Tạo dấu ấn cho quà lưu niệm Việt
Ngày nay, lịch sử, văn hóa và văn học nghệ thuật không chỉ là những bức tường thành cao ngất của quá khứ, thường chỉ được con người chiêm ngưỡng, bình phẩm, ngợi ca.
Trái lại, các ngành khoa học này đã, đang và sẽ trở thành công cụ trợ giúp đắc lực trong các lĩnh vực ứng dụng. Trong lĩnh vực sản xuất quà lưu niệm, sự hiểu biết lịch sử, văn hóa và văn học nghệ thuật là một lợi thế rất lớn cho nhà sản xuất.
Một sản phẩm quà lưu niệm đặc sắc có thể tích hợp tất cả các yếu tố này, trở thành niềm tự hào, biểu tượng và thu nhập của địa phương. Các kinh nghiệm của người viết có được từ các trải nghiệm du lịch tại một số quốc gia của 5 châu lục. Hy vọng bài viết có thể cung cấp một vài gợi ý cho các sản phẩm OCOP (“Mỗi xã, phường một sản phẩm”; tiếng Anh là “One commune, one product”).
Một số nhóm sản phẩm quà lưu niệm
Theo quan sát và kinh nghiệm của người viết, có thể phân loại các sản phẩm quà lưu niệm theo ba nhóm:
Nhóm sản phẩm “vật chất”
- Thực phẩm, đặc sản, nông sản địa phương. Ví dụ: trà (Đài Loan, Nhật, Trung Quốc, Thổ Nhĩ Kỳ…); gia vị (chợ gia vị ở Dubai, Qatar, Morocco); dâu, cherry, phỉ, táo, cam, chà là, hồng, thịt bò, cá hồi, phô mai (chợ nông sản và các cửa hàng địa phương tại các nước Âu – Mỹ – Úc – Á), chocolate ớt – sầu riêng – đu đủ (Malaysia); khô cá lóc, lạp xưởng (Campuchia)…
- Sản phẩm gia dụng và trang trí nội thất. Ví dụ: đồ dùng nhà bếp (ly tách, khăn, ấm, chén đĩa…) của Thổ Nhĩ Kỳ, Morocco, Ai Cập, các nước châu Âu; tơ lụa, đồ đan lát, thảm của Ai Cập, Dubai, Ba Tư, Ấn Độ, Trung Quốc…
- Sản phẩm chăm sóc sức khỏe và làm đẹp. Ví dụ: tinh dầu (tràm, thông đỏ, oải hương, hồng…), nước hoa, sữa tắm, dầu gội, kem dưỡng, thực phẩm chức năng, thuốc chữa các chứng bệnh thông thường của các nước Dubai, Ai Cập, Hàn Quốc, Trung Quốc, Nhật Bản…
Nhóm sản phẩm “tinh thần”
- Các sản phẩm tâm linh: trang sức, đá quý, sản phẩm cầu may và hỗ trợ sức khỏe, vật phẩm phong thủy (tỳ hưu, ngọc bội, mèo tài…) của các doanh nghiệp châu Á như Hàn Quốc, Trung Quốc, Đài Loan, Thái Lan, Singapore, Myanmar, Campuchia…
- Biểu tượng của lịch sử, kiến trúc, văn hóa và văn nghệ địa phương (tượng, tranh, nhạc cụ…). Ví dụ: tượng Nữ thần Tự Do (New York); tháp Eiffel (Paris); nguyên tử sắt Atomium, chú bé tè Maneken Pis (Brussels); nhà hát Con Sò (Sydney); lâu đài bông Pamukkale (Denizli); khinh khí cầu, nhà nấm (Cappadocia); Kim tự tháp, mèo thần, Pharaoh, Nefertiti (Cairo); tháp đôi Petronas (Kuala Lumpur); tháp bốn mặt Bayon (Siem Reap); guốc gỗ, trống kotsuzumi (Nhật Bản)…
