Tậu ô tô tỷ bạc nhưng vợ chưa một lần bước chân lên xe, chồng tức tối chất vấn thì nhận về câu trả lời khiến anh hổ thẹn cúi đầu
Khi Mạnh lên chức phó phòng, anh liền tậu ngay 1 chiếc ô tô trị giá cả tỷ bạc để đi lại và phục vụ công việc.
Vợ chồng là người đầu gối tay ấp, hoạn nạn có nhau, chính vì thế “riêng tư” thực sự là điều không nên có trong mối quan hệ vợ chồng. Dù là công việc hay mọi điều xảy ra trong cuộc sống, đã là vợ chồng thì nên chia sẻ với nhau. Nhất là tiền bạc, vật chất, không nên có khái niệm “tiền của ai” bởi công sức mà mỗi người đóng góp cho gia đình không hề giống nhau, làm ra ít tiền không có nghĩa họ “vô dụng” trong gia đình.
Mạnh (34 tuổi, TP. HCM) chia sẻ, anh và vợ đến với nhau từ 2 bàn tay trắng nhưng hai người luôn động viên nhau cùng cố gắng làm việc để có tương lai tươi sáng hơn.
Sau đám cưới, vợ anh nhanh chóng mang thai. Khi con chào đời, vì ông bà nội ngoại đều ở xa nên cô phải ở nhà 2 năm để trông con. Cô vừa định đi làm lại thì nhỡ kế hoạch bầu tiếp tập 2, buộc lòng nghỉ việc chăm con thêm mấy năm nữa. Sau 5 năm mới đi làm lại, tuổi tác không còn trẻ, thời thế cũng thay đổi nhiều, công việc vợ Mạnh tìm được không lý tưởng như mong muốn.
Ảnh minh họa
Trái ngược với vợ, sự nghiệp của Mạnh rất suôn sẻ. Thu nhập của anh tăng dần đều, vị thế ở công ty ngày càng được đánh giá cao. Nhưng cùng từ đấy mâu thuẫn giữa vợ chồng anh bắt đầu phát sinh.
“Thu nhập của tôi lúc ấy gấp nhiều lần vợ, càng ngày tôi nhận ra khoảng cách giữa mình và vợ trở nên xa hơn. Thêm mấy lời ‘đổ dầu vào lửa’ của những kẻ thiếu thiện chí, tôi đâm ra coi thường vợ”, Mạnh thẳng thắn nói.
Trong cuộc sống hàng ngày không thiếu những lời chê bai, khinh thường Mạnh thốt ra với vợ. Đặc biệt tiền kiếm được anh cất giữ riêng không cho vợ động vào, càng không nói với cô mình có bao nhiêu tiền hoặc chia sẻ với vợ về công việc. Mỗi tháng anh đưa cho vợ 1 khoản để chi tiêu sinh hoạt khá rộng tay, còn lại thì không quan tâm đến bất cứ chuyện gì trong gia đình, mặc vợ tự lo toan việc nhà, con cái.
Khi Mạnh lên chức phó phòng, anh liền tậu ngay 1 chiếc ô tô trị giá cả tỷ bạc để đi lại và phục vụ công việc. Trong khi đó vợ anh vẫn chỉ là 1 nhân viên quèn với mức lương bèo bọt, thành tựu và năng lực của vợ anh so với chồng kém cỏi đến thê thảm.
Video đang HOT
“Tôi nhận ra 1 điều kỳ lạ, đó là từ khi tôi tậu xe thì vợ không một lần bước lên chiếc xe ấy. Nếu hôm nào chở con đi chơi thì chỉ có 3 bố con tôi, vợ sẽ ở nhà. Nếu cô ấy có việc phải di chuyển, tôi dù có tiện đường nhưng vợ cũng tự đi xe máy hoặc gọi xe ôm”, Mạnh kể.
Sau nhiều lần như thế Mạnh đâm bực bội. Anh cho rằng người khác mơ còn chẳng được như cô, đằng này cô lại ghét bỏ không thèm đi xe chồng mua. Mạnh giận dữ chất vấn vợ thì nhận được câu trả lời không thể tin nổi.
“Em cảm thấy mình không xứng để ngồi lên chiếc xe ấy. Em quá kém cỏi và tầm thường, bước chân lên chiếc xe sang nhường ấy khiến em không được tự tin, chỉ càng làm nổi bật sự thua kém của em mà thôi. Em cũng nhận ra em không thích hợp đứng bên cạnh anh nữa, chúng ta đã trở nên quá chênh lệch. Em muốn ly hôn anh ạ. Anh hãy tìm kiếm cho mình người phụ nữ thích hợp và tương xứng với anh hơn.
