“Tao vừa cho vợ mày đi cặp bồ rồi, chứ sống với …”
Vợ con con đâu mẹ, sao mới có 8 giờ tối mà im lìm vậy? Mẹ tôi vừa ung dung ăn quả nho vừa bình thản nói: – À vợ mày hả?
Tao vừa cho nó đi cặp bồ rồi, chứ sống với thằng chồng như mày sao mà chịu nổi. – Mẹ… mẹ nói sao, cặp bồ ư? Con làm sao mà không chịu nổi.
Tôi là người ngại chia sẻ, nhưng hôm nay nhân cái ngày rảnh rỗi, vợ con về quê ngoại chơi ngồi ở nhà một mình nên tôi lôi máy tính ra gõ gõ viết đôi dòng tâm sự.
Tôi và vợ kết hôn đến nay đã 7 năm, chúng tôi đã có với nhau 2 đứa con kháu khỉnh. Nhớ lại ngày đó khi tôi đưa vợ về nhà mẹ tôi đã ghét cay ghét đắng cô ấy đến mức chẳng thèm nhìn mặt. Đơn giản vì mẹ tôi đã nhắm cho tôi 1 cô gái khác, nhưng tôi lại không theo ý bà vẫn cứng đầu đi yêu vợ nên bà bực bội lắm.
Tôi và mọi người thuyết phục mãi cuối cùng bà mới chấp nhận cho 2 đứa làm đám cưới. Ấy vậy mà chẳng hiểu vợ đã làm cách gì mà mẹ tôi và cô ấy lại thân nhau như hình với bóng chỉ sau 4 tháng. Về đến nhà người đầu tiên vợ tôi hỏi là: “Con chào bố, mẹ đâu rồi bố hoặc chồng ơi mẹ đâu rồi”. Nghe vợ hỏi mà tôi thấy tự ái ghê gớm, tôi và bố bị cho ra rìa, cứ cuối tuần mẹ con họ lại đi mua sắm rồi về trải ra sàn thử đi thử lại rồi nịnh nhau: “Ôi con mặc bộ này đẹp quá”. Còn cô ấy thì bảo: “Body của mẹ còn ngon nghẻ hơn của con”. Ôi dời nghe hai người đó nịnh nhau mà nổi cả da gà.
Nhưng phải công nhận 1 điều vợ tôi rất hiền, rất vui tính và tâm lý đã vậy còn biết nấu ăn, lo toan nên được lòng nhà chồng lắm. Từ về làm dâu đến giờ dường như cô ấy chưa xích mích với ai lần nào.
Khi vợ có bầu đứa thứ nhất cũng là lúc tôi bận rộn vô cùng, tôi đi công trình suốt ngày. Tôi nghĩ vợ đã có bố mẹ lo rồi nên cứ yên tâm làm việc. Đến khi con lớn rồi tôi vẫn bận rộn cả ngày, sáng mở mắt ra đi, tối 10 giờ mới về. Bao lần vợ góp ý khóc lên khóc xuống thậm chí cãi nhau vì tôi không dành thời gian cho gia đình. Nhưng tôi nghĩ: &’Làm vợ thì phải biết cảm thông cho chồng chứ, chồng đi làm là vì gia đình chứ vì ai”.
Vợ tôi nói nặng có nhẹ có nhưng tôi vẫn ôm đồm công việc và bạn bè nên cô ấy cũng chán luôn. Hôm đó đi làm về thấy nhà cửa im lìm, tôi thắc mắc hỏi mẹ:
- Vợ con con đâu mẹ, sao mới có 8 giờ tối mà im lìm vậy?
Mẹ tôi vừa ung dung ăn quả nho vừa bình thản nói:
- À vợ mày hả? Tao vừa cho nó đi cặp bồ rồi, chứ sống với thằng chồng như mày sao mà chịu nổi.
- Mẹ… mẹ nói sao, cặp bồ ư? Con làm sao mà không chịu nổi.
- Ờ thằng người yêu cũ của nó đến xin phép đón vợ mày đi chơi rồi còn 2 thằng cu thì qua nhà Dì chơi với em Ken.
