Tâm sự ‘Hôm nay bạn ấy lấy chồng’ của anh chàng yêu thầm bạn thân suốt 10 năm gây sốt
Có lẽ chúng ta là những người ngoài cuộc nghe câu hỏi “Cậu có thấy tiếc không” cũng tự dưng thấy bồi hồi. Tiếc chứ, thanh xuân mà!
Vẫn biết sau này sẽ nuối tiếc nhưng chúng ta lại vì một điều gì đó không dám mở lời khi yêu đơn phương. Nhiều người quan niệm rằng yêu là không nhất thiết phải có được người ấy, chỉ cần họ hạnh phúc và vẫn ở trong tầm ngắm của mình. Có người lại yêu là phải cố gắng có được người ấy, để rồi lấy hết dũng cảm tỏ tình.
Dẫu vậy, tình đơn phương với bạn thân lại càng khó nói. Biết phải làm sao khi họ không có cảm giác rung động với mình, lẽ nào “Ui, tao nói đùa đấy!”. Chúng ta biết rằng một lời nói ra nếu bên nhau được sẽ hạnh phúc còn không sẽ mãi mãi mất đi tình bạn.
Ảnh minh họa.
Anh chàng trong câu chuyện dưới đây chính là một mình chứng. Giờ chắc anh ấy đang hồi tưởng lại quãng thời gian bên người bạn thân 10 năm trước khi cô ấy chính thức thuộc về một người khác.
Anh bùi ngùi viết trên trang NEU Confession:
“Hôm nay, bạn ấy lấy chồng. Mình và bạn ấy là bạn cấp 2. Lớp 9, bạn ấy chuyển tới học tại lớp mình vì bố mẹ bạn ấy chuyển công tác lên đây. Lần đầu tiên gặp, mình đã thích bạn ấy rồi. Cô sắp xếp bạn ấy ngồi cạnh mình vì mình là con trai, tính cởi mở mà bạn ấy lại hơi nhút nhát nên ngồi cạnh cho dễ làm quen với các bạn.
Mình là người giúp bạn ấy làm quen với các bạn trong lớp, thầy cô, cũng là người giới thiệu đủ chỗ ăn vặt, chỗ chơi ở thành phố. Hồi đó cảm giác thích thích vì thấy bạn ấy duyên mà cũng không biết có phải yêu không vì không phân biệt yêu với thích là như nào? Trẻ con mà.
Lên cấp 3, cả 2 đứa đỗ chuyên, mình chuyên Toán, bạn ấy chuyên Anh. Cả hai vẫn hay đi học và về trên 1 cung đường, vẫn thói quen như cấp 2. Thi thoảng có thời gian, 2 đứa đi ăn vặt vì học chuyên vất vả lắm, ngoài học ở lớp còn phải học thêm ở trường, ở nhà để thi chuyên. À, quan trọng nhất là bố mẹ bạn ấy khắt khe lắm nên là đi học xong phải về nhà ngay không đi chơi la cà. Mà hồi đó tuổi dậy thì, bắt đầu biết yêu, biết nhớ.
Ảnh minh họa.
Nhớ lại cảm giác hồi đó cứ khoảng 1,2 ngày mà không gặp nhau lại thấy nhớ bạn ấy, không biết bạn ấy nhớ mình không? Chính vì không biết nên cũng chẳng dám nói, 1 phần cũng thấy kiểu “Ôi thế này là được rồi mà, mình thích bạn ấy là được chứ chắc gì bạn ấy thích mình, nói ra có khi 2 đứa chẳng chơi được với nhau nữa!”.
Video đang HOT
Lên đại học, 2 đứa cùng học NEU, cùng khóa 52 khác khoa. Cùng quê, cùng trường, lại còn cùng chơi với nhau nữa nên giúp đỡ nhau cũng nhiều. Mình lúc đầu giúp bạn ấy đi tìm nhà trọ nhưng sang năm 2 thì bố mẹ bạn ấy mua nhà chung cư cho bạn ấy thuận tiện việc học và làm trên này.
