Tâm thư một người vợ lấy chồng giàu: “Muốn sung túc, được ăn ngon mặc đẹp thì phải chấp nhận chồng hư”
Đừng ốp khuôn mẫu một ông chồng ngôn tình và bắt anh ấy phải thế này thế kia giống như nhan nhản những người đàn ông khác.
Trên đời này không có gì hoàn hảo cả, người đàn ông dành hết thời gian cho bạn thì sẽ không có thời gian để ra ngoài kiếm tiền. Và ngược lại, người đàn ông dành thời gian ra ngoài bôn ba kiếm tiền về chăm sóc bạn thì sẽ ít có thời gian dành cho bạn hơn. Bạn không thể yêu cầu một anh chồng vừa yêu thương bạn, chiều chuộng bạn, lại vừa mang tiền về cho bạn mỗi ngày, trừ khi anh ta vốn dĩ đã là một người đại giàu hoặc có gia đình chống lưng.
Đối với hôn nhân, phụ nữ khôn ngoan và từng trải sẽ biết rằng không một ai là hoàn hảo, lại càng không có người đàn ông hoàn hảo, cho nên đòi hỏi một anh chồng vì mình hết mực là điều khó vô cùng. Đàn ông họ đâu chỉ có vợ? Họ còn gia đình, còn người thân, còn con cái. Ra xã hội họ còn mối quan hệ với đồng nghiệp, đối tác bạn hàng…
Nếu một người phụ nữ cảm thấy tự đắc vì chồng mình chỉ quanh quẩn ở nhà, sáng đi tối về đúng giờ giấc, cuối tháng tiền lương đưa đủ cho vợ, thì cũng đừng vội lấy đó làm một niềm hạnh phúc. Bởi một khi người đàn ông của bạn bị bó hẹp về mặt quan hệ xã hội cũng đồng nghĩa với việc bước đường công danh và sự nghiệp của anh ta không có gì nổi trội, cũng đồng nghĩa với việc đồng lương anh ta đưa cho bạn là con số khiêm tốn chứ không nhiều.
(Ảnh minh họa)
Có những người phụ nữ cưới được anh chồng có chí tiến thủ, sau nhiều năm bôn ba cũng gọi là có chút thành tựu được làm ông này bà kia, nhưng lại không khéo giữ chồng để rồi tự tay dâng chồng cho người đàn bà khác.
Những người phụ nữ đó không thích mùi bia rượu mà chồng mang về sau mỗi cuộc họp. Không thích thức đêm chờ chồng tan làm, lại cũng không thích ra ngoài giao du cùng đối tác của chồng, chỉ bo bo giữ chồng cho mình.
Những người phụ nữ đó động tí là gầm gào hú hét, ra rả ngày đêm về điệp khúc “Anh không còn yêu em nữa đúng không?”. Trong khi tiền thì vẫn tiêu, đã quen sống trong gấm vóc lụa là nhưng lại không tự hỏi chồng mình đã vất vả ngần nào để xây dựng được cơ đồ.
Tất nhiên vẫn có những người đàn ông cân bằng được công việc và gia đình, nhưng số này là con số rất hiếm. Thi thoảng người ta cũng phải sinh ra một vài tật hư, bởi lắm tài thì nhiều tật mà. Khi căng thẳng người ta cũng muốn hút điếu thuốc, nhấp ít rượu bia bên bàn nhậu. Khi bất đắc dĩ phải giao thiệp với khách hàng người ta cũng phải dùng tới mánh khóe trong phòng hát karaoke.
Video đang HOT
Đó là do dòng đời xô đẩy, là do nghề nghiệp phải làm. Đừng nói đồng tiền không quan trọng, bởi đồng tiền là bỉm sữa của con, là lo được cái nhà cái cửa, là miếng ăn hằng ngày. Đừng nói nếu chồng tôi không kiếm được tiền thì tôi vẫn sẵn sàng ở bên anh ấy, bởi tới lúc khổ, người phụ nữ không chịu được cũng sẽ rời bỏ họ mà đi thôi.
(Ảnh minh họa)
Cho nên, nếu đã cưới được một anh chồng có sức làm giàu bằng đôi tay của mình, thì cũng đừng đòi hỏi một cách quá đà. Đừng ốp khuôn mẫu một ông chồng ngôn tình và bắt anh ấy phải thế này thế kia giống như nhan nhản những người đàn ông khác. Nào nấu ăn, nào rửa bát, nào giặt quần áo và đấm lưng cho vợ…
Bên cạnh đó, đôi khi phụ nữ cũng phải biết lấy một thực tế rằng mắt không thấy thì tim không đau. Có những chuyện rõ ràng bản thân không thích, nhưng vẫn phải chấp nhận để ấm êm nhà cửa. Chỉ cần không vượt quá giới hạn chịu đựng thì mọi thứ còn êm xuôi. Tiền vẫn cầm, nhà và xe vẫn có, chồng vẫn là của mình và là bố của con mình.
