Tâm thư dở khóc dở cười của những ông chồng hết hơi vì phải ‘chiều vợ’
Người ta 5 lần 1 tuần đã là nhiều, vợ chồng tôi thì mỗi ngày 1 hiệp vẫn không thấy đủ.
Từ xưa đến nay vốn chỉ thấy các chị em than thở vì… chồng hăng quá chứ ít khi có chiều ngược lại. Thế mà ít nhưng không phải không có, luôn tồn tại những ông chồng tối ngày vò đầu bứt tóc không biết phải làm sao với bà vợ quá khỏe của mình.
Hồi mới cưới nhau, anh Hùng (Long Biên, Hà Nội) đã biết vợ rất khoái chuyện ấy. Với tần suất 7 lần/tuần dường như vẫn không đủ để thỏa mãn nên vợ hay gợi ý thêm vào cuối tuần. Vợ chồng son nên anh cũng hừng hực khí thế, nhưng chỉ được 1 tháng là anh Hùng phải giơ tay xin hàng.
Công việc mệt mỏi cộng với áp lực “ giữ thể diện” trước vợ khiến anh lăn ra ốm mất 3 ngày. Sau lần đó, anh bảo vợ giảm số lần xuống nhưng chị lại giận anh, cho rằng anh không yêu vợ. Cực chẳng đã, cứ đến cuối tuần là anh Hùng lại rủ bạn đi nhậu, đi chơi bóng chuyền đến khuya mới về để đỡ bị vợ hành.
Vợ lãnh cảm cũng khổ, mà vợ có nhu cầu quá cao lại còn khổ hơn. (Ảnh minh họa)
Cũng chung cảnh ngộ với anh Hùng là anh Lực (Hưng Yên). Bề ngoài thì vợ anh là người rất yêu chồng, chiều con nhưng riêng khoản chăn gối thì khiến chồng khiếp sợ. Anh Lực đã từng thú nhận: “Thôi thì phục vụ được vợ ngày nào hay ngày đấy, chứ không thỏa mãn được vợ lại tòm tem bên ngoài thì còn khổ hơn”. Cũng chỉ vì nỗi lo ấy mà chưa lần nào anh dám từ chối vợ, có hôm đã giả vờ ngủ say mà vợ anh khều khều đến khi nào tỉnh thì thôi.
Nghĩ trăm phương ngàn kế, anh Lực quyết nhờ đến con gái nhỏ. Anh bế con vào ngủ cùng, ôm nó thật chặt để vợ biết ý, vậy mà chỉ được một hôm yên ổn. Hôm sau, vợ anh mang con sang nhà ngoại để “2 vợ chồng riêng tư”. Sau một khoảng thời gian dài, anh đành cười khổ giãi bày với vợ, vợ anh lại cười hề hề như chưa có chuyện gì xảy ra: “Sao anh không nói với em sớm, em nào có biết anh mệt thế đâu. Tại vì em cứ thấy vui ấy nên em tưởng anh cũng hưởng ứng”.
Tần suất bao nhiêu cũng không đủ chiều vợ. (Ảnh minh họa)
May thay, vợ anh không chỉ nói suông, đến nay đã giảm xuống còn 4 lần/tuần, anh Lực mừng rớt nước mắt. Có hôm hai vợ chồng nằm thủ thỉ, anh hỏi chị thấy thế nào, chị bảo chồng em không thương thì ai thương, chị cũng sợ mất anh lắm. Từ đấy anh Lực an tâm hẳn, không còn cảnh dăm bữa nửa tháng lại phải đi trốn vợ nữa.
Không may mắn như anh Lực, gặp anh Định vào một chiều đông, anh rít điếu thuốc rồi giãi bày tâm sự về chuyện sinh lý cao của vợ: “Nói thì cũng ngại, nhưng thân là đàn ông mà không đáp ứng được nhu cầu của vợ thì tệ quá. Có một dạo tôi xin công ty đi công tác xa liên miên để tránh phải yêu. Bảo không nhớ vợ thì chẳng phải, nhưng nhiều quá khiến tôi sợ. Cô ấy còn đầu tư cả đèn ngủ, rèm cửa lãng mạn, rồi đồ ngủ quyến rũ đắt tiền, nấu cho tôi bao nhiêu món ngon để tẩm bổ. Cũng chẳng biết nói sao, lấy vợ về chưa lo cho cô ấy được mái nhà rồi mà còn làm vợ buồn nữa thì tôi thật tệ nhỉ?” Nói xong anh lại thở dài…
Theo Trí Thức Trẻ
'Tâm thư chiều vợ' của ông chồng khiến nhiều người phải gật gù đồng ý
Nhiều người đàn ông nghĩ rằng: Chẳng có ai dại gì mà đi nhét thêm mồi vào miệng con cá khi đã câu được cá rồi. Bởi thế, họ hờ hững, họ vô tâm với chính người mà họ đang chung chăn gối.
