Tâm sự em tin chúng ta là của nhau
Anh yêu thương ! Đã 3 ngày rồi em không được nói chuyện với anh trên mạng. Em cũng không biết là anh bận hay là vì anh không muốn nói chuyện với em nhưng thực sự em đã rất buồn.
Hình minh họa em tin chúng ta là của nhau
Em chẳng muốn lần nào em viết cho anh cũng nói rằng em đang đau khổ hay đang buồn vì nhớ anh vì biết đâu nó sẽ khiến anh thấy mệt mỏi thấy chản nản với em thì sao và biết đâu đó cũng có thể là lý do khiến anh không muốn nói chuyện với em thì sao nhưng hãy để cho em nói nốt lần này thôi nhé rồi những lần sau em sẽ không nói nữa dù rằng em biết những điều đó sẽ vẫn tồn tại trong em.
Anh à, 2 ngày trước em đã vào yahoo rất nhiều đã thức đến rất muộn để đợi xem anh có vào không để có thể nói chuỵện với anh dù chỉ vài ba câu để em có thể ngủ thật ngon nhưng em đợi mãi đợi hoài mà chẳng thấy anh vào. Và đến hôm nay khi biết anh đang online em đã vội vàng vào yahoo em đã viết cho anh đã nói với anh thật nhiều mà tại sao anh ko trả lời em dù chỉ một câu “uh” như anh vẫn nói nhưng anh vẫn im lặng . Em đã nghĩ rằng có thể anh bật nick lên rồi đi ngủ vì chắc lúc đó ở bên đấy anh vừa đi làm về nên em đã cố gắng tiếp tục đợi anh nhưng đến lúc này khi em lại viết cho anh mà anh vẫn không trả lời vì em và rồi anh out khỏi yahoo, em đã cố gắng tìm mọi lý do để buộc em phải nghĩ rằng không phải anh không muốn nói chuyện với em mà anh mệt anh phải đi nghỉ, hay anh đang bận nên chưa trả lời em được nhưng đến lúc này đây khi khi anh thoát khỏi yahoo mà vẫn không nói với em một lời thì thật sự em không còn biết phải lấy lý do gì để ép em phải nghĩ như thế nữa có lẽ anh thật sự không muốn nói chuyện với em nữa rồi. Nhưng mà vì sao cơ chứ? Em không trả lời được. Tối hôm trước chúng ta đã nói chuyện với nhau vẫn rất vui vẻ mà. Tại sao anh lại cứ vô tình , lạnh lùng đột ngột vơí em thế anh.
Video đang HOT
Anh đã từng nói mọi thứ đều đã có số cả rồi, cái gì khônglà của ta có cố cũng không được và em cũng tin là như vậy. Em tin rằng mọi thứ trong cuộc sống này đều đã được ông trời định sẵn, ai đến với ai cũng đã được sắp đặt cả rồi đúng không anh? thế nên mới có 2 chữ ” duyên phận” và em tin em và anh đã là “duyên phận”, em tin là ông trời đã sắp đặt cho em và anh là một đôi và cho chúng ta được bên nhau dù cho anh vẫn luôn nói rằng chúng ta không có duyên với nhau. Nhưng nếu không phải là như vậy thì tại sao chúng ta lại yêu nhau lại đến với nhau sau 4 năm. 4 năm cả anh và em không gặp nhau có chăng chỉ là những cuộc điện thoại ngắn ngủi hỏi thăm của anh cho em mỗi khi anh trở vềVN, 4 năm đó anh đã yêu ít nhất là một người con gái khác và em cũng đã yêu một người nhưng tại sao sau 4 năm gặp lại cả 2 chúng ta đều là những người cô đơn và rồi chúng ta đến với nhau, tại sao chúng ta lại không gặp những người cô đơn khác mà lại gặp nhau như vậy không phải là ” duyên phận” thì là gì hả anh? Em đã nghĩ như thế và em sẽ dùng suy nghĩ đó của em để tiếp tục an ủi động viên mình cố gắng dù cho anh có nói gì đi nữa em cũng sẽ không thay đổi. Anh cứ lạnh lùng, cứ vô tình, cứ ruồng bỏ em, hay cố gắng làm như không có em em cũng sẽ không bị thay đổi đâu vì số phận đã để chúng ta là của nhau rồi anh à.
