Tập giấy mẹ chồng giấu dưới gối khiến tôi quá đau lòng
Tập giấy mẹ chồng viết nói xấu tôi đủ điều cùng với những tấm ảnh bà chụp tôi, với những nét bút gạch ngang gạch dọc trên mặt, đau đớn quá…
Ảnh minh họa
Tôi là chị cả trong một gia đình có đông anh chị em. Vì những biến cố trong cuộc sống, bố tôi sinh ra chán đời và nghiện rượu, lại thường đánh đập mấy mẹ con. Mẹ tôi là một người phụ nữ nông thôn quê mùa nên chỉ biết cam chịu và dặn chúng tôi phải nhẫn nhịn. Cố gắng chịu đựng đến năm 18 tuổi, tôi học giỏi nên đỗ một trường đại học có tiếng trên Hà Nội. Những tưởng cuộc sống khổ cực từ đây đã chấm dứt, không ngờ bao cay đắng đang đợi tôi ở phía trước.
Ngày còn ở quê, tôi được coi là người có nhan sắc trong làng, khá nhiều chàng trai theo đuổi nhưng tôi không đồng ý. Lên Hà Nội, cuộc sống nơi phố thị khiến tôi thay da đổi thịt, từ một cô gái nông thôn giản dị, tôi đã biết ăn diện, trang điểm và làm đẹp, trở thành hoa khôi của khoa, được bao bạn nam thầm thương trộm nhớ.
Rồi tôi gặp Cường, người chồng hiện tại ở sinh nhật bạn. Nghe bạn bè giới thiệu, anh là giám đốc một công ty lớn, lại còn đẹp trai và rất ga lăng nên tôi ấn tượng. Tôi và anh nói chuyện với nhau vài câu, cuối buổi tiệc, anh xin tôi số điện thoại và tôi đã đồng ý. Nếu không cho anh số điện thoại, có lẽ giờ đây tôi đã không phải khổ sở như vậy. Từ sau buổi tiệc đó, anh chính thức theo đuổi tôi. Ở anh hội tụ đầy đủ những yếu tố của một người bạn trai lý tưởng, tôi nhanh chóng đồng ý. Chúng tôi trở thành một đôi trong sự ngưỡng mộ của bạn bè. Khi ấy, tôi đang là sinh viên năm cuối.
Ra trường với tấm bằng đỏ, tôi xin được công việc tốt ở một công ty quốc tế, anh cũng dẫn tôi về ra mắt gia đình sau khi ngỏ lời muốn tôi trở thành vợ, thành mẹ của các con anh. Bất hạnh thay, tôi lại không nhận được sự ủng hộ từ gia đình anh. Mẹ anh chê tôi xuất thân nghèo túng, không xứng với con bà, chỉ đến khi tôi nói: “Con đang mang trong mình giọt máu của anh Cường, là cháu nội của mẹ, xin mẹ đừng chia cắt chúng con”, bà im lặng, tôi thấy được trong mắt bà sự ép buộc và tràn đầy oán giận.
Video đang HOT
Về nhà chồng, biết mình không nhận được sự quý mến, tôi đã chủ động gần gũi chia sẻ tình cảm cũng như việc nhà với bố mẹ chồng, nhưng đổi lại chỉ là sự ghẻ lạnh, ghét bỏ của mẹ chồng. Hơn nữa, bà đi nói xấu tôi khắp hàng xóm. Tôi xấu hổ vô cùng, mỗi khi đi về phải chịu những ánh nhìn khinh bỉ của mọi người. Tôi cố gắng nhẫn nhịn vì có chồng động viên chia sẻ. Tôi mong có ngày mẹ hiểu và chấp nhận tôi. Sống với nhau một thời gian, công việc của chồng tôi xuống dốc, làm ăn thua lỗ, nợ nần chồng chất, số tiền lên tới hàng chục tỷ đồng do lãi mẹ đẻ lãi con. Tôi vô cùng choáng váng, từng có lúc nghĩ đến cái chết để kết thúc mọi chuyện.
