Tâm thư gửi mẹ chồng!
Mong mẹ hãy để sự yêu thương, trân trọng của chúng con được tròn vẹn, để những dị nghị, hiểu lầm, khoảng cách được lùi xa.
Thật sự, từ khi bước chân vào gia đình mình con đã thầm cảm ơn bố mẹ, các anh chị rất nhiều, con vẫn thường nói với bạn bè: “Tao nghĩ phải thầm cảm ơn bố mẹ chồng nhiều lắm vì ông bà rất thông cảm khi cho chúng tao cưới nhau”. Ngày ấy chúng con đến với nhau bằng tình yêu trong sáng, chân thành của tuổi trẻ. Chúng con còn trẻ dại, bồng bột, không va chạm cuộc sống nhiều nên chỉ nghĩ giản đơn, không kiềm chế bản thân mình, một sinh linh bé bỏng đã hình thành trong cơ thể con.
Ảnh minh họa: HH
Lúc đó anh quyết tâm giữ lại, xin được cưới nhau để làm tròn trách nhiệm của người làm cha làm mẹ. Con đã nghe theo lời chồng, không ân hận về điều đó. Chúng con đã có một đứa con trai, cho đến thời điểm này tạm thời có thể gọi là hài lòng về điều đó, Cu Cún làm cho vợ chồng gắn kết hơn, nó làm con vui mỗi khi về nhà, làm con tiêu tan hết mệt mỏi mỗi khi gặp bế tắc trong công việc và cuộc sống. Con trai chính là mục đích sống mỗi khi con thất vọng, chán chường.
Chuyện chẳng có gì để nói nếu cuộc sống cứ diễn ra suôn sẻ như mong muốn. Nhưng cuộc đời mà, mọi chuyện không như ta muốn, có quá nhiều biến cố xảy ra sau đó, chồng con bị ốm, học hành dang dở, cuộc sống đảo lộn khi phát hiện ra anh bài bạc, cá cược bóng đá. Tất cả những gì gia đình con có từ của bố mẹ cho, rồi nhà ngoại con cho đều không cánh mà bay, thậm chí cả những gì con tích cóp được.
Những thứ đó đã qua và nó cũng không phải mục đích để con viết tâm sự này với mẹ nên con không nhắc lại nhiều. Với con cái gì qua sẽ cho qua, không kêu ca không phàn nàn gì cả. Chúng con còn trẻ, cơ hội còn rất nhiều nếu cố gắng. Cuộc sống này là do chúng con lựa chọn, đến với nhau từ tình yêu nên chúng con sẽ đương đầu với nó đến khi nào có thể, nếu không thể sẽ tự biết phải làm gì để tốt hơn cho nhau.
Điều con muốn tâm sự ở đây là có một số chuyện làm con không hài lòng khi tiếp nhận những thông tin đó. Mặc dù những điều này con đã nghe thấy từ lâu rồi, nhưng nghĩ thôi kệ, khi nào mọi chuyện nói đến mình thì mình sẽ hỏi lại, còn ở xã hội này người nói đi thì nhẹ, nhưng miệng truyền miệng đôi khi nặng hơn rất nhiều, con không có thời gian để bận tâm chuyện đó. Những điều con muốn bỏ qua ngoài tai thì thời gian gần đây liên tục nghe được lại quá nhiều, chính mẹ đã trách con điều đó.
Mẹ bảo con đi làm tiền lương chỉ để may quần áo, vì yêu đương mà làm chồng con bây giờ mới như thế này, con không chăm sóc chồng, coi thường chồng, váy ngắn váy dài bồ bịch; nghe xong những thứ đó con thất vọng lắm mẹ ạ. Trong thâm tâm con từ khi đi lấy chồng cho đến tận bây giờ vẫn tâm niệm sẽ coi bố mẹ chồng như bố mẹ mình, nhà con cũng có hai người em trai, bố mẹ đẻ cũng có con dâu như mẹ nên con muốn cố gắng dung hoà và sống tốt để cho bố mẹ con cũng có những người con dâu tốt, nếu gặp người con dâu “hư” chắc bố mẹ con buồn lắm, như thế thì con có vui không?
