Tâm sự khó tin của những người mắc kẹt trong ranh giới đáng sợ nhất của hôn nhân – lưng chừng vực thẳm bỏ thì thương, vương thì tội
“Mặc dù tôi bị vợ đuổi ra khỏi nhà với tâm thế trắng tay, nhưng niềm vui sướng như vỡ òa trong tim. Bởi điều sau cùng…”, anh Trần tâm sự.
Đối với một số người, ly hôn không phải là điều đau khổ nhất. Bởi điều khiến họ vật vã hơn chính là muốn ly hôn nhưng không thể ly hôn, và hôn nhân với họ khi đó chẳng khác nào là địa ngục.
Chị Ngọc kể:
“Khi tôi nhận ra người bạn đời bên cạnh mình là một gã đàn ông hèn hạ, lúc đó tôi biết mình đã cưới nhầm chồng. Sống bên cạnh chồng không hạnh phúc, tôi cứ ngỡ chỉ cần ly hôn với anh ta thì tôi có thể kết thúc cuộc hôn nhân không may mắn. Nhưng thực tế chứng minh tôi đã sai.
Tôi rất muốn ly hôn nhưng anh ta không đồng ý. Trong tình cảnh này, tôi chỉ còn biết cầu xin anh ta giải thoát cho tôi khỏi bi kịch. Tuy nhiên sự cầu xin của tôi là vô ích, tôi khóc lóc, đòi chết nhưng đổi lại không phải sự giải thoát mà ngày càng lún sâu vào địa ngục. Anh ta đã đáp trả màn cầu xin của tôi bằng cách hành hung vợ.
Mỗi ngày trôi qua, tôi cảm thấy mình như sống trong một lồng giam chật hẹp. Anh ta nhất quyết không ly hôn và thường lấy các con ra để đe dọa tôi. Bên cạnh tôi không có người thân thích, không có bạn bè giúp đỡ. Tôi như bị cô lập trong cuộc hôn nhân của chính mình.
Nếu không có con, có lẽ tôi đã làm ra chuyện điên rồ nhất là tự tử trước mặt chồng. Nhưng tôi không thể buông bỏ những đứa con ngây dại của mình. Tôi chỉ biết nuốt nước mắt vào trong và tiếp tục cuộc hôn nhân không biết khi nào mới là điểm cuối cùng”.
Nhắc đến bi kịch hôn nhân, người ta thường liên tưởng đến những người phụ nữ bất hạnh khi chung sống không hạnh phúc với chồng. Trên thực tế, cũng có những người đàn ông ngậm đắng nuốt cay khi trải qua cuộc hôn nhân không lối thoát với vợ.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Anh Trần chia sẻ:
“Thời điểm tôi và vợ kết hôn, ấn tượng về vợ là một người phụ nữ mạnh mẽ và có phần hung bạo. Trong thâm tâm tôi tin rằng, nếu cưới được người phụ nữ như cô ấy, cả đời tôi sẽ không bao giờ chịu thua thiệt trước bất cứ ai. Tôi ngây ngô tin rằng, cô ấy chỉ hung bạo với người ngoài, không thể có chuyện đối xử tàn tệ với chồng và gia đình chồng.
Kết quả, mọi chuyện không tốt đẹp như tôi nghĩ. Cô ấy hung bạo với tất cả mọi người bên cạnh cô ấy. Tôi đã không biết rằng, thời điểm tôi cưới cô ấy đồng nghĩa với việc tôi đã bước chân vào cánh cửa địa ngục.
Kể từ ngày cô ấy về làm dâu, các thành viên trong gia đình nhà chồng đều trở thành nô lệ và người hầu của cô ấy. Bình thường, cô ấy đánh mắng người nhà tôi là còn nhẹ, điều kinh khủng hơn là cô ấy đe dọa cả nhà chồng. Cô ấy cậy nhà mẹ đẻ đông người, cậy bạn bè là những thành phần bất hảo trong xã hội, thế là cô ấy chẳng xem nhà chồng ra gì cả.