Tôi nghĩ làm vợ người ta thì phải chấp nhận nên xin nghỉ việc ở công ty để về giúp chồng. Tôi đến gặp các chủ nợ, chốt nợ gốc, xin không tính lãi và hứa sẽ trả nợ dần chọ mọi người; chăm chỉ làm việc, gom góp, tiền chồng, tiền vợ. Giờ đây, tôi đã trả được phần nào tiền nợ cho anh ấy. Từ ngày đứng ra giúp chồng trả nợ, tôi được chồng nể phục, mẹ chồng và gia đình nhà chồng cưng chiều. Đặc biệt là mẹ chồng tôi, bà thay đổi hoàn toàn, chăm sóc con cái giúp tôi, không để tôi phải đụng đến bất cứ việc gì cả. Bà coi tôi như con đẻ, tôi cũng dần tha thứ cho những hành động trước kia của bà.
Không ngờ, một ngày cuối tuần, mẹ chồng cùng bạn đi lễ chùa chưa về, tôi ở nhà dọn dẹp nhà cửa. Đang dọn dẹp trong phòng mẹ chồng, tôi bất ngờ thấy được tập giấy kẹp lẫn trong quyển báo dưới gối mẹ chồng. Vừa cầm tập giấy lên, tôi chết sững. Đây là tập giấy mẹ chồng viết nói xấu tôi đủ điều cùng với những tấm ảnh bà chụp tôi, với những nét bút gạch ngang gạch dọc trên mặt. Đau đớn quá, suốt 5 năm năm trời tôi đã cố gắng vượt qua những nỗi đau, những cú sốc, song quá khứ đau thương giờ đây lại tái hiện. Tôi uất hận vô cùng, không thiết sống trong gia đình này nữa. Đầu óc tôi rối bời, tôi phải làm sao đối mặt với những chuyện này đây?
Theo VNE
Bàng hoàng với biểu hiện lạ của chồng sau lần được em dâu đánh cảm giúp
Tôi vẫn cứ nghĩ cô em dâu còn nhỏ tuổi nên rất ngoan. Nào có thể ngờ được rằng chính em dâu ngoan hiền đấy lại suýt cướp chồng khỏi tay tôi.
Ảnh minh họa
Tôi và chồng cưới vừa được gần 5 năm, còn em trai chồng vừa cưới vợ được khoảng 1 năm gần đây. Vợ chồng tôi và vợ chồng chú Cường đều sống chung với bố mẹ chồng cả. Cũng bởi nhà bố mẹ chồng rộng rãi, mỗi tầng có đến 2 phòng, lại còn 5 tầng liền nếu không ở chung sẽ rất phí. Vì thế nên cả hai cậu con trai đều đồng ý ở lại nhà với bố mẹ. Chưa kể bố mẹ chồng tôi cũng rất dễ tính, ông bà làm kinh doanh nên tính tình cũng thoải mái hơn cả nên phận dù làm con dâu nhưng tôi cũng không cảm thấy áp lực gì nhiều từ phía gia đình chồng.
Vợ chồng tôi quen nhau đến 5 năn trước khi cưới nên cũng được xe như là một cặp trời định, có yêu thương nhau khá lâu rồi mới tiến tới. Chính vì thế nên tin tưởng nhau nhiều, trước giờ vợ chồng tôi chưa từng có ý nghi ngờ nhau. Chúng tôi hiện tại đang có chung 1 cô con gái vừa lên 3 tuổi. Còn cậu em trai chồng cũng vừa cưới một cô gái làm vợ được gần 1 năm trở lại đây. Tuy nhiên cậu em chồng thường xuyên phải đi công tác xa nhà cả tuần liền. Em dâu tôi cũng nhiều khi buồn tủi.
