Tâm sự đắng chát của nữ sinh viên yêu khờ dại rồi phá thai

Theo dõi VGT trên

Em quen Dũng khi vừa chuyển từ ký túc xá ra ngoài thuê phòng trọ. Em ở một mình còn Dũng ở phòng kế bên cùng 1 người bạn.

Từ hàng xóm bình thường, chúng em trở nên thân thiết và tình cảm nảy nở lúc nào không hay. Vì ở gần nhau nên chúng em nấu cơm chung và dần dần, Dũng gần như ở hẳn bên phòng em. Chúng em đã có quan hệ với nhau. Dũng là người bạn trai rất quan tâm, chiều chuộng em.

Dũng có hoàn cảnh gia đình khá phức tạp. Bố mẹ anh đã ly hôn, nghe nói vì mẹ anh cặp bồ hết với người này người kia, sau khi bố anh bị tai nạn lao động gãy chân thì họ ly hôn. Dũng sống với mẹ cùng em gái trong căn nhà tập thể nhỏ của cơ quan. Vì hoàn cảnh gia đình như vậy nên ý chí phấn đấu của anh rất cao. Ước mơ của anh ấy là vào làm việc tại ngân hàng và trụ lại Hà Nội.

Em đã từng tiếp xúc với em gái và mẹ của Dũng. Em gái Dũng giống mẹ, rất điệu đà và thích mua sắm quần áo, làm đẹp. Họ từng xuống Hà Nội chơi và ở tại phòng em. Em dù không hợp tính cách với họ lắm nhưng vì vốn dễ tính nên em không phàn nàn gì cả. Có lần bác ấy ngỏ ý xin lọ mỹ phẩm em được người nhà mua tặng ở nước ngoài, em vui vẻ đồng ý. Em gái Dũng thích vài bộ quần áo của em, em cũng tặng luôn. Có lúc cô ấy thiếu tiền, em sẵn sàng cho vay. Em nghĩ nếu em và Dũng cưới nhau thì tất cả sẽ là người một nhà, nên rất thoải mái. Có thời gian, bà ngoại anh bị bệnh tim, phải nằm điều trị ở bệnh viện Bạch Mai cả tháng trời. Em sáng đi học, trưa về tất bật nấu cơm mang vào viện cho bà và mẹ anh. Bà nói thích ăn tôm (loại nhỏ) bóc vỏ và rang, em cũng không ngần ngại cả tối ngồi hì hụi làm. Nói thực nhiều lúc đến bố mẹ đẻ em cũng chưa làm thế. Em nhận được rất nhiều lời khen từ mẹ và bà của anh. Anh cũng bảo sau này chắc chắn chọn em làm vợ, sẽ mua nhà, mua xe cho em và hai đứa sẽ sống cuộc sống hạnh phúc…

Tâm sự đắng chát của nữ sinh viên yêu khờ dại rồi phá thai - Hình 1

Yêu nhau được 6 tháng thì Dũng tốt nghiệp đại học. Vì chưa tìm được việc làm nên anh xin đi làm bồi bàn cho một quán bia, thu nhập khoảng hơn 2 triệu/tháng. Mẹ anh cũng biết chuyện đó. Trước hôm anh đi làm, bác cất công xuống HN đưa anh đi mua áo sơ mi, quần tây. Mỗi buổi sáng anh quần áo chỉn chu đi làm, đến chỗ làm phải thay ra để mặc đồng phục nhân viên phục vụ. Em tự an ủi rằng sau này anh sẽ tìm được công việc tốt hơn… Nhưng cứ thế hơn 1 năm không có gì thay đổi. Em vẫn thường xuyên động viên anh nhưng anh có vẻ chán nản và bi quan.

Dần dần anh theo bàn bè xấu đi cá độ bóng đá. Có hôm 12h khuya, anh hớt hải chạy về xóm trọ mượn em chiếc xe máy. Lúc trở về, anh bảo đem đi cắm vì thua độ không có tiền trả. Anh hứa sẽ lấy xe về cho em trong 1 tuần. Nhưng hết 1 tuần xe chẳng thấy đâu mà đến lượt cái laptop của em cũng ra đi. Lúc đó, em buồn vì anh mang đồ của em đi cá độ 1 thì buồn vì anh sa đọa 10. Em có khuyên thì anh gạt đi, thậm chí còn lên giọng quát em. Nhiều đêm em nằm khóc thầm, chuyện học hành cũng bị ảnh hưởng. Từ một cô sinh viên giỏi, em trượt học bổng và suýt phải thi lại 2 môn.

Chơi cá độ bóng đá không ăn, anh chuyển qua chơi bài bạc bằng thủ đoạn. Tối ấy anh mang về một bộ bài, giảng giải cho em về thủ thuật gì đó nhưng em không hiểu. Còn anh rất phấn khởi. Đêm đó, anh đi đánh bài và 2 giờ sáng khoe thắng được hơn 20 triệu. Số tiền đó, anh lấy xe và máy tính ra cho em. Phần còn lại chi tiêu vài thứ và dẫn em đi mua một chiếc áo phông. Hôm ấy, đứng trước cửa hàng quần áo, thấy em tần ngần không chọn được cái nào, anh phát cáu và bảo em “nhà quê”.

Sau lần thắng bài, anh không chơi trò đỏ đen nữa mà chuyển qua nhậu nhẹt. Nhiều lần anh kéo bạn bè, có cả con gái về phòng uống rượu, ăn lẩu đến khuya. Mặc dù em giúp anh chuẩn bị đồ ăn nhưng không được tham dự. Anh bảo bạn bè anh ở chỗ làm nên không tiện cho em. Em chỉ biết buồn bã ngồi ở phòng bên nghe anh và bạn bè “dzô” với nhau. Thi thoảng có tiếng con gái bỡn cợt, tán tính anh.

Thế rồi em phát hiện ra anh lén lút hẹn hò cô gái khác sau lưng em. Khi bị em truy hỏi thì anh gạt đi và bảo đó chỉ là dạng gái chơi bời, làm sao sánh được với em. Em uất ức quá, đòi chia tay. Mẹ và em gái anh gọi điện cho em nhưng anh thì không nói câu gì nên em lại chủ động làm lành.

Cách đây 1 tuần, em thấy cơ thể có biểu hiện lạ, nghi ngờ nên đã đi khám. Em có thai được 6 tuần. Em lo lắng và sợ hãi vô cùng. Em mới chỉ là cô sinh viên năm thứ 4, em còn rất nhiều mơ ước và chưa sẵn sàng làm mẹ. Em cố gắng bình tĩnh lại, về nói chuyện với anh. Anh bảo mọi chuyện tùy em quyết định, anh không trách móc gì cả. Lời anh nói khiến em đau đớn vô cùng. Em quyết định bỏ đi đứa con của mình. Khi em nói vậy, ánh mắt anh sáng lên và anh tiếp tục dùng những lời ngon ngọt để an ủi em. Lúc đó, em cảm thấy anh giả tạo quá, mọi lời anh nói đều đáng sợ.

Ở tuổi 21, em đã một mình đến bệnh viện phá thai, tự mình chi trả viện phí. Lúc ra đến cổng viện, em gọi điện cho anh tới đón nhưng anh bảo tối qua làm về muộn nên rất mệt. Em lê lết trở về phòng trọ thì anh đang say ngủ. Lúc đó em gần như kiệt sức. Khi em tỉnh dậy, anh nói đi mua cho em bát canh tiết để bồi bổ. Tất cả chỉ có thế.

