Tám thói quen giết chết hạnh phúc gia đình
Theo những chuyên gia tâm lý và kinh nghiệm của những cặp đôi hạnh phúc, có những điểm chung mà mọi cặp vợ chồng đều nên lưu ý để tránh bị &’bốc hơi’ hạnh phúc.
Giữ gìn hạnh phúc gia đình cũng là một nghệ thuật. Ảnh minh họa
Bạn thường hay nghe lời khuyên về những thói quen cần thiết lập để giữ gìn hạnh phúc gia đình nhưng ít nghe hơn về những thói quen cần tránh, có lẽ vì chúng phụ thuộc nhiều vào tính cách cá nhân của mỗi thành viên. Tuy nhiên, theo những chuyên gia tâm lý và kinh nghiệm của những cặp đôi hạnh phúc, có những điểm chung mà mọi cặp vợ chồng đều nên lưu ý.
1. Không “đặt con lên hàng đầu”: Điều này có vẻ lạ lùng nhưng một gia đình yên ấm hạnh phúc cần đặt hôn nhân bền vững lên trên hết và hạnh phúc của cha mẹ cũng là hạnh phúc của con. Bạn không nên đặt thời khóa biểu, công việc và trách nhiệm của hai vợ chồng hoàn toàn xoay xung quanh và chỉ có “nội dung” là con.
Việc cha mẹ chú ý tập trung quá nhiều vào con còn khiến trẻ bị áp lực buộc phải học hành quá nhiều hoặc nuông chiều quá mức. Duy trì một gia đình mà mỗi thành viên đều có không gian riêng, cha mẹ duy trì được tình cảm và trẻ phát triển độc lập là điều lành mạnh nhất.
2 . Không luôn luôn đòi “công bằng”: Chia sẻ công bằng trách nhiệm và công việc trong gia đình là điều cần thiết nhưng không phải lúc nào cũng đem lại hạnh phúc. Quá chú ý tiểu tiết và luôn đòi hỏi phải công bằng sẽ khó làm bạn cảm thấy vui vẻ hạnh phúc. Bạn sẽ luôn phải tính toán, buồn bực và mâu thuẫn vì cả hai đều là con người chứ không phải máy phân công việc làm. Bạn cần tin tưởng rằng những điều bạn đang làm hiện tại sẽ được đền bù vào sau đó.
3. Không “làm ngơ” nhau: Những cặp vợ chồng hạnh phúc không “làm ngơ” khi người kia muốn lôi kéo sự chú ý của mình. Khi bạn đời nói, họ lắng nghe. Hằng ngày họ vẫn duy trì thói quen chào đón nhau mỗi khi về nhà. Những sự chú tâm nho nhỏ lại có tác dụng duy trì tình cảm rất lớn.
4. Không đùa giỡn quá trớn: Dù hài hước và niềm vui luôn là điều cần thiết, một câu đùa quá mức có thể chuyển thành mỉa mai, châm chọc, gây khó chịu và tổn thương cho người khác. Đặc biệt, với những vấn đề nghiêm túc, bạn không nên đùa giỡn hoặc chuyển chúng thành trò đùa vì điều này dễ đem đến sự phật lòng, hiểu lầm, thậm chí là giận dữ.
Video đang HOT
5. Không chỉ trích: Chỉ trích bạn đời khác với phê bình hoặc đưa ra lời góp ý vì chỉ trích không hề có thiện chí giải quyết vấn đề mà chỉ là tấn công cá nhân. Người phải nhận lời chỉ trích do đó khó lòng mà tiếp nhận và thay đổi, chỉ gây ra mâu thuẫn, rạn nứt.
6 . Không so sánh: Sống trong một cộng đồng, chúng ta rất dễ hay so sánh mình với người khác, đặc biệt là cách sống của gia đình mình với những gia đình khác. Bạn có thể so sánh cách nuôi con của các gia đình, cách “chồng người ta” tặng quà cho vợ… và dần dà, những so sánh ấy làm xáo trộn cuộc sống của chính bạn. Mỗi gia đình được tạo thành bởi tính cách, điều kiện cá nhân của từng thành viên trong nó. Do đó, thay vì so sánh với người khác, bạn nên so sánh chính mình của hôm nay và hôm qua, để có thể tiến bộ và mới mẻ hơn từng ngày.
7. Không quá quấn quýt với con: Không chỉ những đứa trẻ mới cần tình cảm và sự chăm sóc của bạn. Có những người vợ chồng luôn muốn con ở bên mình, ôm ấp và yêu thương nhau, nhưng lại “bỏ rơi” người bạn đời ở bên trong lạnh lẽo.
