Tâm sự đàn bà tha thứ cho chồng ngoại tình: Tôi giữ cha lại cho con chứ tình nghĩa vợ chồng đã chết rồi
Biết chồng ngoại tình, tình nghĩa vợ chồng trong tôi đã chết. Nhưng tôi gạt nước mắt tha thứ cho chồng bởi tôi muốn nắm lại nhà cửa, nắm lại trong tay tài chính để sau này cho con.
Ngày biết chồng ngoại tình, cuộc đời tôi đã rẽ sang một ngã tối tăm, khổ sở. Nếu chẳng có 2 đứa con, tôi đã chẳng tiếc gì mà giữ lại bên mình kẻ tệ bạc khốn cùng đó. Tôi vẫn nhớ như in ngày hôm đó, tôi hẹn bạn đi cà phê. Và chính quán cà phê đó có chồng và nhân tình đang âu yếm. Chồng tôi ngồi nắm tay cô nhân tình vuốt ve, thỉnh thoảng lại vòng tay ôm eo cô ta. Chỉ cần nhìn qua, tôi cũng đủ hiểu mối quan hệ của họ là gì.
Nếu chẳng vì 2 con, tôi đã chẳng tiếc bỏ đi người chồng tệ bạc – Ảnh minh họa: Internet
Tôi không đánh ghen, không làm ầm ĩ ngay lúc đó. Khi tôi bước chân đi ngang bàn chồng ngồi, cố tình đi thật chậm để anh ta nhìn thấy. Khi anh ngước lên thấy tôi, mặt anh ta biến sắc. Khi về đến nhà, tôi bắt đầu cả thấy nỗi đau của sự phản bội đang len lỏi khắp người mình. Nhìn tấm ảnh cưới treo trên tường, tôi mới thấy được hạnh phúc mà mình đang có giả tạo biết bao.
Cuộc sống tôi tuy không quá giàu sang nhưng từ trước đến nay tôi vẫn thấy may mắn khi mình cưới được người chồng tốt, biết quan tâm, lo lắng. Hai đứa con ra đời, tôi đã ngỡ mình là người đàn bà hạnh phúc nhất. Chồng tôi mỗi sáng đi làm vẫn ôm hôn tôi ngọt ngào. Nực cười làm sao, sáng hôm ấy ôm tôi, ngay buổi trưa đã thấy anh quàng tay ôm eo nhân tình. Nếu tôi không bắt gặp trong quán cà phê hôm ấy thì có lẽ tôi mãi mãi là người đàn bà ngu dại tin chồng hơn tất cả mọi thứ.
Tha thứ cho chồng nhưng tình cảm của tôi đã chết rồi – Ảnh minh họa: Internet
Ba năm qua, kể từ cái ngày biết chồng ngoại tình, chúng tôi vẫn là một cặp vợ chồng hạnh phúc trong mắt người khác. Tôi tha thứ cho chồng ngoại tình không phải vì yêu, vì cần mà là giữ cha lại cho 2 đứa con. Làm mẹ, tôi đau lòng khi nghĩ đến cảnh con mình sẽ thiếu đi tình thương của cha. Nói là tha thứ nhưng với tôi tình nghĩa với chồng đã chết từ lâu. Người ta nói đàn ông có máu trăng hoa sẽ không bỏ được. Và tôi biết, sau thời gian hối lỗi quay về thì chồng tôi lại đi ngoại tình với một cô khác. Nhưng tình nghĩa đã cạn, tôi không còn thấy hờn ghen nữa. Anh ta muốn sống thế nào cũng được, tôi chỉ cần một gia đình cho con là đủ rồi. Tiền chồng làm ra, đủ cho chúng có một cuộc sống đủ đầy, sung túc.
Video đang HOT
Anh ta đi với ai, ngủ với cô nào tôi không cần biết. Đàn bà khi đau quá, vết thương sâu quá trở nên bất cần với mọi thứ. Tôi là một người đàn bà như vậy. Tôi không còn trông mong anh ta một ngày nào đó suy nghĩ lại mà toàn tâm trở về bên tôi. Tôi đã hoàn toàn tuyệt vọng, buông xuôi với chính cuộc hôn nhân của mình. Nhưng tôi bỏ nhưng không buông, tôi nắm lại nhà cửa, nắm lại trong tay tài chính để sau này cho con. Tôi nghĩ, nếu ly hôn khác nào dâng hết của cải cho những ả đàn bà ngoài đường kia hưởng.
