Tâm sự xót lòng của người trót có con với đàn ông có vợ
Chính vì quyết định sai lầm, vì thói nông nổi của mình khi yêu người có vợ mà tôi đã suýt cướp đi sinh mạng của một người, khiến bố mẹ tôi khổ cực…
Tôi đã từng đọc bài viết về tâm sự của một người trót mang thai với người có vợ. Qua tâm sự của em, tôi nhận thấy tôi của 5 năm trước- cũng yêu, ngưỡng mộ và tìm mọi cách để chiếm đoạt người đàn ông có vợ.
Tôi sinh ra từ quê nghèo, bố mẹ làm nông nên chỉ học hết cấp 3. Bôn ba vào Sài gòn kiếm sống, nhìn người ta giàu có hạnh phúc thì muốn chen chân rồi để có thai với người có vợ hơn mình 22 tuổi. Lúc đó lòng tham, sự ích kỷ cùng với suy nghĩ làm mẹ đơn thân cộng với cái “tôi” quá lớn, tôi không nghe bất kỳ lời khuyên nhủ của ai từ gia đình, người thân và bạn bè. Bất chấp tất cả tôi bỏ đi tìm cuộc sống cho riêng mình với suy nghĩ sẽ làm mẹ đơn thân. Khi anh nói sẽ thu xếp thời gian đến chăm sóc, sống cùng mẹ con tôi để con tôi có bố có mẹ, tôi cảm thấy thật mãn nguyện.
Lúc tôi sinh con, chị dâu báo tin cho anh ấy và như đã nói trước, anh thuê nhà rồi cách ngày lại đến chăm sóc mẹ con tôi. Tôi hoan hỷ sống kiếp chồng chung để mong một ngày anh sẽ là của riêng mẹ con tôi. Chúng tôi sống trong lén lút, trong sự dối trá, giấu giếm của anh ấy với vợ con song đúng như các cụ đã nói’ đi đêm lắm có ngày gặp ma”. Vợ anh ấy biết chuyện, chị nói nhường chồng cho tôi và vài ngày sau chị uống thuốc tự tử.
Tôi đứng ngoài phòng cấp cứu, nhìn anh đau đớn lo lắng cho vợ, hai đứa con gào khóc gọi mẹ, tôi chợt tỉnh ra thấy mình có lỗi quá lớn với người phụ nữ ấy. May sao chị ấy đã được cứu sống. Sau đó tôi mang con về nương nhờ tại n hà anh trai chị dâu. Tôi dằn vặt ăn năn, hối lỗi và trăn trở suy nghĩ về tương lai của mình, của con. Lúc này nhiều ý kiến đưa ra và cân nhắc: Làm mẹ đơn thân, hàng tháng nhận tiền chu cấp của anh ấy, tưởng dễ nhưng không dễ chút nào, nhiều khó khăn không lường được hơn nữa thương con, anh ấy vẫn sẽ tìm đến và đồng nghĩa với việc chia cắt hạnh phúc của gia đình anh ấy.
Video đang HOT
Đem con về quê – làng xóm sẽ dè bỉu, chửi rủa, sẽ tội cho gia đình, bố mẹ và con. Cho con nuôi – tìm được nhà tốt thì con hạnh phúc còn không con khổ. Gửi con về cho anh ấy nuôi, con sẽ được cuộc sống tốt hơn nhưng liệu vợ anh ấy có chấp nhận? Gạt bỏ cái kiêu hãnh tự tin của người con gái ngày nào, tôi quyết định đến xin lỗi chị vợ, tôi cầu xin chị nuôi con cho tôi. Với sự ăn năn và tấm chân tình, chị đã nhận lời. Tôi biết đây cũng là cái khó cho gia đình anh chị nhưng tôi không thể tiếp tục cuộc sống trong bóng tối như vậy, càng không thể nào chia sẻ tình vợ chồng, tình cha con mười năm qua của họ.Tôi biết xa con là khó khăn nhưng đó là cái giá phải trả cho sai lầm tội lỗi của tôi.
