Tao sẽ nhận làm tác giả cái thai tới lúc mày mẹ tròn con vuông, sau đó mày phải cho con…
Thành ơi tao có bầu rồi, giờ phải làm sao? – Ơ cái con dở này. Có bầu rồi thì bảo ông Tiến cưới đi chứ còn sao nữa. Không cưới gấp cái bụng nó ễnh ra rồi bố mẹ mày mặt mũi đâu mà nhìn hàng xóm nữa.
Ảnh minh họa
- Nhưng mà thằng khốn ấy nó bỏ mẹ con tao rồi. Mai mày tới chở tao đi phá nhé.
Đêm hôm con bạn thân còn gọi điện thông báo cho em cái tin động trời ấy. Số nó cũng khổ gặp ngay thằng Sở Khanh, trước đó thằng ấy phải mất 2 năm trời chịu ăn đòn mấy trận máu me be bét con bạn em mới thương tình gật đầu đồng ý yêu. Vậy mà không ngờ…
Sáng sớm hôm sau em có mặt tại phòng trọ để đưa nó đi phá. Bọn em đang học năm thứ 4 sắp ra trường rồi, nếu nó mang bầu mà không chồng thì cứ xác định là tương lai của nó tan tành hết. Vậy nên có lẽ nó đã chọn con đường phá thai.
Mặc quần áo xong xuôi đâu vào đấy chuẩn bị lên xe thì bất ngờ nó lại bật khóc nức nở, rồi ôm chặt lấy tay em:
- Có cách nào khác để không phải bỏ con không mày. Tao sợ đau, tao thương con tao lắm, nó không có tội. Mày nghĩ cách gì giúp tao đi, chỉ cần con tao được sinh ra an toàn thôi… tao cầu xin mày đấy…
- Tao…
- Mày giúp tao đi, giờ tao chẳng còn ai để trông cậy ngoài mày nữa. Bố mẹ tao biết tao không chồng mà chửa thì chắc chắn là ông bà bắt tao phá ngay… Tao xin mày đấy…
- Vậy… vậy tao sẽ nhận làm tác giả cái thai tới lúc mày mẹ tròn con vuông, sau đó mày phải cho con xét nghiệm ADN giải oan cho tao. Để tao còn lấy vợ.
- Có thật là mày đồng ý nhận làm bố đứa bé cho tới lúc tao đẻ con không? Có thật không hả Thành, mẹ con tao mang ơn mày cả đời.
- Con điên này, đứng dậy ngay đi. Tao cũng là bất đắc dĩ thôi mà…
Video đang HOT
Vậy là thương cho hoàn cảnh con bạn thân bị người yêu bỏ với cái bụng bầu. Em đành đưa nó về thú tội trước hai bên gia đình rồi nhận là bố đứa bé. Vì còn đang đi học, nên bọn em xin bố mẹ chưa làm đám cưới, cũng chưa đăng kí kết hôn mà chỉ dọn về sống cùng với nhau để em chăm sóc nó thôi. Em tính thế là để sau này chia tay cho dễ…
Vậy là ngày ngày em chở nó đến trường rồi lại phóng tới trường em học. Thấy bạn bè cứ nhòm ngó nó cũng tủi thân lắm nên em lại phải động viên. Biết em đang phải là thằng đổ vỏ nên nó cũng không dám đòi hỏi gì, về nhà cố gắng làm việc nhà cơm nước giặt giũ cho em đầy đủ. Đêm chung giường nhưng mỗi đứa một đầu.
Cho đến khi nó bầu tháng thứ 5 thì bị chuột rút. Đêm ấy nó đau lắm nhưng lại không dám gọi em. Cố chịu tới mức không chịu được mới hét lên một tiếng. Em giật mình tỉnh giấc giúp nó thoát khỏi cơn chuột rút, tự dưng thấy thương nó vô cùng. Từ hôm đó không để nó làm việc nhà nữa mà em nhận làm hết.
Nói chung em làm tròn trách nhiệm tới ngày nó sinh. May mắn tốt nghiệp được 1 tuần thì nó trở dạ nhưng vẫn là sớm hơn dự kiến 10 ngày nên bố mẹ ở quê không lên kịp. Đêm ấy nó đau dữ dội, em cuống cuồng gọi taxi rồi dìu nó lên xe. Dọc đường em cứ hối bác tài: “Bác ơi làm ơn nhanh lên không thì nó đẻ ra đây mất”.
