Tâm sự vợ chồng son ngày Tết
Vợ chồng mới cưới nhau được hai tháng thì đã phải tất bật chuẩn bị đón Tết. Tuy rằng có mệt thật nhưng hai vợ chồng đều thấy phấn khởi, bởi đây là cái Tết đầu tiên mình được sống chung dưới một mái nhà
Vợ đã ra dáng một bà “nội tướng” lắm rồi, không còn cái vẻ sợ sệt, tiểu thư như hồi mới về ra mắt bố mẹ chồng nữa. Mọi thứ trong nhà đều được vợ sắp xếp và trang trí gọn gàng, đâu vào đấy, chồng chỉ việc làm theo lời vợ một cách răm rắp. Chồng không hề thấy tự ái, bởi mới về sống với nhau, chồng thích được “nịnh” vợ hơn là cự nự hay cãi cọ. Chồng thích nhìn vẻ mặt hãnh diện của vợ khi sai bảo được chồng điều gì đó. Lúc ấy, chồng thấy vợ thật đáng yêu.
Cũng may là vợ chồng mình được ở riêng ngay sau cưới. Vợ bảo vợ không sợ làm dâu, nhưng được sống riêng thế này thì không có gì tuyệt hơn thế nữa. Như thế thì chủ nhật vợ tha hồ được ngủ nướng, tha hồ bắt chồng làm đồ ăn mang đến tận giường mà không sợ mẹ chồng “dòm ngó”. Nói thì nói vậy, chứ từ khi về sống với nhau, chồng thấy vợ khi nào cũng tất tả lo hết cái này đến cái khác, chẳng mấy khi ngủ dậy trễ. Chỉ có chồng là cứ mải vui, đôi khi để vợ làm việc nhà một mình nữa.
Những ngày giáp Tết, chồng thấy vợ vất vả hơn bao giờ hết. Chồng bảo vợ cứ giản tiện đi là được, hai vợ chồng cần gì phải bày vẽ. Nhưng vợ không chịu, vợ nói chính mẹ chồng đã dặn phải chuẩn bị Tết chu toàn thì cả năm sau đó mới gặp may mắn. Vợ cũng học hỏi làm mứt, đồ xôi, thậm chí còn đòi gói cả bánh chưng nữa.
Chính nhờ có Tết mà chồng mới phát hiện ra vợ mình đảm đang, khéo léo, không giống với vẻ bề ngoài lúc nào cũng ham vui. Chồng bận bịu, vợ cũng bận bịu, thế nhưng mọi việc sắm sửa chuẩn bị cho Tết vợ đều lo chu toàn, quà cáp biếu Tết cho cha mẹ, họ hàng hai bên vợ cũng đã chuẩn bị sẵn, đến ngày, hai vợ chồng chỉ việc xách đi. Nếu không có vợ “tư vấn”, chắc chồng cũng chẳng biết gì đến mấy cái lễ nghĩa này.
Nhà có hai vợ chồng nên bữa cơm thường ngày cũng đơn giản. Chồng nghĩ vợ cũng chỉ biết làm mấy món lặt vặt. Ấy thế mà hôm tất niên, chồng phải trố mắt vì tài nấu ăn của vợ. Bố mẹ cũng há hốc mồm vì con dâu quá khéo. Mẹ thì cứ gật gù mãi, tưởng rằng hai vợ chồng son sống với nhau, mọi thứ đều tạm bợ, nào ngờ, vợ khi nào cũng lo lắng chu toàn.
Ngày Tết của vợ chồng son cũng thật tuyệt. Đi đâu, làm gì hai vợ chồng cũng có nhau mà chưa phải vướng bận gì nhiều. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Đêm giao thừa, vợ chuẩn bị mâm cơm cúng rồi bắt chồng ra khấn vái. Chồng chưa bao giờ làm việc này nên cứ thấy kỳ kỳ thế nào ấy. Nhưng rồi dưới sự “chỉ bảo” của vợ, chồng cũng hoàn thành nhiệm vụ. Xong xuôi đâu đấy, vợ lại dọn dẹp rồi ra ghế ngồi xem ti vi cùng chồng.
Khoảnh khắc giao thừa được ngồi cùng với nhau trong một căn nhà khiến chồng có cảm giác nghèn nghẹn ở cổ họng. Chồng chợt nhận ra mình thật hạnh phúc và may mắn khi được sống cùng vợ. Dù có đôi khi cả hai chúng ta có nhiều điều không hài lòng về nhau, nhưng trên hết, chúng ta đều thương yêu và mong muốn được sống cùng nhau dưới một mái nhà.
