Tặng riêng một người

Theo dõi VGT trên

Kỷ niệm là gì? Kỷ niệm có phải là những buổi chiều không tên chẳng có viêc gì để làm một mình đạp xe đi lang thang trên những con đường buồn thoảng lá vàng bay,gió bâng khuâng và nắng nhạt nhòa. Hay kỷ niệm là vạt áo người xưa vấn vương mãi trong lòng ta vẫn vẹn nguyên màu lụa trắng. Là ánh mắt em ướt vào tim ta một nỗi buồn xưa cũ.

Kỷ niệm xưa nay đã về nơi đâu để ta mãi đi tìm trong màu buồn ký ức. Sao bỗng thấy nhớ ngày xưa và người xưa đến thế. Nỗi nhớ cứ ào ạt dâng lên trong tim… Ước được một lần đi đến ngày xưa. Được thả gót chân trần lang thang trên khắp các con đường nơi miền ký ức, được nghe tim mình nưc nở, được gục đầu lên kỷ niệm mà thiếp đi, được kỷ niệm vỗ về ru ta vào trong giấc mơ xưa cũ ngọt ngào.

Hôm nay là một ngày thật buồn. Mọi thứ đến với tôi cứ như là một sự sắp đặt, một trò đùa của số phận với tôi. Chiều mưa! mưa từ đâu chẳng biết…mưa rơi thật nhiều, thật nhiều. Khung trời xao xác mưa bay, con đường ngập nước. Phố cũ của tôi ngập nước, buồn bã, lạnh ướt trong mưa. Mưa rơi rơi từng giọt thật buồn. Tôi rất yêu những giọt mưa bởi mưa là ký ức, ngắm nhìn những giọt mưa bay trên phố tôi sẽ thấy mình được sống với những ngày xưa yêu dấu.

Khi tôi còn đang thực sự có em bên đời. Một chiều mưa buồn, tôi lang thang đi về nơi quán vắng, tôi thích đến cái quán nhỏ này vào những buổi chiều mưa, ngồi bên ly cà phê và suy nghĩ về con người thân phận và tình yêu, để được thả hồn mình theo những nốt nhạc buồn rơi rơi trong không gian và tan loãng cùng tiếng mưa đang rơi bên ngoài hiên vắng. Quán nằm khuất trong một con ngõ nhỏ nơi con đường cũng nhỏ, quán thường vắng khách bởi nó trông thật cũ kỹ, người chủ quán chỉ mở nhạc không lời và nhạc cổ điển rất nhẹ, thoảng qua như cơn gió bên tai…. Ở đây tôi thấy lòng mình tìm được sự bình an và quên đi được những ưu tư nơi cuộc sống phiền muộn. từng giọt cafe lặng lẽ rơi rơi trong chiếc tách nhỏ, từng giọt nâu buồn, thật buồn…. Bỗng thấy nhớ em da diết. Nhớ đôi mắt nâu năm nào nay đã đi về một nơi rất xa xôi. Đôi mắt em màu nâu, để tôi mãi gọi tên em là mắt nâu của tôi. Tiếng nhạc thật buồn, tiếng dương cầm về con thiên nga giãy chết, con thiên nga mỏng manh, con thiên nga tinh khiết, con thiên nga tội tình.

Quán chiều mưa thật vắng, chỉ có tôi và cô gái chủ quán hơn tôi 2 tuổi, nhưng luôn gọi tôi bằng anh. Cô gái là người mê nhạc cổ điển và biết chơi guitar. Bất giác tôi ngước nhìn cô gái, tóc thề, áo phông, quần bò hơi bạc, trông lúc nào cũng có vẻ bụi bặm nhưng kỳ thực cô gái là một người rất lãng mạn. Em hỏi tôi có muốn nghe em hát không? Tôi lặng lẽ gật đầu. Tiếng guitar khẽ rung lên trong không gian, bập bùng, da diết. Cô gái có giọng hát thật buồn, lời hát như những tiếng lòng chở những nỗi niềm,những tâm sự buồn, thở than…..”Chiếc nhẫn được tết từ sợi cỏ non ngắt ở bên hồ, anh lồng vào tay em, hương cỏ thơm và xanh mát. Nhưng rồi anh đã ra đi, mang theo cả thời sinh viên, mang theo mối tình đầu của em. Anh nhớ không, anh nhớ không? chiếc nhẫn cỏ ngày xưa. Rồi một ngày em phải lên xe hoa ngón tay lồng vào nhẫn cưới. Em quay đầu nhìn lại. Trong trang sách học trò, chiếc nhẫn cỏ dần phai”. Bài hát như một mũi dao cứa vào tim tôi, tứa máu… Tôi không khóc, nhưng một giọt nước lặng lẽ rơi lên môi, mặn chát… Ngoài trời mưa vẫn rơi, những giọt mưa trắng muốt và lạnh giá đang rơi trong tim tôi…. hình như tôi đang khóc….

