Tâm sự với em
Bên em anh yêu và được yêu, anh tìm lại được chính mình…
Em yêu! Lúc này em đang làm gì, đang nghĩ gì? Anh nhớ em nhiều lắm! Anh không hiểu tại sao nó lại như thế. Anh không thể giải thích nổi. Tại sao anh lại yêu em nhiều đến vậy!
Em yêu! Em có biết không? Anh đã hỏi đất:
- ất sống với đất như thế nào?
- Đất đã nói chúng tôi gắn chặt nhau và tôn cao nhau.
Anh đã hỏi nước:
- Nước sống với nước như thế nào?
- Nước đã nói chúng tôi hoà vào nhau, làm đầy nhau.
Anh đã hỏi cỏ:
- Cỏ sống với cỏ như thế nào?
- Cỏ đã nói chúng tôi đan vào nhau
- Làm nên những chân trời.
Anh hỏi người:
- Người sống với người như thế nào?
- Người vẫn chưa trả lời…
Nếu anh hỏi em sẽ sống và yêu anh như thế nào? Em sẽ trả lời ra sao?
Em yêu! Lúc này em đang làm gì, em đang nghĩ gì? Anh nhớ em nhiều lắm! Anh không hiểu tại sao nó lại như thế. Anh không thể giải thích nổi. Tại sao anh lại yêu em nhiều đến vậy!
Trong suy nghĩ của anh lúc nào cũng có em hết. Em đã đi vào trong anh thật nhẹ nhàng mà sâu sắc quá. Có thể trong chuyện này mọi người sẽ bảo anh là si tình, là yêu điên cuồng, là thế nọ thế kia nhưng anh biết làm sao được, anh chẳng cần bận tâm đến điều đó.
Video đang HOT
Trái tim luôn có lý lẽ riêng của nó mà! Anh không thể làm khác được khi mà lòng anh luôn hướng về nơi em. Cái cảm giác có em làm cho anh thấy yên tâm, bình an trở lại. Không biết em có cảm nhận được điều này ở nơi anh không. Nhưng dù em có tin hay không thì đó vẫn là sự thật đấy.
Cái cảm giác không có em, mỗi lần xa em làm lòng anh bất an, nhớ thương da diết, cảm giác dường như mọi thứ sụp đổ xuống chân anh. Khó tả lắm em à. Em đã truyền cho anh một sức mạnh vô hình thật lớn, làm cho những ước mong của anh luôn cháy bỏng.
Tình yêu anh dành cho em vẫn là duy nhất không san sẻ cho bất cứ một ai khác…
Bất cứ lúc nào nghĩ về em lòng anh cũng thấy rạo rực, xao xuyến, nhớ lắm em biết không? Tình yêu từ sâu thẳm trong lòng anh đã trao về em rồi. Mọi thứ anh đã dành hết và hướng hết về nơi em.
Con người anh như thế nào em là người hiểu rõ hơn ai hết. Anh không phải là người dễ dàng thay đổi một điều gì đó khi mà nó đang tốt. Như em thấy đó, từ khi em gặp anh anh vẫn một phong cách sống, vẫn chiếc điện thoại đó, vẫn chiếc mecxidec một chỗ ngồi đó, vẫn kiểu ăn mặc đó…
Tình yêu anh dành cho em vẫn là duy nhất không san sẻ cho bất cứ một ai khác. Ngày tháng trôi đi, anh vẫn yêu em cháy bỏng, tha thiết và chân thành. Ngoài kia có biết bao cô gái nhưng chẳng có ai làm hình ảnh em phai mờ trong trái tim anh được vì hình ảnh của em đã in sâu vào trái tim anh rồi – một người con gái mang tên Ngọc Thuyền.
Nếu như anh sống buông thả, anh sống thực dụng, anh không yêu em thật lòng thì anh đâu phải nhớ em đến khắc khoải và quay quắt như thế phải không em? Em đã cho anh hiểu, biết thế nào là tình yêu, như thế nào là hai người yêu nhau mà trước đây anh chỉ nghe nói.
Bên em anh yêu và được yêu, anh tìm lại được chính mình. Tình yêu anh dành cho em không ồn ào như cuộc sống tấp nập, như khí hậu nóng lực của miền Nam nhưng lại rất sâu như rét đậm, rét ngọt của mùa đông miền Bắc.
Không biết em có cảm nhận thấy như vậy không em? Em hay gọi anh là: “tửng, ông làng” nhưng có lẽ những lời đó là sự cảm nhận của em về tình yêu mãnh liệt của anh dành cho em chăng? Có thể chính vì thế nên anh mới có được trái tim của em. Anh rất vui và yêu em nhiều hơn khi em nói như vậy và em cũng thế đúng không em?
Còn rất nhiều điều mà anh chưa nói được hết với em nhưng sau cuối cùng của tất cả mọi việc anh làm, anh chỉ muốn nói là anh đã yêu em rất nhiều em à.
Em biết mình quan trọng với anh như thế nào rồi đó. Em rất quan trọng và có ý nghĩa đối với cuộc đời anh lắm em yêu à.