(Ảnh minh họa)
Tôi cảm thấy em dâu rất hiền lành và tốt bụng nên trước giờ chưa từng nghĩ xấu cho em dâu một lần. Duy chỉ có một lần chồng tôi bị ốm, khi đó tôi lại đang ở nhà ngoại cùng với con. Có mình chồng ở nhà, còn em trai chồng cũng đi công tác, bố mẹ chồng ở ngoài quán trông hàng không về. Tôi đành nhờ em dâu mua thuốc giúp chồng tôi và đánh cảm giúp anh. Em dâu vui vẻ nhận lời. Cũng có thể bản thân tôi đã nghĩ quá đơn giản mọi chuyện. Không ai lại rảnh rỗi đi đánh cảm cho chồng mình, tôi cũng không mảy may nghĩ gì chỉ nghĩ đơn thuần là thôi thì cũng may có em dâu ở nhà chứ không chồng tôi ở nhà 1 mình như thế tôi sẽ không an tâm.
Tôi đã quên mất cái chuyện em dâu tôi cũng là một người phụ nữ, còn chồng tôi cũng chỉ là một gã đàn ông bình thường chứ đâu có phải cao nhân thần thánh gì đâu. Tôi vẫn không hề biết mọi chuyện. Chỉ có điều từ sau hôm chồng được em dâu đánh cảm giúp thì chồng đột nhiên thay đổi. Anh ăn cơm cùng cả nhà cứ cúi gằm mặt xuống. Đặc biệt luôn tránh mặt em dâu mọi lúc trong khi em dâu lại khá là bình tĩnh. Tôi đoán chắc vấn đề chỉ ở chồng mình chứ chẳng thể ở em dâu được đâu cho đến khi được nghe cuộc nói chuyện đó.
Tôi vẫn nhớ như in ngày hôm đó là hôm chủ nhật, tôi từ nhà bố mẹ đẻ về nhà chồng sớm, nhưng con gái vẫn bên ngoại vì thứ hai bố tôi làm việc cạnh trường thì trở cháu đi học luôn. Ông bà cưng cháu quá nên giữ lại ngủ có mình tôi về nhà. Tôi chết điếng khi nghe được tiếng to nhỏ giữa cầu thang khi chồng tôi cố nói khe khẽ:
- Em đừng như vậy nữa? Anh không muốn có lỗi với vợ anh, còn cả chú Cường đâu.
- Anh sao cứ phải trối em vậy nhỉ? Em cho anh cơ mà. Em thiếu thốn tình cảm lắm, nên đừng từ chối em có được không?
- Em đừng làm thế nữa. Vào phòng đi, chú Cường nhìn thấy sẽ không hay đâu. Anh không muốn trước giờ anh em anh đã không thân thiết rồi. Giờ lại vì chuyện này mà xích mích thêm.
- Nay chị Hoài cũng có về đâu mà anh phải sợ. Anh biết tính anh Cường tắm cả tiếng mới xong rồi. Anh chiều em một chút thôi.
Anh hất thẳng tay cô em dâu quý hóa ra rồi nói sỗ sàng: "Đừng bao giờ làm thế nữa, tôi không muốn chuyện này còn xảy ra thêm 1 lần nữa. Xin em dâu giữ tự trọng". Anh bỏ đi về phòng, lúc này tôi vẫn còn sững sờ trước những gì mình vừa chứng kiến. Tôi chết đứng mãi mới có thể bình tĩnh được giả vờ hắng giọng đi lên phòng.
Em dâu thấy tôi hơi hốt hoảng rồi lại trưng ngay ra được cái mặt giả tạo đến ghê sợ. Tôi nên làm gì đây, có nên nói chuyện thẳng thắn với chồng mình không? Còn em trai chồng thì sao, tôi thật sự rất quý cậu ấy, cậu ấy chăm chỉ làm ăn kiếm tiền mà vợ lại lẳng lơ như vậy thì phải làm sao? Xin hãy cho tôi một lời khuyên cho vẹn cả đôi đường.
Theo blogtamsu
Không thiết sống sau khi nghe người yêu và anh trai thú nhận sự thật động trời khi đã cận kề ngày cưới Nghe những lời hai người đàn ông thú nhận, tôi đau đến ngã quỵ. Sao mọi chuyện bỗng dưng lại trở thành như này chứ... Tôi và Minh yêu nhau hơn 1 năm. Anh là người hiền lành, đúng mực, thành đạt, nói chung về con người anh, tôi tuyệt đối không có gì phải chê trách cả. Hơn nữa, yêu nhau 1...