Trở về nhà lúc trời đang mưa, sũng nước và mệt nhoài.Tôi nằm lăn ra giường và thiếp đi lúc nào không biết. Đêm lại về trên từng con phố, tôi khẽ run lên, hình như tôi đã thiếp đi rất lâu….Đâu đó vọng lại một câu hát, hình như từ phía căn nhà bên kia con phố vắng.Vẫn ngôi nhà cổ đó, tôi lắng nghe, không phải. Bài hát dường như vọng lại từ nơi miền ký ức của tôi.”Nơi em về trời xanh không em? Nơi em về ngày vui không em?” Không biết bây giờ em đã ngủ chưa?Có lẽ giờ này nơi ấy thành phố và em đã chìm sâu trong giấc ngủ êm đềm sau những nhịp sống ồn ào và vội vã của đời thường rồi phải không em?Đã khuya quá rồi còn đâu,đêm thì dài lắm. Đêm ở đây cuộc sống thật tĩnh lặng không như Hà Nội, Hà Nội sôi động lắm nên lòng người rất bình yên, cuộc sống cũng hối hả lắm có lẽ em không nhớ tôi đâu.

Có tiếng còi tàu từ ngoài xa vọng lại, rất xa mà như rất gần, ánh đèn loang loáng trên sông rọi vào ô cửa kính. Quê tôi đấy, miền biển con sông tuổi thơ tôi đấy. Quê tôi ai cũng có một con sông lặng lẽ chảy sau nhà. Những ngày đi xa tôi rất nhớ dòng sông ấy, nhớ tiếng còi tàu từng đêm vọng về thổn thức. Tôi vốn sinh ra và lớn lên ở một miền quê rất yên bình, nơi có những con sông nhỏ và những bến thuyền. Những ngày ở Hà Nội tôi rất nhớ quê mình, chỉ có em hiểu điều đó và cung chính em đã xoa dịu trong tôi những muộn phiền và khiến lòng tôi được bình yên.

“Ngày mai em lên xe hoa”… “Với ai?” “Anh đến nhé, có thể chúng ta không còn gặp nhau nữa đâu” “tại sao?” “Vì em … Hà Nội một ngày mưa buồn, mưa như hiểu lòng người, mưa xối xả, mưa như trút nước.. Mưa khóc cùng tôi, chiếc xe hoa màu trắng, áo em cũng màu trắng,những giọt mưa cũng trắng muốt… Chỉ có đôi mắt nâu của tôi phảng phất một nét buồn khi xe đi qua, em mỉm cười. Tôi không nhận ra, mưa bay điệp trùng, lòng tôi se lạnh, mọi thứ cứ nhòa dần trong đôi mắt tôi. Tôi tự nhủ lòng dù sao em cũng hạnh phúc và tôi tin là em hạnh phúc. Đêm của một ngày không mưa, mọi thứ có vẻ thật bình yên.

Tôi đứng nhìn về phía ngôi nhà sáng ánh đèn vàng,không buồn không vui. Tôi đã đứng ở đó rất lâu như thể đang chờ đợi em như những lần tôi đã đợi, gió khẽ mơn man thì thầm bên tai, gió khua nhẹ những tàn lá rơi trên mặt con đường những ngày mưa như tiếng chân em đang đến rất nhẹ rất nhẹ em sẽ bịt mắt tôi từ phía sau và hỏi ” Ai nào? Máy điện thoại trong túi quần tôi khẽ rung lên, ai đó nhắn tin, tôi đọc từng dòng tin trên máy. “Đừng đến tìm em nữa, quên tất cả đi. Em là giấc mơ thôi, em đã hạnh phúc khi yêu anh và bây giờ em vẫn đang cảm thấy mình hạnh phúc”. Lê gót chân trên mặt đường, mỏi mệt, rã rời tôi bước đi. Ngày trở về lòng nặng trĩu một nỗi buồn. Hà Nội với tôi là những chuỗi ngày buồn…. Tôi đã cất, nén chặt những kỷ niệm xuống tận cùng đáy chiếc balo khoác lên vai trĩu lặng bước đi. Tôi sẽ trở về nơi tôi đã ra đi. Trở về mái nhà xưa, với con sông của tôi,với những tiếng còi tàu vang vọng trong đêm…. Với tất cả những gì đã theo tôi từ những ngày thơ bé, đã cùng lớn lên và nuôi dưỡng tâm hồn tôi. Những thứ mà tôi đã mãi coi như là một phần cuộc sống và lẽ sống của đời mình.