Video đang HOT
Là đàn ông nên luôn cố gắng giữ thái độ "lady first". (Ảnh minh họa)
Xã hội ngày càng phát triển, cuộc sống gấp gáp, những nỗi lo cơm, áo, gạo, tiền khiến không ít cặp vợ chồng ngày càng xa cách. Bận rộn với công việc, các ông chồng ít dành thời gian quan tâm đến vợ. Trong khi, phụ nữ luôn cần được yêu thương. Vậy, làm cách nào để giữ lửa hạnh phúc gia đình?
Cùng đọc "bức tâm thư" hơn nghìn chữ của một ông chồng để cùng ngẫm và thay đổi.
Quyền "nói dối" và "không tin tưởng"
Vợ chồng em có một quy định, đó là luôn cho phép đối phương 2 thứ quyền: NÓI DỐI và KHÔNG TIN TƯỞNG.
Bình thường thì không sao, nhưng bất cứ khi nào cãi nhau, câu nói nào gây tổn thương cho nhau đều mặc định là NÓI DỐI và cả hai đứa sẽ KHÔNG TIN.
Khi sự giận dữ đang kiểm soát trí óc, cái tôi lên cao, bản thân thường nói ra những điều mà mình không thực sự nghĩ như vậy, càng không muốn như vậy. Do đó, chúng em không hề tin bất cứ lời nào đối phương nói ra, dù nghe cũng đau lòng ra phết.
Nhưng phải quên các bác ạ.
Thật sự phải quên.
...Và vì em là đàn ông, nên em phải Lady First bằng việc... em tự quên những điều cô ấy nói trước.
Thái độ của các ông chồng là điểm mấu chốt
Khi cãi nhau, điểm mấu chốt chính là thái độ của thằng đàn ông. Tin em đi, thái độ của phái mạnh chính là yếu tố quyết định, các bác ạ. Nhưng trước khi đến cái đoạn thể hiện thái độ và bản lĩnh của thằng đàn ông trước người vợ của mình, cả hai vợ chồng cứ NÓI CHO BÕ TỨC đã.
Nói nhau khó nghe, nói nhau phũ phàng, thậm chí chửi bậy thì sau đó, CHÍNH EM - LUÔN LUÔN LÀ EM - VÀ MÃI MÃI LÀ EM sẽ xin lỗi cô ấy, rồi cô ấy sẽ thấy em thành khẩn và tha thứ... bởi vì phụ nữ lúc ấy chẳng biết đúng sai thế nào đâu, họ cãi nhau chỉ để chờ mình xin lỗi thôi....
Lấy ví dụ về chuyện nhà em như sau:
Em rất bận. Mỗi lần em mất tích, vợ em thường nhắn tin chửi em, nhắn rất dài. Và em sẽ nhắn ngay rằng: "Anh xin lỗi, anh bận quá, em cứ nhắn cứ chửi nhé, lát nữa rảnh anh sẽ đọc hết rồi tạ lỗi với em. Anh yêu em!".
Sau đó lâu lâu lại vào mở tin nhắn, hoặc giữ màn hình sáng, "seen" cho cô ấy vài lần để cô ấy biết rằng cô ấy không một mình.
Sở dĩ em có thể làm được như vậy, là vì em biết cô ấy chỉ đang xả ra ức chế trong lòng, và em luôn chấp nhận lắng nghe, để rồi quên đi.
Thức tỉnh sau trải nghiệm "làm mẹ"
Nói đến đây các bác đừng nghĩ em tinh vi. Tất nhiên chẳng ai thích bị nghe chửi cả, mới đầu em cũng bật kinh lắm. Nhưng rồi vợ em cứ khóc nhiều hơn, buồn hơn, rồi ít nói chuyện với em hơn...
Rồi cô ấy chẳng nói gì cả, chỉ bỏ đi, để mặc em với con nhỏ ở lại, cả nhà tìm nhắng lên mà không thấy đâu. Lúc đấy, em mới biết rằng vợ mình trầm cảm mất rồi...
Giai đoạn sau sinh, cô ấy toàn ở một mình, và em thì đúng là một thằng đàn ông vô tâm nên mới không biết rằng cô ấy đã có những suy nghĩ tiêu cực như vậy. Em sợ gần chết, và em cũng đã trải nghiệm "làm mẹ" là như thế nào. Không hề đơn giản đâu các bác ạ.
Em thà chạy deadline bục mặt ở cơ quan còn hơn về nhà "làm mẹ" dù chỉ nửa ngày. Em viết tâm thư rất dài và mail cho cô ấy, nói rằng em đã hối hận thế nào, thương cô ấy ra sao... Chẳng biết có check mail không nữa.
Chỉ nhớ là đến chiều hôm đó cô ấy tự về, lý do là vì nhớ con thương con quá không đành lòng đi. Hôm đó, em đã dành cả đêm nghe cô ấy trút hết nỗi lòng. Một buổi tối ngập ngụa nước nôi các bác ạ, mặn lắm!