8. Không quá căng thẳng vì tranh cãi: Hẳn nhiên tranh cãi không phải điều dễ chịu nhưng lại là điều bắt buộc phải xảy ra trong đời sống vợ chồng. Hai con người khác biệt sống cùng nhau sẽ nảy sinh ra những vấn đề và tranh cãi cũng là để tìm cách dung hòa và giải quyết chúng, khi mà hai người đều có thành ý và không quá căng thẳng.
Theo Phatluattp
Lúc vợ cũ hôn mê sâu tôi mới biết lý do ngày ấy em nhẫn tâm bỏ bố con tôi
Mấy hôm sau cả cái ngõ nhỏ biết tin vợ tôi dứt ruột bỏ con đi theo trai. Mọi người nhìn tôi với ánh mắt thương hại. Chẳng ai có thể ngờ, một gia đình đang yên ấm hạnh phúc giờ lại như thế...
Tôi và vợ cũ yêu nhau 4 năm thì đi tới hôn nhân. 2 năm sau em sinh cho tôi một cô công chúa nhỏ vô cùng đáng yêu. Tôi đã nghĩ mình là người đàn ông hạnh phúc nhất thế gian khi có vợ hiền, con ngoan dù cuộc sống của hai vợ chồng còn rất khó khăn.
Dạo ấy có lần em bàn với tôi cho em đi xuất khẩu lao động để sau này về có ít vốn, chứ vợ chồng lương ba cọc ba đồng thì suốt đời khổ sở nhưng tôi không chịu. Sướng khổ gì vợ chồng con cái cũng phải ở bên nhau.
Dạo ấy có lần em bàn với tôi cho em đi xuất khẩu lao động để sau này về có ít vốn, chứ vợ chồng lương ba cọc ba đồng thì suốt đời khổ sở nhưng tôi không chịu. (Ảnh minh họa)
Vậy nhưng vào đúng cái ngày kỉ niệm 3 năm ngày cưới và con gái của chúng tôi tròn 1 tuổi thì em đã lặng lẽ rời bỏ bố con tôi ra đi theo người đàn ông ấy. Buổi sáng hôm ấy em vẫn còn rất tươi cười nói với tôi là nhớ về sớm, em ở nhà sẽ chuẩn bị một bữa tiệc thịnh soạn dành tặng cho hai bố con.
Vậy mà khi tôi về đến nhà thì thấy cổng và nhà đều bị khóa bên ngoài. Tôi gọi điện chẳng thấy em nghe máy, lo lắng cho vợ và con tôi liền chạy sang chị hàng xóm hỏi thăm thì nghe thấy con gái mình đang khóc ngằn ngặt trên tay chị ấy. Con gái nhìn thấy tôi càng khóc to hơn.
"Cô ấy gửi con bé ở bên này từ lúc 4 giờ chiều nói tôi trông giúp để đi chợ một lúc mà giờ vẫn không thấy về. Tôi cũng nghĩ cô ấy đi chợ thật vì nếu đi lâu thế này thì phải gửi cả sữa cho con bé nữa. Chú bế cháu về cho nó uống sữa đi, nó đói quá rồi, tôi đang định bế cháu sang bên kia để bú nhờ đấy". Chị hàng xóm vừa nói vừa trao con cho tôi.
Tôi đón con về nhà pha vội cho con bình sữa, gọi cho vợ vẫn chẳng thấy cô ấy bắt máy. 8 giờ tối tôi vẫn chẳng thấy tin tức gì của vợ, một lúc sau thì thấy chị hàng xóm ghé qua nói nhỏ vào tai tôi. "Hồi chiều bà Hoa đầu ngõ nói nhìn thấy cô ấy lên xe ô tô của một người đàn ông lạ. Chú tìm hiểu xem thế nào".
Lúc ấy tôi vẫn chưa tin vợ bỏ bố con tôi nên vẫn nói với chị hàng xóm là chắc vợ em có việc đi đâu đó. Nhưng cho tới 10 giờ đêm khi chính cô ấy gọi điện cho tôi thì tôi mới ngớ người vì quá bất ngờ: "Em xin lỗi, anh cố gắng nuôi con nhé. Em thấy mình không thể sống tiếp tục sống bên 2 bố con được nữa. Em cần phải đi".
Đêm ấy tôi phải thức suốt đêm bế con trên tay để ru con ngủ. Vì cứ đặt con xuống giường là con lại khóc ré lên. Tôi hận vợ vô cùng, tại sao cô ấy lại có thể nhẫn tâm như vậy.