Tôi đã xa nó quá lâu rồi, sao giờ thấy nhớ quá. Tôi bước xuống từng bậc cầu thang, vừa đi vừa đếm, lần nào đi qua tôi cũng đến từng bậc và nhớ rất rõ số bậc ở khu tập thể này nhưng tôi biết đây là lần cuối cùng tôi đếm cái bấc cầu thang quen thuộc đến cũ kỹ này. Tôi dừng lại ở tầng 3, trong ngôi nhà có tiếng nhạc. Hình như bài hát của Phú Quang “ngày em không yêu anh, em tràn ngập niềm vui rời xa ngôi nhà cũ, chiếc áo sờn vai em đã thay bằng màu áo khác Ngày đó anh bắt đầu những bước chân của ngày quên em”… Cánh cửa hé mở, một người con gái ngó ra nhìn, cánh cửa khép lại, vội vàng. Tôi lặng lẽ bước đi. bắt đầu những bước chân của ngày quên em. Một chiều em bước sang ngang. Bỏ tôi đứng lặng nghe hàng lệ rơi Cô đơn là bước tôi về. Dở dang cũng bởi lời thề mau phai. Phố đầy người dưng hờ hững bước chân qua, em mỏng manh mùa. Thu hiền quá. Thôi về đi em, mặc tôi với con đường xa, em thánh thiện làm chi? Tôi chỉ là giấc mơ buồn ngày qua đêm, đêm tiễn đưa người yêu đi lấy chồng, mưa ôi gió mưa buồn như cơn bão lòng.

Theo Bưu Điện Việt Nam

Cơn bão lòng

Kỷ niệm là gì? Kỷ niệm có phải là những buổi chiều không tên chẳng có viêc gì để làm một mình đạp xe đi lang thang trên những con đường buồn thoảng lá vàng bay, gió bâng khuâng và nắng nhạt nhòa.

Video đang HOT

Cơn bão lòng - Hình 1

Hay kỷ niệm là vạt áo người xưa vấn vương mãi trong lòng ta vẫn vẹn nguyên màu lụa trắng. Là ánh mắt em ướt vào tim ta một nỗi buồn xưa cũ.

Kỷ niệm xưa nay đã về nơi đâu để ta mãi đi tìm trong màu buồn ký ức. Sao bỗng thấy nhớ ngày xưa và người xưa đến thế. Nỗi nhớ cứ ào ạt dâng lên trong tim. Ước được một lần đi đến ngày xưa được thả gót chân trần lang thang trên khắp các con đường nơi miền ký ức, được nghe tim mình nức nở, được gục đầu lên kỷ niệm mà thiếp đi, được kỷ niệm vỗ về ru ta vào trong giấc mơ xưa cũ ngọt ngào.

Hôm nay là một ngày thật buồn. Mọi thứ đến với tôi cứ như là một sự sắp đặt, một trò đùa của số phận với tôi. Chiều mưa! mưa từ đâu chẳng biết, mưa rơi thật nhiều, thật nhiều.

Khung trời xao xác mưa bay, con đường ngập nước. Phố cũ của tôi ngập nước, buồn bã, lạnh ướt trong mưa. Mưa rơi rơi từng giọt thật buồn. Tôi rất yêu những giọt mưa bởi mưa là ký ức, ngắm nhìn những giọt mưa bay trên phố tôi sẽ thấy mình được sống với những ngày xưa yêu dấu.

