Tâm sự ‘tiểu tam’: Tôi giật chồng thành công nhưng không thể có con cùng anh ấy
Tôi từng có những lúc hả hê ngạo nghễ, cảm thấy sự nũng nịu õng ẹo đàn bà quả thật quá quyền năng khi bứt được người đàn ông đó ra khỏi người vợ ngù ngờ và những đứa con của anh ấy. Nhưng đến giờ tôi không hiểu mình nhọc công giành giật như vậy để làm gì.
Tôi xuất thân nông thôn lên thành phố học hành, xin việc. Những khổ cực tủi nhục của đứa con nhà nghèo tôi đều nếm trải cả. Khi tôi mướt mải đi làm gia sư, tiếp thị cả ngày ngoài giờ học, bữa ăn chỉ nuốt vội gói mì hay ổ bánh, tằn tiện dành dụm t.iền phụ giúp bố mẹ trang trải t.iền ăn học của chính tôi thì bạn bè tôi, mấy đứa nhà giàu lại ăn sung mặc sướng. Một bữa tụ tập của chúng nó bằng thu nhập cả tháng tôi đi dạy thêm, một đôi giày hay cái túi của chúng nó cũng tốn cả tháng t.iền chợ. Chúng xài đồ long lanh mà có trong mơ tôi cũng không dám nghĩ mình với tới. Trong lòng tôi luôn ngấm ngầm một sự so sánh, sao ông trời lại bất công đến vậy. Tôi có gì kém chúng bạn đâu, thậm chí còn xinh xắn hơn và là đứa có năng lực hơn.
Tôi tốt nghiệp với tấm bằng loại giỏi và tất tưởi đi xin việc. Với số t.iền tiết kiệm ít ỏi, tôi quyết định chi hết ra sắm cho mình ba bộ váy áo, một đôi giày đẹp dễ kết hợp, sao cho lên đồ tôi phải thật xinh.
Tôi kiếm được một công việc như mong đợi nhờ ấn tượng tốt trong buổi phỏng vấn. Và cũng trong buổi phỏng vấn đó, tôi gặp anh, người đàn ông đã có gia đình.
Anh thành đạt và giàu có. 3 đứa con của anh, một đứa mới vào đại học, một đứa đang học trung học và một đứa còn chưa vào cấp 2. Vợ anh không đẹp, nhưng hiền lành và là kiểu người an phận, biết thu vén. Với anh, tôi là cơn gió lạ. Với tôi, anh là bến đỗ cho mọi ước mơ.
Ban đầu tôi chấp nhận thân phận tiểu tam vì sự ngưỡng mộ anh và muốn được ở bên anh. Nhưng rồi chẳng biết từ khi nào, tôi cứ ghen tị với những hình ảnh du lịch nước ngoài của gia đình mà vợ anh đăng facebook. Tôi ghen tị với cả những bữa cơm của gia đình họ mỗi cuối tuần. Tôi tìm mọi cách xâm chiếm thời gian của anh nhiều hơn. Tôi hả hê khi thấy anh ngày một say mê tôi và ngày càng dành ít thời gian cho vợ. Đến một ngày, tôi quyết định rằng anh không thể dành thời gian dù ít ỏi bên vợ nữa, tất cả phải là cho tôi, thì tôi tập hợp ảnh nóng chủ động tiếp cận vợ anh. Tôi nhắn tin để nói cho chị ấy biết anh yêu tôi và chán chị đến mức nào. Và để thuyết phục hơn, tôi hẹn gặp, đưa tận mắt cho chị ấy xem c.lip n.óng của tôi và chồng chị ấy.
Video đang HOT
Tôi đã thắng trong cuộc giành giật ấy. Thật ra thì chẳng có cuộc giành giật nào. Rất nhanh, người đàn ông của tôi trở nên tiều tụy. Anh nói vợ đã chuẩn bị xong mọi thủ tục để ly hôn. Vì anh không thể quay lại với gia đình nên sẽ đến ở với tôi. Nhưng chúng tôi sẽ không kết hôn. Và thêm một điểm nữa, vì anh đã có 3 đứa con, nên chúng tôi sẽ không có đứa con chung nào nữa. Đồng nghĩa với việc, nếu chọn bên anh, tôi không bao giờ có thể làm mẹ.
Tôi đã đi đến tận nước cờ này, tưởng hạnh phúc sắp mỉm cười với mình, tưởng mình sắp trở thành một mệnh phụ phu nhân, nhưng những điều đó có ý nghĩa gì nếu trọn đời này tôi sẽ không làm mẹ?
Theo Dân trí
Tôi sẽ không làm gì cả...
Có chăng, điều duy nhất tôi làm khi chồng ngoại tình là để cho anh ấy và chính bản thân tôi có những ngày bình yên.
Tôi đặc biệt không thích mấy câu chuyện nhảm của những người đàn bà nóng nảy và tự phụ, họ tô vẽ chiến thắng của những người vợ với nhân tình của chồng một cách hống hách, hả hê. Nào là chứng minh cho chồng thấy cái cô ả ấy chẳng hay ho gì. Nào là quát mắng, nào là đ.ánh g.hen, nào là ngấm ngầm phá bĩnh...
Nếu những gì những người phụ nữ chua ngoa ấy nói ra là đúng, là hay và là thực tế thì chắc đã không có nhiều giọt nước mắt đau đớn của những người phụ nữ bị chồng mình phụ bạc rơi nhiều đến thế. "Lấy lại chồng" không phải là câu chuyện làm bánh, kiểu cứ lên mạng chia sẻ kinh nghiệm, công thức là xong được. Đó là câu chuyện của số phận, của sự xếp đặt ngẫu nhiên, tình cờ, của những nhân duyên lạ lùng vô lý.
