Tận mắt thấy cảnh ân ái của chồng mình với em gái
Khi nhìn thấy cảnh chồng và em gái quan hệ với nhau ngay chính tại ngôi nhà của mình, không hiểu sao tôi lại hết sức bĩnh tĩnh nói rằng: “Đứng dậy và mặc quần áo vào”. Không biết đến giờ phút này, tôi xử sự như vậy có đúng hay không?
Không hiểu tại sao lúc đó tôi lại thản nhiên được đến như vậy, để đến lúc viết những dòng tâm sự này nước mắt tôi cứ trào ra. Tôi đã bắt gặp chồng và em gái quan hệ với nhau ngay trong căn nhà mà tôi đã vất vả vun đắp… Vậy mà tôi vẫn đủ bình tĩnh để bảo họ đứng dậy và mặc quần áo vào rồi lặng lẽ đi xuống phòng các con.
Tôi biết chồng mình có thói trăng hoa. Khi mới lấy nhau được 2 năm anh ấy đã ngoại tình. Lúc ấy anh ta bao một cô sinh viên ngoại tỉnh tiền ăn học, thi thoảng đến phòng trọ sinh sống như vợ chồng. Tôi đã nói chuyện với cả hai người một cách thẳng thắn, tôi còn bảo nếu tiếp tục tôi sẽ đến báo với nhà trường… Chạm đến nỗi sợ hãi của cô sinh viên kia nên lúc đó cả hai người mới chấm dứt không liên lạc
Sau này, tôi biết chồng cũng có những phút ngoài vợ nhưng tôi đã cho qua. Tôi nghĩ rằng, anh ấy cần một người đàn bà ngoài vợ nhưng nếu vẫn sống biết đều với vợ và yêu thương con thì tôi có thể chấp nhận. Không ngờ lần này anh ta cố tình kéo cả em gái tôi vào những trò bỉ ổi của mình. Th. là em gái tôi, em lên Hà Nội học được 4 năm, tôi hay phải đi công tác nên nhờ em đến nhà trông cháu. Hôm đó tôi đi Thái Nguyên để báo cáo về nghiên cứu khoa học tôi tham gia, vì có quá nhiều ý kiến trái chiều nên tôi không phải trình bày nữa và về nhà sớm hơn dự tính. Tôi để xe máy lên bậc thềm nhà, leo lên phòng mình và tôi phát hiện người em tôi thương nhất quan hệ với chồng mình… điều đó thật là tệ.
Video đang HOT
Từ hôm đó tôi và chồng đã không nói với nhau chuyện gì. Tôi lẳng lặng làm việc, đưa con đi học, nấu ăn và cố sống một cuộc sống bình thường. Th. đã tắt máy điện thoại và bỏ đi. Sống gần em chẳng được bao lâu vì tuổi thơ và thời niên thiếu của tôi đều đi học xa nhà. Tôi thương em thật bởi em đã có một tuổi thơ vất vả thiếu thốn vì chị quá ham mê học hành. Nhưng tôi vẫn muốn để em chịu những dằn vặt do sự thiếu bản lĩnh và kiềm chế của nó gây ra nên cũng không nói nhiều…
Lần đầu tiên tôi cảm thấy sự thẳng thắn không còn ý nghĩa. Tôi đã im lặng. Tôi không biết liệu có cách hành xử nào tốt hơn khi biết chồng quan hệ với em gái? Từ ngày đó tôi tự đi tìm niềm vui trong cuộc sống. Tôi đã tìm được trong thành công công việc, trong những hạnh phúc do tự mình nhen nhóm chứ không phải từ một người nào khác.
