Tất cả mọi thứ đều sẽ hao mòn
Con người sinh ra vốn dĩ là một sinh vật chủ quan. Không phải lúc nào cuộc sống cũng có đủ thời gian để dạy cho họ bài học về sự chuẩn bị, nếu như họ không dấn thân và quyết tâm học. Hãy dấn thân đi, và nhận ra là: cuộc sống này, tất cả mọi thứ đều sẽ hao mòn.
Thì ra mọi thứ đều sẽ hao mòn, ngay cả những điều mà lòng từng ngỡ là vĩnh cửu.
Tình yêu nào ta đã từng tha thiết và ngỡ là cả sinh mệnh, rồi một thời gian sau ta quên. Ta đã từng khắc sâu vào tâm trí một khuôn mặt, một tính cách với tất cả những thương giận. Từng vội vã nói lời chia tay và muộn màng nghe tim mình đau với những khoảng trống ở lại. Ngỡ sẽ một đời không quên, nhưng sau đó ta vẫn vượt qua.
Này bạn ơi, thanh xuân của chúng ta đang trôi qua từng ngày. Chúng ta tiếc điều ấy và ham chơi? Đúng là chúng ta có được những trải nghiệm thật đáng quý, nhưng rồi tháng ngày về sau sẽ như thế nào?
Tuổi trẻ là một quãng thời gian tốt để học tập, dấn thân, tích lũy và thử trả giá. Vì tuổi trẻ rồi sẽ qua đi, cho nên chúng ta phải làm những điều ấy thật sớm. Mọi thứ trên đời đều là hữu hạn, đều sẽ hao mòn, chính vì vậy, thay vì mải mê công việc hoặc hưởng thụ đơn thuần, hãy sống dày lên! Làm nhiều hơn, hiệu quả hơn, chúng ta sẽ được chơi!
Tôi từng chứng kiến nhiều người sống rất vô tư trong quãng thời gian hoàng kim của đời mình. Với con gái, quãng thời gian hoàng kim là khi họ có nhan sắc. Họ ngu ngơ tin rằng nhan sắc ấy sẽ tồn tại mãi, hoặc ít nhất thì sắc đẹp của họ cũng phai tàn đi rất chậm. Họ không màng nhìn vào những người phụ nữ đã trở nên xấu xí đến tệ hại so với chính họ của hai ba năm về trước. Họ không nhìn vào những gánh nặng chồng con đang hiển hiện trên khuôn dung một người đàn bà.
Video đang HOT
Ngày trẻ, lúc mọi thứ còn thoải mái, bạn đã chuẩn bị được cho mình những gì? Những trải nghiệm hôm nay sẽ cho ta những an nhiên ngày mai, bởi vì ta từng thấu những cảm giác đó, ta ít nhiều hiểu những con đường đó, ta đã có sự chuẩn bị, thậm chí là đã có cho mình những biện pháp riêng!
Đừng vô tư trong quãng thời gian hoàng kim của mình. Bạn gặp một chút may mắn và nghĩ rằng mình “đang đến thời”? Tốt thôi, nhưng cái chính là bạn phải nhận ra sự hữu hạn của cái “thời” đó. Cái chính là bạn phải coi trọng những trải nghiệm, tăng trải nghiệm đó, tìm cách để tạo giá trị! Những thứ bạn được phép nhận từ cuộc đời luôn phải nhỏ hơn những thứ bạn cho đi, có như thế, con đường mình đi mới vững bền.
Nhưng chân lý ấy, chỉ có những người nắm vững bản chất của sự hao mòn mới thấu hiểu được!
Tất cả mọi thứ đều sẽ hao mòn, sức khỏe, thanh xuân hay những may mắn. Điều này cũng có nghĩa, chúng ta phải sống chủ động hơn, sống mạnh lên, đừng chần chừ và lãng phí nữa!
Theo Laodongthudo
Xem livestream dân tình "đi bão", vợ chết lặng khi thấy chồng chễm chệ trên màn hình với hành động khó diễn tả thành lời
Tôi cảm thấy nghẹn ứ ở cổ, mắt vẫn không thể tin được nổi những gì đang diễn ra trên màn hình. Phải giải quyết chuyện này như thế nào bây giờ?
Dạo gần đây, cả nước đang dõi theo những trận đấu của đội tuyển Olympic bóng đá nam Việt Nam, hàng triệu người nín thở và vỡ òa sau mỗi bàn thắng, sau mỗi lần cản phá thành công. Đặc biệt, cứ sau mỗi trận đấu, dân tình lại đổ ra đường ăn mừng, mà người ta hay gọi nôm na là "đi bão" đấy! Thậm chí, kể cả khi thua cuộc, dòng người đi bão vẫn không vơi bớt. Cờ, pháo, khăn, vòng... tất cả nhuộm một màu đỏ rực trời các thành phố lớn.
Tôi thì vốn không xem bóng đá bao giờ, phụ nữ mà, xong còn công việc và gia đình, tôi lại mới còn vừa sinh bé gái thứ hai nên chỉ quanh quẩn đi làm về là lo chăm chút cho các con nhỏ. Chồng tôi thì lại là một người hâm mộ bóng đá thứ thiệt. Phần vì đó cũng là niềm tự hào dân tộc của đội bóng nước nhà, thi thoảng chồng xem ở nhà thì tôi cũng dõi theo các trận đấu cùng, vốn đây không phải là việc gì xấu nên tôi rất ủng hộ chồng xem bóng đá.