Đời này, kiếp này anh đã yêu em thì không bao giờ thay đổi, anh luôn mong chúng mình luôn chân trọng tình yêu của nhau, bên nhau trọn kiếp. Đó cũng là lời em đã viết cho anh rằng “Anh sẽ khác HÀN MẶC TỬ vì từ nay anh sẽ được ở bên người anh đã chọn yêu trọn đời”.
Anh mong đó cũng là câu trả lời mà anh đã hỏi em ở trên. Hãy cho anh được có em, sống bên em trọn kiếp nhé em! Anh yêu em!…
Hàn Phong Vũ
hayvebenanh_nl2006@yahoo.com (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Yêu điên cuồng người đã có vợ
Lý trí của tôi không thể thắng được trái tim yêu điên cuồng này
Tôi biết mình đang cư xử sai, đang làm trái với đạo đức, lương tâm của con người... nhưng lý trí của tôi không thể thắng được trái tim yêu điên cuồng này.
Tôi đã đọc được bài viết "Kẻ thứ ba bất đắc dĩ" của bạn và tôi cũng là một "nạn nhân" của những cuộc tình như vậy.
Tôi cũng là người thứ ba xen vào giữa hạnh phúc vợ chồng họ... nhưng tôi khác với bạn là khi tôi biết anh đã có gia đình riêng và hằng ngày tôi luôn ở bên cạnh người gọi là "vợ" anh. Vậy mà tôi lại giành cho anh tình yêu chân thành nhất.
Khi ở bên anh tôi luôn cảm thấy bình an và ấm áp, anh luôn chiều chuộng, quan tâm từng bữa ăn giấc ngủ của tôi, anh nắn chỉnh tôi từng lời nói và dạy cho tôi cách sống và đối nhân xử thế khi ra ngoài xã hội, tôi đã cảm nhận được anh giành cho tôi tình cảm rất đặc biệt hơn cả với vợ anh. Tôi đã thầm nghĩ có phải vì tôi là người "mới" nên anh đã giành cho tôi nhiều như vậy không? Liệu đến một ngày nào đó, tôi cũng sẽ là người tình cũ của anh khi anh tìm được người mới?... Với ý nghĩ như vậy nên tôi quyết định rời xa anh để anh được hạnh phúc bên gia đình nhỏ của mình. Thế nhưng... tôi đã không đủ can đảm để rời xa anh, không đủ can đảm để bước đi con đường mình đã chọn... và rồi, tôi lại tiếp tục sống trong niềm hạnh phúc mong manh với người đàn ông ấy.
Anh luôn chiều chuộng, quan tâm từng bữa ăn giấc ngủ của tôi
Mỗi khi đến với anh, tôi luôn lo sợ, sợ rằng vợ anh biết, sợ rằng mọi người biết sẽ khin.h b.ỉ tôi, xa lánh tôi... Nhưng giờ đây, khi đã trót yêu anh, tôi không thể dứt khỏi anh được nữa. Người ta vẫn thường nói rằng "Khi yêu thì sẽ không còn tỉnh táo và mất hết lý trí"... Tôi nghĩ mình là một người như vậy! Biết được mình đang cư xử sai, đang làm trái với đạo đức, lương tâm của con người... nhưng lý trí của tôi không thể thắng được trái tim yêu điên cuồng này.
Dẫu biết rằng điều tôi đang gây ra tội lỗi, tôi có tội với vợ anh vì đã cướp "chồng", có lỗi với con anh vì đã cướp "bố", có tội lỗi với xã hội vì là người phá vỡ hạnh phúc gia đình... Trong trí óc của tôi lúc nào cũng luôn tự hỏi " Tôi có phải là người xấu?".
Nếu ai đã từng rơi vào cuộc tình như vậy thì chắc chắn họ sẽ hiểu và thông cảm cho tôi. Tôi cũng đã đọc nhiều bài viết đăng trên 24h, và bắt gặp rất nhiều trường hợp xảy ra tương như như vậy. Họ cũng là những cô gái đang ở độ tuổ.i 20 đến 25 và chưa có chồng. Phải chăng cái tuổ.i ấy còn nhiều nông nổi, dại khờ, thiếu suy nghĩ... hay vì ở cái tuổ.i ấy, tình yêu của họ lên đến đỉnh điểm nhất? Tai sao họ lại chọn những người đàn ông đã có gia đình mà không chọn những chàng trai trẻ độc thân? Phải chăng những người đàn ông từng trải luôn biết cách rót những lời nói đường mật vào trái tim non nót, yếu đuối của những cô gái trẻ như chúng tôi?
Tôi không biết làm sao thoát khỏi bùa mê của người đàn ông này? Bây giờ, tôi đang dằn vặt vì những tội lỗi khi xen vào hạnh phúc của một gia đình đang yên ấm, hạnh phúc... Nhưng, tôi không thể dứt khoát chia tay với người đàn ông ấy!
Tôi phải làm sao để thoát khỏi cuộc sống đau khổ và tội lỗi này?
ĐG (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Có học nhưng sao tôi vẫn buông thả? Trong một phút giây nông nổi, tôi đã "trót dại" với người ấy, mặc dù trước đó tôi đã trao tặng cái ngàn vàng cho anh. Ảnh minh họa Tôi là cô con gái trong một gia đình tử tế, được bố mẹ và anh trai rất thương yêu. Hiện tại tôi đang là sinh viên - một cô n.ữ sin.h hiền dịu,...