Bây giờ cõi lòng em tan nát vô bờ. Nghĩ lại em không thể hiểu nổi tại sao lại yêu thương một con người như thế suốt hơn 1 năm qua. Em đã hi sinh quá nhiều và đổi lại, em chỉ là một đứa con gái khờ khạo, bị lợi dụng mà bản thân không nhận ra…

Theo Nguoiduatin

"Để em là người đàn bà của anh" (Phần cuối)

"Anh mong em biết rằng, cả đời này anh sẽ chỉ có một người đàn bà duy nhất trong tim. Đó là em".

*****

Biển chiều ngập nắng. Bờ cát dài trắng xóa nằm yên cho những con sóng vỗ bờ. Biển chiều nay dữ dội, tung bọt ngàu giận dữ. Gió biển thổi rát những miền thương nhớ trong lòng người.

Tròn một tháng kể từ ngày Lệ Băng rời khỏi vòng tay Tùng Quân. Cô vẫn như kể đi trên cõi đời bằng một đôi chân của quá khứ. Lệ Băng cứ ngỡ đâu đây, tiếng anh nói, tiếng anh cười, lời thì thầm và cả nụ hôn nồng cháy của anh... Nhưng tất cả đã là quá khứ. Hiện tại là chuỗi ngày dằn vặt và đớn đau mà Lệ Băng đang từng ngày phải đối diện. Cô muốn quên đi mọi chuyện mà không thể. Lệ Băng biết, dẫu ngày mai có ra sao, dẫu những con sóng của cuộc đời có đưa cô về chân trời nào thì Tùng Quân và những kí ức về anh sẽ mãi là một phần đời mà cô không bao giờ quên, không bao giờ được phép quên.

Lệ Băng bước một mình trên bờ biển dài vô tận ấy. Biển mênh mông, nỗi buồn cũng mênh mông còn Lệ Băng thì quá nhỏ bé. Cô đã chối bỏ đôi bàn tay đã nắm lấy cô để học cách đi một mình mà sao thấy lòng chông chênh quá đỗi. Lệ Băng bật khóc giữa khoảng không gian mênh mông rộng lớn ấy, một khoảng không chỉ còn mình cô với kí ức về ngày Tùng Quân nói: "Hình như tôi đã yêu cô thì phải".

Đôi chân Lệ Băng trĩu nặng trên cát. Cô không nhấc nổi đôi bàn chân ấy cũng giống như không nhấc nổi mình ra khỏi quá khứ với hình ảnh về người đàn ông mà cô yêu. Cô gục xuống ôm mặt khóc nức nở, cô muốn chạy về bên anh, ngay lúc này đây cho nỗi nhớ không bào mòn trái tim bé nhỏ... Nhưng cô không thể, đôi chân này bị níu lại bởi một điều vô hình nào đó.

Để em là người đàn bà của anh (Phần cuối) - Hình 1

Cô muốn chạy về bên anh, ngay lúc này đây cho nỗi nhớ không bào mòn trái tim bé nhỏ... Nhưng cô không thể, đôi chân này bị níu lại bởi một điều vô hình nào đó. (Ảnh minh họa)

Cô con gái nhỏ bé gục xuống bên bờ biển, cô cứ thế khóc mặc kệ ngoài kia cuộc đời có ra sao. Lệ Băng không hề biết rằng, phía sau lưng cô, ở một góc khuất có đôi mắt đang dõi theo cô. Anh đau khi nhìn thấy cô gục ngã. Anh thấy lòng mình thắt lại khi chứng kiến sự yếu mềm đó của Lệ Băng. Anh muốn chạy ào tới để ôm cô thật chặt, để cô không biến mất thêm một lần nữa... Nhưng anh lại không dám, anh chỉ biết đứng từ xa nhìn thế giới của Lệ Băng vì anh sợ sự xuất hiện của anh lại làm cho vùng trời đang cố tìm sự bình yên ấy lại bị xáo trộn. Anh khóc, giọt nước mắt đầy xót xa... Anh quay lưng đi, bỏ lại sau lưng cô gái mà anh yêu đang đớn đau một mình. Anh phải làm thế vì anh muốn vùng trời của cô yên bình hơn. Vì đó là sự lựa chọn của Lệ Băng...

2 năm sau!

Hải Đăng đẩy mạnh cánh cửa phòng bước vào, Tùng Quân ngồi trầm ngâm trên bàn làm việc, anh nhắm đôi mắt lim dim...

- "Sao rồi? Tình hình ổn cả chứ?"

Hải Đăng đầy sự sốt sắng và lo lắng. Nhưng không trả lời, Tùng Quân chỉ lắc đầu.

- "Sao, có vấn đề gì à? Tôi tưởng tốt rồi chứ? Tại sao lại có trục trặc?"

- "Uhm. Tôi rất tiếc Đăng ạ. Tôi thực lòng không muốn nhưng có lẽ... ông sẽ còn phải làm việc với tôi thêm nữa rồi. Dự án thành công rồi!"

Cái cách nói chuyện chọc phá đó của Tùng Quân làm HảiĐăng suýt nổ tim mà chết. Hải Đăng chạy tối, đấm thụp vào bờ vai của Tùng Quân:

- "Thằng quỷ, mày thích chết không? Muốn làm tôi vỡ tim à? Giờ là lúc nào mà còn đùa được chứ?".

- "Thì giờ là lúc vui còn gì. Dự án thành công mĩ mãn, tất cả các đối tác từng quay lưng lại với ta giờ đều ủng hộ và hợp tác bền vững. Tôi vẫn không tin có ngày nào ông ạ. Vậy là tuần sau có thể chính thức công bố dự án rồi".

- "Đi nhậu không? Nay tôi trốn được cô vợ và thằng cu nhà tôi. Đi làm vài chén chứ nhỉ?" - Hải Đăng nháy mắt tinh ranh.

- "Sợ chưa, tôi có nghe nhầm không thế? Từ ngày cưới vợ tới giờ tôi thấy ông lúc nào cũng tôn sùng vợ không dám làm trái ý một câu mà giờ lại oai thế á? Thế thì đi, có gì, về tôi sẽ nói giúp ông vài câu".

2 năm trôi qua kể từ cái đêm trên biển Lệ Băng bỏ đi, chẳng ai thấy Tùng Quân đau khổ. Anh vẫn sống như thế, vẫn cười, vẫn nói, vẫn làm việc hăng say như một người chưa từng biết đến nỗi đau. Chính sự bình thản đó của Tùng Quân làm cho nhiều người thấy sợ hãi. Những người biết anh đã yêu nhiều như thế nào thì càng thấy lo ngại cho sự dửng dưng của anh ngày hôm nay. Chẳng ai có thể hiểu điều gì đang diễn ra trong đầu Quân, cũng chẳng ai có thể hình dung ra Quân đang có những dự định gì. Mọi người chỉ biết cầu chúc cho Quân đừng giống như anh trai anh ngày trước.

Quán bar nhạc lắc điên cuồng. Lâu lắm rồi Quân mới ghé lại những chỗ như thế này. Hình như kể từ ngày yêu Lệ Băng, Tùng Quân đã không còn đến những tụ điểm ồn ào và náo loạn này nữa. Trong tiếng nhạc xập xình ấy, người ta cứ lắc cho đến điên cuồng, cho đến khi sự mệt nhoài của thể xác khiến người ta quên đi sự đau đớn của tinh thần. Nhưng Tùng Quân và Hải Đăng chỉ ngồi một góc, nhìn cuộc sống đầy sôi động đó bằng:

- "Hình như tôi và ông đã quá già cho những chỗ như thế này?" - Hải Đăng nghiêng nhẹ chai bia ra hiệu nâng cốc mời Tùng Quân. Quân ngửa cổ lên trời tu đến ực một cái hết nửa chai bia:

- "Tôi và ông trở thành kẻ cổ lỗ sĩ rồi".

