Tân hôn trên xe hoa xong mới biết hóa ra ông chồng “ẻo lả” của tôi lại có thể sung mãn như thế
Vợ chồng tôi lấy nhau cũng được 5 năm, vậy mà chưa lần nào tôi quên sự cố ngày rước dâu hôm đó. Nếu không có sự cố tắc đường, xe rước dâu đứng yên tại một chỗ 30 phút trên đường cao tốc thì có lẽ tôi mãi hiểu sai về ông chồng “ẻo lả”, “trói gà không chặt” này của mình.
Ngày tôi đưa anh về ra mắt bố mẹ, bố tôi đã nói rằng “Thằng Chung nó yếu thế kia thì về làm ăn gì được”. Nhìn vào anh lúc đó tôi cũng cảm thấy hơi bất an, nhưng vẫn tự trấn an mình rằng không sao cả vì anh yêu thương tôi nhiều như vậy.
Cũng một phần tôi hiểu được bố nói vậy vì anh rất trắng trẻo, nước da anh còn mịn đẹp hơn cả con gái và cái dáng người thì lại hơi gầy. Cũng băn khoăn, lo lắng là vậy nhưng cuối cùng chúng tôi cũng làm đám cưới.
Ngày cưới, chúng tôi đều tất bật chuẩn bị. Xong cả thì nhà trai đến đón dâu. Tôi cùng anh đi xe riêng đón dâu vì gia đình anh ở thành phố và cuộc sống cũng có phần khá giả.
Bước lên xe hoa, xen lẫn những tiếng nức nở của mẹ cũng làm tôi bịn rịn không muốn rời đi. Anh nhanh nhẹn nói:
- Vợ đừng khóc nữa, người ta lại bảo vợ bị ép cưới đấy.
- Vâng…- Tôi gật đầu và nghe theo anh.
Trên đường về nhà chồng tay chân tôi cứ như thừa thãi, tôi cứ cầm rồi lại nắm tay mình vào váy cưới. Có lẽ do hồi hộp, lo lắng vì ngày đầu tiên về nhà chồng. đường về nhà chồng không quá xa nhưng lại đúng giờ cao điểm nên tắc đường khủng khiếp. Trên đường cao tốc, những chiếc xe đứng yên lại một chỗ mà không nhúc nhích gì.
Trong lúc rảnh rỗi vì đợi đường được lưu thông thì chồng quay sang hôn tôi rồi gã gẫm:
- Một hiệp ở đây đi vợ.
Video đang HOT
- Gì cơ ạ…? – Tôi mở to mắt nhìn chồng sau đó lại chuyển ánh mắt sang ánh mắt hoài nghi.
Chồng đột nhiên tháo dây an toàn của tôi ra rồi tháo của mình và lao vào tôi nhưng anh đã phải chờ đợi lâu lắm rồi vậy. Anh hôn tôi một cách nồng nhiệt và đụng chạm vào những vùng nhạy cảm trên cơ thể tôi. Nhanh chóng tôi cũng hòa vào đáp lại cuộc yêu đó của chồng. Chồng cứ hôn tôi, bỏ ra rồi lại hôn với vẻ mặt thèm thuồng.
Chồng rời môi tôi rồi gạ gẫm tiếp:
- Vợ ơi, chồng thèm lắm rồi.
- Chồng nhịn tý đi, sắp về tới nhà rồi.
- Nhưng mà chồng muốn lắm. Vợ à, vợ chiều chồng đi..
- Không… – Tôi vẫn lắc đầu. Tôi nhăn nhó nói: Không thể ở đây được, đang trên đường đấy chồng.
- Thì thôi vậy, tý nữa vợ phải chiều chồng. Chồng nhìn tôi với ánh mắt rất đa tình khi nói câu đó.