Bản thân con sau này cũng là mẹ chồng, chính vì thế con chưa bao giờ có ý nghĩ thiếu tôn trọng hay coi thường bố mẹ chồng dù chỉ một lần, kể cả khi con nghe được chuyện thế này thế khác. Thật sự con không muốn nói gì cả dù chỉ một lời, nhưng con lại thấy bức bối, khó chịu lắm ở trong lòng, thấy tình cảm ngày càng nhạt dần đi. Con không muốn điều đó nên đây sẽ là lần duy nhất viết ra những tâm sự này, mong mẹ thấu hiểu và chia sẻ cùng phận làm dâu chúng con.
Ngày vợ chồng con bước chân khỏi nhà không một đồng trong túi, thậm chí còn nợ nần, khi đó con trai bắt đầu vào lớp một, đầu năm các khoản tiền cần đóng góp mua sắm đổ lên đầu con. Chồng con hết người này gọi nợ người kia gọi nợ, may mắn trong khi ở nhà anh, con đi làm cũng tiết kiệm được ít đủ để trang trải cho cuộc sống tạm thời và đóng học cho con khi đó. Chồng con cũng đi làm sau đó 2 tháng, mặc dù tiền lương anh làm phải chia ra các phần để trả nợ, phần đưa cho vợ chẳng được bao nhiêu, thậm chí không đủ tiền để thuê nhà hàng tháng, còn lại một phần tiền nhà, tiền ăn, sách vở, quần áo, sữa, bút đều phải do con căn cữ cho đủ dù lương con chỉ có 5 triệu/tháng chưa kể tiền xăng xe, ăn sáng, trưa.
Nếu lương của con đi làm chỉ để may quần áo thì con trai con – cháu nội của mẹ sống ra sao? Mẹ có biết nhiều buổi trưa nắng như thiêu con phải chạy xe mấy chục cây số chỉ để kiếm được 100 ngàn đồng? Con phải tranh thủ ra bến xe gửi ô tô từ mấy chục bộ quần áo về quê cho khách để kiếm thêm đồng ra đồng vào cho con trai con có sữa uống? Và nữa, mẹ bảo con váy ngắn váy dài bồ bịch, con cũng thấy buồn cười.
Video đang HOT
Đó chỉ là tâm sự con nói chuyện với mẹ và chị dâu về cái tin nhắn của anh bạn khi chồng con tra hỏi mà lại thành ra chuyện con bồ bịch. Thế này chắc lần sau con cũng chẳng dám kể với ai cái gì nữa, có gì cũng nên giữ trong lòng thôi mẹ nhỉ? Đầu óc con chưa bao giờ thanh thản vì mấy chữ cơm áo gạo tiền thì lấy đâu thời gian nghĩ mấy chuyện “mèo mỡ”? Con dâu mẹ gầy gò, ốm yếu, lại không xinh đẹp thì bồ bịch với ai?
Con còn rất nhiều tâm sự muốn chia sẻ nhưng chỉ tâm sự thế thôi cho lòng nhẹ bớt. Con không biết phải nói thế nào cho mẹ con mình hiểu nhau hơn. Con chỉ nghĩ sẽ sống bằng cả tấm lòng, sự chân thành, những gì con có. Con cố gắng sống tốt để hoàn thiện mình hơn và đem lại phúc cho con trai con sau này. Chúng con còn trẻ, vẫn còn nhiều bồng bột sốc nổi, có gì mong mẹ chân tình chia sẻ, góp ý thẳng thắn, không nên nhìn phiến diện từ cá nhân.
Con cũng là một người mẹ, hiểu tình yêu mẹ dành cho chồng con, nhưng bố mẹ con cũng sinh ra con và yêu con lắm, ông bà cũng mất ăn mất ngủ khi nhìn thấy con gái của mình vất vả, xót xa lắm mẹ à. Nhà con nghèo, cái gì có thể cho thì ông bà đã cho cả rồi nên khi nhìn thấy con cái vật lộn với cuộc sống cũng nặng lòng. Đôi khi con trộm nghĩ nếu ai đó đặt mình vào hoàn cảnh của những người con dâu như con một chút thôi mới thấu hiểu được.
