Tập thể người yêu cũ mừng hạnh phúc anh chị
Nếu bạn hỏi tôi “Vừa mở facebook ra đã thấy ngay ảnh cưới của người yêu cũ đập vào mắt, tôi sẽ làm gì?”…
Rồi sau đó, hùng hục tìm hẳn tên anh ta, xem cận cảnh luôn. Tiếp theo, gọi điện cho đám bạn: “Mày ơi, anh abcxyz đăng ảnh cưới kìa. Thế hả? Mày chắc không? Để tao xem sao.”
Và dĩ nhiên, cảnh tượng tiếp theo sẽ là mấy đứa bạn chí cốt ngồi chê lên chê xuống: “Ảnh này chả đẹp, mặt hơi to, cười hơi ngượng, trang điểm hơi già, mày hơn đứt chị ta rồi”. Còn tôi làm gì ư? Cũng ngồi thêm mắm muối vài câu: “Ừ đúng đấy, nhưng cái này có vẻ đẹp hơn. Eo, cái kia thì mặt ngố không tả được”. Thế là cả đám ré lên cười.
Đó là những gì mà tôi làm khi biết tin người yêu cũ lấy vợ. Đúng là vẫn có cảm giác gì đó rất lạ nhưng tôi không hiểu nó là gì. Nhẹ nhõm chăng, có lẽ là thế. Dù sao mọi chuyện cũng đã là quá khứ rồi.
Ảnh minh họa
Nếu bạn hỏi tôi: Điện thoại đổ chuông, cuộc gọi từ 1 số máy đã bị tôi thẳng tay nhấn phím Delete, người đầu dây kia gọi mời dự đám cưới, thì tôi sẽ làm gì? Vô cùng khó xử đây.
Bạn bè nghĩ:
Video đang HOT
1. Trả lời chung chung theo phép lịch sự thông thường và bồi thêm 1 câu “Em sẽ cố gắng thu xếp thời gian, dạo này lu bu quá”. Đến gần ngày cưới, gọi điện xin lỗi vì không thể về dự ngày vui cùng 2 người vì phải đi công tác, và nhờ bạn đưa phong bì hộ cho.
2. Người ta đã mời thì phải đi chứ, nhận lời hào hứng nhiệt liệt vào. Và đương nhiên là đừng gây thêm bất kỳ suy nghĩ nào cho người ta nữa. Vì bây giờ họ đã có cô dâu của mình và hàng tá việc phải lo phía trước. Nhiệm vụ của bạn là chúc phúc và chúc phúc.
3. Từ chối luôn ngay từ cuộc gọi đầu tiên, vì cỗ đắng rượu cay lắm. Tốt hơn hết là đừng đi, kẻo nếu cô dâu có máu ghen thì chiến tranh thế giới rất có thể sẽ xảy ra lần nữa. Lúc ấy, chắc chắn bạn sẽ khó sống sót trở về để tiếp tục tìm kiếm định mệnh của đời bạn.
4. Dù không muốn tới, nhưng có đám bạn đi cùng, bạn vẫn gật đầu cái rụp và miễn cưỡng đi. Sau khi chứng kiến màn trao nhẫn và hôn của cô dâu chú rể, bạn đã không thể cầm cự được. Kết cục là phải chạy ra khỏi rạp đứng khóc 1 mình.
5. Lựa bộ váy đẹp nhất, trang điểm lung linh nhất có thể để đi dự tiệc. Hãy cười thật tươi với tâm trạng thật thoải mái. Hãy xem như đây là dịp để bạn tụ họp cùng bạn bè và chứng tỏ cho người ta thấy rằng “bạn cực kỳ ổn”.
6. Luyện các bài hát Người yêu cũ, Sao anh nỡ đành quên, Người ấy và em anh chọn ai, Đừng hạnh phúc nhé…”. Ngay và luôn. Ăn sạch cỗ nhà người ta và ghi phong bì “Tập thể người yêu cũ mừng hạnh phúc anh chị”.