Dứt câu chồng lại quay ra hôn tôi, rồi tiếp tục tấn công tôi, thậm chí chui tọt cả vào chiếc váy cưới của tôi. Tôi đỏ bừng mặt vội lôi chồng ra bằng được, dọa sẽ cấm vận cả tuần nếu chồng còn cố tình. Chồng rất hậm hực nhưng lại nhanh chóng lái xe tiếp tục đi, về đến nhà, chồng vội bế tôi lên phòng. Anh hớn hở:
(Ảnh minh họa)
- Lần này, vợ không thoát với chồng được nữa đâu nhé!
- Vâng ạ…- Tôi hồn nhiên đáp lại.
Phòng ngủ vợ chồng tôi được bố mẹ chồng chuẩn bị và trang trí rất đẹp, nhưng chúng tôi không có thời gian để ngắm nhìn nó nữa. Chiến đấu hùng hổ những hai hiệp rồi mà chồng còn đòi thêm. “Vợ ơi, làm hiệp nữa đi”, rồi cười ranh mãnh nhìn tôi.
Lúc trên xe tôi mới biết hóa ra ông chồng công tử bột nhà tôi lại có thể “khỏe” đến vậy. Thật may mắn vì chồng đã không như những gì bố tôi lo lắng trước đó.
Kỉ niệm trên xe đón dâu ngày cưới của vợ chồng tôi thật sự khó quên vì xém tý nữa là đã “hành sự” và tân hôn ngay trong xe trên đường cao tốc vì không thể kiềm chế được rồi.
Theo Một Thế Giới
Ngồi trên xe hoa, tôi nơm nớp sợ đầu gấu chặn đường hành hung
"Cùng là con của thằng khốn nạn ấy mà con cô lại được chăm sóc từ trong trứng, còn con tôi là thứ con bờ con bụi không được chấp nhận".
Người ta nghĩ đến đám cưới là nghĩ đến hạnh phúc, những lời chúc mừng, những nụ cười mãn nguyện. Còn tôi đây, nghĩ đến đám cưới của mình mà tôi chỉ muốn trào nước mắt. Đám cưới của tôi là đám cưới có 1 không 2.
Sau khi đi xuất khẩu lao động ở Hàn Quốc 3 năm trở về, tôi gặp anh và nên duyên vợ chồng. Nói thì đơn giản vậy nhưng để thực sự được cái chức danh làm vợ ấy, tôi phải trải qua không biết bao khổ cực, nhục nhã.
Sau một thời gian tìm hiểu, tôi chính thức làm bạn gái anh. Tôi yêu anh đến cuồng say, đắm đuối và tình nguyện trao cho anh tất cả. Yêu nhau khoảng được 5 tháng thì tôi được anh dẫn về ra mắt. Vốn là đứa con gái bạo dạn lại có 1 thời gian sống ở nước ngoài nên tôi có phần hơi khác các cô gái chính chuyên khác.
Chuyện tôi đến n hà anh và ngủ lại qua đêm là chuyện rất bình thường. Cứ trơ trẽn như thế, tôi dần trở thành 1 thành viên trong gia đình mà chưa hề có đám cưới nào, hay một cuộc trò chuyện người lớn nào được diễn ra. Rồi tôi dính bầu, đây là chuyện không làm tôi quá hoang mang, lo lắng như các cô gái non nớt khác. Bởi việc bầu bí là trong kế hoạch của tôi. Với tôi chỉ có đứa con mới là chiếc lạt mềm buộc chặt nhất tình yêu của mình với anh.
Cứ ngỡ có bầu rồi thì đám cưới sớm được diễn ra. Vậy mà chúng tôi lại gặp phải một rắc rối không hề nhỏ. Một ngày tôi đang ở nhà anh, bỗng thấy tiếng ầm ĩ ngoài cổng. Ban đầu tôi cũng không mấy quan tâm nhưng tiếng lộn xộn đó ngày một rõ hơn. Một người con gái chạc tuổi tôi xông vào, trên tay là đứa bé khoảng 3 tháng tuổi, liên mồm buông lời chửi rủa. Cô gái ấy chửi ai đó "khốn nạn", "sở khanh"... Phải mất một lúc tôi mới nhận ra nhân vật chính cô gái ấy muốn nói tới là chồng sắp cưới của mình.