Chăm con đâu phải là điều đơn giản. (Ảnh minh họa)
Kiên nhẫn lắng nghe...vợ chửi và...quên đi
Sau lần ấy, em đã quyết tâm luyện NÃO CÁ VÀNG. Bí kíp rất đơn giản, là KIÊN NHẪN lắng nghe và QUÊN ĐI mọi thứ trong vòng 7 giây.
Vậy thôi!
Sau 3 tháng, em đã có thể tự tin vỗ ngực rằng, mình đã hoàn toàn đạt đến cảnh giới cao nhất. Đó là vợ chửi 1 câu, em quên luôn trong 1 nốt nhạc. Vợ em hỏi "em vừa chửi gì anh có nhớ không?" Chồng bảo "không", thế là lại chửi tiếp.
Em nói thật với các bác, làm đàn ông mà không dám nghe vợ chửi vài câu bâng quơ, nghe rồi mà không quên đi được, thì chẳng phải đàn ông. Cái thuở "dạy vợ" nó là từ thời tám hoánh nào rồi. Các bác đang sống trong thế kỷ 21 đấy ạ. Phóng khoáng lên cho đời nó dễ thở.
Vợ các bác cũng như các bác, chẳng thể hoàn hảo, nhưng điểm tốt thì không ai khen, mà hễ mắc lỗi gì thì dù nhỏ, cũng bị mẹ chồng chửi cho ấy chứ, cô ấy nghe rồi cũng phải quên đi đấy thôi. Các bác thì chắc chắn chẳng bao giờ bị đằng ngoại chê trách đâu.
Vì mình đang giữ con tin là con gái nhà họ mà. Các bác chỉ phải nghe mỗi vợ móc máy, có bấy nhiêu mà không làm được, thì thua vợ rồi còn gì. Thế thì còn đàn ông trụ cột gì nữa, cứ đu vào vợ mà bám cho xong.
Rồi các bác nếu có con gái, sau này tuyển rể, tất nhiên sẽ mong thằng rể giống mình, yêu thương vợ con nó như mình yêu thương vợ con mình vậy. Lúc ấy tha hồ vỗ ngực tự hào và truyền dạy bí kíp, để nó đối xử với "con tin" tốt như mình ý. Thế có phải vui vẻ thoải mái không?
Đây chính là phương pháp tối ưu nhất để hiểu và quan tâm vợ mình các bác ạ. Dần dần các bác sẽ thấy, cô ấy sẽ dần dần dịu dàng trở lại, các lời trách móc sẽ trở nên nũng nịu hơn, những lần cô ấy "lên cơn" sẽ thưa dần, và ngọt ngào sẽ lại trở về.
Em đã thử và thành công!
Suy cho cùng, vợ là Mèo hay là Hổ, là do một tay thằng đàn ông nhào nặn thôi. Các bác công nhận không???
Cuối cùng,
Một người phụ nữ tự nhốt bản thân trong 4 bức tưởng, quanh quẩn với bỉm sữa và những đứa con nghịch ngợm, không bạn bè, không được ốm đau, không có ngày nghỉ, không được trả lương, tất cả những điều đó, biến hoá cô ấy thành một giống loài Khủng Long trên cả Bạo Chúa, gọi là VỢ.
Nhưng lý do để cô ấy biến thành "VỢ" là gì hả các bác???
Các bác nghĩ đúng rồi đấy. Lý do là vì...CÁC BÁC ĐÃ CẦU HÔN cô ấy chứ còn sao nữa???
Là đàn ông, nói được thì làm được! Ngày đó đã hứa sẽ đem lại hạnh phúc cho cô ấy, sẽ hết lòng yêu cô ấy, thì hãy nỗ lực nhé các Đại Trượng Phu...
Tiện thể, cho anh xin lỗi vợ nhé!!!
Cám ơn em vì đã hiểu cho sự bận rộn của anh!
Anh yêu em và các con vô cùng!!!
Đấy, cách mà "chồng người ta" gìn giữ hạnh phúc gia đình họ chỉ đơn giản vậy thôi đấy. Thế còn những đức ông chồng khác, hãy suy nghĩ xem mình đã làm được điều đơn giản này chưa nhé?
Theo Giadinh.net
Lãnh cảm ngay đêm tân hôn vì một câu nói của ông chồng giáo sư Đang trải qua những cảm xúc nóng lạnh vừa sung sướng vừa xấu hổ chưa từng trải qua của đêm tân hôn nồng nhiệt thì chồng buông một câu khiến tôi chết lặng... Tôi mải mê học hành, nghiên cứu nên đến năm 33 tuổi mới kết hôn. Chồng tôi là đồng nghiệp hơn tôi 12 tuổi. Anh ấy rất giỏi về chuyên...