Vì cái “tôi” quá lớn, tôi đã khiến mẹ tôi ở quê lên cơn tai biến rồi mất sau 3 tháng, còn bố trở nên lẩn thẩn bỏ đi lang thang. Tôi đã gián tiếp suýt giết đi một người phụ nữ vô tội, suýt khiến hai đứa trẻ mất mẹ. Có người trách tôi sao nỡ gửi con đi, sao không chịu khó làm mẹ đơn thân nhưng ngẫm lại tôi thấy tôi có tội với con nếu không lo cho con được trọn vẹn, không mang cho con được hạnh phúc, trên tờ giấy khai sinh của con sẽ không có tên cha, khi lớn nó sẽ vô cùng xấu hổ khi biết việc mẹ nó đã làm và nhiều điều khác nữa.
Cách đây hai năm tôi đã lấy chồng, một người đàn ông yêu thương của riêng mình. Tôi cũng đã sinh con và đã hiểu rằng việc chăm sóc nuôi nấng một đứa trẻ không phải đơn giản chút nào khi nó còn bé mà khi con trưởng thành. Dù ai có nói gì chăng nữa nhưng nay nhìn con riêng của tôi hạnh phúc với gia đình của nó, tôi nghĩ mình đã quyết định đúng, tôi đã mang cho con hạnh phúc, tôi đã trả lại hạnh phúc cho gia đình anh ấy.
Bỏ đi được cái “tôi” bướng bỉnh và kịp dừng lại tội lỗi, nay tôi đã có cuộc sống của riêng tôi, tôi đã trở về quê đường hoàng, tự tin và kịp báo hiếu, hương khói cho mẹ (mà khi mẹ mất tôi không dám về), chăm sóc bố.
Bạn ạ, trải nghiệm cuộc sống người vợ người mẹ, tôi khuyên bạn hãy dừng lại trước khi quá muộn, đừng làm tan nát hạnh phúc gia đình người ta dù bất kể lý do gì. Tôi của 5 năm trước và bạn chỉ là sự giải khuây nhất thời của đàn ông. Khi lên giường họ luôn nói yêu nhưng không thật lòng. Họ không muốn để lại hậu quả. Có chăng là do cái tham, cái dại dột của chị em mình. Anh ta không bao giờ bỏ vợ con, những người đã cùng tạo dựng nên hạnh phúc từ con số 0. Đứa trẻ không may sinh ra, anh ta đến cũng chỉ vì con chứ không vì bạn đâu. Chúc bạn có quyết định sáng suốt để đem lại hạnh phúc trọn vẹn cho con, cho bạn mà không gây tội lỗi và đừng lấy đứa con làm phương tiện để níu kéo những gì không phải của mình. Hãy dừng lại đi việc yêu người có vợ…
Theo Khám phá
Tôi phải làm sao để hết yêu một người đàn ông có vợ?
Ngày tôi cùng anh vào khách sạn đầu tiên, anh ân cần trìu mến, cũng rất nồng cháy. Còn tôi, tôi biết từ hôm nay, trái tim tôi không còn bình yên nữa. Tôi yêu anh, thật lòng!
Trước đây tôi thường rất căm ghét kẻ thứ ba bởi họ là kẻ chen ngang, phá vợ hạnh phúc gia đình người khác. Nhưng có lẽ cuộc sống là muôn ngàn điều khó ngờ, mà điều không ngờ nhất là tôi lại trở thành kẻ thứ ba trong một cuộc hôn nhân của người khác. Tôi biết rằng, nỗi đau do người thứ ba gây ra là quá lớn. Nhưng có làm kẻ thứ ba ở trong bóng tối tôi mới hiểu bao nỗi đau mà người thứ ba phải chịu mà không biết san sẻ đi đâu.
Tôi là một cô gái xinh đẹp với hình thức ưa nhìn. Ra trường tôi nhanh chóng được nhận làm thư kí của một công ty xuất nhập khẩu liên doanh với nước ngoài. Tôi đã từng tưởng tượng sếp của mình chắc phải là một ông đầu hói bụng bia và có tuổi. Vậy mà bất ngờ là sếp của tôi là một người đàn ông mới gần 40 tuổi. Anh rất đẹp trai, ở anh toát ra sự phong độ và lịch sự.
Anh là người nhân hậu, trách nhiệm, với cương vị lãnh đạo, anh luôn cố gắng giúp đỡ mọi người để có một cơ hội việc làm tốt. Anh cũng mở quỹ từ thiện giúp đỡ trẻ em hoàn cảnh khó khăn, và hơn hết là anh chưa bao giờ đặt vấn đề lợi nhuận, kinh phí lên trước hết, cái anh luôn ưu tiên là con người. Tôi cảm mến và ngưỡng mộ anh nhưng chỉ biết đứng từ xa ngưỡng mộ vì biết anh đã có gia đình.