Hai người phá lên cười trong cái không gian nhạc đập ầm ầm ấy. Hải Đăng vừa uống bia vừa như chợt nhớ ra điều gì vội nói:

- "Ông điện thoại cho Ngọc Linh chưa?"

- "Tôi gọi rồi. Ngọc Linh nói sẽ về kịp buổi lễ long trọng của công ty nhưng giờ cô ấy muốn nán lại Quảng Ninh đưa bạn đi thăm thú Hạ Long vài ngày"

- "Uhm, thế là tốt. Ông nên điện thoại giục Ngọc Linh về cho kịp nhé. Dù sao công sức của Ngọc Linh cũng không hề nhỏ".

Video đang HOT

- "Biết rồi, khổ lắm, nói mãi. Tôi đã điện thoại cho Linh, tôi sẽ đón khi Linh về tới Hà Nội. Ông yên tâm chưa?"

- "Rồi, yên tâm rồi, với ông, gái lúc nào chả quan trọng"

Quân và Hải Đăng lại tiếp tục uống và hòa mình và ngắm nhìn biết bao đôi nam thanh, nữ tú đang say ngất ngây trong điệu nhạc và hơi men:

- "Em có thể vui với hai anh đêm nay được chứ?"

Cô gái mặc chiếc váy ngắn lả lơi xán lại gần Tùng Quân. Đôi tay cô ta mân mê cổ áo và hơi thở thì nồng nặc mùi rượu. Cũng chẳng có gì lạ trong một không gian như thế này thi thoảng vài anh chàng đi một mình bị cô gái nào đó "ỡm ờ".

Để em là người đàn bà của anh (Phần cuối) - Hình 2

Anh vẫn sống như thế, vẫn cười, vẫn nói, vẫn làm việc hăng say như một người chưa từng biết đến nỗi đau. Chính sự bình thản đó của Tùng Quân làm cho nhiều người thấy sợ hãi. (Ảnh minh họa)

- "Cầm tiền và đi chỗ khác, tôi không muốn bị làm phiền".

Tùng Quân ném lên bài những tờ tiền vương vãi. Cô gái hí hửng cầm lấy số tiền nhét vào ngực rồi tiếp tục ôm lấy cổ Tùng Quân:

- "Với số tiền này, đêm nay anh muốn gì em cũng chiều".

Tiếng chia bia bị gạt khỏi bàn rơi xuống đất vỡ tan tành và đôi mắt đỏ ngầu giận dữ của Tùng Quân khiến mọi người giật mình. Nhanh như chớp, Hải Đăng gạt tay xua cô gái:

- "Đã bảo đi đi mà lại, chúng tôi không có nhu cầu. Đừng để cậu ấy cáu".

Cô gái tất tả rời khỏi khu vực gần Tùng Quân. Cô cảm thấy khó hiểu cho một gã nhà giàu, đẹp trai, sẵn sàng vung tiền mà chẳng cần đòi hỏi gì. Cô gái đi rồi, Tùng Quân gọi rượu mạnh nhưng Hải Đăng ra hiệu với nhân viên không lấy thêm đồ.

- "Về thôi. Tôi phải về trình báo bà sư tử Hà Đông nhà tôi rồi. Đi nào".

Trên chiếc xe ra về, Tùng Quân im lặng không nói một lời nào còn Hải Đăng thi thoảng nhìn trộm anh rồi thở dài ái ngại.

*****

Quán cà phê nhỏ nằm ven biển chiều nay đông khách hơn thường lệ. Quán có không gian đẹp nên hầu như vào những ngày đẹp trời như hôm nay chẳng còn một chỗ trống. Lệ Băng bước vào quán, vài nhân viên nhìn cô cúi chào. Lệ Băng đáp lại họ bằng một nụ cười thân thiện và câu động viên:"Làm việc tốt nhé mấy em".

Lệ Băng toan bước lên tầng hai của quán cà phê thì một tiếng gọi lớn vang lên:

- "Chị Lệ Băng, có phải là chị Lệ Băng không?"

Cô giật mình quay lại vì giọng nói đó nghe quen lắm. Nó giống như một tiếng gọi từ quá khứ. Lệ Băng lặng người đi khi nhìn thấy người con gái đứng sau lưng mình: Ngọc Linh.

- "Em uống gì để chị gọi nhân viên mang tới".

- "Em cảm ơn, nhưng em vừa gọi nước cam rồi". - Cách ăn nói nhẹ nhàng, ngọt ngào này của Ngọc Linh khiến Lệ Băng khẽ mỉm cười.

- "Chị cười điều gì vậy ạ?"

- "À không, chị chỉ cảm thấy, em lớn thật rồi và... em đẹp lắm".

Ngọc Linh bối rối trước lời khen ngợi của Lệ Băng, cô đỏ ửng hai má vì xấu hổ:

- "Ngày trước em trẻ con lắm đúng không chị?"

- "Không, chị thấy em đáng yêu mà. Em sống cuồng nhiệt và đầy màu sắc".

Cả hai im lặng một hồi lâu, kí ức của 2 năm về trước lại ùa về trong suy nghĩ của mỗi người.

- "Chị dạo này thế nào? Chị làm ở đây ạ?"

- "Uhm, chị làm quản lí của nhà hàng này. Chị làm cũng được hơn 1 năm rồi. Cuộc sống nói chung là thanh thản, nhẹ nhàng. Chị thấy hài lòng với cuộc sống của mình".

Lệ Băng đánh cặp mắt mơ màng nhìn qua ô cửa kính để ngắm biển. Rồi đôi mặt cô dừng lại trên bàn tay nhỏ nhắn của Ngọc Linh. Ở trên đó, ngón áp út đeo một chiếc nhẫn xinh xắn. Cô giật mình nhưng rồi cố giữ một vẻ bình thản:

- "Em và anh ấy hạnh phúc chứ?"

Ngọc Linh có vẻ như cũng bị ngạc nhiên trước câu hỏi đó. Phải mất vài giây để định thần lại, nhìn thấy chiếc nhẫn trên tay mình, Ngọc Linh khẽ mỉm cười:

- "Cuộc sống của em rất hạnh phúc nhưng chị đừng hiểu lầm. Niềm hạnh phúc của em và anh Tùng Quân không liên quan đến nhau".

Lệ Băng cúi xuống, ngoáy ly nước thật nhẹ để né tránh cái nhìn của Ngọc Linh.

Để em là người đàn bà của anh (Phần cuối) - Hình 3

Gặp lại Ngọc Linh, Lệ Băng phải cố tỏ ra mình không còn nhớ về người đàn ông cô yêu (Ảnh minh họa)

- "Tại sao ngày đó chị lại bỏ anh Quân mà đi. Hai người đang rất hạnh phúc, hai bác nhà anh Quân cũng rất yêu quý chị mà. Tại sao chị làm tự làm đau khổ chính mình và anh Quân như vậy?".

- "Chị... chị muốn sống cuộc sống của riêng mình".

Lệ Băng nhìn xa xăm vào khoảng không vô định. Kí ức của cô nhớ về buổi chiều hôm ấy, buổi chiều mà cô hứa sẽ đến dọn nhà cho Tùng Quân.

