Tân hôn xong, tôi khóc lóc trên giường, còn chồng thì cầm hộp ba.o ca.o s.u sang “vui vẻ”…
Cánh cửa phòng tân hôn đóng sập lại. Tôi đẫm nước mắt, nằm nhăn nhúm như cái giẻ lau trên giường mà không thể mở miệng thốt lên được nổi nửa lời.
Tôi không dám tin tình yêu lại tìm đến với mình quá nhanh và quá ư đột ngột đến như thế. (Ảnh minh họa)
Tôi biết anh là do mai mối. Gia đình tôi không khá giả nhưng được cái nề nếp, gia phong. Có lẽ vì điều đó mà người ta mới mai mối tôi cho anh, một gia đình bề thế trong vùng. Ngay từ ánh mắt đầu tiên, tôi đã cảm mến anh vô cùng. Dáng anh dong dỏng, khuôn mặt ưa nhìn lại có thêm điểm cộng lớn là nụ cười tỏa nắng càng khiến trái tim tôi liêu xiêu. Không chỉ có thế, mới gặp nhưng anh đã vô cùng quan tâm tôi, trò chuyện thân mật như cả hai đã từng quen biết từ rất lâu rồi. Điều đó càng khiến cho tôi cảm thấy sự gặp gỡ với anh chính là duyên phận, là sự sắp đặt của định mệnh. Hơn nữa, cuộc hôn nhân còn giúp đỡ được gia đình tôi rất nhiều nếu như nó thành.
Chúng tôi trò chuyện với nhau nhiều hơn mỗi ngày. Thời gian rảnh anh thường hay đến đưa tôi đi chơi những nơi mà tôi muốn, ăn những món ăn mà tôi thích. Tình yêu tôi dành cho anh nảy nở lúc nào chẳng hay. Cho đến khi anh quỳ xuống ngỏ lời cầu hôn thì hạnh phúc như vỡ òa trong tích tắc. Tôi không dám tin tình yêu lại tìm đến với mình quá nhanh và quá ư đột ngột đến như thế. Có ai ngờ được đâu tất cả chỉ là…
Trước hôn lễ của chúng tôi khoảng hai tuần, anh dắt đến trước mặt tôi một người con gái nhìn còn khá trẻ và giới thiệu tên Hoa. Càng kinh ngạc hơn khi anh nói Hoa chính là em kết nghĩa của anh. Sự thân thiết của hai người khiến tôi không khỏi nghi hoặc. Nhưng chẳng biết vì cách gì, có thể là vì sự khóe léo, dịu dàng của Hoa, vì câu chuyện dẫn đến mối tình anh em kết nghĩa đầy cảm động của hai người và cũng phần vì tôi đang say trong men ngọt của tình ái nên đã chẳng thể nghĩ được nhiều hơn đến chuyện điều tra kĩ hơn về mối quan hệ ấy. Cho đến ngày hôn lễ…
Xúng xính trong chiếc váy cô dâu tiến vào lễ đường cũng anh mà tôi cứ như người đi trên mây, lâng lâng vì hạnh phúc. Nhận được vô số những lời chúc tụng từ mọi người càng khiến cho hồn vía tôi bay lên chín tầng mây. Vui mừng quá đỗi mà tôi không biết rằng từ xa đang có một ánh mắt nhìn mình đầy căm hận nhưng nụ cười vẫn nở trên môi. Đêm tân hôn, cái đêm ngỡ là thần tiên mà cuối cùng lại biến thành ác mộng.
Diện chiếc váy ngủ rực rỡ, tôi hạnh phúc ngồi chờ đợi anh trên giường tân hôn. Vậy mà trái ngược hoàn toàn với những gì tôi tưởng tượng. Thay vì có những giây phút ngọt ngào, lãng mạn, anh lại lao vào tôi như một con thú hoang. Đa.u đớ.n, sợ hãi, tôi cố vùng vẫy để thoát khỏi anh nhưng không thành. Cho đến khi ga giường phớt đỏ, anh mới chịu dừng lại, nhìn tôi cười nhạt.
Video đang HOT
Tôi đẫm nước mắt, nằm nhăn nhúm như cái giẻ lau trên giường mà không thể mở miệng thốt lên được nổi nửa lời. (Ảnh minh họa)
- Giờ chắc đến lúc cô cũng nên biết hết mọi chuyện rồi nhỉ? Nói thẳng ra cho nhanh gọn nhé. Tôi chẳng hề yêu thương gì cô đâu nhưng tôi bắt buộc phải làm thế này vì người con gái mình yêu. Hoa ấy, em kết nghĩa của tôi, cô vẫn còn nhớ chứ. Bố mẹ tôi chỉ đồng ý cho tôi ở bên cạnh Hoa nếu như tôi lấy cô. Vì Hoa của tôi, họ nó thân phận không xứng đáng để làm con dâu của họ. Nhưng đó là chuyện của họ, tôi không quan tâm. Tôi chỉ cần được mục đích như mình muốn mà thôi. Xin lỗi cô, nhưng bây giờ tôi phải sang với Hoa của tôi đây.
