Tập 2: cũng đáng để thử…
Tôi cũng cùng cảnh “lỡ một lần đò” như chị Hoàng Anh trong bài Chả dại chui đầu vào rọ! Tôi cũng từng bi quan, từng tuyệ.t vọn.g, từng mất lòng tin vào hôn nhân như chị.
Khoảng tám năm trước, tôi “cất bước sang ngang” với người yêu từ thời đại học. Thú thật, đến giờ nhớ lại “quãng đời đen tối” đó, tôi vẫn còn ớn lạnh. Dù yêu nhau nhưng cả hai đều còn quá trẻ, thiếu kinh nghiệm sống. Hôn nhân đổ vỡ cũng chẳng phải tại ai, chỉ tại hai cái tôi quá lớn, tại “hai khoảng trời riêng” đậ.p vào nhau chan chát. Hai bên cãi nhau đều đặn một tuần vài bận, vì đủ thứ lý do trên trời dưới đất. Cuộc hôn nhân của chúng tôi chẳng mấy chốc đã đậm mùi “thuố.c súng”, thậm chí đến đoạn cuối của cuộc hôn nhân, tôi cứ tưởng mình đang sống trong địa ngục trần gian.
Sau ba năm “trầm luân”, tôi l.y hô.n, sung sướng trở lại thiên đường của một thằng đàn ông độc thân. Ôi hạnh phúc biết bao! Ôi tự do muôn năm! Không còn cái cảnh đi làm cả ngày về mệt nhoài lại phải chịu đựng một bộ mặt hầm hầm của vợ (vì một lý do nào đó mà chẳng chịu nói). Không còn phải chịu đựng những lời lèng èng đến nhức đầu nhức óc, bất kể thời gian, bất kể trạng thái của người nghe… Lúc đó, hễ nghe ai nhắc đến mấy chữ “lên xe bông tập 2″ là tôi lắc đầu quầy quậy, tự thề với lòng “không bao giờ dại nữa!”…
Video đang HOT
Nhưng rồi 5 năm sau khi l.y hô.n, đột nhiên tôi lại thấy thèm cái cảm giác có một gia đình. Tôi thèm một mâm cơm ấm áp, thèm bàn tay chăm sóc của người phụ nữ, thèm một bến đỗ bình yên sau những giờ làm việc căng thẳng… Và không ngờ, khi gặp được một người con gái tốt, biết thông cảm và chia sẻ với hoàn cảnh của mình, tôi lại vi phạm lời thề năm xưa, chuẩn bị “cất bước sang ngang” lần nữa…
Ở thời điểm hiện tại, tôi mới thấy những quan niệm của chị Hoàng Anh về việc tái hôn có phần hơi phiến diện, hơi tiêu cực, chắc có lẽ vì đàn ông dễ quên, dễ nguôi ngoai hơn phụ nữ. Sau nỗi đau với người chồng “vô trách nhiệm lại ích kỷ, hay ghen tuông và thích thể hiện mình”, chị sợ “tránh vỏ dưa, gặp vỏ dừa”, nhưng sao chị dám chắc rằng tất cả những người đàn ông còn lại đều là “vỏ dừa”? Với kinh nghiệm của một lần vấp ngã, tôi nghĩ chị có thể dễ dàng phân biệt được đâu là “vỏ” và đâu là “quả ngọt”.
Chị cho rằng người thứ hai đến với mình sẽ phải chịu “nhiều áp lực từ trên trời rơi xuống”, do “con chim sợ cành cong” nên khó chịu, nên xét nét, nên đề phòng hơn những con chim bình thường. Rồi người thứ hai sẽ cũng phải chịu một gánh nặng khổng lồ từ chuyện con chung – con riêng, chuyện tài sản chung riêng, rồi quan hệ họ hàng mới cũ rối rắm. Đó là những nỗi lo có thật. Tuy nhiên, chị quên rằng đối với người đã một lần tan vỡ, người ta đã có thừa kinh nghiệm, thừa bản lĩnh và quan trọng nhất là thừa sự trân trọng, sự nâng niu đối với một cuộc hôn nhân mới. Những nỗi lo có thật ở trên vẫn có thể giải quyết được, nếu hai người trong cuộc thật lòng muốn gắn bó với nhau.
Như tôi và vợ sắp cưới, trước khi quyết định đến với nhau, cả hai có một buổi nói chuyện thật thẳng thắn. Tôi nói rõ cho nàng biết rằng nếu lấy tôi, nàng sẽ phải chịu một gánh nặng, một sức ép nhất định. Nàng phải hiểu rõ rằng nàng đang xài đồ “second hand”, rằng nàng phải chấp nhận tôi thỉnh thoảng gặp lại vợ cũ trong những buổi họp lớp hay sinh nhật – đám cưới bạn học cũ, rằng tôi vẫn còn rất thân thiết với ông anh vợ cũ, thỉnh thoảng vẫn sang nhà thăm hỏi ba má vợ cũ… Rút kinh nghiệm tập 1, tôi cũng nói cho nàng biết rằng tôi rất ghét khi vợ lục lọi những thứ riêng tư (bóp, điện thoại, sổ tay…), rất ghét những lời cằn nhằn cử nhử dài lê thê… Và ngược lại, nàng cũng nói hết những điều nàng không thích trong khi sống chung. Từ đó, chúng tôi đặt ra một quy định để cả hai cùng tôn trọng, để có thể sống lâu dài với nhau.