Đêm ấy tôi phải thức suốt đêm bế con trên tay để ru con ngủ. (Ảnh minh họa)
Mấy hôm sau cả cái ngõ nhỏ biết tin vợ tôi dứt ruột bỏ con đi theo trai. Mọi người nhìn tôi với ánh mắt thương hại. Chẳng ai có thể ngờ, một gia đình đang yên ấm hạnh phúc giờ lại như thế...
1 tuần sau đó tôi phải xin nghỉ làm ở nhà chăm con. May mắn chị hàng xóm nhận trông con giúp, chỉ lấy một chút tiền công nên sau đó tôi có thể yên tâm đi làm trở lại. 4 năm qua tôi vừa làm cha, vừa làm mẹ nuôi con khôn lớn. Đến giờ tôi thành thạo việc nuôi trẻ chẳng kém một bà mẹ bỉm sữa nào. Thấy tôi đưa con đi chơi mà lủng lẳng đồ đạc nào là quần áo, nào là bình sữa, nào bỉm... ai cũng phải tròn mắt.
Bỏ đi được gần 1 năm, vợ cũ mới gọi điện về thăm con và đó cũng là lần duy nhất. Hình như cô ta đã ra nước ngoài. Cô ấy khuyên tôi là hãy lấy vợ và chăm sóc cho bé Sóc chu đáo. Tôi nghe mà thấy khinh bỉ, chính vì cô ấy mà tôi cũng mất luôn cảm xúc trước những người phụ nữ khác.
Giờ con gái tôi đã 5 tuổi, sang năm con bước vào lớp 1. Hôm trước đưa con đi chơi công viên tôi tình cờ gặp lại Linh - cô bạn thân của vợ cũ. Không ngờ Linh lại cho tôi biết một tin bất ngờ: "Em mới gặp Nga tuần trước, nó gầy lắm rồi, chắc không qua được. Anh về thăm nó lần cuối đi".
Tối hôm ấy tôi cứ nghĩ đi nghĩ lại lời cô bạn thân của vợ. Dù sao chúng tôi đã từng có 7 năm hạnh phúc bên nhau. Sáng hôm sau khi đưa con tới trường, tôi bắt xe về quê vợ cũ. Mất nửa ngày đường tôi mới tới nơi, con ngõ nhỏ dẫn vào nhà vợ cũ vẫn thế, 4 năm nay từ ngày cô ấy bỏ đi tôi và con chưa đặt chân về đây.
Nhà vợ cũ khá đông người, tôi cảm giác như có chuyện chẳng lành. Bước vào nhà, mẹ vợ nhìn thấy tôi trào nước mắt.
"Con Nga hôn mê 2 ngày nay rồi, sợ rằng không qua được. Bệnh nó nặng lắm nó mới chịu về đây. Cũng vì muốn đi xuất khẩu lao động nên nó đã nhẫn tâm bỏ con Sóc lại cho con, nó vay tiền người ta đi, bố mẹ cũng không hay biết.
Đây là toàn bộ số tiền nó dành dụm được sau 3 năm vật lộn ở xứ người, nó gửi mẹ hôm về nước. Nửa năm nay nó phát hiện ra mình bị ung thư nhưng tuyệt nhiên không dùng một đồng nào trong số tiền này, nó muốn để lại tất cả cho con Sóc. Trước khi hôn mê sâu nó chỉ mong gặp con Sóc một lần, nó nói có lỗi với chồng con mình nhiều lắm".
Tại sao vợ tôi lại dại dột đến vậy? Nếu ngày ấy em cứ nghe lời, chấp nhận cuộc sống khó khăn bên chồng con thì đâu đến mức gia đình phải ly tán thế này. Giờ có tiền rồi, em cũng đâu có được hưởng nữa. Cuộc sống này ngắn ngủi lắm mà, vậy nên đừng có ai dại mà đánh đổi nó bằng bắt cứ thứ gì. Câm số tiền mẹ vợ đưa mà tôi thương em vô cùng.
Theo Blogtamsu
Con trai cận kề cái chết, chồng vẫn thản nhiên ngủ Anh bảo mình tìm lá gì mát mát cho con uống chứ trẻ con đứa nào chả ốm, chả sốt, đi viện giờ tốn ít nhất cũng vài triệu. Chào các bạn, mình năm nay 24 tuổi, đã lấy chồng cách đây 2 năm và hiện tại đã có nhóc 1 tuổi kháu khỉnh. Chồng mình đang làm nhân viên kinh doanh cho...