- Đồ thủ công mỹ nghệ (đèn lồng, gốm sứ, đồ tạo tác từ đá quý và pha lê, thảm, tranh…) của Đài Loan, Ai Cập, Thổ Nhĩ Kỳ, Trung Quốc…
- Đồ chơi và văn phòng phẩm nghệ thuật (thú bông, búp bê, móc khóa, sổ tay, bút…) của tất cả các nước trên thế giới…
Nhóm sản phẩm phối hợp giữa “vật chất” và “tinh thần”
Video đang HOT
Ở nhóm quà lưu niệm này, người tiêu dùng vừa có thể sử dụng, trải nghiệm chất lượng sản phẩm của địa phương vừa thích thú trước tính độc đáo của nó. Ví dụ: rượu chứa trong chai hình tháp Eiffel, khăn tắm có hình geisha mặc kimono, tranh khảm đá vụn của Myanmar, gạt tàn hay hộp đựng nữ trang có dáng hình Kim tự tháp, xà phòng nghệ thuật…
Một số phương thức ứng dụng lịch sử, văn hóa và văn học nghệ thuật vào sản phẩm quà lưu niệm trên thế giới
Sử dụng biểu tượng
Một trong những lợi thế của các quốc gia có lịch sử và nền văn hóa – văn minh lâu đời là sự phong phú và hùng hậu các biểu tượng, đặc biệt là con người và kiến trúc. Do đó, các tượng thần, các nhân vật lịch sử được vận dụng rất hiệu quả vào sản xuất quà lưu niệm như Pharaoh, Nefertiti (Ai Cập), Nữ thần Tự Do (Mỹ), chú bé tè Maneken Pis (Bỉ)… Các công trình kiến trúc nổi tiếng, các di tích lịch sử, danh lam thắng cảnh như Nhà hát Con Sò (Úc), Kim Các Tự (Nhật)…, đều được mô hình hóa để bày bán trong bảo tàng, cửa hàng, siêu thị, chợ…
Lá phong vốn hiện diện ở Nga, Nhật, Hàn, Trung… nhưng có lẽ Canada là quốc gia có nhiều sản phẩm mang biểu tượng này nhất: bánh lá phong, trà lá phong, cá hồi tẩm lá phong, bình tách lá phong, bút lá phong, móc khóa lá phong, nhiệt kế và cả quần áo cũng có hình lá phong. Nhưng đặc biệt hơn cả vẫn là món syrup đựng trong chai thủy tinh hình lá phong có dung tích từ 50-1.000 mi-li-lít.
Khai thác các câu chuyện lịch sử, giai thoại, thần thoại, truyền thuyết và tự sáng tác thêm
Các quốc gia có các nền văn hóa lâu đời thường sở hữu luôn các phương thức và dịch vụ du lịch chuyên nghiệp. Để bán được hàng hóa và quà lưu niệm, các hướng dẫn viên du lịch và người bán hàng kể những câu chuyện cổ giúp cho du khách có thêm kiến thức và sự tò mò về sản phẩm. Chỉ riêng với Con Đường Tơ Lụa, các nước Trung Đông và Trung Quốc đã có hàng chục câu chuyện lịch sử và dã sử, truyền thuyết để có thể bán được tơ lụa, khăn choàng, gốm sứ, thuốc men, thảm thêu, lông thú, trà táo… Các nhân vật, đồ vật và chi tiết, tình tiết trong những tác phẩm trứ danh như 1001 đêm, Panchatantra, Truyện cổ Grimm… đều được ứng dụng vào các sản phẩm quà lưu niệm.