Thời gian mới đầu 2 đứa cũng nhiều lạ lẫm, đi đường thì hay lạc đường rồi thấy trên này cái gì cũng đắt, tất nhiên vẫn có nhiều thứ rẻ nhưng mãi sau mới biết. Rồi bị lừa, lừa kiểu đóng phí gia sư này, đóng phí tìm việc này đóng phí tìm nhà trọ còn tí dính vào đa cấp. Thi thoảng đi ăn đi chơi với nhau, mình nhớ có 1 lần mình ốm, bạn ấy còn sang chăm mình.
Thề, lúc đó cảm động lắm và sau lần ấy thì nhận ra 1 sự thật rằng, mình đã yêu bạn ấy. Nhưng lúc đó mình có 2 vấn đề rõ ràng: 1 là mình sợ tỏ tình 2 đứa sẽ không chơi với nhau, 2 là có lẽ bạn ấy cũng nhận ra 1 điều rõ ràng là mình thích bạn ấy nhưng bạn ấy không hề bật đèn xanh, 3 là gia đình mình với gia đình bạn ấy không hợp, bố mẹ bạn ấy rất giỏi và giàu, gia đình mình thì bố mẹ làm công nhân, lương 3 cọc 3 đồng, đến bản thân mình còn phải đi làm thêm để đỡ lấy tiền học tập trên này có được mua nhà, lo mọi thứ, cả xe cộ như bạn ấy đâu nên 2 đứa cứ vậy thôi.
Mình cũng tự hứa với bản thân là phải cố gắng chứng minh cho bạn ấy thấy mình có thể sẽ là người đàn ông của bạn ấy và chứng minh cho cả bố mẹ bạn ấy nữa!
Ảnh minh họa.
Ra trường, với tấm bằng giỏi, thành tích hoạt động cũng tốt, bạn ấy thi tuyển vào 1 cơ quan nhà nước và đỗ còn mình thì làm 1 công ty ngoài. Mình vẫn cố gắng từng ngày và 2 đứa vẫn chơi với nhau như vậy. Đến khi ra trường 1 năm, sau 1 thời gian 2 đứa vùi đầu vào công việc và bạn ấy đi học thêm văn bằng 2, 2 đứa ít gặp nhau thì bạn ấy khoe với mình là có người yêu. Mình lúc đó kiểu vừa vui vừa buồn, vui vì mãi mới có người yêu nhưng buồn vì mình là người cũng thích và yêu bạn ấy.
Lúc đó nói thật mình cũng nghĩ hơi xấu bụng là “mấy người yêu rồi cưới mối tình đầu luôn đâu mà, chắc chia tay sớm thôi!”, thật sự là nghĩ như vậy.
Nhưng rồi thời gian trôi qua, 1 năm, 2 năm và 3 năm… tình yêu của bạn ấy ngày 1 bền chặt hơn, về công ăn việc làm ổn, thu nhập ổn, còn mình thì vẫn vậy, vẫn đi làm, cũng mới học cao học được 1 năm, lương cũng gọi là cao nhưng ăn thua gì so với bạn ấy và người yêu bạn ấy.
Những gì mình nghĩ khi xưa đến lúc này bị lung lay, mình sợ bạn ấy lấy chồng mất mà không đợi mình và rồi chuyện đó cũng đến. 1 ngày cách đây 1 tháng bạn ấy nói với mình là:
- Tháng sau tớ lấy chồng rồi!
- Ồ thế à, chúc mừng nhé.
- Chúc mừng gì? Cậu có thấy tiếc không?
- Sao cậu lại hỏi vậy?
- À không có gì đâu!
Từ ngày hôm ấy, 2 đứa cũng chẳng nói chuyện với nhau vì bạn ấy bận đủ mọi việc từ công việc đến cưới xin, cách đây 1 tuần bạn ấy gửi thiệp cưới cho mình và mình cũng chỉ cười rồi nhận thiệp, cũng không quên chúc mừng cho bạn ấy.
Ngày hôm nay, cô ấy mặc chiếc váy cưới nhưng chú rể bên cạnh không phải là anh chàng bên cạnh cô 10 năm. Ảnh minh họa.
