Tâm sự nhói lòng của người đàn bà vừa ngoại tình
Tôi ngước nhìn lên bức ảnh cưới treo ở góc phòng, hai kẻ kia đang tay trong tay, tay ôm hoa tươi cười mãn nguyện. Mười năm trước chắc hẳn cả tôi và chồng tôi đều nghĩ, được cùng nhau sống dưới một mái nhà là niềm hạnh phúc nhất thế gian. Thực ra thì cũng đã có những ngày như vậy.
Cho đến khi áo cơm đè nặng, và những đứa con lần lượt ra đời…
Thỉnh thoảng tôi vẫn có cảm giác không hiểu nổi mình, không hiểu bản thân mình đang thực sự muốn gì. Tôi có còn yêu chồng tôi nữa không? Tại sao vợ chồng sống với nhau bao nhiêu năm, rồi một ngày nhận ra chẳng còn niềm hứng khởi, yêu thích và rung động nào nữa.
Chúng tôi đã cùng nhau đi qua những tháng năm như thế, bận rộn mưu sinh và lơ là yêu thương, hiểu nhau rõ đến mức nhàm chán. Tôi dù sao đi nữa cũng chỉ là đàn bà, có thể mạnh mẽ ngoài đời nhưng trong tình yêu vẫn cần những lời âu yếm.
Nhưng chồng tôi thì cho rằng: lãng mạn chỉ dành cho những kẻ yêu nhau chưa vướng bận gia đình. Có nhiều lúc tôi thèm một vòng tay ôm, thèm một nụ hôn cho ngày kỉ niệm nào đó mà anh đã quên vì cho rằng nó vẽ vời. Và giờ tôi cũng không nhớ, lần cuối cùng chúng tôi hôn nhau là khi nào nữa.
Ảnh minh họa
Tôi gặp người đàn ông ấy trong một bữa tiệc nhỏ. Người đàn ông ấy cũng như tôi, đã có gia đình. Vậy mà cái cách anh ta nhìn tôi, hỏi han quan tâm tôi khiến tim tôi loạn nhịp. Người đàn bà dễ bị khuất phục nhất là khi họ cô đơn.
Có lẽ anh ta xuất hiện vào lúc tôi cảm thấy mình cô đơn và chống chếnh. Tối đó anh đưa tôi về, dừng cách xa nhà một đoạn vơí lí do “sợ chồng em thấy hiểu nhầm lại khổ em”.
Tôi bước vào nhà, thấy chồng đang kéo chăn đắp lại cho con, miệng phàn nàn với tôi về việc thằng lớn học hành chểnh mảng, còn con bé con thì bướng bỉnh cứng đầu.
Rồi anh hỏi tôi vài câu trước khi chìm vào giấc ngủ. Tôi nằm bên cạnh anh, xấu hổ nhận ra lòng mình đang nghĩ về một người đàn ông khác.
Chuyện gì cũng thế, đã có sự khởi đầu thì mọi chuyện tiếp theo chẳng có gì là khó khăn. Tôi và anh ta từ vài tin nhắn, vài cuộc gọi rồi gặp gỡ nhau, ăn tối, cà phê, hẹn hò.
Mỗi ngày trôi qua đều nhớ nhau đến cuồng dại. Cảm giác đó không phải tôi chưa từng có với chồng tôi, chỉ có điều nó quá xa rồi. Người đàn ông này đang làm cho tôi nhận ra tôi không phải là một phụ nữ hai con tẻ nhạt và đơn điệu. Mỗi lời anh ta nói, mỗi việc anh ta làm đều khiến tôi hài lòng và xúc động.
Video đang HOT
Một lần sau cuộc hẹn, anh ta đề nghị cả hai vào khách sạn. Đúng là tôi si mê anh ta thật, nhưng lên giường cùng anh ta tôi lại thấy phân vân. Tôi không phải là kẻ độc thân, đi đến giới hạn cuối cùng của tình yêu rồi sẽ nhận được gì?
Cuối cùng tôi đành làm một phép thử. Chúng tôi đi thuê một phòng nghỉ nhỏ, cảm giác như anh ta cũng không quá vồ vập, vội vàng. Bởi có lẽ trong đầu anh ta đang nghĩ: Tôi trước sau gì chả là của anh ta. Tôi cởi một vài nút áo rồi hỏi:
- Vì sao anh yêu em?