Vậy mà vào viện tới gần trưa hôm sau nó mới sinh. Nó thì đau vật vã, khắp người em toàn vết cào cấu của nó. Công nhận thằng cu lì y như mẹ nó vậy. Tự dưng thấy mấy bà trong viện cứ bảo thằng bé kháu quá, giống bố y đúc làm em vừa vui vừa giật mình. Nó sinh được 1 ngày mẹ em với mẹ nó mới lên được.
Rồi sau đó hai bà thay nhau chăm cháu, con được 3 tháng thì nó bảo em lấy tóc của con đi xét nghiệm AND, tới ngày nó trả tự do cho em rồi. Nó đưa tóc của con mà em tự dưng nước mắt lại rơi. Chả hiểu sao lúc đó em lại chẳng muốn xa mẹ con nó nữa. Em cũng đã đi làm rồi, em có thể tự lo được cho cả 3 người, mẹ em thì lại đang thích thằng cháu nội này…
Vậy là em vứt luôn sợi tóc đi. Vài lần nó hỏi em bảo bận chưa đi được. Giờ thì thằng cu tí đã tròn 1 tuổi rồi và tết này em với nó làm đám cưới. 3 tháng trước em lấy nhẫn tỏ tình mà tự dưng nó cười như con điên tưởng em trêu. Sau đó em nói thật lòng thì nó lại khóc như một con dở.
Số em chả hiểu sao lại dính vào nó chứ, nhưng mà thôi em bằng lòng các bác ạ. Duyên phận cả rồi, tránh cũng có được đâu…
Theo Lanhmanh
Nhận là tác giả cái thai của cô gái gặp bên đường với giá 10 triệu để về ra mắt, ai ngờ...
Vẫn cái chổi trong tay bà lao ra vội ra cổng khiến Đại hoảng hồn. Có lẽ nào bà hận Đại đã gây ra lỗi lớn mà sẽ cho anh một trận nhừ tử ở đây không. Đại hoảng lắm nhưng vẫn đứng lại.
Vẫn cái chổi trong tay bà lao ra vội ra cổng khiến Đại hoảng hồn. Có lẽ nào bà hận Đại đã gây ra lỗi lớn mà sẽ cho anh một trận nhừ tử ở đây không. Đại hoảng lắm nhưng vẫn đứng lại
Yêu 5 năm, hai bên gia đình biết và ủng hộ cả. Đợi người yêu học xong cao học nghĩ đã tới thời điểm chín muồi Đại liền ngỏ lời cầu hôn. Ai ngờ anh lại phải nhận cái kết quá đắng. Người con gái anh yêu thương hơn cả chính bản thân mình, người mà mẹ anh mong mỏi về nhà mình làm dâu đã thẳng thừng từ chối lời cầu hôn của anh.
- Em xin lỗi, em không thể nhận chiếc nhẫn này của anh được. 2 hôm trước em đã nhận lời cầu hôn của anh giám đốc công ty em đang làm rồi. Em không muốn làm anh buồn nên thời gian qua đã không nói cho anh biết. Em xin lỗi.
- Em...
Câu trả lời của Thúy khiến Đại không thốt nên lời. Anh cứng họng, đứng đơ giữa vòng trái tim đầy hoa mà anh đã kì công chuẩn bị cả buổi chiều. Chiếc nhẫn rơi xuống đất phát ra âm thanh tuyệt vọng. Vậy là hết, hết thật rồi. Có lẽ cả bố mẹ Đại và bố mẹ Thúy đều không hề biết quyết định của cô, ai cũng nghĩ sớm muộn gì cô cũng sẽ làm vợ của Đại.
Đại nhặt chiếc nhẫn lên đút vào túi áo và thất thểu bước chân ra về. Con đường nhiều lần Đại dắt tay Thúy đi dạo nhưng từ giờ sẽ chỉ có một mình anh bước lẻ loi. Đại đi trong vô định thì bất ngờ nghe tiếng khóc thút thít của một cô gái phát ra từ gốc cây cạnh đường. Anh dừng lại:
Em xin lỗi, em không thể nhận chiếc nhẫn này của anh được. (Ảnh minh họa)
- Cô gì ơi, sao cô lại ngồi đây khóc. Cô bị giật mất túi xách à?
- Biến đi, biến đi, đàn ông các anh là một lũ khốn nạn. Tôi hận các người.
Vừa khóc cô ấy vừa lao vào đấm đá cào cấu Đại khiến anh không hiểu chuyện gì đang xảy ra:
- Cô ơi, cô bình tĩnh đi không người ta lại tưởng tôi ăn hiếp phụ nữ bây giờ. Tôi có làm gì cô đâu mà cô đánh tôi...
