Tâm sự mẹ đơn thân: ‘Tôi không khóc vì duyên phận lỡ làng mà chỉ buồn vì con không có cha’
Không gian trong căn phòng trọ chật hẹp đầy mùi ẩm mốc, ánh sáng mờ mờ ảo ảo khiến lòng người cũng tăm tối bội phần.
Anh nhét vào tay tôi một số tiền bảo tôi đi xử lý cái thai. Anh không thể bỏ rơi vợ con ngay lúc này và không sẵn sàng đón nhận đứa trẻ trong bụng tôi.
Nghe tin tôi mang thai, anh vội vã bay ra Hà Nội thăm hỏi. Nói là thăm hỏi nhưng tôi biết chắc chắn mục đích của anh là để xác nhận cái thai đó có phải của anh hay không. Chúng tôi ngồi đối diện nhau trong căn nhà trọ ở vùng ngoại ô, không nói gì. Đôi mắt tôi cay xè vì nhiều đêm mất ngủ khi hay tin mình có thai.
Tôi không van xin tình yêu của anh – Ảnh minh họa: Internet
Cuối cùng anh mở lời phá tan sự im lặng: “tại sao em lại để có thai trong thời điểm này, em muốn anh làm thế nào đây?”. Từng câu từng chữ anh thốt ra như ngàn mũi dao đâm vào tim tôi đau nhói. Tuy đã chuẩn bị cho những điều tồi tệ nhất nhưng tôi vẫn rất sốc. Tôi không thể ngờ người đàn ông quan trọng nhất đời mình lại phũ phàng đến thế.
Không có anh, chắc chắn tôi đã không có can đảm để đối mặt với những khó khăn trong quá khứ. Không có anh, chắc chắn tôi đã không còn đủ niềm tin để sống tiếp. Nhưng giờ đây niềm tin ấy như ngọn đèn trước gió, có thể vụt tắt bất cứ lúc nào.
Tôi quyết định giữ lại con và một mình nuôi nấng con nên người – Ảnh minh họa: Internet
Không gian trong căn phòng trọ chật hẹp đầy mùi ẩm mốc, ánh sáng mờ mờ ảo ảo khiến lòng người cũng tăm tối bội phần. Anh nhét vào tay tôi một số tiền bảo tôi đi xử lý cái thai. Anh không thể bỏ rơi vợ con ngay lúc này và không sẵn sàng đón nhận đứa trẻ trong bụng tôi.
Video đang HOT
Nói xong, anh ra về. Thời gian chúng tôi ở bên nhau thường như vậy, ngắn ngủi và đầy tiếc nuối. Nhưng lần này sự tiếc nuối và khổ đau có thể sẽ kéo dài mãi. Nhìn số tiền anh đưa, lòng tôi lại nặng trĩu, nước mắt không ngừng rơi.
Làm mẹ đơn thân không dễ dàng nhưng tôi phải chấp nhận – Ảnh minh họa: Internet
Thời gian đó, tôi không dám nói với ai, chỉ có cô bạn thân chạy tới chạy lui chăm sóc cơm nước rồi đưa đi khám thai định kỳ. Tôi quyết định không bỏ con, cũng không quỵ lụy van xin tình yêu của anh. Vì tôi nghĩ bản thân mình phải giữ lại lòng tự trọng cuối cùng.
Thời điểm qua lại với anh, tôi đã đánh mất rất nhiều sự tôn nghiêm của bản thân. Tôi chấp nhận trở thành người thứ ba, không dám đòi hỏi danh phận. Tôi chấp nhận trở thành người mà thiên hạ ghét nhất. Tôi đã từng sống bất chấp thị phi như vậy, nhưng bây giờ tôi muốn dành lòng tự trọng cuối cùng để nuôi con.
Sau này tôi sẽ dạy con trở thành một người tốt – Ảnh minh họa: Internet
Phụ nữ một mình mang thai quả thật chẳng hề đơn giản. Ngày nào tôi cũng lủi thủi một mình đi làm, một mình ở nhà, có những đêm rầu rĩ không ngủ được. Điều kinh khủng nhất là đêm chuyển dạ, tôi phải một mình cuốn gói đồ đạc vào bệnh viện chờ sanh mà trong túi chỉ còn đúng 1 triệu đồng.
“Đàn bà đi biển mồ côi một mình”, không ngờ tôi phải nếm trải cảm giác này. Cũng may đứa bé ra đời bình an vô sự. Khi nghe tiếng khóc của con, tôi mới thở phào nhẹ nhõm. Nước mắt bỗng tuôn rơi, không phải vì quá đau buồn mà vì sung sướng và hạnh phúc.
Tôi sẽ cho con tình yêu của một người cha lẫn một người mẹ – Ảnh minh họa: Internet
Nhìn những đứa trẻ xung quanh có đầy đủ cha mẹ bên cạnh mà lòng tôi vô cùng xót xa. Từ ngày chia tay anh, tôi không khóc vì chuyện tình tan vỡ mà chỉ khóc vì nghĩ đến việc con không có cha. Con tôi không được lớn lên trong sự yêu thương đủ đầy như những gia đình khác. Nghĩ đến đó tôi, lòng tôi lại bứt rứt không yên.
Sau những phút yếu lòng đó, tôi tự nhủ mình phải sống thật mạnh mẽ, vì con và vì mình. Con đường làm mẹ đơn thân còn rất dài, nhưng tôi tin mình sẽ vượt qua vì có con cùng đồng hành.
