tính răn đe, phòng ngừa chung. Bởi bị cáo dùng hung khí nguy hiểm tấn công người khác bất chấp hậu quả xảy ra cho nạn nhân – HĐXX nhận định. HĐXX đồng tình với VKS cấp phúc thẩm không chấp nhận kháng cáo của bị cáo Việt, bác kháng cáo tuyên y án sơ thẩm tử hình về tội “Giết người” đối với bị cáo Việt.
Việt rời phòng xử với sự áp giải của hai cảnh sát tư pháp, nhưng những bước chân của Việt nặng nề không thể bước. Những thanh niên có mặt tại tòa nói với theo Việt: “Việt ơi đứng buồn nữa”, Việt chỉ kịp ngoái cổ nhìn bạn với vẻ mặt buồn bả. Nhìn thấy đưa con của mình bị áp giải ra xe về trại giam, mẹ và những người thân trong gia đình Việt không thể nói nên lời, chỉ lắc đầu lia lịa trong tuyệt vọng và nước mắt cho đứa con sắp đối diện với án tử.
Theo PLVN
Chưa phát hiện vụ án đã vô tình bắt được sát thủ máu lạnh
Một vụ án kinh hoàng xảy ra trong đêm, trên đường vành đai sân bay Liên Khương, huyện Đức Trọng, Lâm Đồng. Khi thủ phạm bị bắt tại xã Quang Trung, huyện Thống Nhất, Đồng Nai thì nơi hắn gây án cách xa hơn 200km, vụ án vẫn chưa bị phát hiện.
BẤT NGỜ TÓM ĐƯỢC SÁT THỦ
Khoảng 3 giờ 35 ngày 1-9-2007, tổ tuần tra Công an xã Quang Trung, huyện Thống Nhất, tỉnh Đồng Nai đang làm nhiệm vụ trên Quốc lộ 20 thì phát hiện chiếc xe máy chạy từ hướng Lâm Đồng về TP. Hồ Chí Minh. Vào thời gian này, sự xuất hiện của bất kỳ chiếc xe máy nào cũng có một lý do khá quan trọng, cần phải để ý. Bởi tuy là quốc lộ, nhưng lượng xe máy lưu thông vào rạng sáng trên đoạn đường này khá ít. Chiếc xe máy được chặn lại, người lái xe chìa ra đầy đủ giấy tờ, nhưng anh ta tỏ vẻ không bình thường, người và xe bê bết vết bẩn. Kiểm tra kỹ thì trên người kẻ điều khiển xe có dính máu. Nghi ngờ đây là đối tượng gây án đang trên đường chạy trốn nên Công an xã Quang Trung đã đưa cả người và xe máy về trụ sở công an xã chờ làm rõ.
Gần 5 giờ sáng, trực ban Công an huyện Đức Trọng nhận được điện thoại từ Công an xã Quang Trung đề nghị xác minh thông tin về vụ giết ngưới mới xảy ra tại địa bàn trước đó mấy tiếng đồng hồ. Đến lúc này Công an huyện Đức Trọng vẫn chưa nhận được bất kỳ thông tin nào về một vụ án mạng. Ngay lập tức Công an huyện Đức Trọng tung lực lượng tiến hành rà soát. Phải mất hơn một giờ, mọi người mới tìm ra hiện trường vụ án. Đó là tại mương nước bên đường vành đai sân bay Liên Khương, cỏ cây um tùm, ẩm ướt bởi cơn mưa rất to ban tối. Mọi người kinh hãi khi nhìn thấy một xác người bị đốt cháy nham nhở trông rất thảm thương. Đêm 31-8 trời mưa to nhưng nước mưa vẫn không gột rửa sạch được những vũng máu còn loang lổ.
Xác nạn nhân nằm dưới mương nước
Công an huyện Đức Trọng đề nghị Công an xã Quang Trung tiếp tục tạm giữ người thanh niên để phục vụ điều tra. Thông tin về vụ án, về nạn nhân bị giết, bị đốt xác phi tang đã rất cụ thể, nhưng chưa thể xác định được danh tính. Công tác khám nghiệm hiện trường, khám nghiệm tử thi được tiến hành ngay trong ngày. Lực lượng pháp y xác định nạn nhân bị đâm tổng cộng 27 nhát dao, bị bỏng độ 3. Đó là anh Trần Quang Trung (SN 1980, trú phường 3, TP. Đà Lạt).
Chiều cùng ngày, kẻ giết người đã được di lý về Đức Trọng. Ai cũng bất ngờ khi nhìn thấy hắn với khuôn mặt non choẹt. Hắn tên Nguyễn Văn Nam (SN 1984, quê Lý Nhân, Hà Nam, tạm trú tại phường 3, Đà Lạt). Hắn kể, cùng là dân thợ hồ nên khoảng tháng 4-2007 tình cờ hắn quen anh Trung. Không cùng quê nhưng họ kết thân rất nhanh. Tình thân thiết của họ càng được nhân lên khi Nam chuyển về thuê trọ tại gần nhà anh Trung. Trước khi gây án khoảng một tuần, anh Trung xuống Đức Trọng làm công trình và có rủ Nam cùng đi nhưng Nam đang làm tại quán cà phê R., hẹn khi xong việc sẽ xuống.