Video đang HOT
- Người yêu cũ ư, mẹ đùa con à?
- Đùa gì, nó tên Minh đúng không, ôi cái thằng đó cao ráo đẹp trai thật. Đúng là rất xứng với cái Huyền nhà mình.
- Mẹ, con không đùa đâu đấy.
- Ơ hay thì mẹ có đùa đâu, nghiêm túc mà. Làm vợ của 1 thằng chồng suốt ngày chỉ lo chăm chăm công việc đi từ sáng sớm đến tối mịt như mày thà sống độc thân còn vui hơn. Nghe nói thằng Minh ấy ly dị vợ rồi, khéo thật, nhìn hai đứa đó rất đẹp đôi.
- Mẹ, con là con trai mẹ mà mẹ lại ủng hộ con với gã đàn ông khác là sao. Con không tin đâu.
Tôi lôi máy ra gọi cho vợ thì thấy thuê bao, thấy vợ gửi tin nhắn từ lúc 6 giờ: “Hôm nay em sẽ không về ngủ đâu, anh ngủ 1 mình đi”. Tôi nóng ran mặt, chẳng lẽ lời mẹ tôi nói là đúng sao, vì cách đây mấy hôm tôi có nghe cô ấy nói sắp tới lớp đại học tổ chức hợp lớp, lẽ nào….điều mẹ nói là thật.
- Mẹ, mẹ nói thật đi chuyện này là sao?
- Thế mẹ hỏi mày, mày lấy vợ về với mục đích gì.
- Thì con cưới con dâu cho mẹ, về duy trì nòi giống cho gia đình mình còn gì?
- Ừ có mỗi vậy thôi đúng không, vậy thì giờ tao có cháu rồi, mày ly hôn giải thoát cho nó đi.
- Mẹ nói chuyện buồn cười, đang yên đang lành ai lại đi ly hôn.
- Mày sống chết lấy con người ta về mà mày bỏ bê nó rồi đi sớm tối chẳng thấy mặt mũi đâu. Lấy vợ về mà không yêu thương và quan tâm nó thì lấy làm gì, để nó đi lấy người khác xứng đáng hơn có phải hay hơn không? Ngày xưa thằng nào hứa đời này con chỉ yêu và sẽ chăm sóc tốt cho vợ con hả?
- Thì con vẫn yêu đấy thôi.
- Mày yêu mà mày vô tâm, vợ buồn không biết, vợ vui không hay. Cuối tuần để vợ con đi chơi với nhau mày đi uống bia với bạn bè, 1 năm không có 1 lần đi du lịch vậy mày sống và lấy vợ, sinh con còn nghĩa lý gì nữa hả. Tao tuyên bố con Huyền đã có người khác rồi, mày chuẩn bị ly hôn đi là vừa.
Đêm đó từng lời mẹ nói cứ vang vọng trong đầu tôi, mẹ nói đúng tôi không rõ vợ mình dao này xinh hay xấu gầy hay béo, vui hay buồn nữa. Vì lúc về nhà vợ đã ngủ lúc tỉnh dậy vợ con đã đi rồi. Đêm đó con không về vợ không về tôi ngồi trống trải 1 mình, gọi điện cho vợ thì thuê bao. Tôi như phát điên đến nơi rồi, ngẫm lại tôi thấy mình sai và có lỗi thật nhiều với cô ấy.
Cả đêm tôi thao thức không ngủ nổi, sớm mai vợ vẫn chưa về. Tôi đổ bệnh luôn vì mất ngủ nhưng vẫn cố qua nhà em vợ đón 2 con về, qua đến nơi thấy vợ đang ở đó.
- Tưởng cô đi với thằng người yêu cũ luôn rồi chứ?
- Ờ đi về rồi đây, mà em đi hay ở anh cũng đâu có quan tâm.
Nhìn mặt vợ cong cớn xen lẫn sự buồn tủi tự dưng tôi dịu lại
- Thôi mẹ con em về đi, hôm nay anh xin nghỉ ở nhà.
- Anh sao vậy hôm nay uống nhầm thuốc à, mà hình như nghe giọng anh như bị ốm. Em xem nào?