Khi tôi còn đang thực sự có em bên đời. Một chiều mưa buồn, tôi lang thang đi về nơi quán vắng, tôi thích đến cái quán nhỏ này vào những buổi chiều mưa, ngồi bên ly cà phê và suy nghĩ về con người thân phận và tình yêu, để được thả hồn mình theo những nốt nhạc buồn rơi rơi trong không gian và tan loãng cùng tiếng mưa đang rơi bên ngoài hiên vắng.

Quán nằm khuất trong một con ngõ nhỏ nơi con đường cũng nhỏ, quán thường vắng khách bởi nó trông thật cũ kỹ, người chủ quán chỉ mở nhạc không lời và nhạc cổ điển rất nhẹ, thoảng qua như cơn gió bên tai.

Ở đây tôi thấy lòng mình tìm được sự bình an và quên đi được những ưu tư nơi cuộc sống phiền muộn. từng giọt cà phê lặng lẽ rơi rơi trong chiếc tách nhỏ, từng giọt nâu buồn, thật buồn. Bỗng thấy nhớ em da diết. Nhớ đôi mắt nâu năm nào nay đã đi về một nơi rất xa xôi. Đôi mắt em màu nâu, để tôi mãi gọi tên em là mắt nâu của tôi.T

iếng nhạc thật buồn, tiếng dương cầm về con thiên nga giãy chết, con thiên nga mỏng manh, con thiên nga tinh khiết, con thiên nga tội tình.

Quán chiều mưa thật vắng, chỉ có tôi và cô gái chủ quán hơn tôi 2 tuổi, nhưng luôn gọi tôi bằng anh. Cô gái là người mê nhạc cổ điển và biết chơi guitar. Bất giác tôi ngước nhìn cô gái, tóc thề, áo phông, quần bò hơi bạc, trông lúc nào cũng có vẻ bụi bặm nhưng kỳ thực cô gái là một người rất lãng mạn.

Em hỏi tôi có muốn nghe em hát không? Tôi lặng lẽ gật đầu. Tiếng guitar khẽ rung lên trong không gian, bập bùng, da diết. Cô gái có giọng hát thật buồn, lời hát như những tiếng lòng chở những nỗi niềm, những tâm sự buồn, thở than.

"Chiếc nhẫn được tết từ sợi cỏ non ngắt ở bên hồ, anh lồng vào tay em, hương cỏ thơm và xanh mát. Nhưng rồi anh đã ra đi, mang theo cả thời sinh viên, mang theo mối tình đầu của em. Anh nhớ không, anh nhớ không? chiếc nhẫn cỏ ngày xưa. Rồi một ngày em phải lên xe hoa ngón tay lồng vào nhẫn cưới. Em quay đầu nhìn lại.Trong trang sách học trò, chiếc nhẫn cỏ dần phai".

Bài hát như một mũi dao cứa vào tim tôi, tứa máu. Tôi không khóc, nhưng một giọt nước lặng lẽ rơi lên môi, mặn chát. Ngoài trời mưa vẫn rơi, những giọt mưa trắng muốt và lạnh giá đang rơi trong tim tôi hình như tôi đang khóc.

Trở về nhà lúc trời đang mưa, sũng nước và mệt nhoài. Tôi nằm lăn ra giường và thiếp đi lúc nào không biết. Đêm lại về trên từng con phố, tôi khẽ run lên, hình như tôi đã thiếp đi rất lâu.

Đâu đó vọng lại một câu hát, hình như từ phía căn nhà bên kia con phố vắng.Vẫn ngôi nhà cổ đó, tôi lắng nghe, không phải. Bài hát dường như vọng lại từ nơi miền ký ức của tôi. "Nơi em về trời xanh không em?Nơi em về ngày vui không em?".

Không biết bây giờ em đã ngủ chưa?Có lẽ giờ này nơi ấy thành phố và em đã chìm sâu trong giấc ngủ êm đềm sau những nhịp sống ồn ào và vội vã của đời thường rồi phải không em?

Đã khuya quá rồi còn đâu,đêm thì dài lắm.Đêm ở đây cuộc sống thật tĩnh lặng không như Hà Nội, Hà Nội sôi động lắm nên lòng người rất bình yên, cuộc sống cũng hối hả lắm có lẽ em không nhớ tôi đâu. Có tiếng còi tàu từ ngoài xa vọng lại, rất xa mà như rất gần ánh đèn loang loáng trên sông rọi vào ô cửa kính.