Mẹ ơi, những điều con nói ra đây nếu có gì không phải, làm mẹ không hài lòng, hoặc không đúng mong mẹ bỏ qua. Con chỉ muốn trút bỏ những gì con nghe được ra khỏi lòng thôi. Mong mẹ hãy để sự yêu thương, trân trọng của chúng con được tròn vẹn, để những dị nghị, hiểu lầm, những khoảng cách lùi xa, vì nếu cứ như thế này con biết chồng con sẽ là người buồn nhất. Anh ấy yêu mẹ nhiều lắm, anh cũng muốn gia đình bình yên mẹ ạ.
Theo VNE
Anh nói đã ly thân nhưng tay vẫn đeo nhẫn?
Anh nói yêu em vì vợ chồng anh sống không hạnh phúc. Nhưng tay anh lúc nào cũng đeo nhẫn và phòng trọ của anh treo tấm ảnh hai vợ chồng rất lớn.
Em năm nay 25 tuổi, hiện là kế toán trưởng ở một cơ quan hành chính cấp tỉnh. Nghề nghiệp đã ổn định nhưng về chuyện tình cảm em đang phải đấu tranh tư tưởng rất nhiều từ khi quen anh - một người đàn ông đã có vợ.
Em và anh biết nhau trong lần đi dự đám cưới một người bạn. Em đã bị ấn tượng về anh với vẻ ngoài cá tính và phong cách (đúng mẫu người em luôn mơ ước). Trong suốt buổi tiệc chúng em không hề trao đổi hay nói chuyện với nhau mà em chỉ thầm nhìn lén anh và những lúc vô tình cũng bắt gặp anh đang nhìn mình. Sau bữa tiệc, tụi bạn em tổ chức đi hát hò. Anh cũng tham gia cùng.
Hôm đó em rất vui một phần vì bạn bè lâu ngày gặp nhau, một phần vì anh cũng có mặt nên em đã hát những bài hát vui nhộn và đã để lại ấn tượng trong anh (theo lời anh kể khi 2 đứa quen nhau). Và rồi bất chợt em thấy trên tay anh đeo nhẫn cưới thì em lại cảm thấy buồn buồn và tiếc nuối...
Sau hôm đó về thì anh gọi điện cho em (anh hỏi bạn về tên em rồi tự tìm trong danh bạ điện thoại của bạn để lấy số em). Em có thói quen là thấy số lạ thì chẳng bao giờ nghe máy. Nhưng không hiểu sao hôm đó em lại quyết định nghe máy. Điều đó thật kì lạ. Không chỉ vậy, vừa nghe câu đầu tiên em đã biết là anh. Chúng em nói chuyện khá hợp và từ đó anh thường xuyên gọi điện cho em vào mỗi tối.
Ban đầu em chỉ nghĩ là nói chuyện vui thế thôi vì em nhận thức được anh đã có gia đình, nhưng rồi anh nói là anh thích em từ hôm đầu gặp nhau. Em thật sự bối rối không biết nói gì nên lảng qua hỏi chuyện vợ chồng anh. Anh bảo là đang sống li thân với vợ, anh và vợ mới có 1 bé trai 6 tháng tuổi thôi nhưng vì không hợp nhau nên đang sống li thân. Hỏi qua thông tin bạn bè thì em có biết vợ anh, ở gần nhà và chị ấy học trên em một khóa nên em biết khá rõ về gia đình chị nhưng còn chuyện vợ chồng thì em không hay biết.
Dù anh đã có vợ và con nhỏ nhưng em vẫn bị anh hấp dẫn (Ảnh minh họa)
Công tác xa cách nhà 70km nên cuối tuần em mới về nhà. Lần nào em về anh cũng qua nhà đón em đi cà phê nhưng chỉ đứng ngoài cổng thôi chứ không dám vào nhà. Chúng em chỉ hẹn hò buổi tối thôi chứ không dám đi chơi vào ban ngày vì sợ gặp người quen. Qua thời gian tiếp xúc với anh thì em nhận ra mình đã yêu anh. Em đã đón nhận tình cảm của anh chứ không hề né tránh. Nhưng một mặt, em lại thấy có lỗi với vợ con anh.