Chồng là một người hâm mộ bóng đá thứ thiệt. (Ảnh minh họa)
Gần đây, khi đội tuyển Việt Nam càng vào sâu vào các vòng trong, các trận đấu căng thẳng và thu hút nhiều người xem hơn, chồng tôi có hỏi ý kiến tôi về việc đi ra ngoài xem cùng mấy ông bạn cho có không khí. Nghĩ bụng, đàn ông với nhau, ắt hẳn cùng xem sẽ vui vẻ và sôi nổi hơn với vợ con ở nhà rồi, tất nhiên là tôi đồng ý cho chồng đi, ai ngờ đâu...
Lần đầu đi xem ở ngoài, hôm đó chồng có bảo tôi là đi xem ở quán cà phê với mấy ông bạn thì chẳng có chuyện gì xảy ra. Việt Nam thắng trận, anh về nhà cũng vừa lúc trận đấu vừa kết thúc. Thấy chồng hứng khởi và mừng rỡ như vậy, tôi cũng vui lây.
Lắm lúc ở nhà, thấy mọi người hò reo, kèn pháo ở ngoài nhộn nhịp, mình thì chỉ chăm chăm bếp núc con cái, chỉ mong chúng nó ngủ sớm để còn tranh thủ làm việc khác, nghĩ nhiều lúc cũng sốt ruột, tôi cũng nghĩ đến một lần được "đi bão" như bao người. Nhưng chớm nghĩ thôi, đi thì ai trông con, rồi lại cơm nước hết ngày.
Đến trận đấu gần đây, đội tuyển Việt Nam gặp đội Hàn Quốc - một đối thủ mạnh, theo giờ trong nước thì sẽ đá vào buổi chiều lúc 4 giờ. Hôm đó, thực sự tôi cảm nhận được bầu không khí vội vã, hào hứng của dòng người, các công ty cho nghỉ nửa buổi chiều để nhân viên về sớm xem bóng đá. Bên tôi cũng được nghỉ, nhưng tôi thì tranh thủ về cho đỡ tắc đường, còn đón con gửi ở nhà trẻ cho kịp giờ và cơm nước cho lũ nhóc. Chồng có nhắn tin là anh sẽ ở lại công ty xem bóng đá cùng các sếp luôn. Cứ như vậy cho đến khi hết giờ thi đấu...
Việt Nam thua, một "cái thua" mà theo tôi đọc tin tức thì mọi người đều dự đoán được như thế, nhưng vẫn hết mực cổ vũ cho tinh thần đội tuyển. Tối đó trời mưa tầm tã, thế nhưng mọi người vẫn đổ ra đường, không phải ăn mừng về việc "thua", mà là vì lối chơi đẹp mắt, sự lăn xả và nỗ lực mà các cầu thủ đã bỏ ra, từng giây từng phút một.
Tôi cảm thấy nghẹn ứ ở cổ khi nhìn trên màn hình. (Ảnh minh họa)
Tôi xong việc nhà sớm, nên mới tranh thủ mở điện thoại lên cập nhật tình hình. Rất nhiều các trang cộng đồng livestream ở các thành phố lớn sau khi kết thúc trận đấu. Cả Facebook tràn ngập cờ đỏ sao vàng, tôi đang đọc tin tức thì em họ nhắn tin cho tôi: "Chị, chị! Đây phải anh Hưng nhà chị không, em đang xem trực tiếp thấy nè!"
Em gửi cho tôi kèm một đường dẫn trực tiếp, tôi bấm vào xem. Tôi cảm thấy nghẹn ứ ở cổ, mắt vẫn không thể tin nổi những gì đang diễn ra trên màn hình. Chồng tôi, chồng tôi đang cởi trần, anh đứng trên bệ đá ở đài phun nước Hồ Gươm, gào rú theo nhạc trống. Hơn nữa, cạnh anh đang là một cô gái nào đó, trên người mặc như không mặc, giơ cờ nhảy "uốn éo". Nhìn chẳng khác gì một hành vi vô văn hóa nơi công cộng. Hồn nhiên hơn, chồng tôi còn ôm lấy ngực cô ta, và hai người hôn nhau đắm đuối.
Lúc đó tôi chẳng nghĩ gì nữa, lập tức lấy xe chạy ra khỏi nhà, rõ ràng là anh bảo với tôi đi xem bóng đá ở công ty, ấy vậy mà... Chuyện này không thể bỏ qua được, tôi vừa tức, vừa rùng mình, vừa run, tại sao chồng tôi có thể "thác loạn" đến mức như vậy?
Theo Afamily
Chồng ngoan bỗng nhiên đi sớm về khuya và sự thật về bữa tiệc sinh nhật "cậu" đồng nghiệp nam Thủy bấm chuông cửa, sự thật trước mắt khiến cô rụng rời tay chân... Đàn bà có thể đợi cơm chồng nhưng nếu anh ta không về, đàn bà đừng đợi, cũng đừng vội vã chạy đi tìm.Vì biết đâu khi đàn bà tìm thấy chồng, chuyện động trời lại ở ngay trước mắt. Hôn nhân chính là việc, ngay cả người trong...