Người ta thường bảo, vợ chồng son sống với nhau chắc là lười lắm, cái gì cũng muốn giản tiện để còn thời gian chơi bời, hưởng thụ. Nhưng chồng thấy ngược lại. Vợ khi nào cũng chu đáo, nhưng cũng chưa bao giờ bỏ lỡ các cuộc vui cần thiết. Vợ biết cách làm nũng chồng, biết cách “đe dọa” chồng, vợ cũng biết cách làm cho chồng cảm thấy thoải mái và hài lòng về cuộc hôn nhân của mình.
Ngày Tết của vợ chồng son cũng thật tuyệt. Đi đâu, làm gì hai vợ chồng cũng có nhau mà chưa phải vướng bận gì nhiều. Khi nào tiếp khách hay dạo chơi mệt quá, hai vợ chồng lại về nhà rúc vào chăn ấm đánh một giấc cho đến khi nào hết buồn ngủ mới thôi. Chồng thích những khoảnh khắc chúng ta cùng nhau làm mọi thứ, cùng nhau vun vén, sắm sửa, dọn dẹp để đón Tết. Và chồng cũng muốn rằng, những mùa xuân tiếp theo của vợ chồng mình cũng luôn ngập tràn tiếng cười như bây giờ.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Những anh chàng mãi không chịu lớn
Đàn ông vốn được coi là phái mạnh, là trụ cột vững chắc, chèo lái cả một mái nhà. Nhưng có những ông chồng lại có tính cách trẻ con đến bất ngờ, dù tuổi tác đều đã bước vào giai đoạn phải chín chắn.
Lấy nhầm trẻ con
Long 28 tuổi - Kỹ sư tin học, hơn vợ 2 tuổi nhưng tính rất trẻ con. Là con trai út trong nhà, Long quen được mẹ và các chị chiều chuộng nên hầu như chẳng động tay làm gì. Buổi sáng, Quỳnh dậy đi chợ, dọn dẹp nhà cửa rồi gọi năm lần bảy lượt Long vẫn vặn vẹo trên giường và nhất quyết không dậy. Có hôm, thấy mẹ chồng vào vuốt tóc, xoa lưng, nựng nịu chồng dậy ăn cơm sáng mà Quỳnh thấy bực mình.
Quỳnh có bầu, hớn hở khoe chồng những tưởng Long sẽ vui mừng lắm, ai dè Long nhăn mặt ca thán: "Ôi giời, giờ có đứa gọi mình là bố á, ngại chết". Và Long vẫn vậy, hầu như chẳng đỡ vợ việc gì. Chỉ cần có bạn gọi đi chơi, đi nhậu là Long lấy xe đi ngay, có khi để mặc vợ nghén, mệt nằm nhà một mình. Vợ nhờ giặt, phơi quần áo thì Long lắc đầu: "Anh không quen làm mấy việc đó đâu. Hay em bảo mẹ giúp". Những ngày sắp sinh, Quỳnh muốn chồng đèo đi làm thì anh bảo: "Thôi, em đi xe ôm, anh trả tiền, chứ em đi làm sớm thế, anh chịu không dậy được đâu". Cô thấy tủi thân vô cùng.
Cả đến khi Quỳnh sinh, Long vẫn không bỏ được cái tính vô tâm thường nhật. Quỳnh sinh khó, bác sĩ bảo phải mổ, đã hẹn là 7h Long có mặt ở bệnh viện, nhưng đã quá giờ vẫn chưa thấy mặt mũi Long đâu. Điện thoại gọi hơn chục cuộc chỉ nghe tiếng nhạc chờ. Mẹ Quỳnh không còn kiên nhẫn nên cằn nhằn: "Chồng như vậy bỏ đi cho khỏe". Đến khi đứa bé chào đời, mới thấy Long xuất hiện rồi giải thích: "Hôm qua có trận bóng hay quá, anh xem nên ngủ quên mất".
"Không biết có con rồi anh ấy có khác gì không, chứ cứ thế này thì thà mình không có chồng còn hơn", Quỳnh tâm sự với bạn bè.
Khổ vì chồng vô tâm, trẻ con
Mai Anh và Sơn quen nhau vì có cùng sở thích đọc truyện tranh. Cả 2 hay cùng đến quán truyện gần nhà Mai Anh để đọc truyện. Rồi quen nhau yêu nhau lúc nào không hay. Và rồi lấy nhau.
Giờ đây sau 2 năm kết hôn, Mai Anh đâm ra ghét cay ghét đắng cái sở thích chung ấy. Cứ đi làm về là Sơn chạy vào phòng đọc truyện, nào là Ỷ thiên đồ long kí, Thần điêu đại hiệp, Đường dẫn đến khung thành... hết tập này đến bộ nọ, khách đến nhà không ai thấy mặt Sơn bao giờ. Ngoài đọc truyện, Sơn còn có một sở thích được say mê không kém là chơi game. Ngoài giờ đi làm, không đọc truyện, là Sơn cắm mặt vào máy tính để chơi. Để mặc Mai Anh với cả đống việc nhà rồi nấu nướng, dọn dẹp. Đã vậy, đến bữa cơm, gọi Sơn còn ậm ừ không ra vì đang mải "chiến". Vợ tức mắng vài câu, Sơn dỗi bỏ ra hàng internet để chơi.