- Vì em đáng được yêu mà.
- Chúng ta có thể mãi ở bên nhau không?
- Cả hai chúng ta đã có gia đình rồi mà. Như thế này chẳng tốt hơn sao?
- Vậy thì anh bỏ vợ, còn em bỏ chồng. Chẳng lẽ mình cứ mãi thế này?
Người ta thường nói trong tình yêu, đàn ông và đàn bà là hai sự khác biệt. Đàn ông có thể lên giường với cả những phụ nữ họ không có tình cảm. Còn đàn bà chỉ ngủ với người mà họ yêu. Đàn ông ngoại tình rồi sẽ trở về với vợ con. Đàn bà khi đã ngoại tình thì chẳng muốn về nhà nữa.
Trong phút giây, tôi nhận thấy ánh nhìn anh ta có chút sửng sốt. Anh ta bắt đầu nói năng không còn được mạch lạc với muôn vàn lý do. Và tôi trong cơn mê sảng vì yêu vẫn còn đủ thông minh để nhận ra anh ta không muốn vứt bỏ gia đình của mình.
Anh ta cũng ngoại tình, tôi cũng ngoại tình, nhưng xét cho cùng là tôi thua hẳn anh ta. Tôi đi ra khỏi nhà nghỉ, không thèm nói một câu từ biệt.
Tôi về nhà mẹ đẻ hai ngày để đầu óc mình tỉnh táo lại. Tôi kể chuyện mình cho mẹ nghe. Mẹ buồn bã nhìn tôi, ánh mắt lộ rõ vẻ vừa thất vọng, vừa thương xót.
Mẹ nói: “Cuộc đời có phải là tiểu thuyết ngôn tình đâu mà con đòi hỏi nhiều thế. Chồng con yêu con là muốn bên con cả đời. Còn người đàn ông kia yêu con vì muốn cùng con đi một đoạn đường ngắn ngủi.
Chồng con không dùng quá nhiều sức lực và thời gian cho con, bởi nó còn phải để dành sức lực chăm lo cho gia đình, cuộc sống. Còn người đàn ông kia yêu con tưởng như chết đi sống lại bởi anh ta chỉ cần yêu con một vài hôm, ngủ với con một vài đêm rồi sẽ vứt bỏ con.
Chồng con chăm sóc cho cuộc sống của con. Còn người đàn ông kia chỉ chăm sóc cho tình cảm của con thôi. Con sẽ chẳng thể tìm đâu ra, một người vừa làm tròn trách nhiệm người chồng người cha lại cuồng nhiệt yêu đương và lãng mạn như một người tình. Đừng có tự làm khó mình như thế. Ngôi nhà hôn nhân, bước ra thì dễ, muốn về rất khó, con hãy cẩn trọng từng bước đi”.
Tôi ngồi nghe từng lời của mẹ, cảm giác miệng mình khô khốc không nói thành lời. Giá như mẹ tát cho tôi vài cái, có lẽ tôi đỡ đau hơn những lời mà mẹ vừa nói. Bởi vì càng nghe tôi càng nhận ra tôi là một người đàn bà không ra gì, cảm thấy ghét chính mình, khinh bỉ chính mình.
Làm người ai cũng có lúc đúng lúc sai. Và khi sai, người ta có thể ngụy biện bằng muôn vàn lí do, nhưng ngoại tình thì chỉ có sai chứ không bao giờ đúng. Mẹ tôi nói: “Lạc đường không đáng sợ, điều đáng sợ nhất là không biết mình muốn đi đâu”.
Tôi muốn trở về nhà.
Tôi mở mắt khi mặt trời đã chói lòa qua khung cửa sổ. Không gian im ắng lạ thường, không có tiếng léo nhéo mè nheo của lũ trẻ, một lúc mới nhớ ra hôm nay là chủ nhật.
Có tờ giấy nhỏ đặt ở đầu giường, trong đó là nét chữ nguệch ngoạc của chồng tôi: “Thấy mẹ ngủ ngon, ba bố con không muốn đánh thức. Bố con anh đi sang ông bà nội, mẹ dậy rồi sang sau nhé”.