Quê tôi đấy, miền biển con sông tuổi thơ tôi đấy. Quê tôi ai cũng có một con sông lặng lẽ chảy sau nhà. Những ngày đi xa tôi rất nhớ dòng sông ấy, nhớ tiếng còi tàu từng đêm vọng về thổn thức. Tôi vốn sinh ra và lớn lên ở một miền quê rất yên bình, nơi có những con sông nhỏ và những bến thuyền.

Những ngày ở Hà Nội tôi rất nhớ quê mình, chỉ có em hiểu điều đó và cung chính em đã xoa dịu trong tôi những muộn phiền và khiến lòng tôi được bình yên. "Ngày mai em lên xe hoa?", "Với ai?" "Anh đến nhé, có thể chúng ta không còn gặp nhau nữa đâu" "Tại sao?" "Vì em...".

Hà Nội một ngày mưa buồn, mưa như hiểu lòng người, mưa xối xả, mưa như trút nước. Mưa khóc cùng tôi. Chiếc xe hoa màu trắng, áo em cũng màu trắng, những giọt mưa cũng trắng muốt. Chỉ có đôi mắt nâu của tôi phảng phất một nét buồn khi xe đi qua, em mỉm cười. Tôi không nhận ra, mưa bay điệp trùng, lòng tôi se lạnh, mọi thứ cứ nhòa dần trong đôi mắt tôi. Tôi tự nhủ lòng dù sao em cũng hạnh phúcvà tôi tin là em hạnh phúc.

Đêm của một ngày không mưa. Mọi thứ có vẻ thật bình yên.Tôi đứng nhìn về phía ngôi nhà sáng ánh đèn vàng,không buồn không vui. Tôi đã đứng ở đó rất lâu như thể đang chờ đợi em như những lần tôi đã đợi. Gió khẽ mơn man thì thầm bên tai, gió khua nhẹ những tàn lá rơi trên mặt con đường những ngày mưa như tiếng chân em đang đến rất nhẹ rất nhẹ em sẽ bịt mắt tôi từ phía sau và hỏi " Ai nào?".

Máy điện thoại trong túi quần tôi khẽ rung lên, ai đó nhắn tin, tôi đọc từng dòng tin trên máy, "Đừng đến tìm em nữa, quên tất cả đi. Em là giấc mơ thôi. Em đã hạnh phúc khi yêu anh và bây giờ em vẫn đang cảm thấy mình hạnh phúc".

Lê gót chân trên mặt đường, mỏi mệt, rã rời tôi bước đi. Ngày trở về lòng nặng trĩu một nỗi buồn.Hà Nội với tôi là những chuỗi ngày buồn.

Tôi đã cất, nén chặt những kỷ niệm xuống tận cùng đáy chiếc balo khoác lên vai trĩu lặng bước đi. Tôi sẽ trở về nơi tôi đã ra đi, trở về mái nhà xưa, với con sông của tôi,với những tiếng còi tàu vang vọng trong đêm.

Với tất cả những gì đã theo tôi từ những ngày thơ bé, đã cùng lớn lên và nuôi dưỡng tâm hồn tôi. Những thứ mà tôi đã mãi coi như là một phần cuộc sống và lẽ sống của đời mình. Tôi đã xa nó quá lâu rồi, sao giờ thấy nhớ quá. Tôi bước xuống từng bậc cầu thang, vừa đi vừa đếm, lần nào đi qua tôi cũng đến từng bậc và nhớ rất rõ số bậc ở khu tập thể này nhưng tôi biết đây là lần cuối cùng tôi đếm cái bấc cầu thang quen thuộc đến cũ kỹ này. Tôi dừng lại ở tầng 3, trong ngôi nhà có tiếng nhạc. Hình như bài hát của Phú Quang "Ngày em không yêu anh, em tràn ngập niềm vui rời xa ngôi nhà cũ. Chiếc áo sờn vai em đã thay bằng màu áo khác. Ngày đó anh bắt đầu những bước chân của ngày quên em".

Cánh cửa hé mở, một người con gái ngó ra nhìn, cánh cửa khép lại, vội vàng. Tôi lặng lẽ bước đi. bắt đầu những bước chân của ngày quên em.

Một chiều em bước sang ngang

Bỏ tôi đứng lặng nghe hàng lệ rơi

Cô đơn là bước tôi về

Dở dang cũng bởi lời thề mau phai.

Phố đầy người dưng hờ hững bước chân qua.