Thực tế thì:
Đúng là người yêu cũ và cũng chính là mối tình đầu của tôi sắp cưới thật, nhưng chẳng có cuộc điện thoại hay tin nhắn nào cả, đơn giản vì tôi đâu có được mời.
Có ai đó đã từng nói rằng “chẳng có người yêu cũ hay người yêu mới, người yêu đâu phải là chiếc áo để mà thay”. Nếu đúng là như thế thật thì chúng ta phải gọi họ là gì đây. Tôi cũng không biết nữa. Chỉ biết rằng hạnh phúc, cảm xúc hay tình yêu chẳng có gì là mãi mãi cả.
Đã có lúc ai đó là tất cả trong trái tim bạn, nhưng lại có khi họ chỉ là người dưng, thoáng qua trong đời. Chẳng liên quan đến nhau dù chỉ là 1 chút.
Người đến, người đi đều là quy luật cả thôi, đừng nuối tiếc làm gì cả. Hãy đuổi theo hạnh phúc, tình yêu ắt sẽ tìm đến bạn thôi.
Theo Tiin
Thú tội ngoại tình với chồng vì bồ cũ quay lại tống tiền
Chị chợt hiểu, anh ta đã cố công tìm chị chỉ để tống tiền chứ chẳng phải "tình cũ không rủ cũng tới". Chị gỡ mình ra khỏi anh ta và mở két...
Đầu năm, vợ chồng anh chị làm một chuyến hành hương, lễ chùa. Lúc ở trên đò, chị cứ cảm thấy nhồn nhột đằng sau gáy, ngoảnh lại mấy lần nhưng không thấy gì. Tâm trạng bất an cứ bám theo chị, dai dẳng và mơ hồ. Chắp tay quỳ trước tượng Phật, chị cố tĩnh tâm, lẩm bẩm những câu khấn đã thuộc lòng, thế mà bỗng dưng quên mất. Anh thắp hương rồi đi ra ngoài vãn cảnh, chị quỳ rất lâu. Tuy nhắm mắt nhưng chị vẫn cảm giác có một người quỳ cạnh chị, cũng lâu như vậy và lạ thay, cái cảm giác nhồn nhột sau gáy và tâm trạng bất an biến mất tự lúc nào.
Chị tìm một chỗ vắng vẻ ngồi đợi anh, bỗng có người ngồi cạnh chị từ khi nào chẳng rõ, cất tiếng gọi tên chị. Bàng hoàng, chị nhận ra người đàn ông một thuở vụng trộm của chị. Anh ta có vẻ già đi, béo hơn nhưng khuôn mặt đượm buồn và cái nhìn phảng phất xa xăm thì vẫn thế. Ôi, chính cái vẻ "sầu vạn cổ" của người đàn ông kia đã từng thu hết hồn vía chị, đến nỗi có lúc chị muốn bỏ chồng để tự do với anh ta.
Chị đâm ghét cái sự vui vẻ, phổi bò của chồng và không ít lần so sánh chồng với anh ta - một người như trẻ con, người kia điềm đạm và chín chắn. Một thời chị si mê người đàn ông này đến lộ liễu, không thể giấu nổi ai, ngoài chồng chị. Anh cả tin và còn khù khờ nữa. Nhưng chính sự si mê đã làm lộ mối tình bất chính và chính vợ của anh ta đã cho chị một bài học nhớ đời nhưng có ý nghĩa thức tỉnh để chị vẫn còn chồng con và cuộc sống gia đình hôm nay.
Sau chuyện tình "hút chết" với thủ trưởng của mình, may thay, anh được chuyển công tác về thành phố và mang cả gia đình theo. Xa đã hơn chục năm trời, nay gặp lại chị hốt hoảng thực sự, tim đập muốn nhảy khỏi lồng ngực. Chị lắp bắp: "Anh liều thế, anh ấy kia kìa...".