Bật mình ngồi dậy, nắng chói hắt vào mặt. Đúng mà, phải đi qua đêm tối, mới thấy được sự rực rỡ của ánh vầng dương. Hạnh phúc chẳng ở đâu xa, cớ sao cứ mệt nhoài đi đâu tìm kiếm.
Theo Dân trí
Sau giờ phút tân hôn ngọt ngào tôi gạt nước mắt ra mở cửa để người đàn bà lạ ấy bước vào..
Và rồi tôi đứng dậy tắt điện, gạt nước mắt ra mở cửa cho người đàn bà lạ ấy bước vào giúp anh tiếp tục "hiệp 2".
... và rồi tôi đứng dậy tắt điện, gạt nước mắt ra mở cửa cho người đàn bà lạ ấy bước vào giúp anh tiếp tục "hiệp 2" (Ảnh minh họa)
Tôi và chồng yêu nhau 7 năm mới được làm đám cưới. Có thể nói khoảng thời gian 7 năm đó cả tôi và anh đã phải vượt qua rất nhiều khó khăn trở ngại khi bị gia đình anh phản đối kịch liệt. Mẹ anh đã tới gặp tôi và yêu cầu tôi buông tha cho con trai bà, chẳng còn cách nào khác tôi đành cắt đứt liên lạc và trốn tránh anh.
Lúc ấy anh đã lật tung cái thành phố này lên để tìm tôi. Và trong một lần đuổi theo một người phụ nữ có dáng giống tôi anh đã bị tai nạn và phải nhập viện trong tình trạng nguy cấp. Lúc hôn mê sâu anh cứ gọi tên tôi, lúc này bố mẹ anh mới gọi điện nhờ vả bố mẹ tôi gọi tôi về. Và từ lúc đó tôi đã ở bên chăm sóc cho anh tới tận ngày anh ra viện. Chúng tôi thuê một căn phòng trọ sống riêng, anh bảo không muốn đưa tôi về nhà vì lo mẹ làm khó tôi.
1 năm sau khi sức khỏe của anh bình phục hoàn toàn chúng tôi làm đám cưới. Tuy nhiên trước khi chúng tôi tổ chức hôn lễ, tôi và anh cũng đã vượt quá giới hạn nhiều lần vì thực sự anh khao khát có con với tôi lắm rồi. Nhưng dù không phòng bị gì cả chúng tôi vẫn không có tin vui. Mẹ anh cũng bắt đầu nghi ngờ, bà bắt tôi phải đi khám sức khỏe tại phòng khám của bạn bà xem có vấn đề gì không.
"Thằng Hùng chắc chắn sẽ không bao giờ chịu lấy ai khác ngoài cô nên đám cưới vẫn diễn ra không thể hủy được. Tuy nhiên cô cần hứa với tôi một chuyện nếu hai đứa muốn sống với nhau thì...". (Ảnh minh họa)
Ngày cầm kết quả xét nghiệm trên tay tôi đau đớn tột độ khi bác sĩ kết luận tôi vô sinh. Trời đất quay cuồng, không ngờ ông trời lại đối xử tàn nhẫn với tôi như vậy, vượt qua bao khó khăn sắp đến ngày đơm hoa kết trái thì lại nhận tin sét đánh này. Tôi đoán chắc như định đóng cột rằng mẹ chồng sẽ không bao giờ cho tôi lấy con trai bà, bởi vì vì tôi mà con bà đã tàn tật suốt đời khi mất đi một cái chân, giờ tôi lại không thể sinh nở...
Nhưng rồi khi đám cưới chỉ còn 1 tuần nữa diễn ra, mẹ chồng tương lai gọi tôi đến và bảo: "Thằng Hùng chắc chắn sẽ không bao giờ chịu lấy ai khác ngoài cô nên đám cưới vẫn diễn ra không thể hủy được. Tuy nhiên cô cần hứa với tôi một chuyện nếu hai đứa muốn sống với nhau thì...". Thực lòng tôi không muốn xa anh và tôi đã đồng ý với yêu cầu đó của mẹ chồng.
