Tặng nhẫn tỏ tình bị bạn gái hất văng vì khinh nghèo, 3 năm sau tôi khiến cô ấy quỳ gối trước mặt
Tôi đã phải lòng một cô gái trong tiệc sinh nhật bạn thân. Đó là một cô gái dịu dàng, hiền lành, có vẻ nhút nhát, ăn nói thì vô cùng có duyên.
Chưa bao giờ tôi lại cảm thấy mình hợp người con gái nào đến vậy. Cô ấy như một hình mẫu lý tưởng mà tôi muốn kiếm tìm bấy lâu nay.
Tình yêu nảy nở từ khi đó. Tôi kiên trì theo đuổi em, tặng quà vừa đưa đón em. Hơn 1 năm trời tôi mới chinh phục được em, có được sự thiện cảm của em… Em nhận lời các cuộc vui, đi cùng tôi, dẫn tôi đến gặp bạn bè em. Dù chưa tỏ tình nhưng tôi luôn nghĩ em đã coi tôi là người yêu rồi.
Khi đó em có nhiều người đàn ông theo đuổi nên tôi vô cùng sợ hãi. Tôi lo lắng người khác sẽ cướp mất em nên muốn em chính thức thành người yêu của mình.
Ngày hôm đó, tôi chuẩn bị tinh thần và điều đặc biệt dành cho em. Tôi muốn làm cho em bất ngờ trước đám đông nên đã nhờ bạn bè tổ chức tỏ tình bằng băng rôn và hoa cùng nghìn ánh nến lung linh. Tôi trao cho em nụ hôn lên trán với lời yêu thương trong tiếng reo hò của tất cả mọi người. Tưởng như vậy là em sẽ đồng ý còn tôi được sống trong niềm vui hạnh phúc nhưng không ngờ…
Em nhận nụ hôn của tôi, nhận quà của tôi và rồi… hất văng chiếc nhẫn, từ chối. Em nói em chỉ coi tôi là bạn, chỉ là bạn mà thôi còn người đàn ông em yêu là người khác. Vừa dứt lời, một người con trai cao to, đẹp trai và đi xe hơi sang chảnh đến đón em khiến tôi choáng váng. Em làm tôi mất mặt trước đám đông, khiến tôi ê chề xấu hổ nhục nhã ra về. Ngày hôm đó tôi đã khóc như chưa bao giờ được khóc. Con trai như tôi mà lại phải khóc trước mặt em sao nhưng tôi đã thực sự thất bại rồi. Đau đớn chồng chất, hận thù chồng chất. Đau nhất là câu nói với tôi: “Em thích anh, cũng có tình yêu với anh nhưng anh không phải người đàn ông em lựa chọn. Người em yêu phải là người có vật chất, cho em đi xe sang, lo cho em được cuộc sống sung sướng sau này. Anh đừng giận em bởi đó là điều đứa con gái nào cũng muốn”.
Những lời em nói như dao cứa vào tim tôi. Tôi thật sự đau tới mức không chịu nổi, chỉ muốn đạp đổ tất cả. Hóa ra em lại là người như thế, em tham giàu, phụ tình như bao kẻ khác mà thôi. Tôi đã nhìn lầm em rồi.
Vì hận em, tôi đã quyết định cắt đứt liên lạc, lao vào làm việc như một kẻ điên. Tôi tìm kiếm tất cả các mối quan hệ, vay vốn ngân hàng để chứng minh với em, tôi sẽ giàu lên cho em thấy. Và thật không ngờ, sau 3 năm, tôi khiến bao người ngưỡng mộ vì đã thành giám đốc công ty lớn. Tôi cũng khiến chính bản thân mình phải ngỡ ngàng và không dám tin vào mình nữa. Chính em đã tạo cho tôi động lực để làm được như ngày hôm nay.
Video đang HOT
Tôi dường như đã quên mối thù năm xưa và muốn cảm ơn em đã giúp tôi thành tài, nhận ra tình yêu không màu hồng như tôi nghĩ. Chỉ là dù không muốn thì ông trời vẫn sắp đặt cho chúng tôi được gặp nhau. Em vẫn xinh đẹp như ngày nào chỉ là… người chồng hiện tại của em mới xin vào làm nhân viên của tôi. Nhìn anh ta quan tâm em, chiều chuộng em, vuốt ve mái tóc, lau mồ hôi cho em, tôi nghĩ em đang rất hạnh phúc và em đã chọn đúng người. Cũng mừng thầm cho em…
Đúng là trái đất tròn cũng là ông trời muốn cho em thấy thành quả của tôi ngày hôm nay. Cái hôm em thấy tôi mà nước mắt rưng rưng. Nếu em quay đi, tôi sẽ không gọi em lại nhưng em lại đứng đó chờ tôi và nói xin lỗi tôi. Em nói em sống không hạnh phúc, em xin lỗi vì đã làm cho tôi đau khổ. Em kể chồng em là một kẻ kém cỏi, không kiếm ra tiền, không giỏi giang, ngày đó do em hiểu lầm nên đã phản bội tình yêu của tôi.
