Tất nhiên là phải chối…?!
Những ngày này, dư luận vẫn chưa nguôi được sau cơn “địa chấn” vụ án oan 10 năm của ông Nguyễn Thanh Chấn.
Quả thực đây là một điều không thể chấp nhận được trong thời buổi hiện nay, khi việc cải cách tư pháp của chúng ta đang có những tiến bộ mạnh mẽ.
Đành rằng vụ án này xảy ra đã 10 năm, nhưng hầu hết những người tham gia quá trình điều tra, xét xử vụ án này vẫn còn đang đương chức, đương quyền, thậm chí có một số điều tra viên, kiểm sát viên đã được giữ những chức vụ cao hơn ngày ấy.
Được biết lãnh đạo Bộ Công an, Viện Kiểm sát Tối cao, Tòa án Nhân dân Tối cao đã chỉ đạo phải làm rõ trách nhiệm cá nhân trong quá trình thực hiện tố tụng vụ án này.
Có một điều mà dư luận hết sức quan tâm, ấy là việc Nguyễn Thanh Chấn đã công khai tố cáo việc mình bị các điều tra viên dùng n.hục h.ình, hoặc cho đầu gấu, lưu manh h.ành h.ạ.
Anh Nguyễn Thanh Chấn trước lúc nhận quyết định tạm hoãn thi hành án
Những điều mà Nguyễn Thanh Chấn kể với ai thì có thể lạ, nhưng với người viết bài này đã từng tham gia và viết về nhiều vụ án lớn; đã từng dự rất nhiều buổi hỏi cung các đối tượng; đã từng đến không ít trại giam từ cấp quận, huyện, đến thành phố, tỉnh, rồi trại giam của Bộ… thì thấy rằng, chuyện trước đây, cán bộ điều tra đ.ánh đ.ập phạm nhân, dùng n.hục h.ình, hoặc n.hục h.ình biến tướng, hoặc dùng “đầu gấu, đại bàng” trong trại giam làm công cụ dọa dẫm, h.ành h.ạ phạm nhân, rồi chuyện cán bộ điều tra bức cung, mớm cung, dụ cung… là có thật. Chính vì thế mà đã xảy ra không ít vụ án oan và đã có những cán bộ điều tra phải xử lý bằng pháp luật vì những hành vi xâm phạm hoạt động tư pháp.
Trở lại vụ Nguyễn Thanh Chấn, mặc dù ông ta tố cáo như vậy, nhưng những cán bộ tham gia điều tra vụ án này đồng loạt phủ nhận chuyện đ.ánh đ.ập, ép cung. Trong án văn số 45/HSST ngày 26/3/2004 của Tòa án Nhân dân tỉnh Bắc Giang đã viết: “Mặt khác, trong suốt quá trình điều tra vụ án, bị cáo không hề bị đ.ánh đ.ập, ép cung như chính những lời thừa nhận của bị cáo dưới những bản cung… Việc bị cáo nại ra rằng, do cơ quan điều tra ép phải nhận tội, nên bị cáo mới nhận là hoàn toàn không có cơ sở”.
Tất nhiên là bây giờ chẳng có ai nhận vạ này vào mình. Bởi lẽ những người làm công tác điều tra, xét xử biết rất rõ rằng, họ sẽ phải bị xử lý như thế nào nếu như chứng minh được là họ đã dùng n.hục h.ình, ép cung bị can. Nhẹ thì là án kỷ luật hành chính như cảnh cáo, buộc thôi việc, giáng cấp, giáng chức; nặng thì ra trước vành móng ngựa và có khi lại đi tù thay.
Thật ra, rất hiếm vụ án mà cán bộ điều tra đ.ánh đ.ập phạm nhân bị phát giác, mặc dù ra tòa, bị cáo kêu rằng mình bị đ.ánh đ.ập, ép buộc, rồi sợ c.hết mà phải nhận tội.