Nhưng anh lại là người chủ động hẹn gặp, từ những câu chuyện về công việc, cuộc sống, tôi và anh có nhiều quan điểm thật giống nhau. Chúng tôi có nhiều điểm chung về sở thích cũng như quan điểm sống. Anh luôn cho tôi những lời khuyên thật sáng suốt trong công việc. Nên tôi thật sự quý mến và cảm phục. Cùng chia sẻ những vấn đề công việc, cùng có những phút giây vui vẻ nhẹ nhàng, không ràng buộc mà không mưu cầu lợi ích. Có lẽ như người bạn tâm giao...
Chúng tôi vẫn thỉnh thoảng hẹn nhau đi café trò chuyện trên trời dưới biển như vậy cho tới một ngày. Anh nói anh nghĩ về tôi mãi, anh chưa bao giờ có cảm xúc vậy kể cả với vợ. Anh từ tốn nói anh đã yêu tôi rồi. Nhưng anh là người có gia đình, anh đã có vợ, anh không thể lui được nữa, nhưng tôi có thể chấp nhận anh không?
Phải nói, tôi còn trẻ, đã từng yêu và tan vỡ trong tình cảm, nhưng chưa bao giờ nghĩ rằng có ngày mình sẽ nhận lời yêu đàn ông có vợ. Nhưng với anh thì khác vì tôi đã yêu anh ngay từ lúc đầu gặp gỡ rồi. Trái tim tôi yếu mềm không thể nào đi theo lí trí mách bảo. Lúc mới nhận lời yêu, anh khiến tôi cảm động vô cùng. Anh nắm tay tôi đi trên phố, cõng tôi đi trên biển, một cách thoải mái, vô tư, như chưa hề vướng bận. Tôi cảm tưởng như, anh muốn cho tất cả mọi người biết anh thương tôi.
Tất nhiên, chuyện đó là chuyện của những ngày đầu tiên. Mãi sau này thì, tôi nhận ra rằng, sẽ chẳng bao giờ điều đó còn trở lại nữa. Ngày tôi cùng anh vào khách sạn đầu tiên, anh ân cần trìu mến, cũng rất nồng cháy. Còn tôi, tôi biết từ hôm nay, trái tim tôi không còn bình yên nữa. Tôi yêu anh, thật lòng!
Nhưng kể từ hôm đó anh không còn đưa tôi đi chơi hay đi dạo nữa mà thay vào đó là đến nhà nghỉ mỗi khi chúng tôi có thời gian ở cạnh nhau. Rồi thì tôi biết là vợ anh đang mang thai, trong đầu tôi nghĩ, hay vì thân xác mà anh tìm tới tôi?
Dù thế nào, tôi cũng không muốn nhìn thẳng vào sự thật. Tôi sợ tim mình sẽ đau đớn. Tôi chỉ biết chờ anh, chờ từ ngày này qua ngày khác, tháng này qua năm nọ, ròng rã hơn 4 năm. Thanh xuân của phụ nữ đâu phải dài, khi mới đến với nhau tôi 26, nay đã ngoài 30, cảm giác mỏi mòn ngày một nặng trĩu.
Những suy nghĩ của tôi giờ chỉ còn biết an phận, quan hệ chúng tôi sẽ đến đâu. Tôi ao ước có ngày khi mở mắt tỉnh dậy buổi sáng sẽ thở nhẹ và thanh thản hơn bây giờ. Tôi phải làm gì để giải thoát mình khỏi mối quan hệ bế tắc này? Làm sao để hết yêu một người đàn ông không thuộc về mình?
Theo tri thuc tre
Bất ngờ vì mẹ đẻ đề nghị tôi có con mà không cần lấy chồng Nếu trước đây, việc làm mẹ đơn thân bị mẹ lên án rất nhiều, thì vì thương lo lắng cho tôi ông bà lại xem việc đó như một cứu cánh. Thực lòng từ trước tới giờ, tôi chưa khi nào nghĩ mình đủ sức mạnh, sự kiên cường và tâm lý để làm mẹ đơn thân nhưng khi mẹ nói tôi lại...