Tâm sự tình yêu của những cô gái có bạn trai là bộ đội
Tình yêu của các cô gái với những chàng trai bộ đội mặc dù có không ít khó khăn nhưng rất đỗi ngọt ngào, chứa đựng sự tự hào về nửa yêu thương của mình, đồng thời luôn tồn tại yếu tố dũng cảm và thấu hiểu sâu sắc.
Có người yêu là bộ đội, các cô gái luôn có sự đồng cảm và thấu hiểu sâu sắc.
Những nỗi niềm khó tỏ bày
Lê Thu* (HV Báo chí và Tuyên truyền) đã cùng chàng lính của mình xây dựng, vun đắp tình yêu được 4 năm. Trong quãng thời gian đó, theo chia sẻ của Thu, hai người đã trải qua rất nhiều chuyện vui – buồn.
Thu và người yêu quen nhau qua điện thoại, khi cô đang là sinh viên năm nhất, anh chàng là bộ đội hải quân. Từ đảo trở về đất liền, người yêu của Thu nhập học HV Biên phòng. Lúc này, hai người đã có thể gặp gỡ chính thức.
Vì sự quản lý của môi trường quân đội nghiêm ngặt, thời gian ra ngoài của người yêu Thu bị hạn chế nên đổi lại là cô bạn đến thăm người yêu. Bất cứ cuối tuần nào rảnh rỗi, Thu đều đón xe buýt lên trường, đến mức quen thân với cả bác tài xế.
“Mình nhớ có lần hai đứa ngồi ở ngoài ghế đá sân trường tâm sự, trời lạnh khiến bản thân không ngừng run rẩy. Người yêu nhường áo nên mình quấn “thu lu” như con gấu bông. Nghĩ lại cảnh “ấn tượng” này, hai đứa chỉ biết nhìn nhau cười”, Thu nói.
Cũng vì xa cách, những lúc quá nhớ nhung, đôi chút hiểu lầm cũng trở thành nguồn gốc của các cuộc cãi vã. Việc tranh cãi, khó giải thích rõ ràng, cụ thể càng đẩy mâu thuẫn giữa hai người lên cao.
Còn với chuyện tình cảm của Hà (22t, cựu SV trường CĐ Kinh tế Công nghiệp Hà Nội), cô bị người yêu thu hút bằng những nét mạnh mẽ, cương nghị của một chàng quân nhân pháo binh. Hai người cùng quê, nhà cách nhau chỉ vài trăm mét nên tình cảm nhanh chóng nảy nở.
Thời điểm hai người còn đi học, Hà rất ít lần được gặp bạn trai. Theo cô bạn, yêu bộ đội luôn phải đối mặt với sự xa cách, thiếu thốn thời gian. Vì bận rộn làm thêm, Hà rất hiếm có cơ hội lên trường gặp người yêu.
Video đang HOT
Nhiều khi cô đơn, mệt mỏi vì áp lực học tập, công việc, Hà chỉ muốn một cái ôm nhẹ nhàng, hay bờ vai vững chắc, ấm áp ngay trước mắt mình nhưng khó có được. Hà chia sẻ: “Mặc dù động viên bản thân vững vàng nhưng không ít lần, mình khó tránh khỏi cảm giác tủi thân, chạnh lòng, đặc biệt là các ngày lễ, hay đêm muộn đi làm về, nhìn trên đường mọi người đều có đôi, có cặp.
Có năm cả hai mong mỏi, háo hức chờ đợi nhanh đến Tết để gặp nhau thì anh ấy lại phải trực, chỉ về vội vàng được hai ngày đã quay lại đơn vị. Đến cơ hội gặp nhau cũng không có, mình vừa giận, lại vừa thương”.
Với cặp đôi của Thu, cũng không phải ngoại lệ. Trong nhiều dịp đặc biệt trong năm, đặc biệt là Ngày lễ tình nhân, Thu hiếm khi có cơ hội tay trong tay đi chơi với bạn trai mình.
Sự thấu hiểu và đồng cảm sâu sắc
Mặc dù phải nhận nhiều “thiệt thòi” khi phải yêu bộ đội, nhưng bên cạnh đó, mối quan hệ giữa hai người cũng chứa đựng nhiều yếu tố thú vị và cả niềm kiêu hãnh lớn lao.
Khác với suy nghĩ của nhiều người con gái khác là bộ đội cứng nhắc, khô khan, trong cảm nhận của Thu, những chàng lính thật lãng mạn và tình cảm. Có những đêm chàng trai gọi điện thoại về cho Thu, hát cho cô gái trong lòng nghe những bài ca da diết trữ tình.
“Không chỉ vậy, anh ấy còn viết nhật ký, thư tay cho mình. Mỗi sáng mình thức dậy đều nhận được tin nhắn hỏi han, quan tâm của anh ấy. Thậm chí, người yêu mình còn tặng ốc đảo, trái tim làm bằng tăm tỉ mỉ mà nên”, Thu bộc bạch.