Cô ấy chiếm đoạt quyền quản lý tài chính trong gia đình nhà chồng. Thậm chí, cô ấy còn vơ vét những đồng xu cuối cùng của bố mẹ chồng. Sau khi cô ấy có con, người phụ nữ chuyên quyền và độc đoán như cô ấy vẫn chẳng hề thay đổi.
Thời điểm cô ấy sinh con, mẹ chồng là người hỗ trợ cô ấy chăm sóc đứa trẻ. Thế nhưng, cô ấy không hề cảm kích mà còn lên mặt với mẹ chồng. Sau đó, bố mẹ tôi vì tức giận và buồn phiền con dâu nên đã lần lượt qua đời.
Tôi đã nhiều lần đề nghị ly hôn vợ nhưng cô ấy đều bác bỏ. Mỗi khi tôi phản kháng, cô ấy sẽ giày vò tôi gấp trăm lần. Mặc dù tôi là cha của con cô ấy, nhưng cô ấy luôn giành con và không cho tôi cảm nhận hơi ấm tình cha con. Điều đương nhiên là nó chịu ảnh hưởng từ mẹ, ngay từ bé nó đã hỗn xược với bố, và khi nó lớn lên thì nó không nhìn nhận tôi là bố của nó.
Ảnh minh họa
Những người đàn ông khác luôn cầu nguyện vợ không phản bội chồng. Nhưng tôi là trường hợp đặc biệt, tôi bị vợ giày vò và áp chế trong khoảng thời gian dài, nên điều tôi mong mỏi nhất là cô ấy ngoại tình, phản bội chồng. Chỉ có như vậy, cô ấy mới đồng ý ly hôn chồng.
Có lẽ trời cao nghe thấy lời cầu nguyện của tôi. Sau 20 năm tôi chung sống trong địa ngục với cô ấy, cuối cùng vợ tôi đã phản bội hôn nhân. Cô ấy đòi ly hôn và đuổi tôi ra khỏi nhà, cô ấy dắt díu đứa con của tôi và đi theo gã đàn ông lắm tiền nhiều của.
Mặc dù tôi bị vợ đuổi ra khỏi nhà với tâm thế trắng tay, nhưng niềm vui sướng như vỡ òa trong tim. Bởi điều sau cùng tôi có được là giải thoát chính mình khỏi cuộc hôn nhân địa ngục”.
Chị Ngọc và anh Trần có hai cuộc hôn nhân khác nhau, nhưng tựu trung, họ đều có nỗi đau dai dẳng khi sống trong cuộc hôn nhân không hạnh phúc. Ngay cả khi họ muốn ly hôn thì chuyện đó không dễ dàng như họ tưởng, bởi họ đều vấp phải sự phản đối gay gắt từ người bạn đời.
Câu chuyện của họ như lời nhắn nhủ những người trẻ cần phải hiểu rõ người sẽ trở thành vợ, thành chồng của mình, phải hiểu rõ người bạn đời để tránh bi kịch xảy ra. Điều quan trọng là mỗi người phải tự chừa đường lùi, có người để cầu cứu thì mới không rơi vào tình cảnh bị cô lập trong hôn nhân.
Sự chần chừ, lần lữa của những người trong cuộc càng làm khổ lẫn nhau, càng khiến cuộc hôn nhân hết date ấy chìm vào bế tắc. Những lúc thế này, ly hôn là điều hoàn toàn cần thiết. Đừng tiếc những thứ đã hết hạn sử dụng, vì sự cố gắng của bạn chỉ giá trị khi nó xứng đáng, còn không, buông bỏ dứt khoát mới là giải thoát cho tất cả. Không đẩy nhau đến mức quá xấu xí và đáng căm hận là điều cần thiết và nhân văn cho người bạn từng gọi là vợ, là chồng.