- Tôi, tôi xin lỗi... Tại tôi quá xúc động... Tại vì kẻ khốn nạn đó... đã bỏ rơi tôi và cái thai trong bụng... nên...
Hóa ra cô ta vừa bị người yêu bỏ. Khốn khổ nhất là cô ấy lại có bầu nữa nên giờ không biết phải làm sao.
- Anh gì ơi, hay là anh giúp tôi chuyện này nhé, nhưng tôi không ngờ không đâu, tôi sẽ trả công anh. Tôi trả anh 10 triệu và anh giả vờ làm bạn trai tôi về ra mắt bố mẹ tôi 1 ngày. Cốt để ông bà yên lòng, rồi sau đó đường ai nấy đi. Chứ bụng tôi to thế này rồi về quê 1 mình bố mẹ giết tôi mất.
- Nhưng mà... Thôi đừng nhưng nữa. Chỉ 1 ngày mà được 10 triệu giờ anh làm gì mà có lương cao như thế. Anh từ chối tôi thuê người khác lại tiếc cho mà coi.
Đại nghe mà cố bấm bụng cười, nhưng sẵn cũng đang buồn nên anh quyết định theo cô ấy về quê luôn để ra mắt bố mẹ cô ta. Coi như giúp cô ấy là chính chứ anh đâu phải loại ham tiền. Nếu anh mà là gã người yêu cô ta chắc chắn anh sẽ không làm cái việc đáng xấu hổ kia đâu.
Sáng hôm sau Đại và cô gái ấy cùng về quê. Trên đường đi cô gái có nói rằng đêm qua cô đã thú nhận chuyện có bầu với bố mẹ, và bảo hôm nay đưa người yêu về ra mắt. Lúc này anh mới biết cô tên Diễm. Ngồi xe 3 tiếng thì về tới nhà Diễm, cô gọi điện thông báo cho bố mẹ biết trước rồi mới dắt Đại về.
Tới cổng thì đã thấy mẹ Diễm đang cầm chổi quét sân. Diễm vừa cất tiếng gọi mẹ, bà ngước mặt lên thấy Đại, vẫn cái chổi trong tay bà lao ra vội ra cổng khiến Đại hoảng hồn. Có lẽ nào bà hận Đại đã gây ra lỗi lớn mà sẽ cho anh một trận nhừ tử ở đây không. Đại hoảng lắm nhưng vẫn đứng lại. Ai ngờ bà chạy tới đập mạnh vào vai anh:
"Cậu có phải là Đại con mẹ Hảo không? Trời ơi, cô với mẹ cháu là bạn đại học đấy. Đợt vừa rồi cô lên đó họp lớp thấy mẹ cháu mở facebook khoe con trai. Không ngờ hôm nay cháu lại về đây với cái Diễm...". Lúc này thì Đại mới thở phào nhẹ nhõm. Hóa ra 2 bà mẹ lại là bạn học. Ngay lập tức Đại gọi điện nói qua tình hình cho mẹ mình trước rồi đưa máy cho mẹ Diễm nói chuyện với bà.
Buổi ra mắt khá suôn sẻ, Đại đóng vai rất đạt. Chiều đó Diễm và Đại trở lại thành phố.. Xuống xe cô đưa anh 10 triệu rồi bảo:
- Cảm ơn anh, hợp đồng của chúng ta coi như xong.
- Nhưng mẹ tôi và mẹ anh là bạn. Giờ tôi biến mất thì mẹ tôi còn mặt mũi nào nhìn mẹ em nữa.
- Anh không phải lo, em đã có cách. Chứ em và anh làm sao mà thành đôi thật được, đứa bé có phải con anh đâu.
- Anh sẽ coi nó như con ruột của mình. Lúc ở nhà em mẹ anh cũng đồng ý rồi. Anh không muốn diễn kịch với bố mẹ em nữa mà anh muốn xin cưới em thực sự cơ.
Diễm tròn mắt còn Đại ôm chặt lấy cô. "Đừng từ chối anh, rồi anh sẽ khiến cho em phải yêu thương anh thực sự. Hãy tin ở anh".
Theo blogtamsu
Sau đêm tân hôn với cô vợ đã qua 2 đời chồng, tôi cuống cuồng mang ngay đống chăn đi giặt "Vợ ơi hình như giường đang rung hay sao ấy?". "Thì chồng nhún nhẩy như thế giường không rung mới lạ. Tập trung hoàn thành nhiệm vụ đi không có đêm nay mà không có thằng cu ra đời thì chết với mẹ". Vợ ơi hình như giường đang lung lay hay sao ấy? (Ảnh minh họa) Lần đu tiên gặp Ly trong...