GIẾT BẠN LẤY TIỀN VỀ QUÊ
Theo lời khai của Nam thì trước đó hắn không có ý định giết anh Trung để lấy xe, nhưng vì cần tiền về quê nên hắn mới... nghĩ quẩn. 9 giờ sáng 31-8-2007, Nam gọi điện thoại cho anh Trung hẹn chiều sẽ xuống Đức Trọng. Lúc 18 giờ 30, tại ngã ba đường vào sân bay Liên Khương, hắn móc điện thoại nhắn tin cho anh Trung. Nhận được tin, anh Trung mượn xe máy BKS: 49N6-0061 của anh Đặng Thế Sơn (ở khu phố 4, thị trấn Liên Nghĩa, Đức Trọng) ra đón Nam.
Do có ý đồ từ trước nên Nam không đứng ngoài Quốc lộ 20 mà đi sâu vào phía trong sân bay. Nam bịa ra chuyện có một nhóm bạn đang nhậu trong sân bay rồi nói "anh em mình đi mua mồi vào nhậu cho vui". Anh Trung chở Nam xuôi quốc lộ về hướng Bảo Lộc khoảng 2km thì Nam đổi ý, không mua mồi nữa mà vào sân bay nhậu luôn. Anh Trung cho xe chạy vào đường vành đai sân bay Liên Khương khoảng 2,5km, đến đoạn đường đất, trong lúc xe vẫn đang chạy thì Nam rút dao đâm anh Trung nhiều nhát rồi nhảy ra khỏi xe. Hắn bình thản gọi điện cho anh Trung. Thấy điện thoại trong túi quần nạn nhân đổ chuông hắn móc lấy cùng chiếc ví bên trong chỉ có vỏn vẹn 20.000 đồng.
Kéo xác anh Trung lại gần mương nước bên trái đường, lấy áo khoác đắp lên ngực, hắn lấy chiếc xe máy chạy đến quán tạp hóa của anh Luận ở khu phố 8, thị trấn Liên Nghĩa đưa tờ 50.000 đồng để mua 2 lít xăng và vội đến mức không kịp lấy lại tiền thừa. Hắn tưới xăng lên người Trung rồi châm lửa. Còn lại chút xăng, hắn tưới lên vũng máu nhưng xăng và lửa không xóa được tội ác. Hắn đứng đó chứng kiến bạn mình bị lửa thiêu một lúc lâu rồi mới lên xe chạy ra khoảng 200m thì dừng lại, múc nước ở vũng nước bên đường rửa xe. Hắn còn đủ bình tĩnh chạy đến quán của anh Luận lấy lại 25.000 đồng tiền thừa. Kẻ giết người không gớm tay dự định đưa xe về TP. Hồ Chí Minh bán kiếm chút tiền về quê. Hắn gọi cho bạn tên Kha nhờ ra đón, đưa đi bán xe rồi chở ra bến đón xe về Hà Nam.
Kẻ thủ ác Nguyễn Văn Nam, Con dao hung thủ dùng bị gãy
Cũng theo lời khai của Nam, trên đường về đến thị xã Bảo Lộc (nay là TP. Bảo Lộc), hắn dừng lại mua chiếc quần để thay cho chiếc quần đang vấy máu. Đến thị trấn Đam Ri, huyện Đạ Huoai, hắn vào quán cơm và uống hết 4 lon bia 333. Lúc 3 giờ 35 ngày 1-9, khi đến xã Quang Trung, huyện Thống Nhất, tỉnh Đồng Nai hắn bị tổ tuần tra của Công an xã Quang Trung chặn lại kiểm tra. Nam đã bị tạm giữ bởi những dấu hiệu bất thường: trên xe và người có dính nhiều máu. Trong người y giấu một con dao còn dính máu, 2 điện thoại di động cùng toàn bộ giấy tờ xe. Kẻ giết người rất lì lợm, chối quanh và phải mất hơn một giờ sau hắn mới chịu mở miệng khai ra vụ án kinh hoàng.
Nam là con lớn trong gia đình có ba người con. Năm 1999, khi mới 15 tuổi Nam đã bỏ học rồi khăn gói vào Gia Lai làm thuê. Gần một năm sau, Nam bỏ về TP. Hồ Chí Minh xin làm thợ hồ. Cuối tháng 11-2006, hắn lên Đà Lạt làm tại nhiều công trình. Khi hết việc thì ban ngày chạy xe ôm, ban đêm đi phụ bán cà phê ở quán R. Cứ tưởng trải qua quãng đời cực khổ, tiếp xúc nhiều công việc nặng nhọc hắn sẽ quý trọng đời mình... Nhưng không phải vậy, kết cục là một bản án cao nhất đã dành cho hắn.
Theo ANTD
Tầm nã sát thủ máu lạnh Nhắc về đồng đội, đại tá Phan Văn Chỉnh - Trưởng phòng Cảnh sát điều tra tội phạm về trật tự xã hội, Công an tỉnh Ninh Thuận không ngớt lời khen ngợi đại úy Trần Bình, Đội phó Đội truy nã. Anh là chiến sĩ thi đua cấp tỉnh hai năm liền, là tấm gương mẫu mực của lực lượng cảnh sát...