Chuyện trong gia đình đã lắng lại, hai vợ chồng tôi sống ly thân. Nhưng hiện nay tôi lại day dứt nhất về đứa em gái “hư”. Tôi hiểu chồng mình hơn ai hết nên lại càng thương em. Tôi không biết phải nói gì với em bởi tôi biết em ân hận nhiều. Vết thương ấy cho một người trẻ dại như Th. bao giờ mới lắng lại? Còn tôi, tôi cảm thấy mình ngày càng trở nên lãnh cảm. Cuộc sống chẳng còn gì để mà tin nữa…
Theo Phununews
Kẻ thứ ba dám đánh tôi trước mặt chồng
Ngày 26 tháng 11 năm 2014 là ngày sinh của con tôi. Ra khỏi buồng sinh, tôi không hề nhìn thấy chồng tôi, người đáng lẽ phải túc trực ở đó từ lâu mới phải.Mẹ chồng bảo đã nói với chồng tôi rằng tôi sinh con trai, kêu anh ngay lập tức đến bệnh viện. Nửa tiếng, một tiếng, cả buổi tối, không thấy anh đâu cả...
Khi còn đang mang thai, một đêm nọ, đang ngủ thì tôi bỗng tỉnh giấc, thấy chồng đang nhắn tin, tôi giằng điện thoại, phát hiện bí mật của anh. Điều khiến tôi càng tức giận hơn đó là anh rất thản nhiên, thừa nhận mình có bồ nhí, không hề có chút xấu hổ hay muốn lấp liếm.
Sau hôm đó, bố mẹ chồng tôi cũng biết chuyện, cả nhà đã ngăn cản và khuyên nhủ anh nhiều lần nhưng anh không hề hồi tâm chuyển ý.
Trong khi tôi mang bầu, chồng tôi luôn sống ở quán bar của anh, còn tôi thì ở nhà. Tối nào tôi cũng gọi điện hoặc nhắn tin, anh hoặc không nghe hoặc chặn tin nhắn của tôi. Tôi không biết anh đang làm cái gì, nhiều lúc muốn hỏi cho ra lẽ nhưng anh đều cố ý không nghe.
Có một lần, bồ nhí của anh dám ngang nhiên gọi điện ra oai với tôi, nửa đêm gọi anh dậy, anh cũng chỉ cười, không thèm hối hận. Một lần khác, anh đưa tôi và bố mẹ chồng đến siêu thị mua đồ, không ngờ, khi tôi vừa xuống xe, kẻ thứ ba kia lại ngang nhiên xông đến đẩy ngã tôi, lúc đó tôi vẫn đang mang thai. Điều khiến tôi đau lòng nhất chính là khi đó, chồng tôi đứng ngay cạnh mà lại chẳng có phản ứng gì.
Cuộc sống của tôi cứ thế diễn ra trong sự khó chịu cho đến khi sinh con. Mấy ngày ở cữ, lòng tôi rối như tờ vò, không có ai để chia sẻ.
Hiện tại, tình trạng hôn nhân của tôi là: chồng vẫn ở lại quán bar, tôi ở nhà bố mẹ chồng, anh làm gì tôi cũng không biết, thỉnh thoảng lắm mới gọi điện về nhà. Tôi có gọi điện cho anh vài lần, anh đều không bắt máy, anh nói sẽ không lấy cô ta về làm vợ, vì không thể lấy nổi, không thể chu cấp đầy đủ cho cô ta. Tài sản anh đều để lại cho tôi, chỉ mong tôi buông tha cho anh...
Tôi không sao nghỉ nghơi cho tốt được, sinh con được 10 ngày thì tôi bị tắc sữa. Thỉnh thoảng người nhà an ủi thì tôi mới thấy nguôi ngoai một chút, nhưng sau đó lại không thể không tức giận, chỉ muốn đi tìm họ tính sổ.
Tôi thật sự không biết mình nên làm gì nữa.
Theo Blogtamsu
Bình an theo em Em không đẹp, không nhiều tiền... nhưng em "giàu có" khi sở hữu một nguồn năng lượng vô tận có thể truyền cảm hứng và mang lại niềm vui cho bất cứ ai. Tôi biết em từ những ngày làm việc ở một cơ quan truyền hình. Em học văn khoa nhưng lời nói không hề văn chương hoa mỹ mà rất mộc...