Tan gia đình vì gái đẻ thuê
Gần đây chồng em không mặn mà với em. Rồi em biết anh qua lại với người phụ nữ đã được vợ chồng em thuê sinh con.
Chúng em kết hôn được 8 năm nhưng chưa có con do em máu xấu, kinh nguyệt không đều. Chữa trị nhiều nơi không được, vợ chồng em cũng bàn nhiều đến chuyện nhận con nuôi nhưng gia đình chồngkhông đồng ý vì anh là con trai duy nhất.
Em đã từng đau khổ nói chia tay để anh ấy đến với người khác nhưng vợ chồng em không đành xa nhau. Em bàn với chồng có thể thuê một người đàn bà khác sinh con cho anh. Lúc đầu anh phản đối nhưng rồi em thuyết phục anh cũng bằng lòng.
Sau mấy tháng tìm kiếm, vợ chồng em cũng tìm được người chấp nhận sinh con cho gia đình em. Người phụ nữ ấy đã có gia đình, hiện đã ly hôn với chồng, cũng có một đứa con trai nhưng sống với bố. Hai bên đã thoả thuận sau khi sinh con sẽ không còn dính dáng gì đến nhau cả. Người phụ nữ ấy đã sinh cho vợ chồng em một cậu con trai rất kháu khỉnh. Câu chuyện đó mọi người trong gia đình em cũng như gia đình chồng em đều biết.
Ngày đi làm giấy khai sinh người phụ nữ ấy xuất hiện và muốn ghi tên mình là mẹ đứa bé với mục đích xin một ít tiền. Chuyện đó cũng được giải quyết xong. Vợ chồng em sống với nhau hạnh phúc, bố mẹ anh cũng vui vẻ hơn trước. Cuộc sống coi như tạm ổn.
Nhưng gần đây chồng em đổi tính đổi nết, không mặn mà với em như trước. Em gặng hỏi nhiều lần nhưng anh nói không có chuyện gì xảy ra. Rồi em biết anh vẫn thường xuyên qua lại với người phụ nữ đã được vợ chồng em thuê sinh con. Trái tim em tan nát, trong đầu chất chứa bao suy nghĩ. Chẳng nhẽ anh lại có tình cảm với người đàn bà đó? Em đề cập chuyện ly hôn với chồng để chồng em đến với cô ấy. Hiện tại bây giờ thái độ của chồng em không dứt khoát.
Em cũng không biết quyết định ly hôn chồng có đúng hay không? Nhưng nếu sống như này em cũng thấy chán lắm. Em nên làm thế nào trong hoàn cảnh này? Xin giúp cho em một lời khuyên.
Thảo Trang (Hà Nội)
Ngay từ khi bàn với chồng về việc thuê một người phụ nữ sinh con cho gia đình em, em có nghĩ đến việc xảy ra như bây giờ không? Em có cho rằng sẽ có người đàn bà nào đó chỉ đơn thuần sinh cho gia đình mình một đứa con, nhận thù lao từ gia đình mình rồi họ không bao giờ xuất hiện không? Nhưng em không nghĩ rằng người ta từng ăn ngủ với nhau để có một mặt con thì tình cảm cũng dễ dàng được nhen nhóm, lớn dần, họ cũng dễ cảm thấy yêu thương, gắn bó với nhau, nhất là sau khi đứa con chào đời. Sự thật đó giờ đây đã đến với vợ chồng em và điều này khiến em rất đau khổ.
Video đang HOT
Dù vậy, em vẫn muốn ly hôn chồng mình để hai người đó sống với nhau, được tự do với cuộc sống của chính mình. Vậy là, em một lần nữa lại muốn hi sinh hạnh phúc của mình cho người mình yêu.
Trong hoàn cảnh này em nên thẳng thắn trò chuyện cùng chồng, nói nguyện vọng của bản thân mình để chồng em hiểu và dừng mối quan hệ kia để cùng em chăm sóc mái ấm gia đình.
Trong trường hợp em đã nói chuyện với chồng nhưng chồng em không thay đổi, vẫn qua lại với người phụ nữ đó thì lúc ấy em cũng nên quyết định hướng đi cho cuộc đời mình cũng chưa muộn.
Mong em sớm vượt qua khó khăn này
Theo VTC
Định nghĩa hôn nhân
Hôn nhân là hàn gắn, là sửa chữa, là đổi thay vì nhau, chứ không phải là vứt bỏ. Đừng biến bình yên quá lâu trở thành bão tố nhất thời mà chẳng vượt qua nổi. Đừng để đến khi bão tố qua đi, lại đánh mất điều quý giá nhất, có tìm lại cũng chẳng thấy.
Tôi không biết có bao nhiêu cặp vợ chồng như chúng tôi đã từng. Cũng từng vì yêu mà muốn gắn bó với nhau cả đời. Vậy mà khi đã là của nhau trọn vẹn, việc nhìn thấy nhau ngày qua ngày lại nảy sinh thứ cảm giác bất lực, nom na gọi là chán nhau. Lúc đó tôi đã nghĩ, sao người ta có thể từng hẹn thề sống chết là của nhau đến đầu bạc răng long, để rồi đến cả việc nghe thấy giọng nói của nhau cũng chẳng còn muốn?
