Tâm tình: Gửi mẹ 5 triệu/tháng, em vẫn bị trách bất hiếu vì mẹ đi bán vé số
Tâm sự này em chất chứa trong lòng đã hơn ba tháng nay nhưng không biết chia sẻ cùng ai, thật sự rất khó chịu.
Bạn bè em không nhiều, quẩn quanh chỉ có mấy người đồng nghiệp làm chung mới hơn nửa năm. Mối quan hệ của em với mọi người cũng không thân thiết đến mức có thể tâm sự chuyện cá nhân.
Mặt khác, em cũng không muốn chuyện của mình trở thành chủ đề trong những câu chuyện phiếm của mọi người. Vì vậy em chỉ còn biết ẩn danh đăng lên đây tâm sự với các anh chị, hy vọng mọi người có thể cho em vài lời khuyên, hoặc nếu không thì vài lời chia sẻ, động viên cũng rất quý rồi ạ.
Không lòng vòng nữa, em xin phép vào luôn vấn đề chính. Bố mất sớm, gia đình em chỉ có hai mẹ con nương nhau mà sống. Trời thương nên mẹ thuận lợi đi làm nuôi em học được đến đại học. May mắn hơn nữa là vừa mới ra trường, em đã tìm được việc làm lương ổn, mẹ đã 60 tuổi nhưng vẫn còn khỏe mạnh, không bệnh tật gì.
(Ảnh minh họa: Internet)
Video đang HOT
Là một đứa con gái, ở cái tuổi 23, có công việc ổn định, mẹ vui khỏe, em không còn đòi hỏi gì hơn, cho đến khi em đi làm được hơn 2 tháng.
Hằng tháng, em vẫn cố gắng trích từ lương 10 triệu của mình gửi về quê cho mẹ 5 triệu để bà chi tiêu. Vậy mà không ngờ lúc về quê, hàng xóm qua chơi, hỏi em làm gì mà không đủ tiền nuôi mẹ, để bà phải đi bán vé số. Bác ấy còn trách “như vậy là bất hiếu”, khiến em vừa bất ngờ vừa xấu hổ.
Em hỏi thì mẹ bảo ở nhà người nhức mỏi, lại buồn nên không chịu được. Bà còn trấn an rằng ngày chỉ nhận bán hơn trăm vé, cơ thể được vận động nên tối về ngủ ngon. Nắng mưa thì mẹ ở nhà, chẳng có gì vất vả.
(Ảnh minh họa: Internet)
Thoạt đầu nghe mẹ nói vậy, em cũng đồng ý cho mẹ làm theo ý mình. Thế nhưng, mẹ hiểu, em hiểu mà hàng xóm, họ hàng lại không hiểu. Chuyện từ tai những người trong xóm dần lọt đến tai bà con trong nhà, cô, chú, bác, cứ gặp mặt em trên thành phố là bóng gió chuyện này. Người có tâm thì trách em, bảo về khuyên mẹ, người vô ý thì mỉa mai, nói giọng điệu châm chọc khiến em rất khó chịu.
Phần em cảm thấy xấu hổ vì bị cho rằng bất hiếu với mẹ, phần khác em thấy thương mẹ bị mất mặt với người ngoài, họ cho rằng mẹ vô phúc khi con cái không chăm lo được cho bà.
(Ảnh minh họa: Internet)
Em quyết định buộc mẹ dừng việc bán vé số. Nhưng thuyết phục thế nào mẹ cũng không chịu, hai mẹ con vì vậy mà giận dỗi nhau. Em biết mẹ làm lụng quen tay, ngồi không là khó chịu. Nhưng để bà con, hàng xóm dị nghị thế này em cảm thấy rất stress. Em nên làm sao mới phải đây?
Tâm tình: Vì sao bố mẹ từ mặt, mắng em bất hiếu chỉ vì em đăng ký hiến xác?
Em cũng dự tính trước là bố mẹ sẽ phản đối, nhưng không ngờ phản ứng của hai người lại dữ dội đến vậy.
Không biết đối với mọi người như thế nào, nhưng theo quan điểm của riêng em, một người sau khi mất, thay vì để cơ thể biến thành cát bụi một cách vô ích, vừa tốn tiền đất chôn hay tiền để tro cốt, thì hiến xác cho y khoa, khoa học là một việc rất ý nghĩa. Trong một lần ngủ và tâm sự cùng mẹ, em có gợi mở đề cập đến chuyện này, bà liền gạt đi không mấy quan tâm.
(Ảnh minh họa)
Em cũng từng chia sẻ với bạn bè, một số người ủng hộ, số còn lại thì nhăn mặt phản đối. Lúc đó em thật sự cũng khá hoang mang. Sau một thời gian dài tìm hiểu, đọc những thông tin trên mạng của rất nhiều bạn trẻ cùng tuổi cũng tham gia việc này, em đã có thêm động lực và đưa ra được quyết định cho riêng mình.
Em đã nộp đơn làm giấy đăng ký hiến xác. Ngay khi em vừa thông báo chuyện này với gia đình, mẹ em là người đầu tiên phản ứng rất dữ dội. Ngày nào mẹ cũng khóc lóc, mắng và bắt em rút lại việc đăng ký. Mẹ bảo em chỉ mới 20 tuổi đầu, sao lại nghĩ đến chuyện xui xẻo như vậy. Bố em cũng giận không kém, ông trách em không bàn bạc với gia đình mà tự ý quyết định chuyện lớn như vậy. Bố mẹ tuyên bố sẽ từ mặt nếu em không nghe lời mà vẫn giữ ý định hiến xác.
(Ảnh minh họa)
Thật sự em rất buồn, không biết làm thế nào giải thích cho gia đình hiểu tâm nguyện của mình. Mọi người bảo em rỗi hơi, khùng điên. Em không hiểu vì sao một việc có ích như vậy lại bị phản đối. Phải mà em ăn chơi, lêu lổng rồi bố mẹ cấm đoán, la mắng thì đã đành, đằng này em nghĩ việc mình làm là chuyện có ý nghĩa, là việc tốt cơ mà.
Em không muốn mang tiếng bất hiếu với bố mẹ đồng thời vẫn muốn giữ lại quyết định đăng ký hiến xác. Làm sao để giải thích cho mọi người hiểu và đồng ý với tâm nguyện của em đây?
Vừa mới đi làm ở công ty đã được thêm vào group chat riêng của vài đồng nghiệp, câu chuyện sau đó khiến tôi sửng sốt Tôi không thể tập trung làm việc được vì cái group chat phiền phức... Tôi nghĩ bản thân mình là tuýp người nửa hướng nội, nửa hướng ngoại. Tôi vẫn có thể làm những công việc liên quan tới giao tiếp và gặp gỡ nhiều người. Trong công việc, tôi sẽ sẵn sàng nhận những nhiệm vụ như vậy, miễn là nó giúp...