Em mỏng manh mùa Thu hiền quá

Thôi về đi em, mặc tôi với con đường xa.

Em thánh thiện làm chi?

Tôi chỉ là giấc mơ buồn ngày qua

Đêm, đêm tiễn đưa người yêu đi lấy chồng, mưa ôi gió mưa buồn như cơn bão lòng.

Theo Bưu Điện Việt Nam

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Chăm chồng liệt giường vẫn chịu đựng đắng cay, tôi quyết chia tay nhưng chết lặng khi nghe cuộc trò chuyện của anh với mẹ
11:43:24 15/11/2024
Thông gia vừa rời khỏi, mẹ chồng lập tức sai giúp việc lau nhà vì "bẩn," tôi xách đồ bỏ đi và để lại một câu nói khiến bà tức tím mặt
07:23:58 16/11/2024
Mang con dâu về nhà ngoại để trả, mẹ chồng ê chề xin đón lại khi con dâu chìa ra vài tờ giấy
07:33:00 15/11/2024
Vừa đưa nhân tình vào nhà nghỉ thì cô lễ tân hớt hải chạy lên đưa cho chúng tôi thứ này, cảnh tượng sau đó khiến cả 2 kinh hãi thật sự
08:10:45 16/11/2024
Hôm ấy, khi gia đình chuẩn bị đốt đi những di vật của mẹ chồng vừa mất, không ai ngờ lại xảy ra một sự việc gây chấn động
11:38:23 15/11/2024
Quá đói nên lỡ ăn đồ cúng trên bàn thờ, cô giúp việc kinh hãi khi gặp bóng đen lù lù từ phía sau kéo vào phòng
08:17:26 16/11/2024
Lỡ dại với đứa bạn thân dù đã có chồng, 4 năm nuôi con trong lo sợ, một ngày chồng tôi nhận giấy báo ADN mẹ chồng tôi bất ngờ quỳ rạp người van xin
11:27:52 15/11/2024
Dốc 6 tỷ mua nhà làm của hồi môn cho con gái, ngờ đâu con rể tương lai toan tính đưa cả bố mẹ và em trai tới ở cùng
07:50:09 16/11/2024

Tin đang nóng

Huỳnh Hiểu Minh cúi đầu xin lỗi
20:59:48 16/11/2024
Thảm đỏ hot nhất hôm nay: "Em gái quốc dân" lộ mặt sưng phù gây sốc, Triệu Lệ Dĩnh "chặt đẹp" dàn mỹ nhân trong bài test cam thường
22:06:03 16/11/2024
Tin không vui cho Kỳ Duyên trước thềm Chung kết Miss Universe 2024
23:46:08 16/11/2024
1 Hoa hậu lên tiếng về nghi vấn livestream nói xấu Kỳ Duyên
23:51:06 16/11/2024
Đàm Vĩnh Hưng nộp đơn kiện đòi bồi thường vụ tai nạn tại Mỹ
23:27:56 16/11/2024
Phi Thanh Vân thân mật bên bạn trai hơn 10 tuổi, NSƯT Đức Hải sống kín tiếng
23:48:37 16/11/2024
Bố dượng bán nhà cửa, kỷ vật, trả nợ thay con gái riêng của vợ
20:52:29 16/11/2024
Em gái Cẩm Ly lên tiếng thông tin ly hôn chồng tỷ phú đô la
23:42:24 16/11/2024

Tin mới nhất

Drama gia đình: Vợ cũ kéo vali đòi nhà, đòi con, mẹ chồng phơi bày thái độ gây sốc

15:35:06 16/11/2024
Câu chuyện tưởng như chỉ có trên phim truyền hình lại xảy ra ngay trong chính căn nhà mà tôi đang sống. Chỉ trong chớp mắt, mọi thứ yên bình đã bị phá vỡ bởi sự xuất hiện bất ngờ của vợ cũ chồng tôi.

Mẹ chồng hờ hững, chồng cười buồn khi vợ nhắc đến chuyện xét nghiệm ADN: Bí mật nào đang che giấu trong gia đình này?

15:30:35 16/11/2024
Ngay từ ngày bước chân vào nhà chồng, tôi đã cảm nhận được sự khác lạ nơi đây. Những điều tưởng chừng nhỏ nhặt nhưng lại gợi lên một câu hỏi lớn.