Bên cạnh đó, việc biểu diễn nghệ thuật cũng giúp quảng bá sản phẩm và dịch vụ rất hiệu quả. Sau một buổi biểu diễn nghệ thuật, khán giả có thể nhận ra vẻ đặc sắc và độc đáo của loại hình nghệ thuật, từ đó mua sản phẩm có liên quan như mặt nạ, con rối, móc khóa, quạt, tranh, thảm…
Những gợi ý cho sản phẩm OCOP
Nghiên cứu và quảng bá nguồn tài nguyên lịch sử, văn hóa và văn học nghệ thuật của địa phương
Mỗi địa phương cần có một đội nhóm có chuyên môn về ngôn ngữ, có tri thức về văn hóa lịch sử bản địa, có nền tảng và tiềm năng nghiên cứu để sưu tầm, xây dựng hệ thống các câu chuyện lịch sử, dã sử, giai thoại, truyện cổ…
Các tài nguyên sau khi được khai thác phải được thẩm định bởi các cố vấn chuyên môn, từ đó có thể được tóm lược, thiết kế, in ấn đính kèm sản phẩm. Đội ngũ hướng dẫn viên cũng phải được tập huấn để có thể trở thành “nghệ nhân kể chuyện” khi tiếp xúc với khách hàng.
Thiết lập lòng tin và niềm tự hào cho người mua
Ở các nước châu Á, các tour du lịch địa phương thường đính kèm tiết mục “đi học bài”, nghĩa là du khách được hướng dẫn viên đưa vào các điểm tham quan, trung tâm mua sắm hoặc cửa hàng đèn đuốc sáng choang, sang trọng, được xem các clip ngắn, các tiết mục biểu diễn hoặc được các “chuyên gia” giảng giải về tính năng, ích lợi của sản phẩm, được mời sử dụng thử sản phẩm và dĩ nhiên là bị nài mua.
Không giống đa phần các nước châu Á, các quốc gia Âu, Mỹ, Úc và Nhật lại có khuynh hướng “hữu xạ tự nhiên hương”, không nài ép, “áp giải” du khách mà chính du khách có nhu cầu tìm mua bằng được các sản phẩm lừng danh của họ.
Giúp người mua nhận thức rõ phân khúc hàng hóa
Sự phân khúc hàng hóa làm nên nét tinh anh ở quà lưu niệm các nước. Ví dụ, bạn chỉ mua được chiếc giỏ hay cái tách có dòng chữ Niagara Falls khi đứng ngay khu vực thác Niagara, chỉ mua được con ngựa Troia bằng đồng, gỗ hoặc thủy tinh khi ghé Troia… Trong khi đó, các sản phẩm na ná nhau ở bất kỳ nơi đâu là điều dễ thấy của quà lưu niệm Việt Nam.
Đưa ra thông điệp thuyết phục người mua về việc ủng hộ sản phẩm chính hãng
Nhà sản xuất, hướng dẫn viên, đội ngũ bán hàng cần đẩy mạnh thông điệp kêu gọi khách hàng hãy ủng hộ những di tích, danh lam, nhà thờ, bảo tàng, công trình kiến trúc, kinh tế địa phương bằng cách mua ít nhất một món quà lưu niệm trong các cửa hàng chính hãng. Bởi, ngoài ý nghĩa “check-in”, hành động này góp phần bảo tồn di sản, ngành nghề một cách dễ dàng, thiết thực.
Ở Việt Nam, quà lưu niệm vẫn là một thị trường bỏ ngỏ, dù tiềm năng không hề nhỏ. Ngoài các biểu tượng như nón lá, xích lô, chúng ta vẫn có những sản phẩm chất lượng tốt như các loại khô, mắm, rong biển, nem tré…; có cả thương hiệu lâu đời như kẹo dừa Bến Tre, bún Song Thằn, rượu Minh Mạng, rượu Bàu Đá, tỏi Lý Sơn, nước mắm Phan Thiết, nho Ba Mọi, đèn lồng Hội An, gốm Bàu Trúc, gốm Bát Tràng, lụa Vạn Phúc… song chủ yếu đáp ứng nhu cầu của khách trong nước.
Bằng phương pháp nghiên cứu – ứng dụng lịch sử, văn hóa và văn học nghệ thuật; bằng việc nghiêm túc, bền bỉ nghiên cứu mẫu mã và gia tăng chất lượng, tin rằng một ngày không xa, các nhà sản xuất quà lưu niệm Việt Nam sẽ tạo ra nhiều sản phẩm tinh tế, thiết thực và đáng tự hào.
