Tan nát vì kết hôn với “phi công trẻ”
Tôi là sinh viên ở quê lên TP. HCM học. Ngay khi vừa tốt nghiệp, tôi kết hôn với một người đàn ông hơn tôi 16 tuổi.
ảnh minh họa
Do tuổi tác chênh lệch và những hiểu lầm không được giải thích, chồng tôi đã chủ động ly thân với tôi 5 năm. 5 năm đau khổ, tôi thường giận dỗi bỏ xuống nằm dưới nền nhà và hậu quả là tôi bị thổ huyết (vì bị lao phổi ). Những ngày trong bệnh viện Phạm Ngọc Thạch, chồng tôi cũng không vào thăm và nói “nếu anh ấy bị lây bệnh thì ai lo cho con trai” nên không vào. Tôi buồn và tủi thân vì sự ghẻ lạnh đó của chồng nên đã nộp đơn xin ly hôn. Tòa án đã chấp nhận cho chúng tôi ly hôn và con trai theo mẹ vì cháu còn nhỏ.
Một mình nuôi con và điều hành 2 công ty về truyền thông, tôi cố gắng quên đi đau buồn để làm việc và lo cho con. Thế rồi cuộc sống của tôi một lần nữa lại rơi vào tận cùng sự đau khổ khi đồng ý lấy cậu nhân viên thua mình 4 tuổi.
Nhà cậu ta ở Tuyên Quang và cùng quê với tôi vì tôi cũng được sinh ra tại Tuyên Quang. Trước đó 2 năm, cậu ta được một người bạn giới thiệu vào công ty tôi làm việc tại phòng kinh doanh. Vì ở trong công ty nên cậu ta biết được việc gia đình tôi. Cậu ấy luôn ở bên cạnh an ủi và động viên tôi. Chăm sóc con trai tôi như một người bố.
Tôi một lần nữa lại xiêu lòng và đồng ý lấy người đàn ông này. Nhà cậu ta rất nghèo, được ông bà ngoại cho mảnh đất gần 1000m2 tại thị xã Tuyên Quang nhưng nghèo quá không có tiền xây nên vẫn ở ngôi nhà tre vách đất. Bố mẹ chồng tôi ly thân với nhau. Tôi thương chồng thì phải thương luôn gia đình chồng nên đã xây cho mẹ chồng căn nhà khang trang trên nền đất cũ.
6 năm chung sống mà tôi bị cậu ta đánh 43 trận, lần nào tôi cũng đi cấp cứu bệnh viện (vì cậu ta là huấn luyện viên thể hình và thầy dạy võ nên đánh tôi rất dã man). Tôi không dám tố cáo vì sợ cậu ta mất mặt và sẽ đánh tôi nhiều hơn nữa. Lý do tôi bị đánh thì đủ tội, tội là tôi kêu cậu ta làm việc, tội là kêu cậu ta đi học nghề để quản lý công ty (vì cậu ta nói tôi hỗn, dám chỉ đạo chồng) và lý do đánh tôi để uốn nắn tôi, ra đường phải giới thiệu cậu ta là chủ tịch công ty.
Video đang HOT
6 năm chung sống, cậu ta không chịu làm việc gì hết, cứ ăn xong rồi đi tập thể hình…3 lần tôi ly hôn và kết hôn lại với một mình cậu ta (vì tôi thương 2 đứa con gái của tôi với cậu ta sẽ ra sao nếu không cha và cuộc đời sẽ rất tội nghiệp khi trưởng thành vì quá khứ của mẹ 2 đời chồng và 3 đứa con). Thế là tôi phải chịu đựng.
Tiền của công ty cứ dần thâm hụt vì tôi xây nhà cho mẹ chồng và mở 3 cơ sở làm ăn cho chồng quản lý. Vào thời điểm năm 2006 khủng hoảng kinh tế toàn cầu, các doanh nghiệp cũng gặp khó khăn theo, chồng tôi đã tính chuyện ly hôn và chiếm tài sản của tôi.
Một lần trong dịp mở thêm một câu lạc bộ cử tạ thể hình, tôi đã kêu thợ lắp một tivi treo tường và dàn âm thanh tốt hơn cho CLB, thế là cậu ta đã đánh chửi tôi vì tội vượt quyền. Tôi cãi lại và bị đánh, cậu ta đuổi 3 mẹ con tôi ra khỏi nhà. 3 mẹ con không một đồng trong người rời nhà đi mà phải mượn hàng xóm 6.000 đồng để đi xe buýt.