Người đàn ông vẫn giữ tay chị trong đôi tay to lớn của mình: "Cho anh số điện thoại, anh nói chuyện với em sau". Chị hổn hển: "Không, không!". Người đàn ông cười buồn, nét thân thuộc quyến rũ không chịu nổi: "Số của em là... Anh thuộc lòng đấy". Rồi anh ta bỏ đi nhẹ nhàng không tiếng động cho đến lúc chồng chị đến giục hạ lễ chị mới bừng tỉnh.
Và, chị chợt hiểu, anh ta đã cố công tìm chị chỉ để tống tiền chứ chẳng phải "tình cũ không rủ cũng tới".
Trên đường về rồi mấy ngày sau đó, chị như người mất hồn, nói trước quên sau, làm cái gì cũng lóng ngóng, đổ vỡ. Anh lẳng lặng làm thay chị, thậm chí lau lại nhà khi chị vừa lau xong. Cứ nghe chuông điện thoại là giật mình, chị phải tắt di động đi.
Một sáng, anh đi làm rồi chị mới dám mở điện thoại. Vài cái tin nhắn của anh ta và cái mới nhất: "Anh đang đứng trước nhà em. Mở cổng cho anh vào". Trong ngôi nhà của mình, chị thấy tự tin hơn nhưng lúc pha trà mời khách, tay chị vẫn run.
Thái độ của chị không qua được mặt khách, anh tiến lại, đỡ phích nước trong tay chị, dìu chị ngồi xuống đi văng rồi ôm chị thật chặt. Bất giác, chị cũng siết chặt lấy anh ta. Anh từ tốn kể cho chị nghe, mất chị, anh ta dần dần mất mọi thứ, từ cương vị công tác rồi phải bỏ nghề, bị vợ con khinh rẻ. Cuối cùng, anh ta thổ lộ rằng vợ anh vướng vào đường dây tín dụng đen, có nguy cơ bị mất nhà và cần đến sự giúp đỡ của chị.
Chị lập tức nghĩ ngay đến khoản tiền 20 nghìn đô chuẩn bị gửi cho đứa con du học nước ngoài. Nhưng đưa cho anh ta thì lấy gì mà bù đắp vào đấy, khoản tiền anh chị ky cóp hàng năm trời! Dường như đọc được sự phân vân của chị, anh ta chuyển chủ đề, hỏi thăm thằng em trai chị. Ôi, nó chính là người được anh ta xin việc để đến bây giờ có cương vị vững chắc, đàng hoàng. Và, chị chợt hiểu, anh ta đã cố công tìm chị chỉ để tống tiền chứ chẳng phải "tình cũ không rủ cũng tới". Chị gỡ mình ra khỏi anh ta và mở két...
Hôm ấy, chồng chị đi nhậu với bạn, trở về khá muộn. Anh vừa vào nhà, chị đã ôm lấy anh khóc rưng rức. Trông cảnh nhà cửa tối om, mọi thứ chưa dọn dẹp gì, anh bảo chị: "Thôi nào, của đi thay người em ạ, lầm lỗi nào mà chẳng phải trả giá". Chị điếng người, suốt cả ngày bần thần rồi đi đến một quyết định dũng cảm là thú thật với chồng, thế mà anh biết hết chuyện rồi, thật kỳ lạ cho người chồng phổi bò, vui đâu chầu đấy và có phần cù lần trong con mắt chị!
Theo VNE
Đêm tân hôn ăn tát tại chê chồng 'yếu' "Lời nói chẳng mất tiền mua/Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau". Đừng nghĩ rằng câu nói đó chỉ dành cho việc đối đãi người ngoài, vợ chồng cùng một mái nhà cũng phải lựa lời mà nói để hôn nhân không bị lung lay chỉ vì điều tưởng chừng nhỏ nhặt như lời nói. Ấy vậy mà cũng có không ít...