Video đang HOT
“Án tại hồ sơ” – cụm từ đó rất chính xác. Nghĩa là việc đưa ra xét xử một người phạm tội hoặc để khép cho các điều tra viên, những người làm tố tụng hành vi xâm hại hoạt động tư pháp thì phải có chứng cứ. Chẳng ai tin vào được vào lời của bị can, bị cáo rằng tôi bị đ.ánh đ.ập, bị dùng n.hục h.ình, mà phải có chứng cứ về việc này.
Trời ạ!
Đào đâu ra chứng cứ bây giờ?
Nếu như bị cáo bị đ.ánh đ.ập, gây thương tích nặng, phải đưa đi xác định chấn thương, phải nằm viện, rồi có những người làm chứng thì dễ quy trách nhiệm. Nhưng hầu hết những vụ bị can, bị cáo tố cáo cán bộ điều tra dùng n.hục h.ình thì chẳng lấy đâu ra chứng cứ.
Làm gì có ai được chứng kiến phạm nhân bị dùng n.hục h.ình, đ.ánh đ.ập vào lúc nửa đêm, gà gáy?
Ai được biết cảnh “đầu gấu, đại bàng” h.ành h.ạ bị can, bị cáo ở trong nhà giam?
Ai được biết các thủ đoạn dọa dẫm phạm nhân của cán bộ điều tra, hoặc của các đối tượng được công an sử dụng?
Sẽ chẳng bao giờ có chứng cứ cho những việc ấy.
Nhưng nếu suy ngẫm một cách logic sự việc thì rõ ràng một người như ông Nguyễn Thanh Chấn không ngu dại gì mà lại đi nhận tội vào mình, bởi ông ta thừa biết mức án dành cho mình sẽ là như thế nào.
Trong vụ án này, yếu tố t.iền bạc có thể hoàn toàn loại trừ. Những gia đình như Nguyễn Thanh Chấn, Lý Nguyễn Chung lấy đâu ra t.iền để mà “chạy án”.
Việc các cán bộ điều tra, kiểm sát viên, rồi sau này là tòa án các cấp xét xử làm oan sai cho Nguyễn Thanh Chấn chỉ có thể lý giải rằng: Thứ nhất là sự cẩu thả, tắc trách trong nghiệp vụ, sự vô cảm đối với sinh mệnh chính trị của người dân; Thứ hai là chủ nghĩa thành tích.
Ai cũng biết rằng, một vụ trọng án xảy ra, nếu thời gian điều tra, phá án càng nhanh thì những người làm công tác điều tra càng dễ được khen thưởng và càng có cơ hội được đề bạt, cất nhắc. Vậy nên để rút ngắn thời gian điều tra, để sớm “đưa h.ung t.hủ ra xét xử trước pháp luật”, nhiều khi những người làm công tác điều tra đã dùng những biện pháp mà biết chắc sẽ không có chứng cứ, ấy là bức cung, dùng n.hục h.ình đối với bị can.
Nhưng người ta lại quên mất một điều rằng, trước tòa, lời khai của bị cáo chỉ là một phần sự thật, cho dù đó là phần sự thật quan trọng. Nhiệm vụ của cơ quan điều tra là phải chứng minh cho được lời khai đó phù hợp với diễn biến của vụ án và được thể hiện chính xác qua công tác khám nghiệm hiện trường, giám định dấu vết, thực nghiệm điều tra và qua nhân chứng.
Tiếc thay, không phải lúc nào những việc làm sai của cơ quan điều tra lại được kiểm sát viên, hoặc thẩm phán chủ tọa phiên tòa nhìn nhận và phát hiện những mâu thuẫn, thiếu sót.
Trong vụ án Nguyễn Thanh Chấn, kiểm sát viên Đặng Thế Vinh, mà sau đó đã được đề bạt làm Trưởng phòng 9 của Viện Kiểm s.át N.hân dân Bắc Giang, là người giám sát điều tra vụ án từ khâu đầu tiên là khám nghiệm hiện trường chính là người về cùng một “phe” với cơ quan điều tra. Nếu như “tội” của cán bộ điều tra là 1 thì tội của kiểm sát viên Đặng Thế Vinh phải là 2, bởi nhiệm vụ anh ta được giao là giám sát điều tra.