Còn em, thú thật em cũng không hạnh phúc với cuộc hôn nhân mà chồng coi khinh, rẻ rúng vợ như hiện tại. Hai con mình đều là con trai, em lo sợ chúng học theo người lớn, sau này có tư tưởng lệch lạc, coi thường vợ. Anh cũng không hài lòng về em mà phải không? Thôi anh ạ, đường đời còn dài lắm, sống với nhau như này thì làm sao vượt qua được hết kiếp người”, vợ Mạnh bình tĩnh nói.
Mới đầu Mạnh nghe những lời thiếu tự tin của vợ thì càng phản cảm nhưng đến khi cô đòi ly hôn, anh lập tức bị chấn động. Anh nhận ra cô không hề yếu đuối như những lời cô nói, thậm chí cô còn đầy mạnh mẽ và dứt khoát. Anh cũng sâu sắc cảm nhận được sự chán chường của cô đối với cuộc hôn nhân này và người chồng là anh.
Ảnh minh họa
Thực ra Mạnh cũng hiểu một điều, vì cô phải dành quá nhiều thời gian cho con cái và gia đình nên buộc lòng bỏ bê sự nghiệp. Nếu không chắc gì cô đã thua kém anh nhiều đến thế. Công lao vợ anh bỏ ra cho gia đình sao có thể đong đếm được, cũng nhờ có vợ mà anh mới rảnh rang phấn đấu sự nghiệp và đạt được thành tựu như thế.
Song trước nay Mạnh mặc kệ những suy nghĩ ích kỷ, vô tâm của mình choán hết tâm trí. Để rồi làm ra nhiều hành động sai lầm khiến vợ thất vọng và tổn thương tới mức muốn ly hôn. Hoặc giả anh tự tin vợ không bao giờ có thể rời xa mình nên ngày càng chủ quan, chẳng cần phải ân cần, quan tâm vợ làm gì. Nhưng khi đứng trước nguy cơ mất đi gia đình thì suy nghĩ của anh lập tức thay đổi.
Mạnh kể, sau khi nhận ra sai lầm của bản thân, anh đã xin lỗi vợ, nhận sai và hứa sửa đổi. Chưa khi nào anh muốn bỏ vợ bỏ con cả, cũng không làm chuyện có lỗi với vợ bên ngoài. Chính vì thế anh mới nhận được một cơ hội để chuộc lỗi từ vợ.
Hôn nhân muốn hạnh phúc dài lâu không thể thiếu được sự tôn trọng và bình đẳng giữa vợ chồng, dù cho ai kiếm được nhiều tiền hơn đi chăng nữa. Bởi sống bên nhau mấy chục năm, có những thứ còn quan trọng và đáng trân quý hơn tiền bạc rất nhiều.
Chồng ở rể cực kỳ có hiếu, tôi rụng rời nghe lời anh nói với mẹ đẻ trong bệnh viện
Tối khuya nên trong bệnh viện rất vắng vẻ, từng lời từng lời của người chồng đầu gối tay ấp vẳng vào tai tôi như búa tạ khiến tôi choáng váng không đứng vững.
Chồng tôi là người tỉnh lẻ lên thành phố học tập rồi ở lại lập nghiệp. Gia đình tôi có nhà cửa đàng hoàng ở thành phố, bố tôi đã mất từ lâu, chỉ còn tôi và mẹ sống nương tựa vào nhau.
Chính vì thế sau đám cưới tôi và chồng dọn đã về sống chung với mẹ đẻ tôi để đỡ tiền thuê nhà. Chồng tôi bắt đầu cuộc sống ở rể.
Mẹ tôi là người tốt nhưng không tránh được nhiều lúc khó tính, thì người già mà. Hơn nữa bà thương con gái, vì thế hễ chồng có điều gì sai trái với vợ là bà mắng mỏ không tiếc lời. Chồng tôi đi làm về phải làm việc nhà phụ vợ con chứ không được la cà quán xá hoặc nằm khểnh đợi cơm như nhiều người đàn ông khác. Anh có chút vô tâm hay nói to tiếng với vợ đều bị mẹ vợ chỉnh ngay lập tức.
Nhiều người sẽ nghĩ cảnh ở rể chẳng khác "chui gầm chạn" nhưng chồng tôi chưa khi nào phàn nàn về điều đó. Cho dù mẹ tôi có nói nặng lời thì anh vẫn một mực tôn trọng và ngoan ngoãn nghe theo mẹ vợ. Biểu hiện của chồng khiến mẹ tôi đặc biệt hài lòng. Nhờ đó mà cuộc sống của tôi sau khi kết hôn cũng vô cùng thuận lợi, vui vẻ.
Cuộc sống của tôi sau khi kết hôn cũng vô cùng thuận lợi, vui vẻ. Ảnh minh họa.