Một tuần sau khi ra ở riêng, tôi 'muối mặt' xin mẹ chồng cho về, nhưng câu trả lời của bà khiến tôi ám ảnh

15:26:50 16/11/2024
Rời khỏi căn nhà đầy kỷ niệm sau 5 năm sống chung với mẹ chồng, tôi từng nghĩ mình đã bước sang một trang mới, tự do và thoải mái hơn.

Mẹ chồng bệnh nặng, tôi lao về quê với mục tiêu thừa kế nhưng lời bà nói khiến tôi "đứng hình"

15:20:13 16/11/2024
Ngay khi nghe tin mẹ chồng bị đột quỵ, tôi không ngần ngại gác lại mọi việc, hối hả về quê. Trong tâm trí, tôi chỉ nghĩ đến việc chăm sóc bà để gây ấn tượng và đảm bảo vị trí trong danh sách thừa kế.

Nhiều lần theo dõi chồng, chị vợ 'chết đứng' khi thấy cận mặt của ả tình nhân sau lớp khẩu trang

15:12:26 16/11/2024
Thật sự không thể ngờ người mà chồng tôi theo đuổi lại chính là người thân thuộc với tôi. Người ta thường nói tình cảm vợ chồng sẽ phai nhạt tính theo thời gian của một cuộc hôn nhân.

Hay tin công ty chồng bị cháy, tôi hối hả chạy vào bệnh viện thì phát hiện ra chồng ngoại tình và bí mật về chiếc nhẫn ở ngăn tủ

15:06:45 16/11/2024
Nhìn thấy cảnh 2 người gặp nạn nằm cạnh nhau lòng tôi vô cùng khó chịu, tôi bỏ về vì không thể ở đây để nhìn cảnh gai mắt .

Thấy chồng lao vào mưa để giúp đồng nghiệp nữ tôi cũng hối hả chạy theo, khi đến nơi thì chết lặng khi chứng kiến cảnh này

14:59:04 16/11/2024
Đến nơi, tôi thất thần nhìn chồng gào khóc ôm cô ấy. Tôi hoảng hồn thấy tội lỗi khi chứng kiến cảnh này. Chồng tôi là kiểu đàn ông được nhiều người đánh giá là nhiệt tình, tốt tính.

Đêm nào ngủ cũng có người đàn ông lạ trèo lên giường, cho đến một hôm nhìn rõ mặt tôi còn choáng váng hơn

14:55:11 16/11/2024
Tôi thật sự không ngờ người trong nhà lại tiếp tay cho kẻ khác lẻn vào nhà tôi trong lúc tôi vừa mất chồng chưa được bao lâu.

Phát hiện anh trai ngoại tình với giúp việc, tôi liền đi 'nhiều chuyện' với chị dâu, nào ngờ chị đáp một câu khiến tôi cực sốc

14:51:39 16/11/2024
Tôi chết lặng khi nghe lời nói của chị dâu. Chị biết chồng ngoại tình mà vẫn bình thản như vậy sao? Anh trai tôi lấy chồng đã gần 10 năm.

Cả đêm gần gũi cứ tưởng là vợ nhà, cho đến khi ánh đèn được bật lên anh chồng chết điếng khi thấy mặt người phụ nữ này nằm dưới chăn

14:48:08 16/11/2024
Tôi chạy lại bật điện thì suýt ngất khi thấy người đang trên giường ôm ấp mình nãy giờ là một người phụ nữ khác. Một hôm, Long đi họp hội bạn cũ, anh chán đời làm liền 1 két bia cho quên sầu.

Thấy cô osin hối hả chạy vào nhà tắm nôn ọe, chồng tôi hoảng hốt chạy theo và sự thật động trời được phơi bày

14:37:55 16/11/2024
Cuộc hôn nhân của tôi cùng mối tình đẹp 17 năm kết thúc chỉ vì cô osin xinh đẹp này. Thành thử nếu không có những chuyện kì lạ xảy ra thì có lẽ cả đời cô cũng không tin rằng chồng mình lại ngoại tình.