Một điều cũng thật đáng buồn trong vụ án này, ấy là khi xét xử, những chứng cứ ngoại phạm có lợi cho bị cáo, những lập luận chính xác, sắc sảo của luật sư khi vạch ra lỗi trong quá trình điều tra đã bị những người làm công tác xét xử phớt lờ.
Người viết bài này đi dự nhiều phiên tòa và cũng đã chứng kiến cảnh trong khi luật sư hăng hái bào chữa thì người giữ quyền công tố tại tòa ngủ gà ngủ gật và rồi cuối cùng chỉ buông một câu gọn lỏn: “Viện Kiểm sát giữ nguyên quan điểm trong bản luận tội”.
Chẳng phải tranh cãi cho phí lời, chẳng phải vắt óc suy nghĩ để phản bác lời bào chữa của luật sư. Rồi thậm chí có không ít những vụ án trước khi xét xử đã được thông qua mức án với lãnh đạo địa phương. Chẳng thế mà ngày ấy đã có thuật ngữ “án bỏ túi” – nghĩa là mức án dành cho các bị cáo đã được lãnh đạo 3 ngành Công an, Tòa án, Viện Kiểm sát, rồi chính quyền địa phương thống nhất từ trước. Khi ra tòa, bị cáo khai gì, luật sư bào chữa gì chẳng còn có ý nghĩa gì nữa.
Vụ án ông Nguyễn Thanh Chấn xảy ra đã hơn 10 năm, nhưng ý nghĩa thời sự của nó vẫn còn nguyên giá trị cho những người làm công tác bảo vệ pháp luật ngày hôm nay.
Đây là một bài học lớn cho những người làm công tác điều tra, xét xử và hy vọng rằng, từ nay về sau, những vụ án oan sẽ không còn nữa.
Theo Như Thổ
Petrotimes
Dành vụ án oan 10 năm cho phiên chất vấn Chánh án TAND tối cao
Chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội Nguyễn Hạnh Phúc cho biết, Đoàn thư ký kỳ họp đã tổng hợp ý kiến đại biểu, "chốt" danh sách Bộ trưởng Nội vụ, Nông nghiệp & Phát triển nông thôn, Thông tin-Truyền thông, Thủ tướng và Chánh án TAND tối cao trả lời chất vấn tuần tới.
Chánh án TAND tối cao Trương Hòa Bình (áo trắng) sẽ đăng đàn trả lời chất vấn tại Quốc hội tuần tới (ảnh: Việt Hưng).
Đây là các Bộ trưởng, trưởng ngành được chọn từ danh sách gợi ý Đoàn thư ký kỳ họp gửi xin ý kiến các đại biểu trước đó. Cụ thể, trong số 4 Bộ trưởng đưa ra gồm, Bộ trưởng Nội vụ Nguyễn Thái Bình, Bộ trưởng Nông nghiệp & Phát triển nông thôn Cao Đức Phát, Bộ trưởng Thông tin - Truyền thông Nguyễn Bắc Son, Bộ trưởng Khoa học - Công nghệ Nguyễn Quân và Chánh án TAND Tối cao Trương Hòa Bình, Chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội khẳng định, Bộ trưởng Nguyễn Quân được ít đại biểu chọn nhất.
Theo đó, Đoàn thư ký kỳ họp đã chốt phương án chưa đưa Bộ trưởng Khoa học - Công nghệ vào danh sách chất vấn lần này.