Cho nên, thay vì đòi hỏi chồng mình phải vừa kiếm được tiền, vừa yêu thương chiều chuộng mình như công chúa, thì các chị em cũng nên chấp nhận và thỏa hiệp với cuộc sống hôn nhân. Rõ ràng có cánh cửa hôn nhân không hề đơn giản, không hề mộng mơ và ngôn tình như cổ tích. Và việc của chúng ta là khi đối mặt với hiện thực phũ phàng, chỉ có thể lựa chọn để chấp nhận mà thôi.
Lấy một anh chồng giỏi và giàu, phải chấp nhận anh ấy có một vài tật hư. Lấy một anh chồng đẹp trai sáng láng thì phải chấp nhận việc anh ấy là người đào hoa có nhiều cô đu bám. Lấy một anh chồng tận tụy dành hết thời gian cho mình thì ngược lại phải chấp nhận việc anh ấy không kiếm ra nhiều tiền. Đấy, các mẹ cứ ngồi chọn đi!
Theo Afamily
Nghe thầy bói ly hôn giả, khi bụng mang dạ chửa, chồng cũ trở mặt
Thầy bói bảo, nếu vợ chồng chị muốn có con thì phải làm thủ tục ly dị về hình thức. Vậy là vợ chồng chị vui vẻ dắt nhau ra tòa ly hôn. Nào ngờ, chị lại mất chồng vĩnh viễn. Người chồng vốn hiền như cục đất, chiều chuộng chị hết mực bỗng biến thành kẻ vũ phu.
ảnh minh họa
Ngồi trong góc của quán cà phê vắng ở trung tâm 1 huyện ngoại thành Hà Nội, người phụ nữ ngoài 30 tuổi đang mang bầu tháng cuối, mái tóc xoăn tự nhiên, gương mặt khá ưa nhìn, lặng lẽ nhấp từng ngụm trà sữa.
Chưa bắt đầu câu chuyện, mắt chị đã ngân ngấn nước: "Đã hơn 6 tháng trôi qua sau ngày tôi và anh quyết định "rời bỏ nhau vĩnh viễn", tôi vẫn không tin vào những gì đang diễn ra. Kỳ thực, tôi vẫn không hiểu anh ấy sao lại đối xử với vợ con như vậy? Tại sao anh lại hắt hủi giọt máu của mình, trong khi tôi và anh ấy đã mong chờ có con ra đời suốt 10 năm qua?".
Hàng loạt câu hỏi chị đưa ra, dường như chất chứa tất cả nỗi uất ức, đau đớn bị lừa gạt bởi chính người đàn ông mà chị đã tin yêu hàng chục năm nay. Chị khẽ vuốt tay xuống bụng mình kể: "Chúng tôi khó khăn về chuyện con cái. Mặc dù tôi nhiều lần sẩy, thai lưu, chửa ngoài dạ con, sinh non... nhưng 10 năm qua, chưa bao giờ vợ chồng lời qua tiếng lại. Anh ấy yêu thương và chăm sóc tôi hết mực".
Ảnh minh họa Sau nhiều năm tháng chạy chữa, vợ chồng chị vẫn không có con. Một lần, vợ chồng chị đi xem bói, "thầy" bảo, chỉ còn cách ly hôn thì mới có con. Khi nào sinh con xong thì cưới lại. Một ngày giữa năm 2015, vợ chồng chị chở nhau đến tòa ly hôn. "Vì ly hôn trên hình thức, nên chúng tôi vẫn sống chung một nhà, khiến hàng xóm và họ hàng không hiểu vợ chồng kiểu gì?", chị kể.
May sao, tháng 9/2016, chị đã mang thai. Biết tin, anh vô cùng vui mừng và chăm sóc vợ nhiều hơn. Cuộc sống vợ chồng vẫn diễn ra êm đềm, anh là "cán bộ nguồn", được cơ quan cử đi học cao học ở Hà Nội. Nhà anh chị ở Hưng Yên, nên chỉ cuối tuần anh mới tranh thủ về với chị.
Vậy mà chỉ được 2 tháng sống trong hạnh phúc dạt dào ấy, chị phải đối mặt với một sự thật khủng khiếp. Lúc đó, thầy bói bảo, khi cái thai sang tháng thứ 3, chị phải về quê chồng ở cho đến lúc sinh con. Chị bàn với chồng, anh nói: "Giờ ly hôn rồi, em bụng mang dạ chửa về quê sinh con, sợ bố mẹ, họ hàng lại bàn tán. Để anh tìm nhà nghỉ gần quê, em về ở tạm 1 tuần làm phép thôi".
Sáng cuối tuần hôm đó, chị nhờ 1 người bạn ở quê chơi thân với vợ chồng chị, hỏi giúp căn nhà nào cho thuê để chị ở đến lúc sinh con. Người bạn ở quê gọi chị về xem căn nhà thuê, chị về ngay và khá ưng ý khi căn nhà này gọn gàng, giá cả vừa phải, lại gần nhà chú ruột của chồng.