Đi với anh nhưng em luôn đề cập đến chuyện vợ chồng anh. Em muốn hiểu rõ hơn về vấn đề vì sao 2 người lại li thân thì anh lại né tránh chỉ nói là ko hợp. Nhiều khi em rất buồn vì luôn nghĩ là anh chỉ đùa vui với mình thôi nên anh mới thờ ơ với em như vậy. Nhưng nhìn lại thì thấy anh rất quan tâm và nhẹ nhàng với em nên em lại lắc đầu bỏ qua.
Mặc dù nói li thân với vợ, anh nói yêu em nhưng tay anh vẫn đeo nhẫn cưới...điều đó luôn ám ảnh em với suy nghĩ tội lỗi với vợ con anh. Em hỏi anh: "Đi với em thế này thì có nghĩ là có lỗi với vợ và con không?". Anh khẽ ôm em mà không nói gì. Mỗi lần ngồi bên nhau anh thường hay ôm hôn em và em cảm nhận được dục vọng trong anh. Nhưng là một đứa con gái cá tính như em thì lí trí lúc nào cũng chiến thắng nên em ko để anh đi quá giới hạn cho phép và chỉ dừng lại ở đó thôi. Mỗi lần như vậy em thấy lo lắng và càng suy nghĩ nhiều về mối quan hệ tội lỗi của em và anh nên em chẳng có tí cảm xúc mãnh liệt nào trỗi dậy trong lúc đó cả. Anh cũng bảo em cứng như khúc gỗ vậy.
Có lần anh đưa em về phòng trọ của anh chơi. Ban đầu em từ chối nhưng sau đó nghĩ cũng thử đến tìm hiểu xem cuộc sống của anh như thế nào nên đã đồng ý. Vừa bước chân vào nhà thì tấm hình cưới vợ chồng anh treo ngay đầu giường đã làm em phải giật mình và chân không muốn bước vào 1 tẹo nào cả. Cảm giác giống như đang ăn vụng vậy. Còn anh thì vẫn tỉnh bơ như chẳng có chuyện gì bất thường xảy ra.
Chỉ có 2 đứa ở trong nhà nên anh ôm hôn em tự nhiên và em lại cảm nhận được dục vọng trong anh. Em chỉ nói khéo để đẩy anh ra nhưng không thể vì lúc đó anh rất mạnh, siết chặt em trong vòng tay nên em chẳng làm gì được đành nằm im chẳng có tí cảm xúc nào. Em nói với anh: "Em chẳng thấy tim mình đập nhanh hơn tẹo nào cả". Vậy là anh buông em ra.
Em cảm nhận rõ nhục dục của anh mỗi lần bên cạnh em (Ảnh minh họa)
Em nói với anh những suy nghĩ trong em, về cảm giác có lỗi với vợ anh, về hành động vừa rồi của anh làm em thấy không thích và không thoải mái. Mặc dù không thích hành động đó của anh nhưng em không hề ghét anh mà chỉ muốn gần anh hơn để mong chia sẻ những suy nghĩ trong anh. Em chỉ muốn nằm cạnh và ôm cổ anh thôi chứ còn chuyện kia em chẳng hề nghĩ tới. Em nói vậy với anh thì anh lại ôm chặt em hơn và nói "Cảm ơn em, em là người con gái hồn nhiên và đáng yêu nhất mà anh gặp" và hứa sẽ không làm tổn thương em.
Sau hôm đó, về nhà em lại thấy có lỗi với mẹ, vì em là một đứa con gái hư hỏng, nếu mà mẹ biết được em đã nằm cạnh một người con trai, mà đúng hơn là một người đán ông đã có vợ thì hình tượng đứa con gái nết na và ngây thơ trong mẹ sẽ sụp đổ. Càng ngày em càng thấy mình có lỗi với mọi người trong gia đình, vì mọi người luôn yêu thương và thần tượng về em nhất trong số mấy anh chị em trong nhà.