Theo giadinh.net.vn
Vợ kém 35 tuổi của tôi thú nhận vẫn yêu mối tình đầu
Vợ đến với tôi không vì tình yêu và có ý định trở về với mối tình đầu sau khi tôi qua đời.
Năm nay tôi 72 tuổi, đã về hưu nhưng vẫn còn địa vị xã hội và mạnh về tài chính. Tôi cưới vợ kém 35 tuổi nhờ duyên trời định. Lần đầu tôi gặp em là khi em đang đuối nước ngoài biển khơi và tôi đã quăng phao cứu sinh cho em. Khi cưới nhau, tôi biết em không đến với tôi nhờ tình yêu mà vì tôi là ân nhân cứu mạng em nên em muốn đền đáp, đồng thời tôi có kinh tế để lo cho cuộc sống của em và gia đình. Tuy nhiên, về phía tôi, việc cưới em hoàn toàn xuất phát từ trái tim. Tôi yêu em vì tính cách của em, vì hoàn cảnh đáng thương của gia đình em và muốn chở che, lo lắng cho em. Tôi hết lòng vì vợ nên tôi nghĩ theo thời gian, tôi sẽ cảm hóa được vợ.
Lúc đầu chung sống, em khiến tôi hoàn toàn an lòng bởi sự chăm sóc tận tình từ cái tâm chứ không phải làm cho có. Tôi cảm nhận được điều đó. Nhưng cả tháng qua, tôi phát hiện vợ vẫn liên lạc với mối tình đầu. Vợ thú nhận vẫn còn yêu người đó dù nhiều năm đã trôi qua. Cô ấy nói chấp nhận lấy tôi làm chồng là để cảm ơn, vì làm người phải biết "ăn quả nhớ kẻ trồng cây". Người tình của vợ cũng khuyên cô ấy cần làm trọn nghĩa vụ chăm sóc tôi cuối đời. Hắn ta muốn dùng cả cuộc đời còn lại để yêu và chờ vợ tôi quay về bên hắn sau khi tôi mất.
Tôi thấy khó xử, khổ sở vô cùng. Tôi rất hận em khi đang là vợ tôi nhưng nói lời yêu thương với người khác. Tuy nhiên, đôi lúc tôi thấy cảm thông với em vì tôi đã ở tuổi "gần đất xa trời". Tôi có thể ra đi bất kỳ lúc nào khi em vẫn đang còn xuân. Đôi lúc tôi trộm nghĩ nếu sau này mình qua đời mà cô ấy có được hạnh phúc mới thì tôi cũng được an lòng nơi chín suối. Thế nhưng, tâm trí tôi vẫn bị xâm chiếm bởi ý nghĩ vợ mình ngoại tình trong tư tưởng.
Hiện tại, vợ vẫn một lòng săn sóc tôi. Cô ấy nói sẽ không bao giờ rời bỏ tôi trừ khi tôi đuổi cô ấy ra khỏi nhà. Tôi đã thử lòng vợ và biết cô ấy không tham lam, là người lương thiện, báo đáp tôi vì cái ơn cứu mạng. Nếu tôi làm lớn chuyện, cô ấy có thể sẽ quay về bên người tình. Còn tôi có thể sẽ phải hưởng tuổi già mà chẳng có ai bên cạnh chăm sóc.
Vì vợ rất tốt với tôi nên tôi không biết phải làm thế nào. Mong nhận lời góp ý của độc giả. Tôi xin cảm ơn.
Theo Ngôi sao
Mê mệt trai trẻ ở phòng gym, tôi phản bội chồng rồi ngã quỵ khi nghe thấy cuộc trò chuyện của chồng và nhân tình Chính chồng là người đã mua thẻ cho tôi đi tập gym nhưng lại phản bội anh khi gặp gã trai trẻ dẻo miệng ở đây. Tôi và chồng yêu nhau 2 năm rồi mới tiến tới hôn nhân. Ai cũng bảo tôi tốt số vì lấy được Hùng, anh hơn tôi 5 tuổi, là một người đàn ông rất chững chạc, tốt...