Thực tế là Lệ Băng đã đến, cô đứng bên ngoài cánh cửa phòng Quân đủ để nghe thấy câu chuyện của bố mẹ anh:

- "Bà tính ủng hộ thằng Quân yêu con bé Lệ Băng ư?" - Tiếng bố Tùng Quân vang lên đầy trầm ngâm.

- "Đúng vậy, không phải là Lệ Băng mà ai đi nữa tôi cũng sẽ chấp nhận, chỉ cần thằng bé yêu và cần cô gái đó thì tôi sẽ đồng ý hết".

- "Cho dù bà biết việc lấy một cô gái bình thường như Lệ Băng có nghĩa là thằng Quân đang bở lỡ cơ hội tốt với Ngọc Linh, cũng đồng nghĩa với việc công ty có thể gặp nguy khi nhà Ngọc Linh rút vốn?".

Đứng bên ngoài cửa, Lệ Băng thót tim lại khi nghe những lời của hai bác nói với nhau. Cô càng thấy đau xót hơn khi mẹ Quân bưng mặt khóc:

- "Ông bảo tôi phải làm gì? Tôi chỉ có hai thằng con trai. Thằng Tuấn chẳng phải đã là nạn nhân của việc ép duyên đó hay sao? Ngày xưa nó cũng yêu một con bé sinh viên nhưng vợ chồng mình đã làm gì? Tôi và ông bắt nó phải cưới một cô gái con nhà giàu có và kết cục thì sao? Cái chết của thằng Tuấn chưa đủ thức tỉnh ông hay sao? Lẽ nào ông lại muốn thằng Quân cũng rơi vào bi kịch như anh nó?"

- "Nhưng gia sản này có thể sẽ mất trắng đấy, bà hiểu không?" - Tiếng bố Quân quát lớn.

- "Với tôi, gia sản lớn nhất là con cái. Tôi xin ông, hãy chấp nhận cho con được sống với người nó yêu. Nó bỏ nhà đi từ dạo anh nó mất, giờ nhờ yêu con bé đó nên nó mới quay về. Ông không thấy mừng vì điều đó sao?"

Bố Quân khẽ thở dài:

- "Tôi cũng thương con lắm. Tôi không sợ mất tài sản. Nhưng thằng Quân vốn được sinh ra trong giàu có, vốn là người tự cao, tự đại. Chỉ sợ rằng khi công ty có chuyện, gia cảnh lâm vào khó khăn nó sẽ suy sụp tinh thần. Với đàn ông, sự nghiệp cũng quan trọng lắm. Nhất là với một người quen với việc thành công và giàu có như nó. Tôi chỉ sợ điều đó mà thôi".

Mẹ Quân nhẹ nhàng nắm lấy tay chồng, nước mắt bà rơi lã chã:

- "Tôi biết nhưng tôi tin vào con. Tôi tin con mình có đủ tài để chèo lái con công ty ra khỏi khó khăn. Hơn nữa chúng ta cũng nên học cách đứng trên đôi chân của mình, không thể dựa mãi vào người khác được ông ạ".

Câu chuyện của ngày hôm ấy mãi mãi là một bí mật với Lệ Băng. Cô mang theo bí mật đó để rời xa Tùng Quân. Nếu chỉ vì ở bên cô mà cả gia đình Quân phải đánh đổi như vậy thì không đáng một chút nào. Giá như bố mẹ Quân ngăn cản cô thì có lẽ cô đã nhẫn tâm để giành lấy tình yêu của mình dù cho điều đó có đánh đổi bằng một sản nghiệp của gia đình họ đi chăng nữa. Nhưng hai bác lại quá tốt với cô và cô không cho phép mình làm thế.

Chị Lệ Băng, chị Lệ Băng...

Tiếng Ngọc Linh gọi làm Lệ Băng giật mình. Cô thoát khỏi câu chuyện quá khứ ấy và trở về với thực tại.

- "Thực ra sau khi chị đi, ai cũng đều cảm thấy lạ lẫm. Anh Quân không có vẻ gì đau khổ cả. Người ta chỉ thấy anh ấy lao đầu vào công việc như điên. Còn em, em quá trẻ con và bướng bỉnh. Em vẫn tiếp tục theo đuổi anh ấy nhưng đáp lại tình cảm đó chỉ là sự hỡ hững mà thôi. Sau khi em tốt nghiệp đại học, em đã đi du học. Chuyến đi đó mục đích ban đầu là để quên anh Quân nhưng không ngờ lại là chuyến đi em tìm được tình yêu của đời mình. Chị nhìn này..." - Ngọc Linh vừa nói vừa đưa bàn tay của mình ra, trên đó có chiếc nhẫn cầu hôn xinh lung linh. Lệ Băng khẽ mỉm cười:

- "Chúc mừng em! Vậy chừng nào em cưới".

- "Em sẽ tổ chức trong năm nay. Anh ấy là người nước ngoài chị ạ. Em và anh ấy cùng đi nghỉ mát ở Hạ Long này và không ngờ gặp lại chị. Chị sẽ quay về chứ? Em muốn có chị đến dự dám cưới của em. Em muốn... Em muốn chị sánh đôi cùng anh Quân tới dự. Dù sao chuyện năm xưa một phần lỗi cũng là do em".

- "Không đâu em, em đừng nghĩ vậy. Là vì chị đã không yêu anh Quân đủ nhiều để ở lại bên anh ấy. Không thể trách em được. Còn chuyện về, chị không dám chắc, chị thấy mình hợp với cuộc sống yên bình nơi đây..."

- "Nhưng còn anh Quân?"

- "Anh ấy có cuộc sống của anh ấy. Chị cũng quên anh ấy rồi".

Nói xong câu đó, Lệ Băng im lặng. Cô không dám nói thêm điều gì nữa bởi vì nếu cất lời, giọng của cô sẽ lạc đi. Trong đầu cô có cả trăm câu hỏi. Anh Quân sao rồi? Anh ấy khỏe không? Công ty của anh ấy thế nào?"... Nhưng để làm gì khi mà cô đã quyết định bỏ anh ở lại.

Ngọc Linh đưa tay nắm lấy bàn tay Lệ Băng:

- "Chị nghe này. Em không hiểu vì lí do gì chị đã ra đi nhưng em biết chị còn yêu anh ấy. Còn anh Quân, giờ công ty đã ổn rất nhiều. Anh ấy cũng sắp tổ chức họp báo, công bố dự án lớn nhất từ trước đến giờ mà anh ấy trực tiếp làm. Công ty đã tốt và hai bác rất khỏe. Còn về tình yêu, em tin, chẳng ai có thể thay thế chị trong trái tim anh ấy. Vì thế, hãy làm những gì mà con tim chị mách bảo nhé. Đừng để cả hai người phải khổ".

Ngọc Linh xin phép ra về khi nhận được điện thoại của người yêu. Cô đứng dậy nhìn Lệ Băng một lần nữa:

- "Em phải về rồi. Rất vui vì được gặp chị như thế này. Em hi vọng sẽ gặp chị ở một nơi khác, trong hoàn cảnh khác. À mà anh Hải Đăng cũng lấy vợ rồi đấy chị. Vợ chồng anh chị ấy thú vị lắm, vừa mới sinh một cậu bé được hơn 2 tháng. Tiếc là ngày cưới anh ấy chị không tham dự. Thôi em về..."

- "Em có thể giữ cho chị bí mật về việc chị ở đây không?"

Ngọc Linh nhìn Lệ Băng đầy ái ngại:

- "Vâng, em sẽ để cho chị tự quyết định".