Tuy suy nghĩ và bế tắc nhưng em lại không muốn buông tay với anh, vì khi bên anh em được sống thoải mái và hồn nhiên là chính mình, em không phải e dè hay ngại ngần khi đề cập tới vấn đề nào đó. Và vì em cảm nhận được anh là một người tốt và rất hợp tính em. Em đang yêu anh trong bóng tối và không đủ bản lĩnh để giới thiệu với mọi người rằng anh là người yêu của em...một người đã có vợ và đứa con trai 6 tháng tuổi.
Mong chị hãy giúp em, cho em biết em cần phải làm gì để có được quyết định đúng đắn trong chuyện này. Em cảm ơn chị nhiều lắm! (Em gái)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những thắc mắc của mình về cho chuyên mục. Qua thư chị hiểu rằng, giờ đây em đang cảm thấy tội lỗi nhưng không biết làm cách nào để thoát ra khỏi mối quan hệ với người đàn ông đã có vợ.
Mỗi lần nhận được lá thư tâm sự của những cô gái bước chân vào mối quan hệ tình cảm với người đã có gia đình, chị đều cảm nhận rõ được sự hoài nghi trong chính bản thân họ về thứ tình cảm bấp bênh ấy. Nhưng để rồi, sự cám dỗ và sức hút kì lạ của mối tình vụng trộm làm phần lớn đều yếu lòng và không giữ được mình.
Anh chê em khô cứng vì em từ chối mong muốn thể xác của anh (Ảnh minh họa)
Nếu em thử đặt mình ở vị trí của một người ngoài cuộc để lắng nghe câu chuyện của chính mình em sẽ thấy mọi thứ quá rõ ràng. Lí do "vợ chồng đang sống li thân vì hôn nhân không hạnh phúc" phải chăng đã là một bài văn quá cũ mà gã đàn ông trăng hoa nào cũng sử dụng? Và ở câu chuyện của em, cái lí do của người đàn ông đó không chỉ cũ rích mà còn rất vụng về.
Hãy thử suy nghĩ mà xem, nếu cuộc sống hôn nhân của anh ta không hạnh phúc liệu anh ta có đeo cái nhẫn cưới kè kè trên tay hay không? Liệu anh ta có treo tấm ảnh cưới ở phòng trọ như một sự tự hào quá đỗi lớn lao đến vậy hay không? Phần lớn những gã đàn ông có vợ đi lừa gạt tình cảm của người khác còn phải cố tìm cách mà che giấu những điều đó nhưng dường như anh ta thì "can đảm" hơn nhiều. Chỉ riêng điều đó thôi đã đủ thấy việc anh ta tôn trọng em ở mức độ nào.
Bản thân em cũng cảm nhận được rõ ham muốn tình dục mỗi khi anh ta ở gần bên em, vậy điều gì khiến em dấn thân vào tình cảm sai trái đó? Có thể anh ta phong độ, biết lấy lòng phụ nữ và chinh phục được em. Nhưng em cần hiểu rằng, một người đàn ông sẽ không bao giờ là tốt và tử tế nếu anh ta không phải là người biết trân trọng tình cảm. Và người đàn ông mà em quen không chỉ không tôn trọng vợ anh ta mà còn không trân trọng cả em.
Không cần phải nói quá nhiều để khuyên em đưa ra quyết định. Chị nghĩ rằng em cần phải chấm dứt ngay với người đàn ông đó trước khi mọi chuyện đi quá xa. Thật may là em vẫn giữ được mình trước những đòi hỏi của anh ta. Đừng vì một người không xứng đáng mà hi sinh bản thân mình, làm cho mọi người trong gia đình thất vọng và đưa tương lai vào ngõ cụt. Em cũng nên hiểu rằng, sẽ không bao giờ là hạnh phúc thực sự nếu em giành giật nó từ tay người khác.
Chúc em luôn mạnh khỏe và hạnh phúc!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tình cũ Đôi khi em tự hỏi có bao giờ anh nhớ đến em không? Đã lâu rồi em không nói chuyện với anh, có lẽ đây cũng là lần cuối em viết cho anh những dòng này sau 4 năm mình chia tay. Em không biết giờ này anh thế nào, anh ra sao? Cũng mấy năm rồi mình không nói chuyện anh nhỉ,...