Từ năm ngoái đến giờ sức khỏe mẹ tôi ngày càng yếu đi. Tôi giục bà đi khám nhưng bà nhất quyết không nghe. Đợt vừa tôi bà đến bệnh viện kiểm tra thì đã phát hiện ung thư gan giai đoạn 3, không còn khả năng cứu chữa.
Sức khỏe mẹ tôi giảm sút nhanh chóng, bệnh viện lắc đầu dặn gia đình chuẩn bị hậu sự. Nhiều năm nay chỉ có 2 mẹ con sống nương tựa vào nhau, mẹ mất đi chính là nỗi đau đớn, mất mát lớn vô cùng trong lòng tôi. Cũng may tôi vẫn còn chồng con bên cạnh, anh là người đàn ông tốt như thế, tôi tin mình sẽ có chỗ nương tựa nửa phần đời còn lại.
Nhưng tôi có nằm mơ cũng không thể tưởng tượng nổi chồng mình lại là con người táng tận lương tâm. Tất cả những gì anh ta thể hiện ra chỉ với mục đích duy nhất là che mắt gia đình tôi, hòng chiếm được lòng tin yêu của vợ và mẹ vợ mà thôi.
Mấy hôm trước tôi đến chăm mẹ trong bệnh viện, thay ca cho chồng tôi. Bố mẹ chỉ sinh được 1 đứa con gái là tôi, chẳng có anh chị em nào khác nên việc chăm sóc mẹ đều do tôi và chồng luân phiên nhau. Khi đó, đứng ngoài cửa phòng bệnh khép hờ, tôi vô tình nghe được tiếng chồng trong phòng bệnh.
Mẹ tôi nhắm mắt ngủ trên giường, chồng tôi nhìn bà rồi nhếch miệng cười mỉa mai:
- Nhịn bà từng thấy thời gian cuối cùng cũng chờ được tới lúc này. Bà tưởng tôi thật lòng hiếu thảo với bà ư? Sao bà không xem lại mình đối xử với tôi như thế nào, có coi tôi là con rể không hay coi tôi chẳng khác gì thằng osin. Còn con gái bà, thấy mẹ hành hạ chồng nhưng chẳng hề bênh vực chồng, không làm tròn đạo làm vợ. Tôi nhịn nhục chịu đựng mẹ con bà cũng vì 1 nửa mảnh đất với căn nhà mà thôi. May mắn bà đã sang tên cho tôi rồi, nếu con gái bà ngoan ngoãn... Bằng không tôi chẳng thiết tha, có nửa mảnh đất ấy bán đi, tôi dễ dàng mua được nhà riêng, cưới vợ khác trẻ đẹp hơn nhiều...
Ai ngờ đâu cả tôi và mẹ đều phạm sai lầm nghiêm trọng, đặt niềm tin lầm chỗ. Ảnh minh họa.
Tối khuya nên trong bệnh viện rất vắng vẻ, từng lời từng lời của người chồng đầu gối tay ấp vẳng vào tai tôi như búa tạ khiến tôi choáng váng không đứng vững. Phải rồi, hôm qua mẹ tôi đã hoàn tất thủ tục sang tên nhà đất cho vợ chồng tôi vì bà biết thời gian của mình chẳng còn nhiều. Giấy tờ nhà để tên cả 2 vợ chồng bởi mẹ tôi sợ con rể chạnh lòng khi mang tiếng ở nhờ nhà vợ. Hơn nữa thời gian qua đủ để bà thử thách con rể và thu được kết quả hài lòng. Bà tin anh ta sẽ không phụ lòng con gái mình.
Ai ngờ đâu cả tôi và mẹ đều phạm sai lầm nghiêm trọng, đặt niềm tin lầm chỗ. Chẳng ai trong chúng tôi ngờ được đằng sau sự ngoan ngoãn, hiếu thảo, lễ độ của chồng là bản chất xấu xa, khốn nạn vô cùng.
Lúc ấy tôi không xông vào vạch trần chồng mình mà vờ như chưa hay biết gì. Bây giờ tôi phải làm thế nào đây, chẳng lẽ cứ thế dâng ra nửa mảnh đất cho kẻ vô ơn, bạc bẽo như anh ta?
Quên mang chìa khóa nên tôi gọi vợ mở cửa nhưng khi cánh cửa vừa mở thì bố vợ lao vụt ra, tôi ngạc nhiên chất vấn để rồi lảo đảo trước câu trả lời của vợ Trả lời cho câu hỏi gã đàn ông kia là ai, vợ đáp rằng người đó là bố đẻ cô ấy. Nhưng điều mà vợ tiết lộ ngay sau đó mới khiến tôi lảo đảo không đứng vững nổi. Chuyện xảy ra từ tối hôm qua nhưng lúc này tôi mới bình tĩnh lại được để viết vài dòng tâm sự với mọi...