Tâm sự đàn ông: Vì sao tôi ngoại tình?
Từ trước tới nay, trong suy nghĩ của tôi chưa bao giờ xuất hiện hai từ “ ngoại tình”. Tôi yêu vợ tôi, yêu đến si mê từ ngày cô ấy mới chỉ là cô bé 16 tuổi với hai bím đuôi sam ngoe nguẩy.
Ảnh: Internet
Cô ấy càng xinh đẹp, tôi lại càng vất vả để vượt qua từng vòng loại với bao nhiêu chàng trai trong làng. Cuối cùng tôi đã chiến thắng nhờ sự chân thành và tình yêu bền bỉ. Em trở thành vợ tôi trong niềm hạnh phúc không gì có thể so sánh. Rồi con ra đời, hạnh phúc càng nhân lên gấp bội. Cứ mỗi lần nhìn vợ con say ngủ, tôi lại tự hỏi lòng, hạnh phúc này có thật là của tôi không? Tôi có một công việc tốt, một người vợ hiền ngoan mà tôi yêu thương hết mực, và cả cậu con trai bé bỏng kia nữa. Ông trời có phải đã ưu ái tôi quá rồi chăng?
Em xuất hiện, ồn ào và năng động. Tuổi ngoài hai mươi tràn đầy nhựa sống của em đã khua dậy không khí của cả phòng vốn là những người trầm mặc bởi quá nhiều mối lo toan vướng bận. Bao nhiêu chàng trai trong công ty xum xoe ngỏ lời đưa đón. Em khẽ cười rồi từ chối hết thảy, vậy mà hơn một lần em xin tôi đi nhờ xe.
Em nói em thích tính điềm đạm của tôi, ngưỡng mộ hạnh phúc mà tôi đang có. Em còn nói em ước tương lai mình may mắn sẽ có một người chồng chung thủy và chu đáo giống như vợ tôi đã có tôi. Ai bảo chỉ có đàn bà mới yêu bằng tai? Đàn ông thực ra cũng rất thích những lời nói dịu ngọt. Tôi nhận ra lâu lắm rồi vợ tôi đã không còn ngọt ngào như vậy nữa. Mỗi lúc về nhà, những câu chuyện của vợ tôi luôn là việc học của con cái, là những dự định, những kế hoạch cho tương lai…Tất nhiên tôi biết, người đã có gia đình luôn có nhiều mối lo toan và thực dụng, và tôi không bận tâm quá nhiều về việc vợ tôi đã khác ngày xưa. Vì thực ra thì ngay cả tôi cũng đã khác.
Video đang HOT
Điều tôi bận tâm lúc này lại chính là em ấy. Bên em tôi cảm giác mình như trẻ lại, quên đi mọi lo lắng suy tư. Bên em tôi tưởng như mọi thứ đều một màu hồng êm dịu. Giọng em nói, tiếng em cười chẳng biết từ lúc nào đã trở thành nỗi nhớ. Tôi thấy lại hình ảnh của vợ tôi ngày xưa: nụ cười hồn nhiên, ánh nhìn trong veo và những dỗi hờn rất nhẹ nhàng khiến lòng người tan chảy.
Có lần vào lúc đêm khuya, không biết em có chuyện gì buồn mà gọi điện. Thật không may vợ tôi bắt máy, cô ấy dừng lại ở màn hình điện thoại mấy giây rồi chuyển cho tôi. Hôm sau gặp tôi đã định trách em “biết anh có gia đình rồi thì em phải có ý tứ, việc không quá cần không nên gọi điện”. Thế nhưng cuối cùng tôi lại lặng im để cho em gục vào vai tôi mà khóc. Cô gái trẻ này nhìn mạnh mẽ mà vô cùng yếu đuối, khiến lòng tôi bất giác xúc động.
Tôi nhìn bề ngoài cũng không có gì thay đổi, chỉ là trong tâm tư có ít nhiều xáo trộn. Ví như thấy con trai mặc chiếc áo màu vàng, tôi lại nhớ ra em cũng có một chiếc áo màu vàng. Vợ tôi thích ăn mực xào, em cũng thế…Em ở trong suy nghĩ tôi mỗi đêm ngay cả khi bên cạnh tôi là tiếng thở đều của vợ. Tôi tự biết mình không đúng rồi, biết là có lỗi với vợ. Nhưng cảm giác ăn năn lại không đủ sức để lấn át nỗi si mê lạ lẫm nhất thời đang bủa vây vô cùng dễ chịu đó. Ăn vụng, đôi khi không hẳn là vì đói mà là vì sự tham lam, ích kỷ.
Em bảo muốn ăn tối cùng tôi, đắn đo mãi tôi quyết định gọi điện báo với vợ cắt cơm nhà. Sau cuộc hẹn, tôi trở về. Trên đường về vẫn không quên tạt vào cửa hàng hoa mua mấy cành hoa. Vợ tôi rất thích hoa. Trong mắt vợ tôi mà nói, có lẽ tôi vẫn là ông chồng tuyệt vời. Đồng hồ mới chỉ chín giờ tối mà nhà đã tắt đèn tối om. Một không khí bao trùm cho tôi thấy rằng sự bất an đang hiện hữu. Một tờ giấy nhàu nhĩ đã được cố tình kéo thẳng lại đặt trên bàn, trong đó là những nét chữ quen thuộc của vợ tôi: “Một tờ giấy đã bị nhàu nát thì không cách nào có thể khiến nó thẳng lại như cũ được. Lòng tin của em, tình yêu của em dành cho anh cũng giống như tờ giấy này, đã bị anh vò nát”.