Chẳng thèm đợi tôi phản ứng lại, anh hớn hở cần theo hộp ba.o ca.o s.u đi nhanh ra bên ngoài. Hình như sực nhớ ra điều gì, anh quay lại cười nhạt:
- Tôi phải sang chăm sóc cho Hoa đây. Cô ấy đợi tôi lâu quá rồi. Tôi đã giao kèo với mẹ khi nào cô mang thai thì tôi mới được thoải mái với Hoa nên bây giờ vẫn đành phải dùng đến nó đấy! – Giơ hộp bao su mang theo, anh nhếch miệng
Cánh cửa phòng tân hôn đóng sập lại. Tôi đẫm nước mắt, nằm nhăn nhúm như cái giẻ lau trên giường mà không thể mở miệng thốt lên được nổi nửa lời. Bàng hoàng, choáng váng, đa.u đớ.n, dường như mấy từ ngữ đó chẳng thể diễn ta nổi những gì mà tôi đang phải chịu đựng khi ấy. Cay đắng, tôi nhận ra từ đầu tới cuối, mình chỉ là một quân cờ để mặc cho người ta thao túng. Mà uất nghẹn hơn chính là quân cờ ấy lại còn đã từng rất hạnh phúc. Còn nỗi tủi hờn nào sâu cay hơn thế không? Xung quanh là màn đêm u tối phủ kín, tiếng cười vui sướng đâu đó vang vọng lại, xé tan màn đêm và xé nát tim tôi. Cuộc sống hôn nhân của tôi mới bắt đầu, không lẽ nó đã phải kết thúc nghiệt ngã thế này sao?
Theo blogtamsu
Từ cuộc gặp bất ngờ chiều chủ nhật đến toàn bộ sự dối trá của chồng suốt 4 năm bị hé lộ
Tôi xem ảnh mà tim như chế.t lặng. Không hiểu mình nên phản ứng như thế nào bây giờ. Chẳng lẽ cùng khóc lóc với cô tình nhân này?
Tôi sợ biết sự thật, nhưng càng sợ mình bị lừa dối. (Ảnh minh họa)
Chuyện của tôi bắt đầu từ ngày 21/8, lúc đó là 4 giờ chiều chủ nhật, tôi đang vừa trông con trai, vừa hì hụi làm món nem rán mà chồng tôi thích nhất, để chờ anh đi đá bóng về cùng nhau ăn bữa cơm gia đình.
Nhưng bất ngờ tôi lại nhận được một cuộc điện thoại từ một người xa lạ. Cô ta tự xưng là tình nhân của chồng tôi, muốn gặp và đưa cho tôi xem một thứ. Tôi không tin nên bảo cô ta là nhầm số rồi. Nhưng cô ta nói: "Em không nhầm đâu. Chồng chị tên Tạ Văn Trường, sinh ngày 18/5/1981. Làm ở tập đoàn H.".
Tôi vẫn không tin, vì người biết chồng tôi nhiều lắm, liệu có phải ai đó đang trêu chọc hoặc muốn phá hoại gia đình tôi không? Thấy tôi không nói gì, cô ta tiếp tục nói, lần này cô ta khiến tôi thực sự tin. "Mỗi tháng chồng chị đưa chị 18 triệu, đưa em 8 triệu, giữ lại 6 triệu để tiêu. Thế nào, em nói không sai chứ? Muốn biết vì sao em biết thì đến quán cà phê số 98 H.C đi, em sẽ nói cho chị biết tất cả".
Đúng là mỗi tháng chồng tôi đưa cho tôi 18 triệu, anh giữ lại 6 triệu tiêu vặt. Nhưng tôi không hề biết con số 8 triệu đưa cho cô ta. Tôi vẫn tưởng lương anh chỉ 24 triệu mà thôi, dù số tiề.n đó đúng là không xứng với chức vụ của anh ở công ty, nhưng tôi chẳng nghi ngờ gì. Bởi tôi cũng kiếm ra tiề.n.
Nhưng vì tò mò, tôi vẫn đồng ý đến gặp cô ta. Ngay khi tôi cúp máy, cô ta liền gửi đến cho tôi một tấm ảnh chân dung của cô ta. Dù hẹn 20 phút gặp vì quán đó khá gần nhà tôi, nhưng phải đến 40 phút sau tôi mới xuất hiện. Thứ nhất là vì tôi phải gửi con sang hàng xóm, thứ hai tôi vẫn còn băn khoăn không biết có nên đi hay không? Tôi sợ biết sự thật, nhưng càng sợ mình bịlừa dối.