Tôi không dám chắc “tập 2″ của mình sẽ “trăm năm hạnh phúc”, nhưng tôi quả quyết mình đã làm đúng khi đi bước nữa. Tôi không dám áp đặt ý nghĩ của mình cho chị Hoàng Anh chỉ khuyên chị rằng một lần đổ vỡ chưa chắc là cả đời bất hạnh rằng nếu có đủ sự chân thành và kiên trì đến từ hai phía, hạnh phúc vẫn có thể mỉm cười với chị. “Tập 2″ – cũng đáng để thử một lần lắm chứ!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Cưới 10 năm mới biết mình là "tập 2"
Nếu như chồng tôi không bị ta.i nạ.n giao thông, không nguy hiểm đến tính mạng thì có lẽ cả đời này tôi không bao giờ biết được rằng mình là "tập 2" của chồng...
Cưới nhau 10 năm, tôi mới phát hiện mình là "tập 2" của chồng
Không xinh đẹp, giỏi giang như bao cô gái khác nhưng bất cứ ai khi gặp tôi lần đầu cũng phải công nhận rằng nhìn tôi rất có duyên... Và có lẽ đó cũng là sự thật bởi ngay từ hồi còn trong trường đại học tôi đã có rất nhiều những tràng trai theo đuổi.
Tuy nhiên đến khi quyết định chàng trai cho cuộc đời mình thì tôi đã gặp phải một sai lầm rất lớn mà cho đến bây giờ tôi mới kịp nhận ra.
Anh là một người đàn ông hơn tôi đến 5 tuổ.i, là kĩ sư cầu đường đang đảm nhiệm một công trình xây dựng ở khu vực gần nhà tôi, nơi mà tôi thường xuyên phải đi lại trên cung đường ấy.
Trong một lần trời mưa, chiếc xe của tôi đang đi bỗng nhiên dở chứng chế.t máy, tôi đang gồng tấm lưng gầy còm yếu ớt của mình để đẩy xe qua những quãng đường lầy lội bùn đất thì anh ở đâu bỗng xuất hiện... Như một hiệp sĩ anh đã giúp tôi vượt qua quãng đường khó khăn ấy.
Cũng kể từ hôm ấy chúng tôi làm quen và xin số điện thoại của nhau để trao đổi. Anh đã đến nhà tôi nhiều lần sau đó để đưa tôi đi chơi, thăm thú và dần đã chiếm được hầu hết tình cảm từ phía gia đình, cha mẹ nhà tôi...
Ngay cả bản thân tôi cũng vậy, cũng bị anh chinh phục bằng tất cả sự nhiệt tình của anh và cả sự thật thà, chân chất cũng như lòng tốt trong con người ấy... Duy chỉ có một điều mà anh không hề nói ra đối với tôi đó là anh đã từng có một người vợ trước đó.
Hai người đã ly thân và có một đứa con chung mà hiện giờ đang ở với người mẹ. Tôi còn được biết thêm rằng, anh vẫn thường xuyên lén lút mang tiề.n trợ cấp nuôi đứa con ấy.
Vậy mà hơn 10 năm nay sống với chồng, có với nhau 2 mặt con mà tôi vẫn không biết sự thật rằng anh đã có một đời vợ trước khi cưới tôi. Vậy mà, tôi đã từng tưởng mình là một người đàn bà hạnh phúc nhất trên thế gian này khi gặp được anh, được anh yêu thương và làm vợ anh.
Chỉ đến khi, anh bị ta.i nạ.n giao thông trong một lần đi làm về, phải vào cấp cứu tại bệnh viện, tính mạng anh bị đ.e dọ.a, thì lúc ấy người nhà anh mới cuống cuồng đem đứa con riêng của anh với người vợ cũ xuất hiện trước mặt tôi.
Tôi ngơ ngác, cứ nghĩ rằng đó là người họ hàng gì đó với anh, nhưng rồi hình như biết không thể giấu mãi được, nên người nhà anh mới thú nhận đó là con của chồng tôi với người vợ trước.
Đứa con gái ấy xinh xắn và rất giống anh, có điều, nó nhìn tôi bằng ánh mắt hình viên đạn. Bởi chắc nó nghĩ rằng, tôi quyến rũ bố nó, và vì sự xuất hiện của tôi nên mới làm cho anh bỏ mẹ con nó.
Tôi tự dưng trở thành một người đàn bà tranh vợ, cướp chồng của người khác. Trong mắt con anh, tôi là một người đàn bà ích kỷ, tôi hiểu được điều này qua ánh mắt hằn học của con gái anh.
Mà nó đâu có biết rằng, chính bố nó đã lừa dối tôi cho đến tận ngày hôm nay. Thảo nào mà ngày cưới, anh cũng không tổ chức cưới ở quê nội, vì cho rằng chỉ tổ chức ở quê ngoại là được rồi. Người nhà anh cũng chỉ có vài người đến dự.
Rồi suốt hơn 10 năm làm dâu, đều đặn mỗi năm anh chỉ đưa tôi về quê 2 lần vào ngày giỗ và Tết rồi lại đi ngay. Mỗi lần về quê, tôi cũng nhận thấy có điều gì đó bí ẩn, và mọi người thường bàn tán điều gì đó sau lưng mình. Nhưng hỏi thì chồng tôi gạt đi, bảo rằng tôi khéo tưởng tượng...
Giờ đây mọi việc đã vỡ lở, tôi không dám "bóc mẽ" chồng với bố mẹ và bạn bè. Thậm chí, với 2 đứa con mình tôi vẫn không dám kể. Nhưng tôi hận anh, hận anh vô cùng!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Vô sinh, đừng quá bi quan Đừng bao giờ nghĩ rằng mình vô sinh là mình hết đường sống, còn nhiều cơ hội với bản thân mình! Nói cho cùng, không gì hạnh phúc bằng việc có một mái ấm gia đình, có tiếng cười trẻ thơ. Mà đứa con đó là do mình đứt ruột sinh ra thì còn hạnh phúc hơn bao giờ hết. Nhưng điều đó...