Tôi dẫn các con về công ty ở tạm. Hôm sau tôi về 3 cơ sở thu tiền như thường lệ thì nhân viên quản lý nói cậu ta dặn là không cho thu. Bất mãn, tôi đã nhờ chính quyền can thiệp thì bị cậu ta đánh đập tàn bạo hơn. Tôi gửi đơn ra tòa thì cậu ta đón đường đánh tôi và bố mẹ tôi, chị gái tôi phải đi bệnh viện, bố tôi thì tay chân xây sát máu thấm đẫm áo sơ mi. Cậu ta bị công an bắt tạm giam. Suy sụp, đau khổ, bất mãn, tôi nộp đơn ly hôn và bỏ hết tài sản.
Gần 4 năm qua tôi vẫn ấm ức chuyện xưa nên hay tìm đến những người mà cậu ấy định kết hôn mà tố cáo cậu ta. 3 cô gái đó biết chuyện đều chia tay với cậu ta. Cậu ta biết sẽ không lấy ai được nếu như ở TP.HCM. Thế là cậu ta sang nhượng 3 cơ sở tại TP. HCM để ra Hải Phòng. Và nghe đâu lần này cậu ta đang quen và muốn cưới một cô gái ở Hải Phòng. Cô này hiện đang làm trưởng phòng giao dịch của một ngân hàng ở Hải Phòng. Không biết tôi có nên nói cho cô gái ấy biết chuyện này không? Và nếu nói bây giờ mà họ kết hôn rồi thì cô gái đó sẽ đau khổ…
Tôi biết phải làm sao?
Theo VNE
Trong cơn say vào nhầm phòng ngủ của em dâu
Bây giờ, cả nhà tôi căng thẳng lắm. Mọi người đang nhìn tôi bằng con mắt khác. Chỉ khổ thân thím, thím không dám đối mặt với mọi người nữa dù thím chẳng gây ra tội gì.
Dù có giải thích thế nào, bố mẹ tôi, đặc biệt là em trai tôi, nhất định không tha thứ và hiểu cho tôi. Còn vợ tôi thì nhìn tôi bằng ánh mắt nghi ngờ, khó hiểu. Cũng từ hôm đó, gia đình chúng tôi lường mặt nhau, ai cũng nghi ngờ, sống hoài nghi với nhau và tình cảm không còn như xưa nữa. Tôi thật sự quá ân hận rồi.
Tôi lấy vợ đã được 7 năm, gia đình tôi có một con lớn rồi. Em dâu tôi cũng đã được cưới về nhà này hơn 1 năm, thím chú ấy chưa có con cái gì nên coi con tôi như con của mình vậy. Nói về gia đình chú ấy, tôi không chê được điều gì. Lúc nào tôi cũng khen ngợi thím ấy trước mặt vợ tôi, chỉ là tôi hi vọng chị em dâu trong nhà sẽ sống hòa thuận, chứ không như người ta nói, hai dâu trong một nhà khó sống.
Bố mẹ tôi cũng rất thoải mái, họ luôn nghĩ, sống cùng nhà như vậy không sao, mỗi người một phòng, mỗi người một việc nên dù tôi có nói, vợ tôi không thích sống như vậy thì bố mẹ tôi vẫn khăng khăng bắt chúng tôi phải sống chung. Vả lại, bây giờ chúng tôi chưa có điều kiện, ra ngoài lại thuê nhà cửa tốn kém ra, bố mẹ có nhà tại sao không ở lại phải ra ngoài. Tôi và vợ cũng nhiều lần muốn ra ngoài nhưng vì cuộc sống như thế nên đành chấp nhận. Nói chung, có tốt thì cũng không nên sống quá đông. Bố mẹ tôi muốn thế nào thì tôi chấp nhận chứ bản thân vợ tôi thì thật sự rất khó chịu.
Nhưng cũng chính vì tôi hay khen ngợi thím và vì tình cảm tốt đẹp của hai bên gia đình mà, hôm rồi, khi xảy ra một chuyện tày đình, tôi đã không tài nào chối cãi được. (Ảnh minh họa).