Nhìn theo dáng Ngọc Linh ra về, cô cảm thấy lòng xót xa. Vậy là những người xung quanh anh đã tìm thấy hạnh phúc cho riêng mình. Cảm giác lúc đó của anh ra sao? Hơn 2 năm qua, anh có còn đau nhức nhối khi nghĩ về cô?

*****

Bữa tiệc diễn ra thành công tốt đẹp, mọi người đều có mặt để nâng cốc chúc mừng Tùng Quân. Ngày hôm đó, trông anh đẹp như một chàng hoàng tử bước ra từ câu chuyện cổ tích. Anh mặc bộ comple màu xám, chiếc áo sơ mi trắng càng làm Quân trông lịch lãm hơn:

- "Chúc mừng anh! Hẳn là hai bác phải hạnh phúc lắm khi có cậu con trai thành đạt như thế này?"

Ngọc Linh nâng ly chúc mừng Tùng Quân, một tay cô khoác lấy người đàn ông ngoại quốc của mình:

- "Cảm ơn em! Chừng nào thì định cho anh đưa dâu về trời tây đây?"

- "Em còn đang đợi một lời cầu hôn, khi nào nhận được, em hứa sẽ thông báo với anh đầu tiên" - Ngọc Linh vừa nói vừa liếc mắt nhìn người bạn trai của mình. Tùng Quân cảm thấy vui trong lòng khi Ngọc Linh tìm được hạnh phúc cho cuộc đời mình.

- "Chúc mừng em đã tìm được hạnh phúc đích thực. Cảm ơn em vì em đã từng thuyết phục gia đình không làm khó ăn trong thời điểm đó. Nếu không, có lẽ giờ anh vẫn đang loay hoay đi khắc phục sự cố rồi".

- "Không đâu anh ạ, đó là vì anh đã tự lấy được niềm tin từ những cổ đông khác. Anh trai em cũng bắt đầu thấy được lợi khi hợp tác với anh chứ anh ấy vốn không phải là người đầu tư bừa bãi vì lời nói của cô em gái đâu".

- "Dù sao thì vẫn cảm ơn em".

Ngọc Linh nhìn Tùng Quân ái ngại. Cô đọc được trong mắt anh một nỗi buồn. Cô toan nói ra mọi việc nhưng rồi lại thôi. Dù sao cô cũng không nên quyết định tình yêu thay cho người khác. Cô tin, nếu còn yêu, sẽ tự tìm về. Đoàn người thưởng thức đồ ăn, uống rượu và say trong tiếng nhạc nhẹ của bữa tiệc đầy sang trọng. Nhưng đâu đó trong lòng Tùng Quân vẫn có một nỗi buồn man mác:

- "Chúc mừng ông bạn! Mặc dù có vợ con đi cùng nhưng tôi vẫn mạn phép xin được uống ly rượu để chúc mừng thành công của ông"

Tùng Quân uống cạn chén rượu và đưa tay nắm lấy tay Hải Đăng:

- "Cảm ơn ông bao năm qua vẫn luôn ở bên tôi"

Đăng vỗ nhẹ vào vai Quân:

- "Không phải cảm ơn, chỉ cần từ giờ ông cố kiếm lấy một người khác ở bên ông đến hết cuộc đời đi là được. Đừng có bắt tôi phải bên ông mãi thế không vợ tôi sẽ ghen đấy, phải không em".

Trong khi Đăng tếu táo trêu vợ thì nụ cười trên môi Quân đầy chua chát.

- "Này, ông cũng nên kiếm lấy một em để hẹn hò rồi cưới đi, ông già rồi đấy" - Hải Đăng tiếp lời.

- "Tôi có rồi"

- "Ô thế à? Lúc nào vậy? Giấu kĩ thế, sao hôm nay không đưa nàng đến? Nàng ở đâu?"

- "Ở trong tim này".

Nói xong câu đó, Tùng Quân trao lại ly rượu cho Hải Đăng rồi vụt chạy ra khỏi phòng khách sạn. Mặc cho phía sau Hải Đăng hớt hải: "Ơ này, đi đâu thế?"

Ngọc Linh đứng phía sau nhoẻn miệng cười. Cô đã nghe thấy câu chuyện và lẩm bẩm với chính mình: "Anh ấy đi tìm một thứ bị thất lạc từ lâu".

*****

Quán cà phê chiều mưa nên vắng khách hơn. Lệ Băng ngồi ở một chiếc bàn trong góc khuất, cạnh ô cửa kính nhìn ra phía biển. Thi thoảng cô đưa tay lên nhìn đồng hồ đầy nôn nóng:

- "Xin lỗi, tôi tới hơi muộn"

Lệ Băng nhoẻn miệng cười:

- "Không sao! Vì tôi làm ở đây luôn nên đến trước anh cũng là điều đương nhiên".

Người đàn ông đó ngồi đối diện trước Lệ Băng. Trông anh ta cũng thật bảnh bao. Câu chuyện của họ diễn ra khá vui vẻ, thi thoảng Lệ Băng đưa tay che miệng cười vì một điều hài hước mà người đàn ông đó nói ra.

- "Lệ Băng có người yêu chưa?"

Câu hỏi của anh chàng đó làm Lệ Băng khựng lại. Cô ngập ngừng không biết phải trả lời làm sao. Cuộc hẹn này là do người thân của cô sắp đặt. Họ bắt cô phải gặp gỡ, tìm hiểu vì dù sao cô cũng đến tuổi phải lấy chồng. Lệ Băng muốn trả lời để chấm dứt sự theo đuổi của anh chàng này với cô, để không tiếp tục phải gặp gỡ thêm những lần sau nữa nhưng cô lại sợ về nhà sẽ bị người thân trách cứ.

Để em là người đàn bà của anh (Phần cuối) - Hình 4

Tùng Quân bước ra khỏi quán sau khi đóng cánh cửa lại. Hình ảnh đó khiến Lệ Băng đau nhói con tim. (Ảnh minh họa)

- "Cô ấy không có người yêu vì cô ấy đã... có chồng rồi. Vợ tôi không nói cho anh biết điều đó hay sao?"

Từ phía sau, Tùng Quân bước tới ôm lấy bờ vai của Lệ Băng, anh nhìn thẳng vào đôi mắt của người đàn ông kia một cách đầy thách thức:

- "Anh là ai?" - Anh chàng kia cũng chẳng phải vừa.

- "Tôi nói rồi đó. Tôi là chồng của Lệ Băng. Cô ấy giận tôi nên đi gặp anh thế thôi. Anh về đi nhé. Tôi sẽ không thể nào để vợ mình gặp gỡ một kẻ khác đâu" - Tùng Quân vừa nói vừa đưa hai ngón tay lên trán ra kí hiệu chào. Nhìn điệu bộ đó của anh, người đàn ông kia lẳng lặng rút lui vì không muốn làm cho câu chuyện rắc rối thêm.

Đôi tai Lệ Băng ù đi, cô không nghe thấy lời đối đáp giữa hai người đàn ông đó là gì. Toàn thân cô run lên trong vòng tay của Tùng Quân. Nước mắt cứ thế tuôn rơi... Và rồi cô đẩy anh ra, làm bộ mặt lạnh lùng:

- "Anh về đi. Chuyện của chúng ta đã hết rồi. Em không còn yêu anh. Anh không thấy em đang hẹn hò à? Có thể anh còn yêu em nhưng em thì không. Vì vậy, xin đừng làm phiền cuộc sống của em thêm nữa".