Anh yêu thương ! Có lẽ em sẽ không viết và gửi mail cho anh hàng ngày nữa em sẽ quay về với thói quen trước của em, em sẽ gửi tất cả nỗi nhớ anh , tình yêu giành cho anh vào những trang giấy. Chỉ có những trang giấy mới không thấy mệt mỏi khi nghe em tâm sự, khi nghe em kể nể về những nỗi buồn mà em đang chịu đựng. Ngày mai là tròn 1tháng chúng ta xa nhau vậy mà nỗi nhớ anh trong em vẫn như ngày đầu xa anh , trái tim em vẫn đau đớn mỗi khi bắt gặp một thứ gì đó liên quan đến anh, em vẫn phải nuốt nước mắt vào trong lòng mỗi khi nhớ đến anh vì sợ mọi người nhìn thấy. Em biết những điều như thế sẽ vẫn còn xảy ra với em nhưng em sẽ không kể cho anh nghe nữa sẽ không để cho anh biết nữa anh hãy cứ nghĩ rằng em vẫn đang rất mạnh mẽ và cứng rắn nhé. Hãy nghĩ rằng em không còn phải khóc nhè, không còn phải ôm những chiếc áo của anh để vỗ về và ru ngủ những kỉ niệm của chúng ta mặc dù nó vẫn đang xảy ra thường xuyên với em.
Nốt hôm nay thôi hãy nghe những lời này của em một cách thật lòng anh nhé để rồi từ ngày mai anh sẽ không phải đọc những dòng chữ chỉ toàn những nỗi buồn những khóc lóc này nữa. Nhưng anh này, bỗng nhiên trong em lại nảy ra một suy nghĩ có khi nào anh lại thấy thiếu khi mà hàng ngày không nhận được mail của em không nhỉ, có lẽ không đúng không anh vì anh vẫn nói là anh không thích đọc và bảo em từ giờ đừng viết nữa nhưng em vẫn bướng bỉnh vẫn ngoan cố viết ra và gửi cho anh và đến tận hôm nay em mới quyết định không viêt nữa nhưng em cũng nói lại một lần nữa nhé em không viết cho anh nữa không phải vì em không nhớ anh nữa, không phải không yêu anh nữa hay không chờ anh nữa em sẽ vẫn nhớ anh yêu anh và chờ anh như những gì em nói. Anh hãy gọi cho em hãy nói chuyện với em khi anh nhớ em nhé vì lúc nào em cũng mong chờ điều đó. Ông xã à hãy nhớ là ông trời đã sắp đặt cho chúng ta là của nhau rồi đấy nhé. Mà anh nhớ món quà anh nói tặng em ngày 1/6 đấy nhé. Giờ những thứ đó là của em đó chẳng qua là em gửi tạm trên người anh thôi nên anh không được sử dụng linh tinh khi chưa hỏi ý kiến của em đâu đấy. Em mà biết được thi em sẽ xử lý đấy nhé. Thôi tạm biệt ông xã của em nhé! Nhanh rồi về với em đấy Hôn anh! Vợ yêu của anh.
Theo VNE
Trái tim em tìm được nhịp rồi...
Có những kẻ vốn chỉ là "người dưng" nhưng chẳng hiểu sao lại khiến cho ta có cảm giác không thể xa rời.
Có ngốc nghếch lắm không khi ta đặt niềm tin vào một người hoàn toàn xa lạ? Có dại khờ lắm không khi trái tim ta rung động trước một kẻ mà thậm chí ta còn chưa hiểu về họ bất cứ điều gì. Trong cuộc đời này đôi khi có những kẻ vốn chỉ là "người dưng" nhưng chẳng hiểu sao sau khi gặp gỡ lại khiến cho ta có cảm giác không thể xa rời.