Từ ngày tôi biết mình có bầu, tôi chủ động chuyển đến nhà anh ở hẳn như dâu con trong nhà. Việc này đồng nghĩa với việc tối nào tôi cũng phải chịu đựng những thứ âm thanh hỗn tạp mà cô gái kia mang lại. Cuộc sống đảo điên vì có người đến bắt vạ chồng sắp cưới của tôi.
Cô ta còn tuyên bố, cô ấy sẽ không để một đám cưới nào được diễn ra suôn sẻ cả. Cô ấy cần đòi quyền lợi cho con cô ấy. "Cùng là con của thằng khốn nạn ấy mà con cô lại được chăm sóc từ trong trứng, còn con tôi là thứ con bờ con bụi không được chấp nhận". Đó là những lời cô ấy chỉ mặt tôi nói trong uất ức.
Rồi đám cưới của tôi cũng được diễn ra. Một đám cưới thật kinh hoàng. Ngày cưới của tôi cũng là ngày cô ta đòi trả thù, đòi quyền lợi cho con một cách mãnh liệt nhất. Chẳng biết ở nhà trai mọi người đang làm những gì, nhưng ngồi trên xe dâu nghe chồng nói chuyện điện thoại lên kế hoạch chống trả mà trong lòng tôi lo nơm nớp.
Rồi cô dâu bụng bầu như tôi, bỗng có lệnh đổi chỗ không được ngồi xe hoa nữa vì sợ cô ta thuê đầu gấu chặn xe hoa hành hung. Thật nhục nhã cái thân tôi. Suốt dọc đường 40km tôi chỉ biết khóc và cầu mong mọi chuyện được bình an. Về tới cổng, sẽ chẳng có cảnh cô dâu chú rể nắm tay nhau hạnh phúc bước xuống xe hoa, từ từ đi vào nhà cho thiên hạ ồ à, ngắm nghía. Tất cả chỉ diễn ra trong tích tắc. Bao quanh xe tôi xuống là cả hàng rào các anh thanh niên bảo vệ để tôi được an toàn. Bấp chấp váy cưới lượt bượt, bụng bầu vượt mặt, tôi phi xuống khỏi xe và lao vào trong nhà nhanh nhất có thể... Đám cưới của tôi chính thức là được kết thúc như thế, tất cả còn lại chỉ là sự buồn khổ, tủi thân vô hạn về cuộc đời một cô dâu mới.
Đến nay, đám cưới được diễn ra hơn 1 tháng rồi nhưng chưa tối nào chúng tôi được yên ổn bởi những lời chửi bới kia vẫn đều đặn diễn ra. Tôi mệt mỏi vô cùng với cuộc sống mới này. Có hỏi thế nào thì hỏi, chồng vẫn nhất định không chịu thừa nhận đứa bé đó là con của anh. Tôi có nên đề xuất ý kiến, đưa đứa bé đi thử AND xem có chung huyết thống với chồng không? Làm như vậy liệu có ổn không đây? Nếu chuyện là thật thì cuộc sống của tôi rồi sẽ ra sao ?
Theo Phunuonline
Đêm tân hôn, tôi cứu chồng khỏi bàn tay của tử thần Vì được mẹ dặn dò trước lúc lên xe hoa mà tôi đã giúp chồng thoát chết trong đêm tân hôn. Sau khi chồng ra viện, chúng tôi đã có lần gần gũi trọn vẹn. Sau khi ra trường, tôi quen anh - người là chồng tôi bây giờ. Anh không điển trai nhưng được nhiều người quý mến bởi tính cách dễ...