Tưởng gặp lại em sẽ vui mừng như gặp lại bạn cũ, sẽ đầy yêu thương và quý mến nhưng rồi… chỉ một câu em nói khiến tôi hụt hẫng. Nếu em không nói gì, chỉ chào tôi có lẽ tôi còn dành cho em sự tôn trọng. Nhưng những gì em nói về người chồng của mình với tôi, một người đàn ông sau 3 năm không gặp lại lại là người yêu cũ thật khiến tôi coi thường.
Không còn là tình cảm với em ngày nào mà bây giờ chính là lòng thương. Cũng không phải thương em mà thương cho người chồng hiện tại của em, yêu thương quan tâm, chăm sóc vợ mình để cô ấy đi nói xấu, khinh bỉ chồng, coi thường sự nghèo khó. Đúng là… em vẫn như ngày xưa, tham giàu bỏ nghĩa… Tôi thật may mắn đã không cưới em.
Theo Vietnamnet
Lên giường cùng "tay vịn" quán karaoke, tôi thất thần trước dấu vết lạ trên ga giường
Sự mơn mởn của tuổi đôi mươi thực sự đã khiến tôi như phát điên lên được. Thế nhưng sau khi kết thúc "cuộc chiến", tôi định đứng dậy trả tiền đi về thì giật mình khi thấy dấu vết lạ trên ga giường.
Thanh xuân của tôi chính là Hồng, người con gái tôi đã dành tới gần 5 năm mới theo đuổi được.
Tôi và Hồng là bạn học cùng cấp 2. Tôi vẫn còn nhớ đó là một ngày tháng 10 khi tôi mới lên lớp 8, cô giáo thông báo lớp có bạn mới và đó là Hồng. Lần đầu nhìn thấy Hồng, trái tim của cậu trai mới lớn khi đó là tôi đã lạc nhịp.
Hồng rất xinh, không chỉ tôi thấy thế mà nhiều đứa con trai lớp tôi cũng nghĩ vậy. Dù không biết hết ý mọi người nhưng tôi cũng đoán được phải có cỡ vài ba cậu bạn trong lớp cũng thích Hồng giống tôi.
Rồi tình cảm thời gà bông chẳng đi đến đâu ấy cũng phai nhòa dần theo năm tháng, nhất là khi chúng tôi lên cấp 3 mỗi đứa mỗi nơi. Thế nhưng đó là với họ, còn với tôi Hồng vẫn mãi là một phần ký ức đẹp đẽ tôi mãi mang theo mình.
Ảnh minh họa.
Chúng tôi học hai trường khác nhau nên cơ hội gặp nhau cũng không nhiều mà chỉ lúc họp lớp mới có cơ hội gặp lại nhau. Hồi đấy tôi cũng khá nhát, không dám nói ra tình cảm của mình nên chỉ đừng từ xa quan sát Hồng. Tôi vẫn hỏi han về cô bạn đáng yêu đó và theo dõi những dòng tâm sự hay ảnh đăng trên facebook của Hồng.
Cơ hội thực sự đến khi chúng tôi cùng đỗ vào một trường đại học. Áp lực thi cử học hành đã được dẹp sang một bên, tôi lấy hết can đảm tấn công mạnh mẽ cô bạn năm nào và tỏ tình đúng ngày 14-2. Thật bất ngờ khi Hồng nói cô ấy đã biết tình cảm của tôi từ lâu rồi nhưng vẫn luôn chờ một câu nói chính thức.
Vậy là tôi đã có được một cái gật đầu đồng ý mỹ mãn sau gần 5 năm thầm thương trộm nhớ nàng. 4 năm học đại học thật sự là quãng thời gian đẹp nhất trong cuộc đời tôi.
Chúng tôi kết hôn chỉ vài tháng sau khi ra trường, vào đúng tháng 10 như khi tôi lần đầu gặp em. Tôi vẫn nhớ Hồng đã mặc một chiếc đầm màu trắng vừa vặn, không quá cầu kỳ mà vẫn tôn lên được vẻ sang trọng, quyến rũ.