Kể chuyện lúc mình sinh con mà Mai Anh vừa tức vừa buồn chồng. Đau bụng sắp sinh, Mai Anh gọi chồng từ quán Internet về thì nhận được lời phán thẳng thừng: "Em cứ về chuẩn bị trước đi, anh chơi nốt hiệp này đã, chưa đẻ được ngay đâu mà cứ cuống hết cả lên. Làm người ta thua bây giờ". Tức mình, Mai Anh thuê taxi tự đến bệnh viện rồi nhờ mẹ đến giúp.
Ngọc lấy chồng kém mình tới 2 tuổi nên có phần tính cách già dặn hơn chồng. Trong khi cô lo toan, vun vén cho gia đình thì chồng vẫn cứ hồn nhiêu như hồi còn là "trai tân". Vốn tính ham chơi, Hiệp (chồng Ngọc) cứ vui chơi tới bến mỗi khi có dịp, có vợ rồi mà có khi tận 1-2h sáng Hiệp mới có mặt ở nhà, để mặc vợ lo tất tần tật mọi việc.
Việc nhà Hiệp cũng dửng dưng, Ngọc ca cẩm thì mẹ chồng nói sẵng: "Đời mẹ chưa bao giờ để bố thằng Hiệp phải xắn tay vào bếp", rồi "Đàn ông ai chẳng vậy, ham chơi nhưng vẫn biết tìm về nhà với vợ con là may rồi. Thôi thì nó còn trẻ người non dạ nên con bảo ban rồi vợ chồng cùng làm ăn. Đấy, nhìn bố chồng con lúc nào cũng thảnh thơi trong khi mọi việc trong nhà đều một tay mẹ quán xuyến tươm tất hết cả".
Nghe mẹ chồng bênh con mà Ngọc tức anh ách. Cô đã cố gắng thông cảm nhưng dù sao chồng cũng đã xấp xỉ 30 rồi chứ còn bé bỏng gì nữa đâu. Khi vợ bàn bạc việc gì, Hiệp chỉ biết tròn xoe mắt trả lời: "Thế à?" rồi "Có gì em tự quyết định đi, anh chẳng biết gì đâu".
Ngọc không nghĩ một người đàn ông ngần ấy tuổi lại có thể thiếu trách nhiệm và thờ ơ với công to việc lớn trong nhà đến vậy. Ngày còn yêu, Ngọc càng thích thú với cái tính trẻ con bao nhiêu thì khi trở thành vợ chồng lại nhàm chán bấy nhiêu.
Làm gì với chồng trẻ con?
Một phần không nhỏ cánh đàn ông "vô tâm vốn sẵn tính trời" nhưng bên cạnh đó cũng có một bộ phận vô tâm do vợ quá khéo léo, đảm đang. Nhiều chị em quá đảm đang, chu đáo trong mọi việc và trong quan hệ với mọi người nên thường làm mọi việc thay cho chồng. Được an nhàn, không phải suy nghĩ lâu thành quen, các đức lang quân dần dần phó mặc tất cả cho vợ, dần dần hình thành tính vô tâm, trẻ con.
Theo các chuyên gia tâm lý, sự vô tâm của "đứa trẻ lớn trong nhà" một phần là do bản tính. Nhưng có những trường hợp, đàn ông vô tâm cũng chỉ tại đàn bà đã chăm họ quá chu toàn và khiến họ chẳng phải lo lắng bất cứ thứ gì nữa. Để chữa trị căn bệnh vô tâm này, các chị em cần chia sẻ công việc, giao trách nhiệm cho chồng, đó là một trong những cách tốt nhất để kéo chồng cùng chung vai với mình lo cho gia đình. Trong trường hợp tình hình vẫn không khả quan, người vợ nên khéo léo "lạt mềm buộc chặt", kèm theo cả sự cứng rắng để nói chuyện thẳng thắn với chồng, hoặc có thể nhờ đến sự tác động của bạn bè và gia đình.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Có nên tiếp tục làm đám cưới với anh? Cũng chẳng bao lâu nữa, tôi sẽ làm cô dâu của anh, sẽ chung sống với anh dưới một mái nhà... nhưng với cách cư xử vô tâm như vậy của anh thì làm sao tôi có đủ niềm tin để nghĩ đến hạnh phúc bên anh? Tôi và anh quen nhau được một thời gian khá dài thì cả hai chúng tôi...