Đôi cánh tay Tùng Quân buông thõng xuống sau khi Lệ Băng đẩy anh ra. Mắt anh nhìn cô đầy yêu thương và hờn giận. Nước mắt lăn trên gương mặt của người đàn tưởng chừng mạnh mẽ đó.

- "Em nói thật chứ? Hãy nói lại đi, hãy nói lại những gì mà trong đầu em đang nghĩ" - Tùng Quân hét lớn lên trong quán, tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt về khu vực đó.

- "Em nói lại. Em không còn yêu anh nữa. Anh hãy về đi. Chúng ta chỉ là quá khứ mà thôi".

Tùng Quân quay lưng về phía cô. Anh bước đi thậm chậm rãi. Rồi anh dừng lại, anh nói nhưng không hề quay đầu nhìn cô:

- "Có thể đó là quyết định của em. Và anh tôn trọng nó. Nhưng anh mong em biết rằng, cả đời này anh sẽ chỉ có một người đàn bà duy nhất trong tim. Đó là em".

Tùng Quân bước ra khỏi quán sau khi đóng cánh cửa lại. Hình ảnh đó khiến Lệ Băng đau nhói con tim. Cô ngồi xuống ghế thất thần, đôi mắt nhìn ra ngoài. Trời đang đổ mưa xối xả. Con phố vắng không một bóng người. Cô muốn níu giữ anh, cô muốn được ôm lấy anh nhưng cô sợ. Cô sợ sự ra đi năm xưa của cô lại thành ra vô nghĩa nếu hôm nay cô quay về và làm khổ anh. Lệ Băng đưa tay ôm lấy gương mặt và bắt đầu khóc.

Thế rồi Lệ Băng đứng dậy. Cô lao mình ra con phố đang đổ mưa lớn ấy để tìm anh. Cô gọi tên anh trong tuyệt vọng. Con phố rộng dài và bóng dáng anh thì không có trong màn mưa dày đó. Anh đã đi thật rồi... Lệ Băng quỳ gối xuống, cô khóc và nấc lên:

- "Tùng Quân! Em yêu anh!"

Để em là người đàn bà của anh (Phần cuối) - Hình 5

Trên con đường rộng dài ấy, bóng hai người lẫn trong màn mưa. Ngoài kia, biển vẫn đập ì ầm nhưng có lẽ là con sóng đang reo vui... (Ảnh minh họa)

- "Hãy lại gần với anh nào"

Lệ Băng ngẩng mặt lên nhìn khi nghe thấy giọng nói ấm áp và thân thương đó, nước mắt và nước mưa làm nhòa đi hình ảnh của người đàn ông đang đứng bên đường và dang tay đón chờ cô. Cô vuốt cho những giọt mặn đắng không che mờ mắt mình. Là anh, Tùng Quân đang đứng bên đường, dang vòng tay để đón cô và mỉm cười:

- "Hãy để anh ôm em, cô bé ngốc".

Chưa bao giờ Lệ Băng thấy cuộc sống này đáng sống như giây phút ấy. Cô chạy đến bên anh, lao vào vòng tay anh nức nở:

- "Em xin lỗi, em ngàn lần xin lỗi. Hãy cho em là người đàn bà của anh. Dù cho em và anh có khác biệt đến thế nào. Em sẽ học cách bước vào cuộc sống của anh. Em sẽ làm tất cả, chỉ cần bên anh thôi. Em sợ lắm rồi..."

Tùng Quân hôn lên những giọt nước mắt lăn dài trên má Lệ Băng:

- "Anh xin lỗi. Anh xin lỗi vì đã để em chờ quá lâu. Hai năm qua anh biết em ở đây. Cuối tuần nào anh cũng tới và ngắm nhìn em từ xa nhưng anh không đủ can đảm để tới bên em. Anh muốn giữ cho em sự bình yên nhất. Anh muốn lo xong mọi việc rồi sẽ tìm em, muốn xóa bỏ cho em cảm giác vì em mà anh khổ. Tiếc là anh bất tài nên phải tới tận bây giờ anh mới có thể ôm em vào lòng".

Lệ Băng khóc nức nở trong vòng tay anh. Anh cúi xuống hôn lên một cô một nụ hôn ấm áp. Trên con đường rộng dài ấy, bóng hai người lẫn trong màn mưa. Ngoài kia, biển vẫn đập ì ầm nhưng có lẽ là con sóng đang reo vui...

Theo VNE

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Mở miệng hỏi xin chồng 50 triệu để khám bệnh cho mẹ, anh đưa 200 triệu nhưng kèm điều kiện khiến tôi muốn ly hônMở miệng hỏi xin chồng 50 triệu để khám bệnh cho mẹ, anh đưa 200 triệu nhưng kèm điều kiện khiến tôi muốn ly hôn
05:59:15 04/02/2025
Mẹ 80 tuổi tai biến nằm liệt giường, các con vẫn làm hơn 30 mâm cỗ mừng thọMẹ 80 tuổi tai biến nằm liệt giường, các con vẫn làm hơn 30 mâm cỗ mừng thọ
09:55:52 04/02/2025
Mẹ chồng chu cấp cho cháu đích tôn 4 triệu/tháng ăn học, tới khi con tôi đi học thì lại nảy sinh vấn đề ngang tráiMẹ chồng chu cấp cho cháu đích tôn 4 triệu/tháng ăn học, tới khi con tôi đi học thì lại nảy sinh vấn đề ngang trái
08:49:35 05/02/2025
Bí mật của người đàn ông cạo trọc và cô gái trẻ tình cờ gặp trên chuyến tàu đêm khiến tôi không thể chợp mắt suốt 600kmBí mật của người đàn ông cạo trọc và cô gái trẻ tình cờ gặp trên chuyến tàu đêm khiến tôi không thể chợp mắt suốt 600km
05:53:44 04/02/2025
Ngày đầu tiên đi làm lại sau Tết, sếp tặng bao lì xì đỏ và bảo tôi "đừng làm việc của lao công" khiến tôi bàng hoàngNgày đầu tiên đi làm lại sau Tết, sếp tặng bao lì xì đỏ và bảo tôi "đừng làm việc của lao công" khiến tôi bàng hoàng
05:56:49 04/02/2025
Hết Tết từ quê lên thấy đồ đạc bỗng dưng biến mất, tôi đau lòng khi phát hiện bí mật bố mẹ chồng che giấuHết Tết từ quê lên thấy đồ đạc bỗng dưng biến mất, tôi đau lòng khi phát hiện bí mật bố mẹ chồng che giấu
08:39:19 05/02/2025
Bố vợ định chia cho tôi mảnh đất ở ngoại ô, tôi từ chối ngay lập tức, còn sẵn lòng góp thêm 500 triệu để ông xây nhà từ đườngBố vợ định chia cho tôi mảnh đất ở ngoại ô, tôi từ chối ngay lập tức, còn sẵn lòng góp thêm 500 triệu để ông xây nhà từ đường
08:53:17 05/02/2025
Cháu ngoại 7 tuổi vẫn phải bón từng thìa cơm nhưng khi tôi nhờ mẹ chồng chăm cháu nội mới 3 tuổi thì bà thẳng thừng từ chốiCháu ngoại 7 tuổi vẫn phải bón từng thìa cơm nhưng khi tôi nhờ mẹ chồng chăm cháu nội mới 3 tuổi thì bà thẳng thừng từ chối
08:46:29 05/02/2025