Và ngày hôm nay, mình ngồi đây, chính thức bạn ấy là cô dâu, chồng bạn ấy nhìn mặc vest chú rể cũng phong độ lắm. Bạn ấy thì mặc chiếc váy cô dâu xinh xắn, xinh như ngày đầu tiên, mình thấy bạn ấy vào lớp mình… hồi mình còn lớp 9 vậy!”.
Ngay sau khi chia sẻ, dòng tâm sự của anh chàng nhanh chóng nhận được sự quan tâm của đông đảo mọi người. Nhiều người cho rằng, chắc đã có lúc cô bạn bật đèn xanh nhưng anh không nhận ra để rồi cả hai không còn đồng hành cùng nhau như trước đây nữa!
Thanh xuân mà, đừng để nó trôi đi vô nghĩa rồi ngồi buồn tiếc ngẩn ngơ.
Theo Saostar.vn
Tôi đã không còn hận thù sau 8 năm bị bạn thân cướp chồng sắp cưới
Bị người yêu và bạn thân phản bội, tôi đã khép cửa trái tim mình. Thế nhưng, giờ đây trong lòng tôi đã không còn thù hận...
Ảnh minh họa
Tôi năm nay 33 tuổi, vẫn còn độc thân. Tôi đã bỏ ngỏ trái tim suốt 8 năm. Nhiều người hỏi vì sao tôi vẫn chưa kết hôn, tôi chỉ mỉm cười thờ ơ và nói rằng người tôi muốn kết hôn vẫn chưa xuất hiện. Thực ra đó là vì 8 năm trước tôi đã từng bị phản bội và tôi sợ đàn ông từ đó.
Năm 24 tuổi, tôi yêu Huy - 1 chàng kỹ sư CNTT điển trai và hào hoa. Khi yêu anh ấy, tôi đã xác định sẽ yêu lâu dài và yêu là cưới. Chúng tôi đã về sống chung một nhà trước khi cưới. Chúng tôi rất hòa hợp trong cuộc sống và cả trong chuyện ấy. Mặc dù Huy xuất thân nghèo khó, trong tay không có gì ngoài 1 tấm bằng Đại học và 1 công việc lương bèo nhưng tôi vẫn yêu Huy và quyết tâm sẽ theo anh ấy đến cùng trời cuối đất.
Năm tôi 25 tuổi, lúc đó Huy đã gần 30 tuổi, công việc của chúng tôi dần tốt lên và chúng tôi dự định cuối năm sẽ cưới. 2 gia đình đều rất hài lòng và vun vén cho chuyện tình cảm của chúng tôi. Chúng tôi thậm chí đã làm lễ dạm hỏi, chỉ chờ ngày cưới để chính thức trở thành vợ chồng. Chuyện cưới hỏi của chúng tôi có lẽ diễn ra tốt đẹp, nếu không có sự xuất hiện của người thứ 3...
Để chuẩn bị cho đám cưới, Huy ngỏ ý muốn chúng tôi thuê một căn nhà rộng hơn để sinh sống, tiện cho việc sinh con sau này. Thấy tôi nói chuyện, Trinh - cô bạn thân từ nhỏ của tôi gợi ý chúng tôi thuê một căn hộ chung cư ngay sát căn hộ của cô ấy. Trinh chơi thân với tôi từ khi 2 đứa còn học mẫu giáo. Nhà Trinh có điều kiện hơn nhà tôi nên ngay khi cô ấy đi học Đại học, bố mẹ đã mua cho Trinh 1 căn hộ chung cư để tiện cho việc học hành. Trinh nói tôi nên thuê căn hộ ở gần căn hộ của Trinh, sau chúng tôi sẽ có nhiều cơ hội để rủ rê nhau tụ tập, ăn uống.
Căn hộ chúng tôi mới thuê đẹp hơn phòng trọ lụp xụp trước kia rất nhiều. Cả tôi và Huy đều vui mừng và mua sắm nhiều đồ đạc để chuẩn bị cho cuộc sống mới. Tuy nhiên, khi chuyển đến căn hộ mới sống được 2 tháng tôi bắt đầu thấy ánh mắt Huy nhìn tôi đổi khác. Tôi thấy anh không nhìn tôi bằng ánh mắt tràn ngập yêu thương và anh luôn lảng tránh nhìn thẳng vào mắt tôi. Trinh cũng không còn trò chuyện tự nhiên với tôi như trước. Linh cảm của một người phụ nữ mách bảo tôi rằng, có thể 2 người này đang làm chuyện gì sau lưng tôi.