Chồng ngoại tình: Tôi sẽ chẳng làm gì đâu
Tôi nghĩ rằng, nếu chồng ngoại tình thì cách duy nhất tôi làm là để cho cả mình và anh ấy được yên. Tôi làm sao có gan mà c.hửi mắng chồng mình? Có chăng, tôi văng tục hay cằn nhằn cũng không làm cho anh nể sợ. Tôi làm sao mà đủ sức thay đổi mình đột ngột? Kiểu như tôi vừa sinh con xong, làm sao những bộ quần áo size XL trở về size S, size M như hồi tán tỉnh? Làm sao để những vết rạn da bùng nhùng quanh bụng quanh lưng được trở về mơn mởn, mịn màng? Làm sao để anh lạ lẫm về tôi, anh khát thèm tôi, anh mất ngủ vì vài lời hờn dỗi của tôi như thuở ban đầu? Các chị có thể chia sẻ nhiều cách để làm điều ấy nhưng nó không thể là một phép màu hiện ra tức khắc. Nó lại còn lộ liễu, nó lại còn ngô nghê, nó lại còn tố cáo cho cả thế giới hiểu ra ta đang làm mọi cách để chồng ta ở lại. Nó khiến ta đau đớn ê chề. "Đau đớn ê chề" mới chính là cái chắc chắn sẽ trở về với ta, chứ chồng thì chưa ai biết trước là có về hay không...
Như tôi nói đấy, cách duy nhất tôi làm khi chồng ngoại tình, là để cho cả mình và anh ấy được yên! Làm sao tôi đủ sức để tìm gặp nhân tình của anh? Làm sao tôi đủ sức chứng tỏ mình sâu sắc, nhân văn, trong khi cô nhân tình ấy đang được anh chú ý? Như việc anh cố tình thổi tắt đi ngọn nến của tôi và kiên quyết che chắn cho ngọn nến của cô nhân tình tỏa sáng thì tôi lấy gì khẳng định rằng tôi đủ sức tỏa sáng nhiều hơn và ấm áp hơn? Như việc người ta kiên quyết gieo trồng cái cây mới mẻ và cắt bỏ đi cái mầm cây cũ, tôi lấy gì chứng minh cây của mình ra trái ngọt lành hơn? Tôi không biết phải làm sao để gài bẫy cô nhân tình, không biết làm sao để chứng minh mình đúng, không hiểu điều gì đã kéo anh đi, mà có thể chẳng điều gì cả, thì tôi biết bám víu vào đâu để kéo anh về? Đau đớn khi ấy sẽ là có thật. Hờn ghen khi ấy là điều hiển nhiên. Những nỗi căm giận muốn trút xuống ai đó là điều không tránh khỏi trên đời. Nhưng tôi sẽ để cả mình và anh ấy được yên. Tôi không nói dối, không định tô vẽ cho mình trở nên đẹp đẽ hay cao thượng. Tôi sẽ chẳng làm gì đâu!
Tôi không níu kéo hay giữ lại nếu chồng ngoại tình và muốn ra đi
Ai đó lại bảo tôi chẳng cần giữ làm gì? Như cách họ hất toẹt chồng về phía nhân tình. Ai đó quyết định để anh đi thật xa, họ hắt hủi nhiều hơn bởi họ nghĩ anh là điều đã mất. Thế nào là mất, là còn? Là cái mầm cây rồi có thể mọc lên, là ngọn nến đã đến hồi cạn kiệt vẫn còn hơi nóng. Sao ta cứ nhất định giằng co phân định được mất hơn thua làm gì?
Tôi chỉ muốn để anh và cả tôi đều được yên bình. Bởi người đến với ta là duyên, người ở lại với ta là phận. Anh có thể ra đi chẳng bởi một điều gì, cũng có thể chỉ vì lầm lạc. Tôi có đau đớn cũng chỉ để cho mình yên lặng, để ngày hong khô vết sẹo đời mình.
Khi chồng ngoại tình tôi sẽ chẳng làm gì để cho mình và anh ấy được yên
Tôi không dại làm người tự phụ, tuyên bố những điều to tát vĩ cuồng. Tôi cũng chẳng dại làm người níu kéo, tự nặn mình theo cái khuôn dáng tôi vẫn tưởng là anh thích thế. Nhưng cũng không dại gì đẩy anh ra xa mình hơn. Tôi chỉ bình an giữ khoảng cách thôi, để anh thấy lại những gì đã có, để anh thấm lại hơi ấm ngọn đèn, để anh cảm nhận những gì đã có lúc tuột tay anh đ.ánh rơi đi.
Làm sao mà tôi biết anh có trở về hay không? Chuyện ấy số phận cho ta một câu trả lời bí mật nhiều suy đoán. Nhưng tôi biết chính xác là tôi không trở về. Có nghĩa là tôi sẽ đi qua. Đi qua đau đớn, đi qua đơn độc, đi qua dằn vặt tự hỏi mình vì sao. Qua hết, để lại là một tôi thanh thản...
Tôi sẽ để cho mình bình yên. Bởi tôi biết, chuyện anh ngoại tình có về hay không, không quan trọng bằng chuyện đến bao giờ thì tôi sẽ đi qua chuyện này...
Theo Emdep
Kế sách đơn giản tình cũ của chồng sử dụng khiến gia đình nhỏ của cặp vợ chồng gặp sóng lớn Cô suýt đ.ánh rơi cả điện thoại khi đọc được những dòng chữ ấy trong máy chồng. Lão đã phản bội cô qua lại với tình cũ? "Tối qua anh tuyệt vời lắm, cảm ơn anh vì đã cho em những giây phút như trên thiên đường. Vòng tay của anh, sự nồng nàn nơi anh, vẫn như ngày nào. Em nhớ lắm,...