Trong phút giây, lòng tôi là một mớ bòng bong hỗn độn, rốt cục vợ biết chuyện từ khi nào? Vì sao cô ấy biết? Sao cô ấy lại im lặng? Nhưng những điều đó thực ra có quan trọng gì? Quan trọng là lúc này đây, trong ngôi nhà rộng lớn và đầy đủ tiện nghi này không thấy vợ đâu nữa, vắng cả tiếng cười nói của cậu con trai. Tôi chẳng lo lắng là vợ con đi đâu, vì ngoài ngôi nhà này, vợ vẫn còn nhiều chỗ để về. Chỉ có lối về trái tim của vợ tôi dành cho tôi có lẽ là đã bé lại. Tôi phải làm gì, làm thế nào để có thể xoa dịu những tổn thương, để lại có thể hạnh phúc đi về trong tình yêu ấy?
Theo Dân Trí
Cô bồ trâng tráo, tôi có nên hạ bệ theo cách này?
Chồng tôi ngoại tình, đây không phải là lần đầu tiên. Các lần khác tôi đã tha thứ, chồng tôi hối lỗi và ăn năn chuộc lỗi. Nhưng lần này cô bồ của chồng tôi là một "con đỉa đói" thật sự. Cô ta bám riết lấy chồng tôi và tỏ vẻ thách thức khi tôi phát hiện ra sự việc.
Cô ta là đồng nghiệp của chồng tôi. Tôi vẫn gặp khi thỉnh thoảng đồng nghiệp của chồng qua nhà ăn uống. Thời điểm đó, tôi không nghi ngờ gì mối quan hệ của hai người. Cho đến một ngày, tôi nhận được tin nhắn lạ cảnh báo chồng tôi đang cặp kè cùng đồng nghiệp. Tôi hỏi thì chồng tôi chối bay biến. Thậm chí anh ta còn thẳng tay tát tôi vì cho rằng tôi đặt điều. Cú tát này tôi không quên nhưng đó là chuyện khác mà tôi phải tạm gác lại.
Tôi quyết định theo dõi. Trong suốt một tuần xin nghỉ phép ở cơ quan tôi vẫn đều đặn dắt xe đi làm như thường ngày. Chồng tôi không biết điều này. Tối về, tôi vẫn cơm nước và chiều chồng như không có chuyện gì xảy ra. Tôi vẫn dạy học cho con mỗi tối mà không màng đến chồng. Tôi thậm chí còn chăm sóc anh ta nhiều hơn khiến anh ta không chút nghi ngờ.
Một tuần theo dõi chồng, tôi có đủ bằng chứng việc anh ta đi với cô bồ kia. Có lần khi cả hai chở nhau đến nhà nghỉ tôi đã định lao vào nhưng rồi lại dặn mình phải bình tĩnh. Lần đầu tiên tôi chờ đợi trong căm phẫn. Tối đó về nhà chồng tôi vẫn thản nhiên như không có chuyện gì xảy ra.
(Ảnh minh hoạ)
Lần sau, anh ta lại tiếp tục chở cô ta đến nhà nghỉ khác. Tôi gọi điện cho bạn thân. Tôi đóng giả làm người tình của bạn để tiếp ngay sau cặp đôi vào nhà nghỉ. Tôi ngụy trang như một cặp tình nhân ái nữ.
Khi cặp đôi "nhà tôi" vào phòng được một lúc, tôi gõ cửa. Cửa vừa hé mở tôi đẩy ngay vào, bắt gặp cả hai không mảnh vải che thân. Chồng tôi lớn tiếng đuổi tôi ra nhưng bị người bạn ngăn cản. Kịp quay cảnh cô ta không mảnh vải che thân, tôi không nói nhiều, tôi và bạn bỏ đi.
Tối đó về nhà, chồng tôi thừa nhận tất cả. Nhưng cũng từ đó chồng tôi tỏ thái độ bất cần với tôi hơn. Còn cô bồ của anh ta thì trâng tráo ra mặt. Cô ta tìm đến facebook của tôi và gửi tin nhắn cho tôi thách thức.
Cô ta thậm chí còn gửi clip nóng của chồng tôi và cô ta cho tôi xem. Kỳ lạ ở một chỗ, lẽ ra tôi lại phải sôi máu lên thì ngược lại, tôi chai lạnh cảm xúc. Tôi đã từng muốn bỏ chồng nhưng trước cô bồ trâng tráo này, tôi lại không muốn bỏ chồng ngay để kéo dài thời gian cô ta làm kẻ thứ ba.
Bây giờ có một việc, tôi đang hơi băn khoăn. Cô ta sắp được ký hợp đồng chính thức với cơ quan của chồng tôi. Với tất cả bằng chứng có được, tôi có nên tố cáo cô ta với cơ quan của chồng tôi để ngăn cản họ trở thành đồng nghiệp chính thức?
Nếu tôi làm điều này, tôi e sẽ dồn cô ta vào con đường cùng vì cô ta đang nuôi con nhỏ. Nhưng nếu không làm thế, thì hạnh phúc gia đình tôi tan nát khi cô ta là kẻ thứ ba quá đỗi trơ trẽn và dày mặt đến vậy. Có cách nào để thuận tất cả? Mong mọi người cho lời khuyên. Xin chân thành cảm ơn
Theo Eva
Gửi đàn ông ngoại tình: Đừng nghĩ vợ mình mãi là người đàn bà cam chịu Vợ chỉ nhẫn nhịn, chịu đựng hi sinh khi anh là một người chồng chung thủy. Nhưng một khi biết anh phản bội, lừa dối để ăn nằm cùng người khác thì cô ấy không còn là một người đàn bà cam chịu nữa. Có đả kích nào lớn hơn với phụ nữ là chồng phản bội, có tổn thương nào lớn hơn...