Tin đang nóng

Bi kịch Vườn Sao Băng: Từ Hy Viên và 4 ngôi sao khác lần lượt qua đời khi chưa đầy 50 tuổiBi kịch Vườn Sao Băng: Từ Hy Viên và 4 ngôi sao khác lần lượt qua đời khi chưa đầy 50 tuổi
20:11:23 05/02/2025
Sự thật ngỡ ngàng người đàn ông chui qua cửa kính taxi kêu cứu trên cao tốcSự thật ngỡ ngàng người đàn ông chui qua cửa kính taxi kêu cứu trên cao tốc
22:05:54 05/02/2025
HOT: Vũ Cát Tường cầu hôn bạn gái thành công!HOT: Vũ Cát Tường cầu hôn bạn gái thành công!
20:53:44 05/02/2025
Tro cốt Từ Hy Viên về đến Đài Loan, gia đình không tổ chức lễ viếngTro cốt Từ Hy Viên về đến Đài Loan, gia đình không tổ chức lễ viếng
22:37:07 05/02/2025
Nữ doanh nhân nhảy xuống hồ cứu 3 trẻ đuối nước: Trước đó vừa đi viện về, sức khỏe yếu hơn sau sự việcNữ doanh nhân nhảy xuống hồ cứu 3 trẻ đuối nước: Trước đó vừa đi viện về, sức khỏe yếu hơn sau sự việc
21:20:25 05/02/2025
Ca sĩ Lynda Trang Đài bị bắt ở Mỹ: Là bà chủ tiệm bánh đông khách, nghiện mua sắm, tiêu tiền chóng mặtCa sĩ Lynda Trang Đài bị bắt ở Mỹ: Là bà chủ tiệm bánh đông khách, nghiện mua sắm, tiêu tiền chóng mặt
22:46:41 05/02/2025
Chồng đưa tro cốt Từ Hy Viên về nước bằng máy bay riêng, gia đình bố trí đội ngũ an ninh vì 1 lý doChồng đưa tro cốt Từ Hy Viên về nước bằng máy bay riêng, gia đình bố trí đội ngũ an ninh vì 1 lý do
20:17:45 05/02/2025
Không tổ chức tang lễ cho Từ Hy Viên, lý do là gì?Không tổ chức tang lễ cho Từ Hy Viên, lý do là gì?
23:35:40 05/02/2025

Tin mới nhất

Tôi quyết định ly hôn sau một lần ngã xe, cả 2 bên nội ngoại đều chỉ trích nhưng không ai hiểu thâm ý sâu xa trong đó

Tôi quyết định ly hôn sau một lần ngã xe, cả 2 bên nội ngoại đều chỉ trích nhưng không ai hiểu thâm ý sâu xa trong đó

05:50:03 06/02/2025
Trong điện thoại, mẹ chồng cứ ô hay... ô hay... sao lại thế? . Có một việc xảy ra hôm mùng 2 Tết khiến tôi quyết định ly hôn chồng.
Cầm túi xách con dâu tặng đi chợ, cô bán thịt khen một câu mà tôi bàng hoàng, vội vã đem trả túi gấp

Cầm túi xách con dâu tặng đi chợ, cô bán thịt khen một câu mà tôi bàng hoàng, vội vã đem trả túi gấp

05:47:09 06/02/2025
Tôi không ngờ con dâu lại tặng mình cái túi đắt giá như thế. Con dâu tôi làm ở công ty nước ngoài, cụ thể là bên ngành gì, công ty tên gì, tôi cũng không rõ.
Trả lương giúp việc 52 triệu/tháng, trở về quê, phát hiện 1 bí mật khiến chúng tôi tái xanh mặt, lập tức sa thải cô ta

Trả lương giúp việc 52 triệu/tháng, trở về quê, phát hiện 1 bí mật khiến chúng tôi tái xanh mặt, lập tức sa thải cô ta

05:44:14 06/02/2025
Chúng tôi quyết định sa thải người giúp việc sau một chuyến đi trở về quê. Tôi họ Tôn, đến từ Hồ Nam. Khi còn trẻ, tôi làm việc trong một nhà máy, còn vợ tôi là giáo viên.
Tưởng bọc đen dưới giường mẹ chồng là rác, tôi suýt ném đi thì bật ngửa với thứ bên trong, càng đau lòng với tính toán của bà

Tưởng bọc đen dưới giường mẹ chồng là rác, tôi suýt ném đi thì bật ngửa với thứ bên trong, càng đau lòng với tính toán của bà

05:40:29 06/02/2025
Cứ tôi về chơi, mẹ chồng lại than thở tiền bạc không đủ chi tiêu. Tôi lại phải rút ví, đưa thêm tiền cho bà. Bố mẹ chồng tôi đều là giáo viên về hưu. Họ sống ở quê, cuộc sống rất bình yên.
Lương 15 triệu, tôi làm quái nhân keo kiệt, 4 năm tích được 350 triệu để mua nhà

Lương 15 triệu, tôi làm quái nhân keo kiệt, 4 năm tích được 350 triệu để mua nhà

05:36:29 06/02/2025
Tôi chấp nhận bị mỉa mai, thành kẻ ki bo đến lập dị trong mắt người khác để tích cóp mua nhà; với mức lương 15 triệu đồng, tôi tiết kiệm được 350 triệu sau 4 năm.
Xây nhà trên đất của bố mẹ chồng cho, tôi không có quyền được làm theo ý mình

Xây nhà trên đất của bố mẹ chồng cho, tôi không có quyền được làm theo ý mình

08:57:17 05/02/2025
Bố mẹ chồng quyết định sẽ hỗ trợ tài chính để xây nhà cho vợ chồng tôi trên mảnh đất của ông bà. Nhưng chuyện xây sửa, thiết kế ra sao con dâu không có quyền được lên tiếng
Chồng cũ đưa cho 5 triệu rồi ghé tai trơ trẽn hỏi một câu, tôi tức giận ném trả lại tiền rồi đóng cửa, cấm bước vào

Chồng cũ đưa cho 5 triệu rồi ghé tai trơ trẽn hỏi một câu, tôi tức giận ném trả lại tiền rồi đóng cửa, cấm bước vào

08:42:53 05/02/2025
Vừa giận chồng cũ nhưng sau đó tôi lại thấy thương anh vô cùng. Ngày còn ngồi trên ghế nhà trường, tôi thường nghe mọi người truyền tai nhau là học giỏi làm lính, học dốt làm chủ.
25 năm sau khi bố mẹ ly hôn, tôi bất ngờ nhận được quyền thừa kế một căn biệt thự, rồi chết lặng ngày mở cửa ra

25 năm sau khi bố mẹ ly hôn, tôi bất ngờ nhận được quyền thừa kế một căn biệt thự, rồi chết lặng ngày mở cửa ra

08:35:07 05/02/2025
Tôi đã không hề phát hiện ra bí mật của mẹ cho đến ngày mở cửa căn biệt thự đó ra. 25 năm trước, khi bố mẹ ly hôn, tôi mới 8 tuổi.
Cầm bát cơm muối vừng ngồi cạnh bó hoa 2 triệu con dâu tặng trong ngày mừng thọ mà lòng tôi quặn đau

Cầm bát cơm muối vừng ngồi cạnh bó hoa 2 triệu con dâu tặng trong ngày mừng thọ mà lòng tôi quặn đau

08:31:14 05/02/2025
Nhìn bó hoa đẹp mà chẳng hiểu sao nước mắt tôi cứ giàn giụa, không thể kìm lại được. Khi còn trẻ khỏe, vợ chồng tôi đi làm thuê cho người ta để kiếm tiền nuôi con cái.
Cho em chồng mượn xe về Tết, chị dâu méo mặt ngày nhận lại