Các nhóm vấn đề chất vấn với mỗi Bộ trưởng, trưởng ngành cũng giữ nguyên như dự kiến Đoàn thư ký đưa ra xin ý kiến các đại biểu. Trong đó, nội dung đối với Chánh án TAND tối cao Trương Hòa Bình, ông Nguyễn Hạnh Phúc cho biết, có vấn đề liên quan đến vụ án oan 10 năm với ông Nguyễn Thanh Chấn ở Bắc Giang vừa qua. Ông Phúc phán đoán, các đại biểu sẽ hỏi về vấn đề này khi nói đến vấn đề kết quả giải quyết án Tái thẩm, Giám đốc thẩm của TAND tối cao cũng như việc nâng cao chất lượng hoạt động xét xử của tòa, Hội đồng thẩm phán TAND tối cao.
Ngoài Chánh án tòa tối cao và 3 Bộ trưởng Nguyễn Thái Bình, Cao Đức Phát, Nguyễn Bắc Son, theo thông lệ, trong kỳ họp cuối năm, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng cũng sẽ đăng đàn để báo cáo, làm rõ các nội dung trong công tác điều hành của Chính phủ và trực tiếp trả lời chất vấn của đại biểu. Đến thời điểm này, Chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội cho biết, có 5 câu hỏi của đại biểu gửi đến Thủ tướng về nhiều vấn đề khác nhau.
Thủ tướng sẽ là người "chốt" phiên chất vấn vào chiều 21/11 (thứ 5 tuần tới). Buổi sáng thứ 3 (19/11), trước khi bước vào nội dung chất vấn với bộ trưởng đầu tiên, Quốc hội nghe Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc trình bày báo cáo về việc thực hiện các nghị quyết của Quốc hội về chất vấn và trả lời chất vấn tại kỳ họp thứ 3, thứ 4 và thứ 5 và dành thời gian thảo luận về kết quả thực hiện lời hứa này của các Bộ trưởng, trưởng ngành.
Trao đổi thêm với báo giới về vấn đề chọn người trả lời chất vấn khi danh sách gợi ý không có các Bộ trưởng của những lĩnh vực đang xảy ra nhiều sự kiện nóng mà dư luận đặc biệt quan tâm như lĩnh vực y tế, tài chính, tài nguyên môi trường... ông Nguyễn Hạnh Phúc giải thích, theo tập hợp chất vấn của đại biểu gửi đến trước đó, các Bộ trưởng này nhận được ít câu hỏi của đại biểu hơn so với những Bộ trưởng trong danh sách gợi ý. Ngoài ra, việc chọn đại biểu cũng cần xem xét, cân đối giữa các lĩnh vực kinh tế, xã hội, tư pháp, tạo điều kiện để các Bộ trưởng chưa từng đăng đàn có cơ hội trình bày về lĩnh vực hoạt động của mình trước Quốc hội.
Trả lời câu hỏi về việc phiếu xin ý kiến đại biểu lần này không có mục "Ý kiến khác" để các đại biểu đề xuất thêm người trả lời chất vấn khiến nhiều đại biểu lúng túng và đành tự viết thêm yêu cầu của mình vào cuối phiếu, ông Nguyễn Hạnh Phúc cho biết, dù vậy, các ý kiến viết thêm vẫn được tập hợp, ghi nhận. Cụ thể, các Bộ trưởng Y tế, Tài chính, Công thương, Tài nguyên-Môi trường... đều nhận được đề xuất chọn chất vấn nhưng số lượng chỉ một vài phiếu.
P.Thảo
Theo Dantri
Vụ 10 năm oan sai: Hứa trả công 1 tấn sắt vụn nếu tìm được chuôi dao vụ án Bà Nguyễn Thị Thúy cho biết, bà được công an hứa trả 1 tấn sắt vụn nếu tìm được chiếc chuôi dao ông Chấn đã "gây án", sau đó ném vào bãi sắt vụn nhà bà. Trước khi vụ án oan xảy ra, ông Nguyễn Thanh Chấn sống yên bình ở thôn Me, xã Nghĩa Trung, Việt Yên, Bắc Giang. Bà Nguyễn Thị...