Nhưng ở chung với bố mẹ chồng, dần dần vợ tôi hiểu ra nhiều điều. Không có ông bà nội thì ai chăm cháu cho, không có chú thím thì cũng vất vả nhiều. Thế nên, gia đình sống hòa thuận. Được cái, cô em dâu của tôi khá tốt, không có chuyện chị dâu em dâu, không có chuyện anh chồng, em dâu, hay mẹ chồng con dâu này kia.
Tôi luôn khen ngợi thím ấy trước mặt mọi người vì thực sự thím ấy khéo léo nhưng khéo từ cái tâm chứ không phải sự giả tạo hay gì cả. Tôi cảm thấy gia đình tôi cũng nhờ vào thím ấy nhiều, mẹ tôi cũng nhờ thế mà đỡ vất vả hơn.
Tôi hay có tính nhậu nhẹt say sưa, nhiều khi cả nhà đi ngủ, thím ấy vẫn đợi tôi về rồi mới khóa cả. Vì cả nhà không ai đợi được tới khuya mà về thì phải có người mở cổng mới vào được. Nói chung, là con dâu nên thím ấy tự nhận việc này không muốn đi ngủ sớm vì ngại. Nhiều lần như thế thành thói quen, nếu trong nhà có ai chưa về thì y như rằng, thím ấy phải là người chu toàn mọi việc. Tôi đã coi thím ấy như em gái chứ hoàn toàn không phải là em dâu nữa.
Nhưng cũng chính vì tôi hay khen ngợi thím và vì tình cảm tốt đẹp của hai bên gia đình mà, hôm rồi, khi xảy ra một chuyện tày đình, tôi đã không tài nào chối cãi được. Tôi uống say, thật sự say và vô tình đã vào nhầm phòng thím ấy. Hôm ấy, thím bảo mệt nên đi ngủ sớm nên không ai đợi tôi, tôi phải mang chìa khóa đi và tự về, thế rồi, lúc về, vì quá say, tôi đã vào nhầm phòng của thím.
Cả chú thím đều đang ngủ nhưng tôi lại nằm bên cạnh. Sáng hôm sau, khi vợ không thấy tôi đâu, vợ đã sang phòng chú hỏi và nhìn thấy cả nhà tôi vẫn ngủ như thế. Tôi nằm bên cạnh thím, chú nằm bên cạnh, thím nằm giữa.
Vợ tôi thì khó chịu lắm, bây giờ tôi phải làm sao đây, tôi muốn chuyển nhà cho yên thân. Liệu như thế tình cảm gia đình tôi có mất hết tình cảm không? (Ảnh minh họa).
Trời ạ, cảnh tượng này đúng là như trong phim. Vợ tôi hét lên, cả nhà tôi thì trố mắt vì không hiểu tại sao lại có cảnh ấy. Chẳng ai biết gì, cả chú và cả thím, cả nhà tôi nữa, nhưng tôi không thể tránh khỏi sự nghi ngờ. Trước giờ tôi coi thím như em, rất thương thím, thế nên, chuyện này tôi khó lòng giải thích. Có lẽ trong lòng mọi người nghĩ, tôi có tình cảm với thím nên khi say rượu mới vào nhầm phòng.
Bây giờ, cả nhà tôi căng thẳng lắm. Mọi người đang nhìn tôi bằng con mắt khác. Chỉ khổ thân thím, thím không dám đối mặt với mọi người nữa dù thím chẳng gây ra tội gì. Từ đó, thím cũng không còn đợi tôi khi tôi đi về muộn, cũng không muốn nói nhiều, chỉ trầm ngâm mà sống trong nhà này.
Vợ tôi thì khó chịu lắm, bây giờ tôi phải làm sao đây, tôi muốn chuyển nhà cho yên thân. Liệu như thế tình cảm gia đình tôi có mất hết tình cảm không? Tôi quá hối hận về hành động của mình rồi nhưng trong cơn say, tôi cũng không hiểu tại sao tôi lại làm như vậy nữa. Hãy cho tôi lời khuyên, giờ tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
Siêu xe Aventador màu cam tan nát do va chạm với xe buýt Sau khi đối đầu với chiếc xe buýt đi ngược chiều, siêu xe Lamborghini Aventador màu cam đã bị hư hỏng nặng bên phía sườn phải. Tai nạn xảy ra tại thành phố Hợp Phì, tỉnh An Huy, Trung Quốc. Trong khi lưu thông trên đường, siêu xe màu cam của Ý đã va chạm mạnh với một chiếc xe buýt công cộng...