Cũng vì bạn trai hiểu hiểu rõ những tủi thân, ấm ức của Hà nên cực kỳ chiều chuộng cô, nhất là những lúc hai người gặp gỡ, ở bên cạnh nhau. “Bất kể khi nào có cơ hội, anh ấy đều tìm cách bù đắp, khiến mình vui vẻ và ngọt ngào. Hơn nữa, càng hiểu sâu, hiểu rõ về cuộc sống của người lính, mình càng cảm thông với anh ấy nhiều hơn”.
Theo Thu, trong tình yêu với người lính, mặc dù có những trắc trở, nhưng chỉ cần sự thông cảm, thấu hiểu cho nhau về tính cách, cũng như công việc thì mối quan hệ sẽ luôn tốt đẹp, bền chặt.
Giữa hai người, Thu luôn có sự bao dung, đồng cảm sâu sắc công việc của người yêu.
Trong lễ Valentine năm trước, vì rơi vào thứ 6 học viên quân đội không được ra ngoài. Thu đã chuẩn bị quà – sô cô la lên trường tặng người yêu. Vì muốn tạo sự bất ngờ, Thu đã không báo trước lịch trình của mình. Trong khi đó bạn trai cô đã tham gia hội thể thao nên không hề hay biết.
Đợi hơn nửa tiếng, sau khi bạn trai về tới phòng mới biết có người đến thăm và ra đón Thu. Vì lo người yêu phải chờ đợi lâu, anh đã quát một trận vì không thông báo trước. Nhưng khi nhìn thấy quà Thu tặng mình, hai mắt anh chàng long lanh, tỏa sáng niềm vui.
Hay những lúc cãi vã, Thu thường nghĩ đến khó khăn, vất vả chàng lính của mình sau này phải đối mặt, giận dỗi trong lòng cũng vì thế mà nguôi ngoai, vơi hết, đồng thời càng thương đối phương nhiều hơn.
Khi được hỏi về những khó khăn sau này, Thu phải đối mặt trong cuộc sống hôn nhân, với một người lính thường xuyên vắng nhà, cô đã chia sẻ đơn giản: “Bao nhiêu người vợ quân nhân có thể làm được và làm tốt, sao mình không thể?”.
Bên cạnh đó, việc yêu quân nhân cũng là niềm tự hào, kiêu hãnh của những cô gái như Thu, Hà. Trong lòng Hà, bạn trai mình là một trong những người dốc hết sức góp phần gìn giữ quê hương, đất nước.
Là một người làm báo, lại bên lĩnh vực quân đội, mỗi lần đi công tác ở các đơn vị, sau khi Hà giới thiệu người yêu là học viên biên phòng, những người lính đều tỏ ra thân thiết, yêu quý.
Theo DanTri
Tròn hai năm chồng cho 'bỏ đói'!
Từ khi mới lấy chồng, tôi luôn tự nhủ rằng mình sẽ làm cho chồng có những giây phút không thể nào quên. Vậy mà, sự đời thật trớ trêu, chỉ vì cái ý nghĩ tốt đẹp kia tôi lại phải nhận "án tử" từ phía chồng.
ảnh minh họa
Tôi không làm sao mà hiểu nổi một người đàn ông phong độ như chồng tôi lại có thể "nhịn" lâu đến thế. Bình thường các bà vợ cấm vận chồng thì đã đành, đằng này tôi bị chồng cho ra rìa và nhốt vào lãnh cung 2 năm vì lý do không đâu. Có vẻ như chuyện của vợ chồng tôi chẳng giống ai cả.
Tôi cũng là đàn bà, cũng mong được chồng yêu thương, và đem lại cho chồng những giây phút hạnh phúc tràn đầy cho chồng, đặc biệt là trong chuyện ấy. Từ khi mới lấy nhau, tôi luôn tự nhủ rằng mình sẽ làm cho chồng có những giây phút không thể nào quên. Vậy mà, sự đời thật trớ trêu, chỉ vì cái ý nghĩ tốt đẹp kia tôi lại phải nhận "án tử" từ phía chồng.
Chồng tôi vốn là giáo viên dạy toán. Anh là mẫu người hiền lành và mô phạm vô cùng. Từ nhỏ anh được bố mẹ chăm lo và rất cưng chiều. Thế nhưng nếp nhà gia giáo cũng đã khiến anh trở thành một người rất bảo thủ và gia trưởng vô cùng.
Hồi mới yêu nhau, tôi là người luôn phải nhịn anh, từ những ý kiến rất cứng nhắc, những quan niệm đã lỗi thời ngày xưa vẫn được anh đưa ra và quán triệt. Thế nên lấy anh rồi, có vẻ như mọi ý kiến của anh trở thành "thánh chỉ" đối với tôi.