Người Afghanistan xa xứ quảng bá du lịch quê hương
Những hướng dẫn viên du lịch tiếp tục giới thiệu văn hóa, lịch sử Afghanistan sau khi rời khỏi đất nước do Taliban tiếp quản.
Những năm qua, Noor Ramazan cùng hàng chục hướng dẫn viên du lịch đã giới thiệu cho du khách về các kỳ quan thiên nhiên và lịch sử của Afghanistan, đất nước được biết đến với chiến tranh và xung đột trong nhiều thập kỷ gần đây.
Nhờ đó, du khách có thể trải nghiệm và cảm nhận vẻ đẹp của ngọn núi Pamir, Hindu Kush phủ đầy tuyết trắng, những công trình kiến trúc Islam độc đáo, các mặt hàng thủ công Ba Tư hay sự thân thiện và lòng hiếu khách của người dân Afghanistan.
Cảnh sắc thiên nhiên ngoạn mục của ngọn núi Pamir.
Nhưng sau sự sụp đổ nhanh chóng của chính phủ Afghanistan do Mỹ hậu thuẫn và quá trình tiếp quản của Taliban, Ramazan cùng nhiều hướng dẫn viên du lịch khác nằm trong số hàng trăm nghìn người Afghanistan phải chạy trốn khỏi quê hương để đảm bảo an toàn tính mạng.
"Taliban chưa bao giờ hiểu về du lịch. Họ xem du khách là kẻ ngoại đạo và hướng dẫn viên du lịch như nô lệ của kẻ ngoại đạo. Vì vậy, những người làm trong ngành du lịch đang gặp nguy hiểm", Noor Ramazan nói.
Ngành du lịch non trẻ
Trước khi thành lập công ty lữ hành Lets Be Friends Afghanistan, Ramazan là nhân viên an ninh thuộc tổ chức phi chính phủ (NGO) của Mỹ thực hiện các dự án nông nghiệp ở miền bắc Afghanistan. Bấy giờ, anh thường thuyết phục những đồng nghiệp ngoại quốc tham quan các điểm du lịch nổi tiếng như Hazrat Ali Mazar (Thánh đường xanh), để họ hiểu hơn về tình hình phức tạp của Afghanistan bên ngoài văn phòng.
Đến năm 2016, Ramazan quyết định làm công việc hướng dẫn viên du lịch toàn thời gian. Ban đầu, anh chỉ nhận một hoặc hai khách hàng mỗi năm. Nhưng sau khi được sự giúp đỡ từ những người có ảnh hưởng trên mạng xã hội, số lượng khách hàng của Ramazan đã tăng lên 200 người trong năm 2020.
Dòng người cầu nguyện ở Hazrat Ali Mazar (Thánh đường xanh).
Ramazan không những giới thiệu những di tích lịch sử ở các thành phố lớn như Herat và Kandahar, mà còn giúp du khách hiểu hơn về cuộc sống thường nhật của nghệ nhân, giáo viên hay nhiếp ảnh gia đường phố. Ngoài ra, Ramazan còn hợp tác với một số hướng dẫn viên du lịch tự do ở Afghanistan, bao gồm vận động viên chuyên nghiệp Sajjad Husaini, để tổ chức chuyến đi trượt tuyết hoặc đạp xe.
Trước khi Ramazan giúp du lịch Afghanistan phổ biến trên mạng xã hội, Gul Hussain Baizada đã thành lập một trong những công ty du lịch đầu tiên thời hậu Taliban ở Afghanistan vào năm 2011. Kể từ đó, doanh nghiệp lữ hành mang tên Silk Road Afghanistan & Travel đã đón khoảng 3.000 du khách đến đất nước này.