Tôi muốn giữ lại tài sản, tiền bạc cho con sau này – Ảnh minh họa: Internet
Nhiều người đàn bà nói rằng tôi dại dột khi làm điều đó. Bởi suy cho cùng, người đau đớn, người tổn thương nhất vẫn là tôi. Đàn ông như chồng tôi, đã lăng nhăng hết người này đến người khác thì chẳng còn trông mong gì. Tôi cười chua chát, từ lâu tôi đã thôi trông mong ở người chồng chỉ còn trên danh nghĩa ấy. Cả cuộc sống của tôi bây giờ chỉ là hai đứa con. Chỉ cần con lớn lên hạnh phúc, đủ đầy. Chỉ cần tương lai con đảm bảo, tôi có đau đến mấy cũng chịu đựng được.
Đêm tân hôn bị chồng biến thành đêm "xưng tội" nhưng cách xử lý của cô vợ trẻ mới khiến chồng "kinh hãi"
Cánh cửa phòng tân hôn vừa sập lại, anh bất ngờ sụp xuống chân vợ thú nhận một chuyện động trời...
Vợ chồng gặp được nhau là cái duyên nhưng để đi được cạnh nhau dài lâu lại phụ thuộc vào chính những người trong cuộc. Một mối quan hệ muốn bền vững đòi hỏi cả hai phía phải cùng cho đi và vun đắp bằng tất cả chân thành, không toan tính.
Người vợ trẻ tên Thùy (29 tuổi) hiện đang sinh sống và làm việc tại Đà Nẵng đã chia sẻ câu chuyện đêm tân hôn cách đây 3 năm chẳng hề giống ai của vợ chồng cô. Thế nhưng qua đó cô muốn gửi gắm đến những người vợ một chiêm nghiệm sâu sắc từ chính bản thân mình.
Thùy kể, cô và chồng yêu nhau hơn 1 năm thì đi đến hôn nhân. Tình yêu đẹp, đám cưới ấm cúng, những tưởng hôn nhân của họ sẽ là những ngày hạnh phúc ngập tràn. Nhưng đêm tân hôn - đêm đầu tiên của cuộc sống vợ chồng lại chẳng diễn ra theo lẽ thông thường bởi chồng cô đã biến nó thành một đêm xưng tội.
Hôm ấy, chồng dẫn cô vào phòng tân hôn từ sớm. Cô còn cười trộm anh sốt ruột quá, không sợ bố mẹ trêu ghẹo hay sao. Nhưng cánh cửa vừa sập lại, anh bất ngờ sụp xuống chân vợ thú nhận một chuyện động trời: Anh đang nợ khoản tiền lên đến cả tỷ đồng!
Thùy ngơ ngác nhìn chồng khổ sở kể lại mọi chuyện. Hóa ra trước đây anh làm ăn với bạn, vừa thua lỗ vừa bị người ta lừa dối, cuối cùng gánh trên vai số nợ mà đối với họ lúc đó chẳng hề nhỏ chút nào. Tiền lương hàng tháng của anh chỉ đủ trả lãi và chi tiêu cá nhân, sợ rằng chuyện chăm lo cho gia đình là không thể.
Thùy thẫn thờ một lúc lâu, để rồi câu đầu tiên cô thốt ra lại là: "Anh nói thật hay thử em đấy?". Chồng Thùy cúi đầu nói thật, cô bèn nắm chặt tay anh: "Nếu anh thử em thì em sẽ giận đấy, em không thích thử lòng kiểu này. Trường hợp đó là sự thật, em sẽ giúp anh trả nợ, được không?".
Chồng Thùy ngẩng phắt lên nhìn vợ, không thể tin vào tai mình. Dẫu giờ họ đã là vợ chồng nhưng mới ngày đầu tiên của cuộc hôn nhân, tình nghĩa bên nhau thật sự chưa có nhiều. Hơn nữa, cô làm sao biết chắc anh xứng đáng để cô bỏ ra nhiều như thế? Cô thật sự không chút lo xa hay tính toán gì ư?
Chồng Thùy kinh hãi với cách xử lý của vợ vô cùng. Anh cứ nghĩ, cùng lắm là Thùy không trách anh thôi, còn đâu nợ nần để anh tự gánh vác. Thật ra như thế anh cũng thấy vui lắm rồi.