Vợ lấy tay sờ trán tôi:
- Trời đất, anh sốt rồi, ốm sao còn đi 10 cây số đến đây, ông xã ngốc.
- Anh không sao, bà xã à. Anh xin lỗi em, anh biết anh sai rồi, từ nay anh sẽ quan tâm 3 mẹ con hơn. Mình về nhà đi, nha…
Vợ tôi bật khóc ôm lấy tôi còn 2 thằng cu thì vỗ tay:
- A hôm nay bố nghỉ, hôm nay nhà mình sẽ nấu cơm rồi chơi với nhau nha bố.
- Ừ bố hứa.
Từ sau hôm đó, để vợ không đi &’cặp bồ’ như lời mẹ nói tôi đã về nhà sớm hơn. Bớt tham công tiếc việc tranh thủ đưa cả nhà đi chơi, có chuyện gì tôi cũng chia sẻ với vợ. Tôi nên cảm ơn mẹ vì chính bà đã cho tôi 1 bài học thấm thía. Ngồi ở phòng khách thấy mẹ và vợ cứ ríu rít với nhau trong bếp tôi thấy mình thật may mắn vì ít ra tôi không phải phân xử vụ mẹ chồng – nàng dâu. Mẹ tôi nói đúng đã cưới vợ về thì phải có trách nhiệm yêu thương quan tâm lấy vợ. Còn không thì tốt nhất ở vậy 1 mình cho khỏe đỡ làm khổ con gái nhà lành. Đồng tiền quan trọng nhưng tình cảm gia đình quan trọng hơn, vì nếu đánh mất nó ta sẽ chẳng bao giờ kiếm lại được.
Theo Blogtamsu
Nuốt nước mắt vác bụng đi đẻ một mình vì chồng còn bận chăm nhân tình bị ốm
Tin nhắn hồi đáp từ cô nhân tình của chồng giúp chị tỉnh mộng: "Cô buồn cười nhỉ. Tôi đã bảo là tôi đang ốm mà. Cô cứ tự sinh con đi, anh Quân không về đâu!".
Ảnh minh họa
Cuối cùng rồi ngày này cũng đến. Chị Hoa cố nén nước mắt khi thấy dấu hiệu vỡ ối. Đúng 9 tháng 8 ngày, con gái của chị hình như đang nôn nóng muốn chui ra ngoài sớm hơn để gặp mẹ. Nhưng chị thì đau lòng, chỉ muốn con ở trong đấy vài ngày nữa, cho mình chuẩn bị thêm một chút tinh thần.
Bố của đứa bé, hay người được gọi tên là chồng của chị, giờ này đang say men tình, đang bận ôm ấp và che chở cho một người đàn bà khác mà chẳng hề còn nhớ gì đến sự hiện diện của mẹ con chị.
"Chào chị, em là Mai, người yêu của anh Quân. Đợt này em đang ốm quá nên muốn nhờ anh Quân ở lại đây chăm sóc em thêm vài tuần", câu nói từ cô nhân tình của chồng vẫn văng vẳng trong đầu chị. Sau cuộc điện thoại ấy là những tiếng tút dài không hồi đáp. Có lúc, chồng chị thương tình nhắn cho một tin dối trá: "Em à, công việc anh đợt này bận quá, không về được!". Bất giác, chị nhếch mép cười, bỉ bai: "Cái công việc bận rộn của anh là mua vui cho kẻ khác đúng không?".
Chị Hoa chua xót khi nghĩ lại cuộc đời làm vợ đầy tủi nhục, đau khổ của mình. Hai lần đi đánh ghen, biết bao nhiêu lần tha thứ khi chồng từ ngoại tình mà quay về cầu xin vợ, níu kéo. Nhưng đau đớn nhất vẫn là lần này, khi chị đã cố nén lại tất thảy những thương đau để muốn giữ cho đứa con gái đầu lòng một gia đình đủ đầy mẹ cha thì ông trời vẫn cứ tiếp tục trêu ngươi chị như thế!