Trong 1 lần dùng điện thoại của Huy, tôi bắt gặp 1 tin nhắn mà Trinh gửi riêng cho anh với nội dung rằng cô ấy đang rất dằn vặt, đau khổ vì đã lừa dối tôi. Thấy tôi làm ầm chuyện, cuối cùng Huy cũng chịu thú nhận rằng trong 1 lần tôi về quê thăm bố mẹ, Huy say rượu nên đã đi quá giới hạn với Trinh. Tôi tức giận đến mức đập vỡ chiếc bàn thủy tinh phòng khách. Tôi cố gắng nén nước mắt, bỏ đi.
Kể từ đó, trong mắt tôi không có tình bạn hay tình yêu nào cả. Tôi chỉ bù đầu vào công việc để quên hết chuyện buồn tình cảm. Tôi làm việc tốt, lương tôi tăng đáng kể. Bạn trai cũ của tôi cũng kết hôn ngay sau đó với 1 người không hề xa lạ - chính là cô bạn thân tên Trinh của tôi.
Ảnh minh họa
Mẹ tôi biết tôi đau khổ và tổn thương nặng nề vì chuyện này nên ra sức an ủi, với tôi. Nhiều năm trôi qua, mẹ thấy tôi chưa có bạn trai mới. Mẹ thường động viên tôi và khuyên tôi rằng chuyện cũ đã qua rồi, tôi đừng nghĩ lại làm gì nữa. Tôi chỉ biết nép vào lòng mẹ mà bao biện rằng tôi kết hôn muộn không phải vì còn nhớ chuyện xưa mà là vì chưa tìm được người phù hợp.
Tôi cũng không ngờ rằng giữa Hà Nội rộng lớn này, tôi vẫn có thể tình cờ gặp lại những người từng thân thiết với tôi từ ngày xưa nhưng trong một hoàn cảnh hoàn toàn khác. Sáng chủ nhật hôm đó, tôi đến công viên đi dạo và hít thở không khí trong lành. Tôi sững người khi nhìn thấy Trinh và Huy dắt theo 2 đứa con nhỏ. Nhiều năm không gặp, Trinh già đi trông thấy, ăn mặc xuề xòa, không phải là cô gái sành điệu, chịu chơi mà tôi từng quen biết.
Trinh và Huy ngồi cạnh nhau trên bãi cỏ, liên tục dõi theo 2 đứa con đang chơi đùa. 8 năm trước, tôi từng rất căm hận họ. Nhưng 8 năm sau, khi họ đã có cuộc sống mà mình mong muốn, tôi bỗng chốc cảm thấy lòng nhẹ nhõm lạ thường. Số phận đã đưa họ lại với nhau, có vẻ họ ở bên nhau mới là sự sắp đặt tốt nhất. Nếu Huy đã một lòng một dạ yêu tôi thì làm sao có chỗ cho kẻ thứ 3 xen vào? Nếu năm đó tôi cưới Huy, không chắc tôi đã có được cuộc sống bình yên như Trinh và Huy bây giờ.
Tôi vội vã quay lưng đi vì sợ họ nhìn thấy mình. 8 năm qua, lòng tôi đã hết vấn vương, hận thù. Chắc cũng đã đến lúc tôi nên mở lòng để tìm một hạnh phúc cho riêng mình.
Theo Dân Việt
Hãy chọn mặt trời 'bí ẩn' để hiểu thêm về tính cách 'ngầm' của bạn Hình ảnh mặt trời luôn có vị trí đặc biệt trong tôn giáo và văn hóa. Trong bài kiểm tra này, bạn hãy thật thư giãn, nhìn vào 8 hình, chọn một mặt trời mà bạn thích nhất, và khám phá thêm về bản thân! Bạn đã chắc chắn với câu trả lời của mình chưa? Hãy xem nó có ý nghĩa gì...