Thùy cười nhẹ: "Anh giấu em, dù giận nhưng em không trách anh nhiều đâu. Thời gian yêu nhau cũng đủ em hiểu anh là con người thế nào mà. Em sẽ bán hết vàng hồi môn, thêm chỗ tiền em tiết kiệm được những năm qua, có lẽ gần đủ cho anh trả nợ. Em chấp nhận đặt cược và cũng sẵn sàng chấp nhận nếu ván cược của em thua thảm hại. Có điều, em tin anh sẽ không khiến em thất vọng".
Chồng Thùy ôm chặt lấy vợ, đôi mắt anh đã cay xè. "Đàn ông xây nhà, đàn bà xây tổ ấm", đáng lẽ anh phải là trụ cột kinh tế cáng đáng mọi thứ trong gia đình, thế mà hôn nhân của họ vừa mới bắt đầu thì Thùy đã phải gồng lên giải quyết khó khăn cho anh. Muôn lời nói không thể diễn ra hết tâm trạng và cảm xúc trong lòng anh lúc này. Anh chỉ biết ôm chặt vợ thốt lên những lời xin lỗi nghẹn ngào.
"Anh đừng nói xin lỗi em nữa mà. Anh đừng coi thường phụ nữ chúng em nhé. Thời đại này ai còn ngồi một chỗ đợi chồng cung phụng nữa. Chúng em muốn là người bạn đồng hành của chồng mình, chứ không phải là cây dây leo nương tựa vào chồng đâu. Anh nhớ là được rồi, em sẽ chờ xem em đáp lại em ra sao", Thùy mỉm cười.
Có người sẽ nói Thùy thật dại dột khi chưa gì đã dốc hết gan ruột vì chồng như thế. Nhỡ chẳng mấy nữa anh phụ lòng Thùy thì lúc ấy cô biết than thở với ai, cũng đâu còn tiền mà xây dựng cuộc sống mới.
Nhưng Thùy làm vậy là có cái lý của cô. Cô hiểu chồng mình cũng như họ đã từng có thời gian gắn bó, anh yêu thương và đối xử tốt với cô ra sao. Hơn nữa, chính Thùy đã nói, cô chấp nhận đánh cược song đó là một ván cược mà cô có lòng tin mình sẽ giành chiến thắng.
Phụ nữ yếu đuối và mỏng manh, cần sự bảo vệ của người đàn ông nhưng người đàn ông chưa bao giờ là siêu nhân cả. Họ sẽ có lúc gặp thất bại, nản chí và đau khổ. Những thời điểm như thế họ cần hơn bao giờ hết sự bao dung, san sẻ và niềm tin từ người bạn đời.
Cho đi và nhận lại, chỉ khi hai điều ấy cùng song hành thì một mối quan hệ mới hài hòa và êm ấm. Vợ chồng nên duyên bằng tình yêu nhưng chính sự đồng cam cộng khổ, sẵn sàng bên nhau khi hoạn nạn mới làm nên tình nghĩa sâu đậm, giúp họ luôn nắm chặt tay nhau giữa giông bão cuộc đời.
Quay lại chuyện của Thùy, cô chấp nhận đặt niềm tin vào chồng, là người sẵn sàng cho đi không nghĩ ngợi thiệt hơn và 3 năm qua cô đã bước đầu có câu trả lời cho mình. Sự báo đáp của chồng chứng minh cho Thùy thấy, quyết định trong đêm tân hôn ấy của cô là hoàn toàn chính xác. Nếu ngày ấy cô do dự, lo được lo mất, cô hẳn không mất đi tình yêu của anh nhưng để anh hết lòng hết dạ như bây giờ là điều rất khó xảy ra.
1 tháng không gặp, ngày ra tòa tôi bật khóc khi thấy chồng cũ, lập tức xin quay lại trong ánh mắt ngỡ ngàng của mẹ chồng Vì không thể chấp nhận được sự phản bội cũng như vũ phu của Trường, tôi quyết định ly hôn. Thế mà khi ra tòa, tôi lại là người rút đơn và xin được quay lại. Nếu ai đó nói rằng lấy chồng như 1 canh bạc, tôi vẫn luôn phản đối. Bản chất của một con người sớm đã được hình thành,...