Nói một câu với nhau thôi cũng khó khăn, nhìn thấy nhau cũng thấy chán - Ảnh: Internet
Tôi còn nhớ, lúc ấy tôi và chồng như sống cạnh nhau, chứ chẳng còn là sống cùng nhau nữa. Sáng sáng tôi sẽ dậy sớm hơn chồng, chạy tới lui chuẩn bị cho con đi học. Tôi ra khỏi nhà sớm hơn chồng, vì trường của con gái lớn ở xa công ty tôi làm, tôi lại phải đi làm sớm. Chồng tôi sẽ dậy sau rồi đưa con gái nhỏ đến trường. Đến chiều thì tôi lại rước con rồi tất bật đi chợ nấu cơm chiều cho con. Chồng tôi nhiều khi ăn ở nhà, lắm lúc lại tiệc tùng với đối tác. Không ít hôm, tôi chỉ thấy bóng lưng của chồng khi đưa con về, rồi anh lại đi tới tận khuya. Khi anh về thì tôi và con đã đi ngủ.
Những tháng năm đó, tôi đều cảm thấy như cuộc sống quá vội vàng rồi. Ngày qua ngày, tôi và chồng đến cả việc dành cho nhau một cái ôm hay chiếc hôn cũng thật khó. Một ngày, sợi dây giữa chúng tôi vốn đã ngày một căng ra, cãi vả xảy ra dễ dàng đến khó chịu. Nói một câu với nhau thôi cũng khó khăn, nhìn thấy nhau cũng thấy chán chường. Những tiếng cửa đóng rầm sau lưng, tiếng xe chồng rồ máy rồi chạy đi mất hút trong đêm cứ lặp lại không dứt. Tôi không còn nhớ, đã bao nhiêu lần như thế. Bản thân lúc đó cũng như buông xuôi, cứ bảo với lòng, sao cũng được. Để đến một ngày, tôi biết có một người phụ nữ muốn ở bên chồng tôi.
Bản thân lúc đó cũng như buông xuôi, cứ bảo với lòng, sao cũng được - Ảnh: Internet
Tôi và chồng từng có một trận cải vã rất lớn, chính tôi là người vì quá tức giận mà đòi ly hôn. Chưa khi nào tôi thấy chồng mình giận đến mức đó. Mặt anh nhăn nhó, hai mắt đỏ ngầu, cứ thế mà đi mấy ngày dài không về. Lúc ấy, tôi đã nghĩ tôi và chồng sẽ không thể tiếp tục được nữa. Vậy thì giải thoát cho nhau thôi, cảm giác chán chường đã thúc giục tôi đưa ra quyết định đó. Đến ngày thứ bảy chồng tôi không về thì tôi có việc đến tòa nhà nơi anh làm việc. Tôi khựng người khi thấy anh đi cùng một người phụ nữ khác.
Chồng tôi thấy tôi đứng ngoài cửa, ánh mắt anh vài giây có chút hốt hoảng nhưng rồi lại trở nên bình thản đến lạ. Tôi không phải là người đàn bà không biết điều trước sau. Tôi chào người phụ nữ ấy. Cô ta quay sang nhìn tôi, có vẻ hơi e dè và đôi chút sợ sệt. Nói được vài câu hỏi thăm thì cô ấy xin phép về. Chỉ còn lại tôi và chồng, chúng tôi lại chìm vào im lặng. Sau đó, chúng tôi đã có một cuộc nói chuyện với nhau, cả hai đều đồng ý đi đến quyết định ly hôn...
Tôi nuôi bé lớn, còn anh sẽ nuôi bé nhỏ. Ngày tôi dọn đồ dẫn con đi, chẳng hiểu sao tôi đã nói với chồng: "Anh có muốn tái hôn thì cũng đợi đến khi con lớn một chút nhé!". Chồng tôi nhìn tôi bằng ánh mắt hơi ngạc nhiên. Tối đó, tôi gửi con gái ở nhà ngoại rồi lại lòng vòng mua vài món đồ. Có chút ít thời gian rảnh rỗi cho mình, bỗng dưng lòng tôi lại chùng xuống đến lạ. Đến lúc ngẩng mặt lên lại thấy bản thân đi vào con đường mà ngày trước hai vợ chồng thường đèo nhau đi mỗi chiều. Cô bán hàng cháo vẫn còn nhớ mặt tôi, dù rằng cả năm nay tôi chẳng còn lui tới nhiều. Cô hỏi tôi, "chồng cháu dạo này đi công tác à?". Tôi chỉ cười, chẳng thể nói với cô rằng, đó là chồng cũ của tôi. Tôi đi một chốc thì thấy đầu óc mình bắt đầu choáng váng, ánh đèn pha chói thẳng vào mặt tôi. Tôi hoảng hốt rồi chẳng còn nhớ gì nữa.