Chị vui mừng điện thoại cho anh để báo tin nhưng anh không nghe. Chị gọi nhiều lần, điện thoại anh báo bận và rồi tắt máy. Trước đây, mỗi lần chị gọi mà không nghe được, anh đều nhắn lại lý do và gọi lại khi xong việc. Lần này thì anh im lặng.
Cả chiều đến tối, chị loanh quanh ở căn nhà thuê với vợ chồng người bạn của anh để đợi anh liên lạc lại. Đúng lúc ra bờ đê hóng gió chiều, gần phía nhà anh, chị chợt giật mình thấy anh đang ở nhà. Chị vội chạy vào, vẻ giận hờn: "Sao anh cũng về đây mà không nói cho em biết? Sao anh tắt máy mà không nhắn lại?". Cứ ngỡ như mọi lần, anh sẽ cười hiền giải thích nhưng lần này, anh nhìn chị vẻ lạnh lùng: "Tôi và cô giờ không còn gì liên quan, cô đến tìm tôi có việc gì?".
Chị bàng hoàng, không hiểu chuyện gì đang diễn ra. Chị chợt thấy người phụ nữ trẻ từ trong nhà bước ra hỏi: "Anh ơi, có chuyện gì vậy?". Chị cũng giật cổ áo anh hỏi dồn dập khi chột dạ nhìn thấy cô gái trẻ: "Anh ơi, ai vậy?".
Anh nhìn chị, lạnh lùng: "Đây là vợ sắp cưới của tôi. Chúng ta chia tay nhau rồi mà, cô còn tìm tôi làm gì?". Thấy tay cô gái kia túm vào tay anh, chị gạt tay cô ta ra, anh quay sang chị ghì giọng: "Cô là gì mà gạt tay người ta?". Thấy chị lảo đảo sắp ngã, anh gằn giọng, nói đủ chị nghe: "Mày mà còn lớn tiếng, lằng nhằng ở nhà tao lần nữa, đừng trách tao...".
Tại chị ù đi, chị ngã khuỵu xuống đất, người bạn dìu chị dậy về nhà mình. Chị không khóc được, mắt trân trân quay lại nhìn người đàn ông đầu gối tay ấp, gương mặt ráo hoảnh, không một cảm xúc, một giây phút liếc về phía chị.
Suốt 10 năm chung sống, anh chưa bao giờ to tiếng với chị, chứ đừng nói chuyện mày - tao, nhất là anh đã biết chị đang mang trong mình giọt máu của anh.
Người bạn của anh đưa chị, lúc đó khoảng 20h. Dù rất sốc và đau đớn, nhưng chị lại nghĩ đến đứa bé trong bụng, chị xác định sẽ để anh với cô gái kia được sống vui vẻ. Có lẽ, để có được con, chị phải mất chồng. Chị cười cay đắng khi nghĩ về những gì đã qua. Chị mua tạm gói mì tôm, về úp ăn để giữ sức cho con, rồi đi ngủ. Khoảng hơn 23h đêm, bỗng nhiên thấy cửa mở. Chỉ anh có chìa khoá căn nhà này.
Chưa kịp định thần, anh đã lao đến giường và túm lấy chị lắc mạnh: "Mày dám về quê phá đám tao à? Mày có để tao yên không?". Vừa nói, anh đẩy chị ngã xuống đất và đá mạnh vào bụng chị. Dù đau đớn và hoảng sợ, chị cố lê người, ôm bụng bỏ chạy sang nhà hàng xóm kêu cứu. Thấy máu chảy ra ở âm đạo, chị cuống quýt nhờ mọi người đưa đi bệnh viện cấp cứu. Rất may là đứa bé không sao.
Sau ngày đó, chị lánh tạm sang nhà hàng xóm gần đấy vài ngày. Hầu như hôm nào anh ta cũng tới tìm chị, không thấy chị lại đóng sầm cửa đi. Sợ ảnh hưởng đến con, chị phải bí mật bỏ tới nơi khác.
"Vết thương lòng chưa biết bao giờ lành được. Nhưng nghĩ đến đứa con sắp chào đời, tôi lại tự động viên mình cố gắng... Hạnh phúc lẽ nào lại phải đánh đổi bằng nước mắt?", người đàn bà mang bụng bầu khệ nệ bước ra khỏi quán, chị vừa đi vừa lau nước mắt, lẩm nhẩm như nói với chính mình.
Theo Phunuvietnam
Bữa cơm cuối cùng với người chồng phản bội, vợ quặn tim phát hiện thêm sự thật nhói lòng Tôi với chồng mới cưới nhau được 3 năm. Thời gian cũng không ngắn cũng không dài đủ để hai chúng tôi hiểu nhau. Sau khi cưới, tôi làm kế toán ở quê Ninh Bình còn chồng tôi làm chủ thầu xây dựng cho các công trình ở Thái Nguyên. Nghe chồng dỗ dành sẽ cố gắng làm việc, kiếm chút vốn liếng...