Baizada tin rằng du lịch cộng đồng ở Bamyan sẽ tạo thêm việc làm cho người dân địa phương, đồng thời thúc đẩy nền kinh tế Afghanistan. Thậm chí, ông còn tuyển dụng nữ hướng dẫn viên du lịch duy nhất của Afghanistan, Fatima Haidari.
"Trước đây, Bamyan là khu vực có nền văn hóa bảo thủ. Nhưng giờ đây, bạn có thể thấy cư dân vùng đất này có tư tưởng thoáng hơn. Tất cả là nhờ du lịch", Baizada tiết lộ.
Baizada cho biết Bamyan đã lấy lại vị thế như một ốc đảo du lịch vào năm 2012 khi lượng khách du lịch tăng lên với việc tăng cường an ninh dọc theo con đường từ thủ đô Kabul. Vùng đồi núi, hồ nước và làng mạc nơi đây cùng với hành lang Wakhan - phần lãnh thổ ngăn cách Afghanistan với Pakistan và Tajikistan - được coi là an toàn để thực hiện các dự án du lịch cộng đồng.
Cuộc sống của người dân Bamyan đã thay đổi rất nhiều nhờ du lịch cộng đồng.
Tuy nhiên, những bất ổn chính trị ở Afghanistan vào năm 2019 khiến lượng khách du lịch giảm đi đáng kể. Tình trạng kém an toàn đường bộ và các chuyến bay gặp nguy hiểm khiến công ty lữ hành của Baizada và Ramazan phải thực hiện nhiều biện pháp an ninh.
Niềm tin và hy vọng
Tương lai của ngành du lịch Afghanistan sẽ như thế nào?
"Còn quá sớm để nhận định. Nếu đây là Taliban trong những năm 90, tôi không có hy vọng", Ramazan chia sẻ.
Baizada và Ramazan là người dân tộc Hazara, một trong những tộc người thiểu số đông nhất tại Afghanistan. Trong lịch sử, Taliban đã đàn áp người Hazara vì những đặc điểm trên khuôn mặt Âu-Á của họ và truyền thống văn hóa chịu ảnh hưởng của Ba Tư. Quan trọng hơn, người Hazara là những tín đồ trung thành của Islam Shiite.
Cộng đồng quốc tế đang hỗ trợ Baizada và Ramazan trong việc nộp các thủ tục giấy tờ, tiến hành gây quỹ nhằm giúp các hướng dẫn viên du lịch và gia đình rời khỏi Afghanistan. Đến nay, sáu nhà điều hành du lịch mạo hiểm đã quyên góp được gần 70.000 USD.
Các tổ chức quốc tế đang hỗ trợ những hướng dẫn viên du lịch có thể an toàn rời khỏi Afghanistan.
Trong khi đó, những hướng dẫn viên du lịch đã rời khỏi Afghanistan đang cố gắng thích nghi với cuộc sống xa quê hương. Ramazan ở Australia, còn Baizada và Haidari đang sống tại Italy.
Baizada cho biết anh hy vọng cùng những người Afghanistan tị nạn ở Italy thực hiện các chương trình du lịch đi bộ đường dài và lái xe đạp địa hình. Ramazan muốn xây dựng nhà văn hóa Afghanistan tại Australia, tổ chức triển lãm về ẩm thực, nghệ thuật, lịch sử và văn hóa Afghanistan.
"Tôi không muốn đất nước Afghanistan bị lãng quên. Tôi sẽ tiếp tục giới thiệu và quảng bá hình ảnh quê hương ngay cả khi ở phương xa", Ramazan khẳng định với ánh mắt lạc quan.
Di sản mới nhất của Trung Quốc được UNESCO công nhận Tuyền Châu, thành phố từng được Marco Polo ca ngợi là một trong hai trung tâm giao thương lớn nhất thế giới, đã trở thành di sản thứ 56 của Trung Quốc. Ngày 25/7, UNESCO đã bổ sung Tuyền Châu vào danh sách di sản thế giới nhờ vai trò lịch sử "trung tâm giao thương thời Tống-Nguyên của Trung Quốc". Tuyền Châu...