Vừa mở mắt ra, tôi đã thấy khuôn mặt lo lắng của chồng. Ngay lúc đó, nước mắt tôi rơi không dứt. Bất giác tôi hỏi chồng:
- Anh có định lấy cô đồng nghiệp kia không?
Anh có định lấy cô đồng nghiệp kia không? - Ảnh: Internet
Chồng tôi cười khổ, anh ôm lấy tôi. Cứ hít hà mùi cơ thể và nước hoa của chồng khiến lòng dạ tôi bình ổn đến lạ. Lâu quá rồi, chúng tôi nào có ôm nhau. Tôi chưa kịp nói gì thì anh đã nói:
- Anh chỉ thương vợ thôi. Không ly hôn nữa. Lúc nghe người ta gọi báo em ở viện, anh sợ lắm. Em đi mới một hôm mà anh nhớ em, anh nhớ con. Anh nhắn tin gọi điện sao em cũng không bắt máy? Giờ em phải về với anh còn lo cho con.
Thật may vì tôi không sao, nếu không đã chẳng thể gặp được anh và con. Nghĩ vậy thôi là tôi lại khóc. Tôi bảo với anh rằng, trước khi ngất, tôi đã rất nhớ anh. Vợ chồng tôi cứ thế mà ôm nhau một lúc thật lâu, như cố bù đắp cho khoảng thời gian qua. Ngay khoảnh khắc đó, cả tôi và chồng đều biết chúng tôi đã đi một quãng đường quá dài để về bên nhau. Chẳng còn nhớ mình đã chán nhau ra sao, chỉ còn biết đã sợ phải mất nhau thế nào. Tôi đã nghĩ thật may, một cú ngã đau, vài vết trầy xước hóa ra lại khiến chúng tôi nhận ra mình cần nhau thế nào...
Chồng tôi hay dọa, nếu tôi không quay về, chắc anh sẽ ngã vào vòng tay của người phụ nữ kia. Tôi lại thấy hoảng sợ. Điều đó hoàn toàn có thể xảy ra nếu chúng tôi cứ tạm bợ mà ở bên nhau như thế. Khi yêu thương không đủ đây, khi ta buông lơi cảm xúc thì đã là tạo cơ hội cho kẻ khác chen vào. Đừng im lặng, đừng chỉ để cảm giác chán chường dìm chết nghĩa tình. Vì bạn sẽ không biết được bao người ngoài kia muốn hạnh phúc mà bạn đang có. Và bạn cũng chẳng ngờ sẽ có lúc nhận ra mình đã mất đi thứ quý giá khi không để tâm. Thật may, vì chúng tôi đã nhận ra sớm. Thật may, vì chúng tôi đã chưa xa nhau đủ để kẻ thứ ba có thể chen vào.
Thật may, vì chúng tôi đã chưa xa nhau đủ để kẻ thứ ba có thể chen vào - Ảnh: Internet
Bây giờ, khi đang nhìn chồng và các con ngủ say, tôi lại thấy hôn nhân cũng nào có đáng sợ đến mức rút cạn hết nghĩa tình của ta dành cho nhau. Quan trọng là tình cảm và cảm thông của vợ chồng liệu có đủ lớn để vượt qua hết những tường thành tất bật, trách nhiệm và mỏi mệt của hôn nhân hay không? Liệu có còn đủ tỉnh táo để nhớ rằng ta đã từng cần nhau đến nhường nào? Liệu khi muốn đặt dấu chấm hết, có từng nhớ mình đã từng tràn đầy hy vọng và tự tin khi bắt đầu? Và liệu có hiểu cho nhau mà từ chối càm dỗ?
Nếu một lúc, bạn thấy rằng vợ chồng chán nhau thì hãy nhớ rằng mình từng yêu thương nhau thế nào. Những tất bật, vội vàng của hôn nhân luôn có sức bào mòn tình cảm của vợ chồng. Nhưng hơn hết, vẫn là cách bạn lựa chọn để cùng nhau đi đến hết đời. Hôn nhân là hàn gắn, là sửa chữa, là đổi thay vì nhau, chứ không phải là vứt bỏ. Đừng biến bình yên quá lâu trở thành bão tố nhất thời mà chẳng vượt qua nổi. Đừng để đến khi bão tố qua đi, lại đánh mất điều quý giá nhất, có tìm lại cũng chẳng thấy, vợ chồng nhé!.
Theo Phụ nữ & sức khỏe
Gái đẻ thuê vênh mặt bảo vợ: 'Biến đi, chị là người thừa ở nhà này rồi!', chồng lạnh lùng: 'Cô mới phải biến. Xách dép cho vợ tôi thôi' Linh gặp và yêu Thắng - chồng hiện tại của cô, khi cả hai cùng là sinh viên. Họ đã có một tình yêu đẹp kéo dài 3 năm và kết thúc bằng một đám cưới hạnh phúc. Sau khi cưới, bố mẹ Thắng mua cho vợ chồng cô một căn nhà trong khu chung cư Royal City gần cơ quan của Linh...