Tất nhiên chồng tôi không hay biết gì cả, anh vẫn hân hoan với hạnh phúc mà mình đang hưởng thụ. Đám cưới diễn ra trong sự chúc phúc của mọi người, ai cũng nói trải qua bao sóng gió cuối cùng chúng tôi cũng được ở bên nhau, nhưng chắc chắn không ai biết lòng tôi đang dậy sóng.
Đêm ấy tôi mặc chiếc váy ngủ gợi cảm, hai vợ chồng lên phòng tôi cố tình mang theo một chai rượu nữa và muốn anh uống cùng tôi. Có lẽ anh cũng nghĩ có thêm chút men trong người đêm tân hôn sẽ lãng mạn hơn nên anh không từ chối, dù cả ngày hôm nay ai mời anh cũng không uống.
Khi đã ngà ngà say, chúng tôi lao vào nhau với tình cảm mãnh liệt nhất của mối tình 7 năm nhiều nước mắt. Dù đây không phải là lần đầu tiên hai đứa đi quá giới hạn nhưng có lẽ là lần hai đứa có được những khoái cảm tuyệt vời nhất. Nhìn anh nằm vật ra giường nhưng tay vẫn không rời khỏi người tôi, tôi biết anh hạnh phúc vô cùng.
Nhưng tiếc rằng tôi không được nằm bên cạnh tận hưởng những giây phút ngọt ngào với anh lâu như mình mong muốn mà đành dậy giả vờ muốn vợ chồng có thêm hiệp 2, rồi lấy miếng vải băng đen bịt mắt anh lại. Tôi muốn hai vợ chồng chơi trò này, không ngờ anh đồng ý ngay, và rồi tôi đứng dậy tắt điện, gạt nước mắt ra mở cửa cho người đàn bà lạ ấy bước vào giúp anh tiếp tục "hiệp 2". Đó là người phụ nữ mà mẹ chồng tôi đã chọn để giúp anh có một đứa con mà tôi không thể sinh được. Dự định khi cô ấy mang bầu thì tôi sẽ nói rõ mọi chuyện cho chồng biết.
Nhưng trong khi tôi đang đứng ngoài cửa phòng tân hôn khóc thút thít thì bất ngờ có tiếng đập cửa mạnh từ bên trong. Tôi run cầm cập không dám mở cửa, nhưng rồi chồng hét to bắt mở, mẹ chồng tôi mới loay hoay mở ổ khóa ra. Hóa ra chồng tôi đã phát hiện ra người phụ nữ kia không phải là tôi, mặt anh đằng đằng sát khí.
"Sao mẹ lại làm thế. Con nói luôn với mẹ là trước sau gì thì vợ con cũng sẽ sinh con, mà đời này kiếp này con cũng chỉ có con với cô ấy mà thôi". Nói rồi anh đẩy người phụ nữ đó ra ngoài và kéo tôi vào bên trong. Những ngày sau đó, chúng tôi lại ra căn phòng trọ khi trước thuê để ở có lẽ chồng sợ mẹ mình lại nghĩ ra trò gì đó để chia rẽ bọn tôi. Nhưng thật không ngờ, 3 tháng sau ngày cưới tôi lại có bầu, đúng là chuyện ngỡ cứ như giấc mơ vậy. Lẽ nào kết quả khám lần trước là có bàn tay của mẹ chồng tôi can thiệp? Lúc này chồng mới tươi tỉnh bảo: "Anh đã nói rồi chúng mình sẽ có con mà, may mà đêm đó anh tỉnh không thì...".
Đúng là hạnh phúc quá bất ngờ, chỉ còn biết cảm tạ ông trời vì người đã không quá tàn nhẫn với chúng tôi.
Theo blogtamsu
Về đến cửa thì chết trân khi nghe tiếng chồng the thé: "Em rên bé thôi" và... Trinh thây đâu oc cô lao đao, chăng phai giong noi nay rât quen sao. Hit 1 hơi thât sâu, cô lây dung khi mơ cưa ra. Trên giương Tuân va ngươi đan ba kia ân ai hoan lac chăng biêt trơi đât la gi. ảnh minh họa Trinh găp chông trong 1 lân sinh nhât ngươi ban, khi đo Trinh đang đôc...