Tan làm, vợ chồng tôi hốt hoảng khi thấy hai bà cháu mất tích nhưng biết nguyên nhân thì đúng là cười ra nước mắt
Biết là bà thương cháu nhưng tôi không biết phải nói sao để khỏi mất lòng bà?
Vợ chồng tôi cưới xong là chuyển luôn lên thành phố sống. Hàng tuần tôi chỉ về quê thăm bố mẹ chồng ngày chủ nhật. Mỗi lần về, tôi đều mua món này món nọ để nấu ăn gia đình. Mẹ chồng tôi khi thì nắm rau, khi thì con gà gửi lên cho vợ chồng tôi ăn trong tuần sau. Vì thế mối quan hệ giữa tôi và mẹ chồng tốt lắm, không tranh cãi, không mâu thuẫn nhau bao giờ.
Khi tôi sinh con, vì không có ai chăm nên mẹ chồng tôi mới lên thành phố, ở lại chăm con giúp tôi. Người ta nói “xa thơm, gần thối” đúng là không sai thật. Hồi kia sống xa nhau, tôi thích mẹ chồng lắm. Tôi còn mong nhanh tới chủ nhật để về quê với mẹ chồng kìa. Thế mà từ ngày mẹ chồng lên, tôi lại cứ khó chịu. Mà tôi cũng nhận ra mẹ chồng bắt đầu không còn thích tôi như trước nữa.
Mẹ chồng tôi chăm cháu theo kiểu cũ. Tôi lại theo khoa học nên bất đồng quan điểm rất nhiều. Ngay cả chuyện cho con ăn cũng khiến mẹ chồng-nàng dâu chúng tôi mâu thuẫn một trận lớn.
Người ta nói “xa thơm, gần thối” đúng là không sai thật. Hồi kia sống xa nhau, tôi thích mẹ chồng lắm. (Ảnh minh họa)
Mẹ chồng tôi cho cháu ăn bằng cách “bón” trực tiếp bằng miệng. Bà lấy lí do sợ cháo nóng, phỏng miệng cháu nên phải ngậm vào thử rồi mới đút cháu ăn. Dù tôi đã nói nhiều lần rằng như thế sẽ khiến cháu bệnh vì lây nhiễm những vi khuẩn trong miệng bà thì bà vẫn làm. Thậm chí bà còn giận ngược tôi vì dám nói bà “ở bẩn”. Chồng tôi phải đứng ra khuyên can mãi bà mới nguôi đi.
Năm nay con tôi được 2 tuổi và tôi bắt đầu tìm lớp Tiếng Anh thiếu nhi cho con học. Nhưng khi tôi vừa đưa ra ý tưởng, mẹ chồng tôi đã giãy nãy lên. Bà nói cháu mới 2 tuổi, còn đang tuổi chơi sao lại ép học. Tôi giải thích rằng học ở đây chỉ là tiếp xúc ban đầu thôi, chơi vẫn là chính nhưng bà nhất định không chịu. Để phản đối tôi, bà còn bỏ ăn, bế cháu lên phòng ở lì trong ấy.
Tôi cứ nghĩ bà giận tức thời như thế thôi. Không ngờ, ngay chiều hôm sau đi làm về, tôi và chồng hoảng hốt khi thấy cửa nhà khóa kín, không thấy bóng dáng hai bà cháu đâu. Đã thế đồ đạc, quần áo của hai bà cháu cũng biến mất. Tôi chạy hỏi hàng xóm thì họ nói thấy bà bế cháu thuê xe ôm đi đâu đó từ sáng.
Video đang HOT
Mẹ chồng tôi vẫn không chịu, cứ bắt vợ chồng tôi tự về thành phố, để cháu ở quê cho bà chăm. (Ảnh minh họa)
Ngay lập tức, vợ chồng tôi chạy xe về quê. Đúng là hai bà cháu đang ở quê cả. Con tôi đang cho gà ăn cùng bà. Thấy tôi về, nó chạy lại, tíu tít kéo tôi đi chơi cùng. Đến tối, mẹ chồng tôi mới nói lý do dẫn cháu về quê.
Bà bảo sẽ để cháu ở hẳn đây đến tròn 5 tuổi thì cho về thành phố học. Bà muốn cháu phát triển đúng độ tuổi chứ không phải mới “nức mắt” đã ép cho chín, bắt học này học nọ. Tôi cười ra nước mắt, bảo bà là ở thành phố, đứa bé nào cũng học từ sớm cả, nếu không học thì sau này khó theo kịp bạn bè.
Mẹ chồng tôi vẫn không chịu, cứ bắt vợ chồng tôi tự về thành phố, để cháu ở quê cho bà chăm. Mà con tôi lại theo bà từ bé nên tách bà ra là không ngủ được. Đêm đó vợ chồng tôi phải ở hẳn dưới quê.
Giờ tôi không biết nên chọn đường nào? Chồng tôi cũng đang xuôi theo ý định của bà vì thấy con tôi vui vẻ, có sân chơi thoải mái hơn ở thành phố. Nhưng tôi không muốn như thế. Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
Theo afamily.vn
Mặc con trai đứng như trời trồng bên cạnh, mẹ chồng vẫn lớn tiếng đòi cho nàng dâu 'đi bước nữa'
Ai cũng bảo mẹ chồng nàng dâu thì 'khác máu tanh lòng', nhưng với em, gặp được mẹ chính là điều may mắn lớn nhất cuộc đời này.