Chị nhấc điện thoại gọi cho mẹ đẻ, thông báo: "Mẹ ơi, chắc là con vào viện đi sinh đây mẹ ạ. Chồng con vẫn đang bận công tác, chưa về kịp. Con nhờ bạn đưa đi. Mẹ sắp xếp rồi vào đây với con nhé!". Chị cố trấn an mẹ như vậy, vì chị biết nhà ngoại ở cách đến tận 400 cây số. Nếu chị bảo sự thật là chị một thân một mình vác làn đi sinh thì mẹ sẽ càng rối bời, thương con, lại vội vàng sấp ngửa...
Nghĩ đến mẹ, chị rớt nước mắt. Nghĩ đến đứa con trong bụng, chị lại càng khóc to hơn. Khóc một ít cho vơi bớt phần nào, rồi chị quệt ngang nước mắt, xách chiếc làn có đủ nào bỉm, sữa, khăn, tã... và bắt taxi vào bệnh viện. Chị đã sẵn sàng tinh thần để đương đầu với mọi khó khăn một mình, để đón con yêu chào đời trong vòng tay, thay vì ngồi giày vò với nỗi đau bị phản bội.
Nhưng khi ngồi trước cửa phòng xét nghiệm, cô đơn, tủi thân quá, chị lại nhắn cho chồng một tin: "Em đang đi sinh con rồi. Anh có về được không?". Nhấn nút gửi rồi mà chị lại tự thấy mình ngu dại. Nhưng hình như đàn bà vẫn luôn là thế, ở cùng cực đớn đau vẫn nhớ đến một chút tình yêu. Nhưng tin nhắn hồi đáp đã giúp chị tỉnh mộng: "Cô buồn cười nhỉ. Tôi đã bảo là tôi đang ốm mà. Cô cứ tự sinh con đi, anh Quân không về đâu!".
Bé con của chị càng lúc càng muốn ra hơn, đạp liên tục vào thành bụng của mẹ. Những cơn gò cứ đến tới tấp, chị với gọi cô y tá đi qua, nhờ dìu chị hộ vào phòng đẻ. Nằm trong căn phòng toàn một màu trắng một mình, những tiếng kêu la van vỉ của các bà đẻ xung quanh vì quá đau. Mà chị lặng thinh, tự cắn chặt môi qua mỗi cơn gò mỗi lúc một dồn dập hơn. Nước mắt chị cứ ứa ra. Có lẽ nỗi đau tinh thần quá lớn đã khiến chị dễ dàng đi qua 6 tiếng đau đẻ mà không cần kêu gào thảm thiết một tí nào.
Bác sỹ rạch một đường dài phía dưới. Chị điếng người, mím môi thật chặt. "Rặn nào, sắp ra rồi!", chị nghe theo hiệu lệnh, cố hết sức để làm theo. Tiếng khóc oe oe của con gái khiến chị như bừng tỉnh. Chị thấy mình dường như cũng đã được hồi sinh theo con. Mọi đớn đau, tủi nhục ban nãy chị quên sạch sẽ. Đón con gái trần trụi, còn nguyên cả dây rốn da tiếp da ấm áp trên ngực mẹ, miệng vẫn không ngừng oe oe khiến chị thấy hạnh phúc vô cùng.
Chị xoa xoa lưng của thiên thần bé nhỏ, vỗ về: "Ngoan nào con yêu! Có mẹ đây rồi! Chỉ cần mẹ thôi là đủ đúng không? Mẹ yêu con lắm đấy nhé!". Nước mắt vẫn ứa ra, nhưng là những giọt nước mắt của hạnh phúc. Chị ngay trong lúc ấy đã có một suy nghĩ rằng chỉ cần mẹ con chị bên nhau là đủ. Quyết định vậy đi!
Theo Afamily
Tôi đã chết điếng vì "đòn giáng" phũ phàng của chồng Khi tỉnh lại, tôi thấy chồng mình ngồi đốt thuốc bên cạnh. Tôi sỉ vả và lao vào đòi đánh anh. Bất ngờ, anh hất tôi ra rồi hét lên... Tôi xấu xí nổi tiếng từ nhỏ. Hồi còn học tiểu học, cả lớp 40 học sinh thì tất cả 39 bạn được chọn diễn văn nghệ, trừ tôi. Lên cấp 2 tôi...