Tâm sự người thứ ba: Nhìn anh sum vầy cùng vợ con, tôi mới nhận ra mình là người thừa
Tôi nhận ra rằng, bản thân mình là người thừa trong mối quan hệ này. Họ mới là gia đình, còn tôi chỉ là cái bóng bên hạnh phúc của người khác.
Có người phụ nữ nào lại không muốn bản thân mình có được người đàn ông tốt để nương dựa. Nhưng duyên trời run rủi với tôi, khi gặp nhau thì người đàn ông ấy đã có gia đình. Làm người thứ ba thì bị người đời khinh khi, chê cười. Nhưng có biết đâu, chính người thứ ba cũng có những nỗi niềm khổ tâm, day dứt.
Người thứ ba như tôi có rất nhiều điều khổ tâm, day dứt – Ảnh minh họa: Internet
Tôi ở quê lên thành phố làm công nhân. Tôi ở trọ cùng một vài người đồng hương. Xa quê, nhiều lúc tôi rất nhớ nhà và cô đơn. Cùng dãy phòng trọ của tôi có một người đàn ông sống một mình. Anh làm công ty giày, cũng ở quê lên đây làm công nhân giống tôi. Cùng hoàn cảnh, chúng tôi dễ thông cảm và thấu hiểu cho nhau. Nhìn cảnh anh đi sớm về khuya có một mình, nhiều khi chỉ ăn vội bát mì khiến tôi rất thương. Tôi hay đi chợ, nấu ăn và để phần anh. Chính vì thế, chúng tôi ngày càng gần gũi, thân thiết.
Anh là người trầm tính, ít nói, hiền lành. Hay tâm sự với tôi những nỗi niềm xa xứ. Qua một thời gian, tôi nhận ra mình có tình cảm với anh và chẳng ngại ngần bày tỏ. Chua xót cho tôi, anh thú nhận rằng ở quê anh đã có vợ, con anh vừa tròn 6 tháng. Anh bảo chỉ xem tôi như em gái, không muốn làm điều có lỗi với vợ.
Nhưng mỗi ngày đều gặp gỡ, đều nhìn thấy anh thì làm sao tôi có thể quên được tình cảm của mình? Tình yêu thật lạ, khi tôi biết mình đã sai và cố kìm nén xúc cảm của mình thì nó lại trỗi dậy. Tôi nói với anh, chỉ cần tôi bên anh là đủ và không cần danh phận. Lúc cần, anh cứ về với vợ con. Trong một phút yếu lòng, chúng tôi đã đi quá giới hạn.
Biết anh đã có vợ nhưng tôi vẫn sống như vợ chồng với anh – Ảnh minh họa: Internet
Video đang HOT
Tôi sống với anh như vợ chồng tại phòng trọ. Ngày ngày lo lắng miếng ăn, giấc ngủ như người vợ tận tụy chăm sóc cho chồng. Bản thân tôi thấy rất hạnh phúc và nghĩ rằng chỉ cần sống hết mình cho tình yêu là đủ. Còn ngày mai ra sao thì mặc kệ. Anh đi làm vẫn đều đặn gửi tiền về cho vợ con mình ở quê. Đôi lúc thấy chạnh lòng vì anh chẳng khi nào mua cho tôi lấy một món quà nhưng tôi lại gạt đi vì nghĩ anh là người có trách nhiệm.
Tết đến, xóm trọ chộn rộn chuẩn bị về quê. Cũng đã đến lúc anh phải về với gia đình của mình. Tôi tự an ủi mình rằng anh về quê vì trách nhiệm và bổn phận của mình, rồi anh sẽ lại lên với tôi. Gần Tết, anh đi mua sắm quà cho vợ, cho con. Mua cho vợ bộ quần áo mới, cho con đôi giày mới mà chẳng thèm đoái hoài đến tôi.