Bây giờ cứ online Facebook là lại dễ dàng bắt gặp câu chuyện éo le, mệt mỏi của những người phụ nữ sống trong cảnh mẹ chồng nàng dâu. Mỗi lần như thế, em thấy thương các chị bao nhiêu thì lại thấy mình may mắn bấy nhiêu. Em lấy chồng đã được 6 năm nay, thời gian không dài nhưng đủ nhiều để em biết rằng với mẹ chồng, em luôn là đứa con gái bé bỏng của bà.
Em có bầu trước nên lấy về được hơn nửa năm thì sinh. Ngày em đi đẻ, nghe con trai gọi điện xong bà liền nháo nhào vào bệnh viện. Hai đêm em ở viện là 2 đêm bà thức trắng, không xoa lưng thì vuốt tóc cho em hoặc trông cháu. Em xót quá nên bảo bà chợp mắt một chút nhưng bà nhất định không chịu. Bà bảo lạ giường bà không ngủ được.
Em sinh xong thì mẹ chuyển sang ở hẳn với dâu và cháu. Người ta ở cữ 1 tháng còn em thì 'nằm ổ' tận 3 tháng. Trong suốt quãng thời gian ấy, cơm nước đến giặt giũ của 2 mẹ con em đều do một tay mẹ lo lắng. Không chỉ có thế bà còn tìm hiểu xem cái gì đẹp da, món gì nhỏ bụng sau sinh để mua hoặc làm cho em. Vì thế mà em về dáng nhanh hơn hẳn các chị em khác.
Chắc hẳn mọi người đang thắc mắc mẹ em ở đâu khi con gái sinh đẻ như thế. Em mồ côi mẹ từ nhỏ nên từ ngày lấy chồng, em luôn coi bà như mẹ đẻ của mình. Mà không chỉ có em, ai không biết nhìn vào cũng cứ nghĩ em là con gái của bà.
(Ảnh minh họa)
Năm con em lên 4 tuổi thì bố chồng em mất. Sợ mẹ ở một mình sẽ buồn nên vợ chồng em mời mẹ về ở cùng. Từ đó đến nay cũng 2 năm rồi nhưng em và mẹ chồng chưa từng có xung đột gì. Chỉ có điều, từ ngày có mẹ về ở cùng thì chồng em lại sinh thói ỷ lại vào mẹ. Trước đây anh là người phụ trách đưa đón con đi học thì bây giờ anh nhờ bà làm hộ mình với lý do bà ở trong nhà mãi cũng chán.
Đương nhiên là mẹ chồng em đồng ý nên sau giờ làm, chồng em liền tót đi đá bóng chứ chẳng về nhà ngay nữa. Thực ra em không cấm cản gì chuyện đá bóng, vì thể dục thể thao được cũng tốt nhưng nhiều hôm đá xong còn đi nhậu đến tận khuya mới về. Anh cứ bảo không sao nhưng mẹ và em ở nhà thì không khỏi nóng ruột.
Đã thế chồng em còn vô tâm nữa. Sinh nhật em, anh ấy quên. Và hôm trước là kỷ niệm ngày cưới của bọn em, anh ấy cũng quên nốt. Em gọi mấy cuộc thì anh tắt máy và đến 11h đêm mới mò về:
- Tan làm, anh em trong nhóm đi uống mấy chén mà điện thoại anh hết pin nên không gọi nhắn em được. Con ngủ rồi à? Mẹ con bà cháu ăn cơm rồi chứ?
- Sao anh không đi luôn đi, về cái nhà này làm gì nữa?
(Ảnh minh họa)
Không để chồng em trả lời thì mẹ chồng em nói tiếp:
- Mày biết hôm nay là ngày bao nhiêu không?
- Ngày 20 ạ. Có gì không mẹ?
- Mày lại còn hỏi nữa à? Là ngày cưới của mày mà còn không nhớ thì mày nhớ được cái gì nữa hả con? Đã thế trong khi mẹ con tao cố gắng nấu ăn ngon lại còn đặt cả bánh ngọt chờ mày về thì mày làm gì? Mày đi uống rượu đến 11h đêm. Mày bao nhiêu tuổi rồi? Sao không bao giờ sửa được cái tính vô tâm của mày thế hả?
- Con xin lỗi.
- Xin lỗi cái gì. Tao không cần, mày đi mà xin lỗi vợ mày ý.
- Vâng ạ.
- Mà tao nói luôn cho mày biết nếu mày không chịu sửa cái tính vô tâm đi thì nói với với tao một tiếng. Tao sẽ tìm một thằng chồng khác tử tế hơn mày cho con dâu tao.
Quả thực em buồn và thất vọng vì chồng lắm nhưng nhờ có mẹ chồng và câu nói của bà mà em thấy được an ủi phần nào. Cũng từ hôm đó chồng em thay đổi hẳn, anh không còn nhậu nhẹt la cà như trước nữa mà về nhà sớm hơn. Có lẽ ông trời cướp đi mẹ đẻ của em nên đã bù đắp cho em mẹ chồng tốt như vậy. Còn mẹ chồng các chị thì sao?
Theo netnews.vn
Vừa đẻ mổ 4 ngày, chồng ở xa gọi điện về hỏi câu đầu tiên mà vợ nghĩ ngay đến việc ly hôn Chồng Mai đi xuất khẩu lao động ở nước ngoài, ngày cô sinh con, chồng cũng không về được, vừa lên bàn mổ vừa tủi thân phát khóc. Thế mà, khi chồng cô gọi về thì cô nghĩ ngay đến việc ly hôn. Lấy chồng được hơn 1 năm thì chồng đi xuất khẩu lao động, Mai ở nhà với bố mẹ chồng...