Vợ chồng tôi ở riêng nên nhìn chung cuộc sống khá thoải mái, không phát sinh nhiều những vấn đề như mẹ chồng nàng dâu hay chị dâu em chồng. Hồng làm về nghiên cứu thị trường nên khá hay phải đi công tác, tôi thì làm bất động sản nên chuyện đi sớm về muộn cũng thường tình.
Ai làm trong những ngành như kinh doanh hay bất động sản, bảo hiểm sẽ hiểu được chuyện đi ăn uống, tennis hay karaoke cùng khách hàng là chuyện hết sức bình thường. Muốn ký hợp đồng thì cần phải làm thân với khách hàng hơn, cho họ thấy sự thiện cảm từ phía mình.
Tôi có một quán karaoke ruột vẫn hay dẫn khách hàng đến. Giá cả phải chăng, lại được cái có đầy đủ dịch vụ phù hợp với các đối tượng khách hàng nên gần như tuần nào tôi cũng có lần đến.
Vì là khách quen nên xuất hiện mọi "tay vịn" ở quán tôi đều quen mặt. Thực tình mà nói, giờ ai đi hát mà chỉ một lũ đàn ông với nhau, nhất là khi mời khách hàng. Chúng tôi đều gọi thêm 1-2 em nhân viên vào để phục vụ bấm bài và rót bia. Còn sau đó ai có nhu cầu gì thì tự liên hệ, tôi cũng chẳng thể kiểm soát được. Mình mà không tinh ý giữa cái cuộc sống xô bồ này thì chỉ có nước "cạp đất" mà ăn.
My mới đến đây làm được vài hôm thì tôi cũng có khách dẫn đến quán mời hát. Tôi chẳng hiểu sao lại để ý cô nhân viên này từ ngay những lần đầu. My luôn cố kéo chiếc váy ngắn xuống cho dài ra thêm một chút. Cô ấy cũng không chủ động tới gần khách như nhiều "tay vịn" đã quen mặt khác mà luôn giữ một khoảng cách nhất định.
Nói chuyện thêm với chủ quán tôi mới biết My là nhân viên mới, nhà cũng hoàn cảnh khó khăn nên được giới thiệu lên đây. Hôm sau vì khách quên đồ ở quán nên anh chủ lại nhờ My qua đưa cho tôi. Tôi chỉ mời cô ấy ăn cơm để cảm ơn thôi và cũng không ngờ mình lại có những dao động như vậy trước My.
Ảnh minh họa.
Hôm đó My mặc một chiếc váy cổ tim trông khá cuốn hút. Trong lúc ăn, vì vô tình làm rơi cốc nước vào người tôi nên My cuống cuồng lấy giấy lau cho tôi.
Khoảnh khắc em cúi xuống vội vàng lau, cả khuôn ngực bỗng lồ lộ trước mặt khiến tôi không kiềm chế nổi phản ứng của cơ thể. Chúng tôi sau đó tiếp tục ăn nốt bữa cơm rồi chào nhau.
Sự cố xảy đến ở lần hát sau đó gần 1 tuần. Hôm đó My chủ động tiếp bia cho tôi rồi ngồi lại gần. Cô ấy còn chủ động khoác tay rồi ôm tôi. Là một thằng đàn ông, tôi hiểu những va chạm xác thịt đó có nghĩa là gì. Sẵn hơi men, tôi rủ My đi nhà nghỉ và nhận luôn được cái gật đầu.
Sự mơn mởn của tuổi đôi mươi thực sự đã khiến tôi như phát điên lên được. Thế nhưng sau khi kết thúc "cuộc chiến", tôi định đứng dậy trả tiền đi về thì giật mình khi thấy vết máu đỏ trên giường.
"Anh không cần để ý đâu", My nói rồi che vội tấm chăn lên.
Tôi trở về nhà mà lòng đầy suy nghĩ. Có lẽ nào tôi là người đàn ông của My? Vậy là câu chuyện về cô ấy do ông chủ quán là thật, không phải My bịa ra để kêu gọi lòng thương của khách ư? Hay tất cả chỉ là một trò đùa, dấu vết kia chỉ là kết quả của màng trinh giả với những mong xen ngang vào cuộc sống của vợ chồng tôi?
Theo Eva
Yêu được bản thân rồi hãy yêu người khác Trong tình yêu, khi yêu thì hãy luôn đặt bản thân mình lên trước, yêu bản thân rồi hãy yêu người khác. Và khi gặp tranh cãi cũng vậy, hãy nghĩ xem mình có lỗi gì không đã, rồi hãy trách móc người còn lại. Qua ngồi cafe, đọc inbox tâm sự của một cô bé, kể rằng người yêu em khó tính...