Tôi về quê, nhớ nhung anh nhưng chẳng thấy anh gọi điện hỏi han. Khi nhắn tin thì anh bảo đừng làm vậy vì không muốn vợ anh nghi ngờ. Vài ngày về quê ăn Tết, anh thường xuyên đăng những tấm hình sum họp, quây quần bên vợ con lên Facebook. Vợ chồng anh ôm nhau rất tình cảm, đứa bé hạnh phúc trong vòng tay cha mẹ. Nhìn những tấm hình đó, lòng tôi đau như cắt.
Tôi chỉ là cái bóng bên hạnh phúc của người khác – Ảnh minh họa: Internet
Tôi nhận ra rằng, bản thân mình là người thừa trong mối quan hệ này. Họ mới là gia đình, còn tôi chỉ là cái bóng bên hạnh phúc của người khác. Những ngày tháng qua, anh sống với tôi chẳng hề có chút tình cảm như thề thốt. Đau khổ vô cùng nhưng tôi quyết định sẽ cắt đứt với người đàn ông đó. Chồng của người ta, thì tôi đến lúc phải trả về đúng vị trí.
Theo phunuvagiadinh.vn
Méo mặt vì ra mắt ngày Tết: Đi 300km, ăn 1 bát cơm, rửa 5 mâm cỗ
Vẫn biết yêu xa là nhiều khó khăn, mệt mỏi, nhưng phải tới Tết này, sau khi ra mắt gia đình nhà bạn trai tôi mới thấm cái cảnh khổ cực là như thế nào.
Kể từ hôm đó, tôi băn khoăn với quyết định của chính mình và tự hỏi không biết có nên tiếp tục tình yêu này hay không?
Tôi và anh quen nhau trên thành phố, từ khi hai đứa là sinh viên năm cuối. Đến giờ, chúng tôi đã yêu được gần 3 năm. Với tôi, anh là người đàn ông tốt, hiền lành, chịu thương chịu khó. Anh yêu tôi nhiều lắm, thứ gì cũng nghĩ vì tôi. Cũng chính bởi điều này mà tôi quyết tâm gắn bó với anh cho tới tận bây giờ, dù cho chuyện tình cảm của chúng tôi bị gia đình tôi phản đối nhiều lắm.
Nhà chúng tôi cách xa nhau, gần 300km. Khi còn làm trên thành phố, hai đứa đã quyết tâm sẽ đến với nhau. Hiện tại anh đang lo liệu công việc ổn định ở quê, sau khi xong, chúng tôi sẽ cưới. Tôi sẽ theo anh về đó.
Bố mẹ tôi không muốn tôi tiếp tục tình yêu này bởi vì thương con gái phải lấy chồng xa, khổ cực không ai giúp đỡ. Nhưng lúc ấy tình yêu là trên hết nên tôi bất chấp tất cả. Tôi không về quê làm sau khi ra trường mà cố trụ lại ở thành phố cũng là vì sợ bố mẹ ép lấy chồng quê. Tôi nán lại đợi anh lo liệu xong mọi việc rồi hai đứa cưới.
Tôi nán lại ở thành phố để đợi anh lo liệu xong mọi việc rồi hai đứa cưới. (Ảnh minh họa)
Tết năm nay là cái Tết thứ 3 chúng tôi yêu nhau nhưng là cái Tết đầu tiên tôi về thăm nhà anh. Trước đó do quê xa, hai đứa lại vừa mới ra trường, công việc chưa có nên tôi cũng ngại không muốn về. Lần này thì không thể trì hoãn được nữa. Tôi háo hức chuẩn bị mọi thứ để chính thức ra mắt gia đình anh.
Vì quê anh xa nên tôi phải đi từ sáng sớm, tay xách nách mang quà Tết để biếu tặng. Tôi bị say xe nên chặng đường di chuyển hơn 300km thực sự là một cực hình. Khi tôi tới nơi, gia đình anh đã tụ tập đông đủ để đón tôi. Mọi người ai nấy đều hồ hởi, tươi vui và thân thiện lắm. Nhưng thú thật, lúc này, tôi chẳng còn tâm trí và hơi sức đâu để cảm nhận những điều đó. Người tôi mệt lả vì những trận nôn, cơ thể rã rời.