Em chẳng biết phải gọi tên thứ cảm xúc ấy là gì, cũng chẳng biết liệu có dại khờ lắm không khi còn chưa kịp hiểu gì về anh mà đã vội để cho lòng mình thầm thương trộm nhớ. Nhưng anh ạ, trái tim đôi khi vẫn luôn có những lỹ lẽ riêng của nó, không phải bỗng dưng mà trái tim lại đập loạn nhịp ở phía trong lồng ngực khi đứng trước một người khác giới đâu anh.
Trái tim đã mách bảo rằng anh chính là người con trai mà bấy lâu nay em vẫn đang ngóng đợi (Ảnh minh họa)
Em thừa nhận rằng mình có cảm tình đặc biệt với anh, thứ cảm tình mà có lẽ người ta vẫn hay gọi bằng cái tên "tình yêu sét đánh". Dường như ánh mắt ấy, nụ cười ấy mang một thứ ma lực vô hình mạnh đến nỗi khiến cho một đứa con gái vốn vẫn được mệnh danh là có trái tim sắt đá là em cũng phải ngượng ngùng quay đi để che giấu khuôn mặt đang đỏ lựng lên vì e thẹn của mình.
Em tin vào ánh mắt của anh, em tin vào những điều mà trái tim em đang cảm nhận được. Trái tim đã mách bảo rằng anh chính là người con trai mà bấy lâu nay em vẫn đang ngóng đợi, là người con trai duy nhất được thượng đế trao cho chiếc chìa khóa vàng để tới và mở cửa trái tim mình. Vậy thì chẳng vì bất cứ lý do gì mà em lại khước từ sự sắp đặt giống như là một món quà mà thượng đế đã ưu ái ban tặng cho mình.
Trái tim em chưa khi nào trải qua sự rung động giống như lần này, một thứ cảm xúc vừa mới mẻ, vừa lạ lẫm lại vừa vô cùng tin cậy. Em cảm thấy lòng mình ấm lại mỗi lúc nghĩ đến anh, cảm thấy đôi má mình ửng hồng mỗi khi đôi mắt em vô tình chạm vào ánh nhìn đầy mê hoặc ấy. Chỉ một ánh nhìn của anh cũng có thể khiến cho tim em tan chảy, chỉ một nụ cười của anh cũng có thể làm em vui đến cả ngày.
Em gọi những thổn thức, những nhịp đập khác thường mà trái tim mình dành cho anh là "tình yêu" (Ảnh minh họa)
Em chẳng cần biết gia đình anh ra sao, chẳng cần biết bạn bè và các mối quan hệ xã hội của anh thế nào bởi vì chỉ cần em biết rằng lòng anh cũng đang hướng về phía em là đủ. Em vui lắm mỗi khi thấy ánh mắt anh mải miết kiếm tìm mình giữa đám đông, chỉ để nở một nụ cười hiền từ hoặc để trao cho em một cái nháy mắt đầy tinh nghịch. Những khi ấy em thấy lòng mình ấm áp và ngọt ngào đến lạ, như thể vừa được ai đó tặng cho một viên kẹo đường.
Tình yêu là cảm xúc đến từ hai trái tim, bởi vậy nên chỉ cần trái tim tự cảm nhận là đủ. Nếu cứ suy xét thiệt hơn, cứ đắn đo nhiều quá thì tình yêu ấy đâu còn đúng nghĩa nữa. Em gọi những thổn thức, những nhịp đập khác thường mà trái tim mình dành cho anh là "tình yêu", bởi vậy nên nhất định em sẽ nắm bắt lấy tình yêu ấy. Em tin rằng xa lạ mấy nhưng chỉ cần cảm mến nhau và mang tâm hồn đồng điệu thì rồi cũng sẽ trở thành tri kỷ. Đột nhiên trong đầu em cứ vang lên câu hát: "Trái tim em tìm được nhịp rồi, sẽ trôi xuôi về tim anh..."
Theo VNE
Sợ mất tình yêu vì bạn trai đi nước ngoài Chúng em đã sống thử với nhau, giờ anh ấy đi nước ngoài 3 năm em sợ rằng tình yêu sẽ mất. Chị Thanh Bình thân mến! Em đang có một chuyện buồn trong tình cảm, mong chị hãy cho em một lời khuyên! Em rất buồn và lo lắng vì người yêu em sắp đi làm xa 3 năm. Chúng em yêu...