Bà thông gia mất nhưng con dâu luôn ngoan hiền của tôi nhất quyết không chịu về chịu tang

07:46:54 16/11/2024
Tôi nào ngờ ẩn sâu trong vẻ ngoài hiền như đất ấy lại là những hận thù ngút trời. Tôi có 2 cậu con trai nhưng cả 2 đứa nó đều không hợp mẹ lắm, nói đúng ra là kiểu mẹ con khắc khẩu

Có thể bạn quan tâm

Cặp đôi ngôn tình gây sốt MXH vì ngọt từ phim đến đời, chemistry bùng nổ khiến khán giả mong yêu thật

Phim châu á

06:08:27 17/11/2024
Dù lần đầu tiên song kiếm hợp bích cùng nhau, nhưng Woo Do Hwan lẫn Lee Yoo Mi khiến khán giả mê mẩn bởi những phân cảnh tung hứng duyên dáng và phản ứng hoá học ngọt ngào, bùng nổ.

Trường Huy lấy nước mắt Phương Dung, Ngọc Sơn khi hát về mẹ

Tv show

06:06:40 17/11/2024
Thể hiện ca khúc dành tặng đấng sinh thành, thí sinh Trường Huy khiến các giám khảo như Ngọc Sơn, Phương Dung nghẹn ngào trên ghế nóng.

'Chiến tranh giữa các vì sao' bị hủy lịch chiếu năm 2026

Hậu trường phim

06:04:46 17/11/2024
Ông lớn Disney vừa thông báo hủy lịch chiếu của phần phim mới nhất thuộc thương hiệu Chiến tranh giữa các vì sao (Star Wars) trong năm 2026.

Trổ tài làm cơm rang dứa giăm bông ngon 'bá cháy'

Ẩm thực

06:03:35 17/11/2024
Cơm rang dứa giăm bông không chỉ dễ làm, còn rất hấp dẫn, phù hợp cho bữa sáng, bữa trưa hay một bữa tối nhẹ nhàng.

Philippines cảnh báo 'thảm họa' khi siêu bão Man-yi tiếp tục mạnh lên

Thế giới

06:00:13 17/11/2024
Đến thời điểm này, hơn 650.000 người đã được sơ tán khỏi khu vực có nguy cơ cao xảy ra lở đất, lũ lụt và sóng thần. Thứ trưởng Nội vụ Marlo Iringan cũng yêu cầu người dân nên sớm chủ động triển khai các hoạt động sơ tán trước khi bão...

Azerbaijan giúp Slovakia thoát khỏi sự phụ thuộc vào khí đốt của Nga

Uncat

04:50:37 17/11/2024
Trong bối cảnh rủi ro chính trị và khả năng chấm dứt quá cảnh khí đốt của Nga qua Ukraine, Slovakia đang tìm kiếm các nguồn cung thay thế và mở rộng dự trữ năng lượng để đảm bảo an ninh năng lượng trong tương lai.

Chung kết Miss Universe 2024: Kỳ Duyên thế nào sau khi bị "chê tơi tả"?

Sao việt

23:37:32 16/11/2024
Sau đêm thi bán kết không mấy thành công, Kỳ Duyên đang chuẩn bị bước vào đêm thi quan trọng nhất - chung kết Miss Universe 2024.

Sao nam bị vợ tố nghiện mua dâm lộ mức đền bù gây phẫn nộ

Sao châu á

22:18:28 16/11/2024
Yulhee tiết lộ Minhwan đã đề nghị đưa cho cô 50 triệu won (909 triệu đồng) bồi thường ly hôn và 2 triệu won (36 triệu đồng) tiền cấp dưỡng nuôi con.

Lộ nhan sắc thật vợ bầu của cầu thủ điển trai nhất nhì U23 Việt Nam, sắp "vỡ chum" nhưng vẫn làm điều đặc biệt cho chồng

Netizen

21:30:31 16/11/2024
Cựu cầu thủ U23 Việt Nam Huỳnh Tấn Sinh và vợ Phạm Nguyễn Bích Trâm đã có cái kết đẹp sau 3 năm hẹn hò. Cặp đôi đăng ký kết hôn và tổ chức lễ ăn hỏi vào tháng 11 năm 2023.

Giải Cứu Anh "Thầy": Phim hài đen kén thị hiếu đại chúng nhưng có thách thức cảm thụ của khán giả?

Phim việt

21:12:31 16/11/2024
Bộ phim là hành trình gợi lên nhiều suy ngẫm, là cuộc đồng ngộ của hai thế hệ người lớn và người trẻ đã và đang bị cuốn vào vòng xoáy cuộc sống hối hả, mất dần kết nối và thấu cảm hiện nay.