Tôi vốn là một người con gái hiền lành, ít nói và yêu chồng hết mực. Tôi luôn cố gắng nỗ lực để làm một người vợ hoàn hảo trong mắt chồng. Tôi cung phụng, yêu chiều anh như một ông hoàng trong gia đình. Tôi chưa bao giờ dám to tiếng hay cãi vã lại chồng dù tôi là người làm đúng. Có lẽ vì cái tính chịu đựng, nhu nhược của tôi nên cái thói gia trưởng của anh ngày càng có cơ hội phát huy. Anh luôn áp đặt mọi điều từ những việc nhỏ nhặt nhất và bắt buộc tôi phải tuân theo.
Đến cả chuyện vợ chồng, anh cũng luôn luôn là người cầm trịch và lên lịch cụ thể. Góp ý với anh không xong, tôi buộc phải chấp nhận luật mà anh đưa ra như một cái máy. Khi tôi mệt mỏi, muốn được thư giãn, nghỉ ngơi thì anh lại "đòi hỏi" và dĩ nhiên tôi phải miễn cưỡng chiều anh. Còn khi tôi muốn được gần gũi với chồng thì anh quay lưng, gạt tay tôi ra, hay cáu kỉnh khó chịu.
Lâu dần tôi trở nên hờ hững với cả chuyện ấy khi mới cưới nhau được 2 năm. Tôi phát ngán với lịch sinh hoạt vợ chồng mà anh đặt ra, cũng như cách thức mà anh nhập cuộc.Thế nên mỗi lần thỏa mãn xong anh luôn cáu kỉnh và tỏ ra không hài lòng. Anh còn không tiếc lời mắng nhiếc tôi vì "làm đàn bà mà mỗi việc chiều chồng cũng không xong".
Tôi suy nghĩ nhiều và quyết tâm phải thay đổi vì không muốn chuyện này sẽ làm cho hạnh phúc của gia đình tôi lung lay. Tôi sợ rằng đàn ông nếu "chuyện ấy" bị đói sẽ đi tìm "của lạ" vì thế nên đã âm thầm lên mạng để học hỏi kinh nghiệm chiều chồng. Tôi tìm hiểu rất nhiều và lấy hết can đảm để làm cuộc cách mạng phòng the cho 2 vợ chồng.
Tôi chọn mua cho mình một bộ đồ ngủ thật sexy, mua thêm một vài đĩa phim về để học hỏi kinh nghiệm. Cũng ngày 8/3 cách đây 2 năm, tôi quyết định bắt đầu thực sự thay đổi. Tôi chọn ngày này vì hy vọng là anh sẽ nhớ mãi ngày mà cách đây mấy năm trước anh bắt đầu tỏ tình với tôi.
Thế nhưng sự thật mà tôi phải chứng kiến nó quá phũ phàng. Chồng tôi nhìn vợ trong bộ đồ ngủ sexy với ánh mắt kinh hoàng và đầy phẫn uất. Anh gào vào mặt tôi" "Cô có phải là cave không mà sao lại ăn mặc như thế này? Hóa ra cũng chỉ là đồ giẻ rách như thế này sao?"
Mặc kệ tôi giải thích, anh lẳng lặng bỏ ra ngoài cả đêm hút thuốc. Đã lâu lắm rồi, từ ngày tôi có bầu, chồng tôi bỏ thuốc. Thế nhưng hôm ấy anh bắt đầu hút lại. Từ đêm đó đến nay là tròn 2 năm, hai vợ chồng tôi không ngủ chung. Ánh mắt anh nhìn tôi vừa khinh rẻ, vừa miệt thị. Tôi đã tìm cách xin lỗi và giải thích nhiều lần nhưng chồng tôi bỏ ngoài tai tất cả.
Tôi không biết làm sao để xóa bỏ được chuyện này. Làm sao có thể khiến cuộc sống gia đình tôi trở lại những giây phút yên bình và hạnh phúc như xưa. Nhiều lúc muốn được sà vào vòng tay của chồng, nhưng nhìn thấy bộ mặt của anh, mọi dũng khí của tôi tiêu tan hết.
Nhìn bề ngoài chẳng ai biết rằng vợ chồng tôi suốt 2 năm qua không chung chăn gối. Tôi càng khổ tâm hơn vì không thể tâm sự chuyện tế nhị này với bất kì ai. Tôi cảm giác như ngày càng đang kiệt sức, không biết bấu víu vào đâu nữa. Tôi có đáng bị trừng phạt như thế này không?
Theo VNE
Lấy vợ hơn tuổi, tôi bị "bỏ đói" Lấy vợ hơn tuổi, tôi thường xuyên bị "bỏ đói", nếu được chọn lại tôi sẽ không lấy vợ hơn tuổi. ảnh minh họa Hai vợ chồng tôi cưới nhau đến nay được 5 năm, có một đứa con gái lên 3 tuổi. Trước khi yêu, tôi chưa bao giờ nghĩ có ngày mình lại ân hận khi cưới cô ấy, nhưng bây...