Cho em chồng mượn xe về Tết, chị dâu méo mặt ngày nhận lại

08:27:36 05/02/2025
Tết nào, tôi cũng phải hỏi khéo em chồng có mượn xe của mình về quê vợ ăn Tết không. Vì nếu không hỏi, tôi sẽ bị mang tiếng là chị không nói gì, sao em dám mượn .
Mừng tuổi mẹ chồng 5 triệu nhận lại vài chục nghìn, con dâu thầm trách rồi bật khóc khi biết lý do

Mừng tuổi mẹ chồng 5 triệu nhận lại vài chục nghìn, con dâu thầm trách rồi bật khóc khi biết lý do

08:19:54 05/02/2025
Mẹ chồng ra ngoài hào phóng mừng tuổi người khác, nhưng về nhà chỉ đưa vài chục nghìn cho con dâu. Tôi kết hôn cách đây 5 năm và sống ở nhà chồng từ đó đến nay.
Mỗi năm, chồng đều chi gần trăm triệu cho việc họp lớp, tôi khuyên can thì anh ném xấp tiền lên bàn cùng câu nói đắng đót

Mỗi năm, chồng đều chi gần trăm triệu cho việc họp lớp, tôi khuyên can thì anh ném xấp tiền lên bàn cùng câu nói đắng đót

05:49:41 04/02/2025
Tôi bảo chồng nên cân nhắc việc chi tiền cho các cuộc họp lớp trong năm. Anh ấy tỏ thái độ vùng vằng ra mặt. Chồng tôi làm kinh doanh

Có thể bạn quan tâm

Từng có một Từ Hy Viên lên đồ trẻ trung, nữ tính như thế này

Từng có một Từ Hy Viên lên đồ trẻ trung, nữ tính như thế này

Phong cách sao

06:05:13 06/02/2025
Thông tin nữ diễn viên Từ Hy Viên qua đời đã để lại nhiều sự tiếc nuối trong lòng khán giả. Từ Hy Viên gây dựng tên tuổi thông qua những bộ phim truyền hình thanh xuân của vô vàn khán giả như Vườn sao băng , Bong bóng mùa hè .
Nếu gương mặt bạn có 3 đặc điểm này, bạn thuộc tướng mạo "phú quý"!

Nếu gương mặt bạn có 3 đặc điểm này, bạn thuộc tướng mạo "phú quý"!

Làm đẹp

06:03:45 06/02/2025
Không biết bạn đã từng để ý chưa, nhưng rất nhiều phu nhân hoặc tiểu thư nhà giàu thường có những nét tương đồng trên khuôn mặt.
Chiếc váy ngủ khiến 150 triệu người si mê

Chiếc váy ngủ khiến 150 triệu người si mê

Thời trang

05:54:35 06/02/2025
Mới đây, một mẫu váy ngủ bất ngờ viral cõi mạng với hơn 150 triệu view trên nền tàng Instagram cũng như nhận được nhiều sự yêu thích của các tín đồ làm đẹp.
Các mặt hàng nhập khẩu từ Trung Quốc dự kiến sẽ tăng giá mạnh

Các mặt hàng nhập khẩu từ Trung Quốc dự kiến sẽ tăng giá mạnh

Thế giới

05:53:18 06/02/2025
Theo Hiệp hội Công nghệ Tiêu dùng Mỹ, khoảng 87% máy chơi game nhập khẩu vào Mỹ năm 2023 có xuất xứ từ Trung Quốc. Con số này đối với điện thoại thông minh là 78% và đối với máy tính xách tay, máy tính bảng là 79%.
Huế - Đà Nẵng: Top 10 điểm đến nghỉ dưỡng lý tưởng năm 2025 dành cho du khách Singapore

Huế - Đà Nẵng: Top 10 điểm đến nghỉ dưỡng lý tưởng năm 2025 dành cho du khách Singapore

Du lịch

05:33:33 06/02/2025
Sở hữu cảnh sắc thiên nhiên tuyệt đẹp cùng các giá trị truyền thống, văn hóa đặc sắc, Huế và Đà Nẵng là điểm đến hấp dẫn trong mắt du khách quốc tế.
Bạn gái hơn Văn Thanh 3 tuổi khoe vòng eo con kiến 'gây sốt'

Bạn gái hơn Văn Thanh 3 tuổi khoe vòng eo con kiến 'gây sốt'

Netizen

23:41:10 05/02/2025
Hot girl Trần Bích Hạnh bạn gái của hậu vệ Vũ Văn Thanh khiến cộng đồng mạng phát sốt khi diện trang phục gợi cảm, để lộ vòng eo con kiến cực phẩm .
Xuất hiện phim siêu nhân của Việt Nam gây bão mạng xã hội

Xuất hiện phim siêu nhân của Việt Nam gây bão mạng xã hội

Phim việt

23:31:11 05/02/2025
Theo thông tin từ ekip sản xuất, chỉ trong 1 thời gian ngắn sau khi ra mắt trailer, Chiến thần Lạc Hồng đã đạt 100.000 lượt xem trên YouTube và nửa triệu lượt xem trên Facebook.
Angelababy hết thuốc chữa: Ê chề vì bị nhà sản xuất phũ phàng, rời xa Huỳnh Hiểu Minh là bão tố

Angelababy hết thuốc chữa: Ê chề vì bị nhà sản xuất phũ phàng, rời xa Huỳnh Hiểu Minh là bão tố

Hậu trường phim

23:24:36 05/02/2025
Angelababy rơi vào tình cảnh trớ trêu như vậy là vì diễn xuất quá kém, hiệu quả phát sóng của các bộ phim trước đó thấp nên bị giáng cấp tài nguyên.
Đời sóng gió của 3 "Nàng Cỏ" Vườn Sao Băng: Người qua đời sau lời tiên tri đáng sợ, người bỏ rơi con ruột trốn sang nước ngoài

Đời sóng gió của 3 "Nàng Cỏ" Vườn Sao Băng: Người qua đời sau lời tiên tri đáng sợ, người bỏ rơi con ruột trốn sang nước ngoài

Sao châu á

23:18:14 05/02/2025
Ba người đẹp cùng nhờ một vai diễn mà nổi tiếng khắp châu Á. Nhưng kỳ lạ hơn khi số phận của họ đều sóng gió khiến nhiều người tiếc nuối.
Mỹ nhân Trung Quốc đã đẹp còn diễn đỉnh xứng đáng nổi tiếng hơn: Xé truyện bước ra mê hoặc hơn 400 nghìn người

Mỹ nhân Trung Quốc đã đẹp còn diễn đỉnh xứng đáng nổi tiếng hơn: Xé truyện bước ra mê hoặc hơn 400 nghìn người

Phim châu á

23:12:35 05/02/2025
Lương Khiết đang nhận nhiều lời khen cho khả năng diễn xuất. Tài khoản Weibo của cô tăng hơn 400 nghìn người theo dõi chỉ sau 3 ngày.
Nam diễn viên hài nổi tiếng: 10 giờ làm lễ cưới, 8 giờ vẫn bỏ vợ một mình vì 300 ngàn đồng

Nam diễn viên hài nổi tiếng: 10 giờ làm lễ cưới, 8 giờ vẫn bỏ vợ một mình vì 300 ngàn đồng

Sao việt

23:10:27 05/02/2025
Chia sẻ của nam diễn viên hài khiến nhiều người ngỡ ngàng bởi lẽ anh nổi tiếng là ông chồng quốc dân , luôn vì gia đình, vợ con.