Ngồi xuống mâm cơm, tôi cố gắng lắm mới ăn được một chút cho có vì quá mệt. Ăn uống chẳng được bao nhiêu, vừa xong, lại tới phần dọn dẹp. Nhà anh tụ tập để đón tôi nên rất đông mọi người đến.
Có tới 5 mâm cỗ, gia đình toàn người lớn tuổi, già cả, có mấy chị con gái trẻ trung thì đang bầu vượt mặt gần tới tháng để, 1 số chị khác lại con mọn, bám riết lấy mẹ, không còn ai khác ngoài tôi phải đứng ra dọn dẹp. Mẹ anh cũng hỗ trợ tôi. Chỉ có mình tôi và mẹ anh dọn đồ đạc, rửa 5 mâm bát đó...
Đi đường xa về, dọn dẹp 5 mâm cỗ khiến tôi mệt không thở nổi (Ảnh minh họa)
Tôi không ngại chuyện rửa bát khi về ra mắt, tôi nghĩ đó cũng là việc nên làm khi gia đình toàn người lớn tuổi, tôi không thể lên nhà ngồi rung đùi để những người đáng tuổi ông bà, cô bác của mình lúi húi dưới bếp dọn dẹp được. Hơn nữa, mẹ anh cũng giúp tôi chứ không phải bỏ mặc. Nhưng khổ nỗi đi đường xa về quá mệt, còn chưa kịp nghỉ ngơi lại phải dọn dẹp, tôi mệt không thở nổi.
Xong xuôi, mọi người lại gọi lên nhà ngồi nói chuyện, hỏi han. Tới lúc này, tôi chỉ ước có thể được nằm ngả lưng một chút. Nhưng chẳng mấy khi về tới đây, bà con ai cũng muốn được trò chuyện, chẳng lẽ tôi lại bỏ vào phòng riêng của anh để ngủ?
Bữa tiệc tàn cũng là lúc tôi... lăn ra ngất vì quá mệt. Tôi cũng không còn nhớ gì sau đó nữa, chỉ biết khi tỉnh dậy thì đang nằm trong phòng của mẹ anh. Tôi choáng váng đầu óc, toàn thân đau nhức...
Tôi băn khoăn không biết mình có nên tiếp tục tình yêu này hay không? (Ảnh minh họa)
Hôm sau ra về, tôi vẫn nói dối bố mẹ là về quê anh vui lắm, thích lắm nhưng thực sự trong lòng tôi thấy sợ hãi. Gia đình anh tốt với tôi, nhưng hình dung cảnh lấy chồng xa mỗi ngày Tết như thế này, tôi sợ mình chịu không nổi.
Tôi bắt đầu nản chí và do dự liệu mình có nên tiếp tục tình yêu này hay không? Mới chỉ yêu thôi, còn độc thân, chưa vướng bận con cái mà đã vậy thì không hiểu sau này lấy nhau sẽ thế nào.
Chưa bao giờ tôi thấm thía cái lời khuyên của bố mẹ mình như lúc này, tôi có nên chia tay anh để về gần nhà, tìm một người nào tử tế mà lấy không?
Theo eva.vn
Hòa hợp chuyện chăn gối nhưng tôi chưa muốn cưới anh vì mới 23 tuổi Tôi biết anh thất vọng khi tôi nói muốn chuyển đám cưới sang cuối năm nhưng anh vẫn chấp nhận. Anh sợ mất tôi. Tôi 23 tuổi, quen anh khá lâu rồi, được gần 4 năm. Tôi đã về thăm gia đình anh, anh cũng ra mắt gia đình tôi rồi, nói chung hai bên đều ưng cả. Tôi còn vài thủ tục...