Theo phunuvagiadinh.vn
Khi cậu thanh niên ấy ngỏ lời yêu, tôi bàng hoàng vì chênh lệch tuổi quá lớn, huống chi tôi đã có một đứa con
Phải nói cậu ấy như dòng nước tưới mát tâm hồn già cỗi của tôi.
Anh Xương Rồng ơi!
Tôi đang có chuyện muốn được anh chia sẻ, để tìm hiểu thêm về tâm lý nam giới. Tôi là nữ, năm nay 41 tuổi, nhưng nhìn ngoại hình tôi rất trẻ, mọi người hay tưởng lầm tôi chỉ khoảng ngoài 30. Tôi sống một mình, con gái tôi đang ở cùng bà ngoại, tôi làm mẹ đơn thân hơn chục năm nay. Công việc của tôi ổn định và tôi rất biết cách chăm sóc bản thân mình. Tôi cũng có yêu vài người nhưng đều sớm dừng lại vì họ đến với tôi vì nhiều mục đích khác nhau anh ạ.
Thế rồi có một cậu thanh niên, kém tôi 8 tuổi, chưa có gia đình, chững chạc và nói chuyện rất đàng hoàng, ban đầu hai chị em nói chuyện với nhau như bình thường. Tôi phát hiện ra cậu ấy khá tâm lý và già dặn, khác hẳn mấy người đàn ông hời hợt mà tôi đã gặp, tôi quý cậu ấy ban đầu như em trai.
Sau này tình cảm đã tăng dần lên, tôi thấy nhớ cậu ấy và muốn gặp cậu ấy nhiều lần. Vì mặc cảm tuổi tác và tôi đã có con nên tôi thường ngăn mình không cho cậu ấy và bản thân tiếp cận nhiều hơn. Bố mẹ cậu ấy quý tôi nên hay gọi tôi tới ăn cơm rồi nhờ tôi làm mối này nọ. Cậu ấy nhiều lần bóng gió với tôi là chỉ muốn tìm một người từng trải để lập gia đình.
Ảnh minh họa Hướng Dương tư vấn.
Thế rồi chúng tôi đã ngã vào vòng tay nhau, hôm đó tôi đi chơi và uống hơi say, cậu ấy dìu tôi về và hai chúng tôi đã có quan hệ , phải nói cậu ấy như dòng nước tưới mát tâm hồn tôi. Tôi hạnh phúc trong vòng tay cậu ấy nhưng lại giật mình thấy mình đã già rồi.
Cậu ấy nói yêu tôi và cậu có nói cậu biết tôi cũng có tình cảm, vì thế nên đừng trốn tránh cậu ấy nữa. Tôi có nói về băn khoăn khi chúng tôi quá khác xa nhau, thì cậu nói đừng nói gì với gia đình, đừng cưới để bớt áp lực. Chứ giờ nhiều đôi đưa thông tin lên mạng xã hội và bị chửi bới nhiều.
Thật lòng, tôi chỉ muốn cuộc sống của tôi bình yên chứ không muốn bị xáo trộn, tôi vừa muốn từ chối lại muốn được ở bên cạnh cậu ấy. Chúng tôi đã yêu nhau được 2 tháng rồi và mọi thứ khá ổn, nhưng không biết sau này sẽ thế nào, theo anh, những người thanh niên thời giờ có thật lòng không anh?
Xương Rồng tư vấn.
Chào chị!
Chúc mừng chị đã tìm được một người chị khiến chị thấy vui vẻ và bình yên. Cậu ta có thể trẻ hơn chị, nhưng cậu ta lại có năng lượng, có nhiệt huyết, có thể hiểu được chị và khiến chị thấy vui vẻ thoải mái. Vì thế cớ gì chị phải trốn tránh? Chị và anh ta chẳng ai vướng vào bất cứ mối quan hệ nào sai trái trong hôn nhân, vậy có nhất thiết phải đưa ra những cản trở lo lắng quá mức khiến hạnh phúc của mình bị ảnh hưởng?
Quá khứ đã qua, tương lai thì là một dấu hỏi chấm, còn hiện tại mới là món quà. Nếu vì những lo lắng bất ổn chẳng biết ra sao ở tương lai mà chị từ chối hiện tại, liệu chị có thực sự tiếc nuối không khi không dễ dàng tìm cho mình một người yêu thương?
Tôi có thể hiểu áp lực của chị khi chị nghĩ về chuyện chênh lệch tuổi tác. Tuy vậy, nếu cứ vì định kiến mà không sống đúng với bản thân thì sẽ khó ai có được hạnh phúc. Và ai cũng cứ cố quàng thứ định kiến lên người thì chẳng ai tự do vui vẻ cả. Điều gì cũng luôn có giá của nó chị ạ, quan trọng chị cảm thấy thế nào là được.
Chúc chị vui vẻ và tự tin! Xương Rồng!
Theo afamily.vn
"Ngày chồng tôi bóp cổ vợ" 3 tháng sau lễ cưới, tôi phải gọi cảnh sát để cầu cứu. Và ngày tôi quyết định yêu cầu anh ta rời đi, là vì sự thúc giục cuối cùng, để sống sót. Cuốn sách mà gần đây con gái út của tôi rất thích đọc là cuối The Missing Piece (Mảnh ghép còn thiếu) của Shel Siverstein. Mẹ con tôi cùng...