Khi đến quán cà phê đó, tôi nhìn thấy một cô gái đang ngồi ủ rũ nghịch điện thoại ngay gần hàng rào trang trí. Khuôn mặt đó đúng là người trong ảnh, nhưng hiện giờ cô ta trông như bị bệnh, sắc mặt trắng tái, mắt thâm quầng, môi không tô son, trông khác xa người trong ảnh.
Tôi bước đến, ngồi xuống bên cạnh. Cô ta ngẩng đầu lên nhìn tôi và bảo: "Chị đến rồi à? Em gọi cho chị sinh tố bơ rồi, em biết đây là món chị thích". Tôi không nói gì, ngồi im ngắm cô ta chừng một phút thì phục vụ bàn đã mang ly sinh tố bơ ra. Ly cà phê của cô ta đã hết nên cô ta gọi thêm một ly chanh leo.
Cô ta mở lời trước, giọng rất thản nhiên như giới thiệu trong một cuộc họp: "Em tên là Huyền, 24 tuổ.i. Em quen anh Trường cách đây 4 năm, khi đó em là sinh viên năm thứ hai, đang làm phục vụ bàn ở quán bia H.B. Nhưng em chính thức trở thành tình nhân của anh Trường mới 2 năm thôi. Do em ra trường, anh Trường xin việc cho em".
Tôi không nói gì, miệng cảm thấy đắng chát nên muốn cầm ly sinh tố lên uống, nhưng không hiểu sao cầm mãi mà không nhấc lên được. 4 năm trước, tức là khi đó chúng tôi mới cưới được 1 năm, vẫn còn đang trong giai đoạn vợ chồng son yêu nhau không rời nửa bước.
Cuộc gặp bất ngờ ngày chủ nhật ấy đã thay đổi hoàn toàn cuộc đời tôi. (Ảnh minh họa)
Tôi biết quán bia H.B, quán đó chồng tôi vẫn đến nhậu với bạn bè thường xuyên. Còn 2 năm trước, khi đó là tôi sinh con, không biết họ cặp với nhau khi tôi còn đang mang thai hay là đã sinh rồi. Vậy mà chồng tôi không hề khiến tôi nghi ngờ một chút nào, thật không hiểu anh giấu giỏi hay tôi là kẻ ngốc nghếch quá tin tưởng vào tình yêu nữa.
Cô ta tiếp tục: "Cuối năm ngoái em mang thai con của anh Trường, nhưng anh không cho em sinh. Anh nói như thế là làm tổn thương chị. Nghe lời anh, em b.ỏ co.n. Chị ơi, sao em khổ thế này? Tình yêu đầu tiên của em là dành cho anh ấy, lần đầu tiên cũng trao cho anh. Em còn nghe lời anh bỏ cả giọt má.u của mình. Vậy mà giờ anh lại nhẫn tâm phản bội em thế này hả chị ơi?".
Tôi nghe cô ta nói mà không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Có phải cô ta đang cướp mất lời của tôi không? Người đau khổ phải là tôi kia mà. Tôi còn chưa tát cho cô ta bạt tai nào, chưa chử.i mắng, hắt nước vào mặt cô ta. Vậy mà cô ta đã kêu than với tôi? Còn muốn tôi an ủi sao?
Thấy tôi từ lúc vào đến giờ không hề nói một lời nào, cô ta cũng sụt sịt nín khóc rồi lục trong túi xách ra một xấp ảnh, bày ra trước mặt tôi. Trong ảnh là hình chồng tôi đang hôn say sưa một cô gái trẻ khác. Có tấm là anh bế cô gái đó ngồi trên đùi trong một quán cà phê tình nhân nào đó. Một tấm khác là anh mở cửa taxi cho cô gái đó. Hình ảnh chụp xa mà chất lượng cao, rõ ràng được chụp rất chuyên nghiệp. Tôi xem mà tim như chế.t lặng. Không hiểu mình nên phản ứng như thế nào bây giờ. Chẳng lẽ cùng khóc lóc với cô tình nhân này?
Theo blogtamsu
Màn kịch hoàn hảo của gã người yêu sở khanh Những ngày sau đó, anh vẫn đòi quan hệ khi muốn, vẫn đều đặn cho tôi uống thuố.c tránh thai sau, vẫn là lời hứa, lời xin lỗi rằng nhất định sẽ cưới tôi làm vợ. Tôi và anh gặp nhau trong một lần tôi lên trường nhập học. Tôi một cô sinh viên bỡ ngỡ, lần đầu tiên bước chân ra khỏi...